Chap 7

                                                                     ~~~9A.M~~~
Loay hoay tới lui hôm này đã là ngày cuối của chuyến ngoại khoá rồi 
Sau cái hôm cô ôm chầm lấy tôi mà ngủ thì tôi chứ bị ngại ngại nên ít nói chuyện hẳn với cô thay vào đó tôi né và đi lung tung cùng cô Ân 
Tôi cũng không vô tâm lắm đâu,cũng biết quan sát cảm xúc cô lắm mà 
Sao cô cứ buồn buồn sao đó chắc chẳng phải do mình đâu-- tôi nghĩ thầm
Đi chơi thì được rất nhiều chỗ, toàn lạ lẫm so với tôi nhưng hào hứng hay phấn khởi thì sao lại chẳng có nhở??
Mặc dù là được gần gũi và hoạt động nhiều hơn với cô Ân thật đó nhưng khi nhìn cô Mẫn lủi thủi thì cứ mệt mệt khó chịu kì thực,chẳng phải tôi đã thích rồi sao?
Haha mà làm gì có khùng ghê--tôi nghĩ rồi cười
                                                                ~~~giờ ăn trưa~~~
Em đang ăn gì đó??-- Phúc Nguyên tiến lại và nói với cô
Hả??? Ừm em đang ăn cơm rang--cô giật mình trả lời hắn nhưng vẫn chẳng chịu nở nụ cười nào
Ừm,ngon không ta??--hắn cười và nói với cô
Cũng được--cô kiệm lời
E có mệt không,đi nghỉ đi--hắn nói tiếp
Ừm e biết rồi,anh đi đi,lát e nghỉ--cô đuổi khéo hắn
Ừm vậy e nhớ nghỉ
Haha,nhìn tên đó mắc cười thật--tôi nghĩ và cười to,vô tình làm cô chú ý thấy nên tôi quay ngót lưng lại,ngại ngùng đi ra chỗ khác
Haiz chết tiệt
Chúng tôi có khoảng 2h đồng hồ để đi mua sắm và dạo tại Thành phố tuyệt vời này

Haiz, nên mua gì đây ta??--tôi đang suy nghĩ phân vân để mua về làm quà cho Duy cũng như làm kỷ niệm cho mình,khi đã được đặt chân đến đây

Tôi và cô Ân đang đi mua sắm thì bất ngờ gặp cô Mẫn đang bị tên biến thái nào đó ép vào góc tường với vẻ mặt tái nhợt

Chẳng phải cô đang đi với tên Nguyên kia sao?? Hắn đâu rồi??--tôi nói với cô Ân

Sao cô biết được,mau cứu cô Mẫn trước??--cô Ân nói

Ừm--tôi nói

Nè nè,thằng chó kia--tuii chạy lại gần và nói ,mà chẳng hiểu lúc đó tôi lại gan như vậy,chẳng sợ bọn chúng đập mà lại còn quát lớn
Nhìn thì nhỏ con nhưng 2 tên đó khoẻ lắm,đánh cái nào "thấm" cái đấy

Chúng nhào đến đánh túi bụi vào tôi,đàn ông đàn ơ gì đấy chả hiểu được,nhắm đánh không lại nên tuii giả vờ ngất đi vì máu chảy cũng kha khá rồi
Nên hắn thấy vậy sợ phải chịu trách nhiệm nếu tôi chết nên kéo nhau mà chạy thoát
Nè nè e có sao không??--cô Mẫn thôi lo sợ bọn chúng thì lại xoay sang lo lắng gọi tôi

Trời ơi có sao đâu,e giả bộ đó,chứ hông nó đã đánh chết e rồi,thấy e thông minh chưa??--tôi phờ phạc ngồi dậy trả lời,sau đó ngất đi bất ngờ
Ừm,ủa ê e e dậy,trời ơi--tiếng cuối cũng tuii được nghe.


Sau khoảng 1 giờ thì tôi thấy mình đang nằm trong phòng của cô và tôi lúc trước

Ủa e dậy rồi hả??-cô Mẫn hỏi khi thấy tui đang từ phòng bước ra
Vâng
E khoẻ chưa??-- cô hỏi tuii
E khoẻ rồi
Thật sự là tôi cũng khoẻ rồi,tại cũng có gì đâu chỉ trầy xước sơ thoii mà có gì đâu là nặng đến mức phải chờ cô đỡ dậy hay như nào đấy
E thôi đi cái sự mà xa lạ với tôi vậy được không??--cô tức giận quát vừa quát cô vừa tiến lại gần phía tôi
Ơ e hông có--sợ sệt tôi lùi lại
Hông có gì? E nhìn thái độ e kìa,cư xa lánh tôi vậy,biết khó chịu lắm không??
Nhưng mà e...--chưa kịp nói xong cô chạy lại ôm chầm lấy tôi
E làm tôi thấy ghét e thật đó,rõ ràng hôm trước còn hôn trán tôi,thì thầm vào tai bảo tôi ngủ ngon sao?? mà giờ lại lạnh lùng với tôi thế chứ--cô ôm chặt tôi và quát như muốn xé xác tôi ra vậy
Ơ e đâu có -- cô lao vào lòng tôi như cách một đứa trẻ chẳng muốn bạn đi đâu cả,haiz cảm giác này đã 2 ngày rồi tôi mới chạm tới được,thật hạnh phúc
Thoii được rồi,ngoan ngoan,e đây,e đây--thấy những lời giải thích chẳng thể dỗ hay giúp cô ngớt khóc tôi đành nhu nhược hạ giọng nói 
Xin lỗi vì đã lạnh lùng với cô như thế nhiều nha,mốt sẽ không vậy nữa đâu--tôi siết chặt cô hơn tí
Ừm hicc, đáng ghét dám khiến tôi cảm thấy lạc lõng như thế, đừng như vậy nữa,tôi đã quá sợ cái cảm giác này,con người kia đã bỏ tôi đi,e không thấy tôi đáng thương sao?? --cô thì thầm nhẹ rồi dần dần tức giận,cố dùng lực để đẩy tôi ra 

Tôi cảm thấy thương xót khi cô cứ tự dằn vặt mình như vậy,cô vùng vằng thì tôi lại siết chặt hơn và luôn miệng nói

Thoi thoi,e xin lỗi vì đã bỏ cô một mình,xin lỗi vì đã lạnh lùng với cô như người xa lạ,thôi ngoan e thương e thương cô nhé--tôi nói ra chỉ để cô ngoan ngoãn trong vòng tay này đôi chút,giúp cô bình tĩnh lại như bổn phận của tôi lúc này

Thấy cô cũng đã ngoan ngoãn trong vòng tay này được 10p, tôi dần dần nhẹ nhàng buông cô ra,cúi người thấp xuống ngang người và nói

Cô có muốn ăn gì không???-- kèm theo nụ cười để giúp cô ấm áp hơn tí
Ừm có
Vâng ra ngoài ăn thoii nào, yeeee--tôi hào hứng nắm lấy tay cô rồi dắt ra ngoài dùng bữa tối,cô ngoan ngoãn nở nụ cười đi theo tôi,nụ cười mà hai ngày nay tôi chưa được nhìn ngắm 
Ăn mì nha??--tôi hỏi
Không
Ăn Gà??
Không
Ăn cơm rang
Trưa vừa ăn xong--cô nói
Hmmm ăn Pizza,haha
Không
Uống trà sữa??--chiêu cuối rồi đấy
Ok cũng được đó hihi--cuối cùng cô cũng chịu gợi ý của tôi,mừng quá tôi choàng tay qua cổ lôi cô đi theo mình chẳng đợi cô phản ứng nữa
Nhưng được khoảng tí,cô lật ngược tình thế,cô liên tục lôi tôi vào các món ăn vỉa hè trông độc lạ nhất ở đây,tôi nắm chặt đôi tay đó hơn,đi theo cô vào thưởng thức các món ăn,ăn được rất nhiều món,tôi cảm thấy đã đủ no nên nói
Ơ e no rồi nha,cô có ăn thì mua cho cô thôi được rồi--tôi nói 
Ừm cô biết rồi--nói xong cô vẫn đi kiếm món ăn tiếp

Nhưng nói xong cô lại liên tục vào các quán,mua được rất nhiều món ăn nữa,đưa cho tôi

Haiz cô no quá,e ăn giùm cô nha--cô nói 

Ơ nãy e nói e no rồi mà,hông ăn đâu,no lắm rồi-tôi hốt hoảng trả lời
Thôi mà,e ăn phụ cô đi,cô cũng no quá rồi --cô bĩu môi nói
Trời ơi,đừng có làm mặt đó với tôi chứ--tôi nghĩ thầm,nhăn mặt rồi cũng đành ngậm ngùi ráng ăn cho hết thôi chứ biết sao giờ
Hihi , vậy đi--mua cho nhiều chẳng ăn rồi lại ép tôi
                                                                               ~~~8p.m~~~
Cuối cùng cũng về đến phòng,yeee--tôi nói
Cô đi tắm đi,e dọn đồ tí,dầu gì mai cũng về rồi
Ừm ,vậy e dọn dẹp đi, cô tắm nha--cô trả lời 
Vâng ạ

~~~tin tin tin~~~

Tôi dọn dẹp đồ của mình xong nhưng cô vẫn chauw tắm xong,thì cũng có lướt mxh tí thôi,bất ngờ có cuộc điện thoại gọi đến, dãy số quen thuộc

Alo,Triệu à??--Khải Vinh gọi điện cho tuii
Hả?? Ừm sao,tao nè
À Kiều Kiều gì bữa m nhờ t tìm hiểu đó,có thông tin rồi nè, cô tên là Vũ Phương Minh Kiều là con của ông Vũ đang định cư bên New York và...--nó nói cho tôi
Ừm mà ngày xưa cổ là gì của cô đó??
Nghe đâu là người yêu cũ,từng yêu nhau sâu đậm lắm,nên giờ cô rất buồn--nó nói
Ừm ê có gì m gửi mail cho t nhà,các thông tin á
Ok được,bye nha--nó nói câu cuối
Ôi trời ơi,đẹp quá--tôi thấy cô bước ra khỏi nhà vệ sinh mà như "hút hồn" tôi vậy nên thì thầm khen ngợi
E cũng đi tắm đi,ngồi đó nhìn gì??
Vâng e đi ngay--tôi giật mình lại, gom quần áo phi thẳng vào nhà vệ sinh
15p sau,tôi bước ra khỏi nhà vệ sinh,bước vào phòng mê mẩn nên "quăng" thẳng mình lên giường
Aaaa thoải mái thế--tôi la lên khi được dựa mình vào chiếc giường
Làm gì mệt mỏi vậy,haiz--cô nói theo kiểu mỉa mai tôi
Thì mệt thiệt mà cô, mệt lắm luôn,aaaa--tôi đột nhiên nhõng nhẽo,trong khi việc đó trước giờ tôi chưa làm với cả từ khi mẹ tôi mất
Nghe tôi vậy cô chỉ cười nhẹ, lắc đầu ngao ngán chắc vì sự trẻ con của tôi thôi

                                                                                   ~~~11p.m~~~

Sau khi đi vòng quanh nhà,nhắm mắt cố ngủ hay làm bất kì việc gì cũng không khiến tôi chợp mắt được cả

Sao khó ngủ quá vậy nè ta??--tôi thì thầm

Haiz,e cũng khó ngủ mà đúng không???--cô bất ngờ lên tiếng phía sau tôi

Oiiii me oiii,cái cô này cứ bất ngờ như vậy là sao, có ngày tôi rớt tim ra ngoài là tại cô nha, cứ như ma ,thoát ẩn thoát hiện miết rồi còn giở trò giọng nói lạnh băng nữa,haiz--tôi khá giật mình nên đã hét toát, nhảy dựng lên,sổ một dàn ra 

Haha,e làm gì quá vậy--cô cười khúc khích nói

quá cái gì chứ, làm người ta giật mình cho đã rồi,còn nói người ta làm lố,haiz đau tim thật

Ờ thoii vậy cho cô xin lỗi nha,bộ e chưa buồn ngủ hả???--cô hỏi

Dạ e chưa buồn ngủ

Ủa mà sao con người này lại khiến tôi dễ dàng nói lên chữ "dạ" như vậy chứ?? mình rất ít khi sử dụng chữ này với người khác, đơn giản vì hông thích và cực ngượng miệng khi "dạ" mà?? nhưng sao con người này lại khiến mình lễ phép và ngoan dễ dàng vậy ??--tôi nghĩ

Ừm,nay cô cũng khó ngủ ghê, mai phải về lại rồi sao giờ vẫn chưa ngủ được vậy?? chán ghê đó

Uii,mắt cô sắp thăm đen thành gấu trúc rồi kìa,lêu lêu

E thoii đi, tui đã già vậy em còn ở đó chọc ghẹo,tôi phát cáu e mới thỏa chí chứ gì??

Ơ cô,hihi--tôi nói với vẻ mặt nguy hiểm

Bỏ cái nét mặt đó ngay cho tôi, thấy ghê thật chứ 

E đã nói sẽ làm gì đâu mà cô bảo e ghê--tôi phản bác

Chỉ cần nhìn mặt e thôi,tôi đã thấy ghê rồi,chẳng cần chi phải nói

Vậy thôi,e đi đây

Đi đâu đó?? tối rồi mà

Vâng,e chỉ đi qua siêu thị gần đây thôi,chẳng đi đâu xa đâu, chắc sẽ mua một tí thức uống có cồn để dễ ngủ hơn chứ sao giờ?? cô đi cùng e hông??--tôi ngỏ lời kêu gọi đồng minh

Hư đốn, tôi sẽ báo hiệu trưởng e sử dụng chất có cồn, e sẽ bị ra hội đồng cho mà coii

Ơ kì dạ?? sao cô kì dạ??

Được,cho cô nói luôn,e thay đồ đi mua đây,chứ giờ không ngủ thì mai chết mất--suy nghĩ đôi lúc tôi đành chơi liều thôi

Vậy là cô không nhậu cùng e đúng không??--tôi nó rồi đóng cửa lại,xuất phát ra siêu thị gần nhà

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top