[Bách hợp] Cô đơn luyến nhân (Chương 17)

Chương Mười Bảy 

Ta Thích Ngươi

Thời gian rảnh rỗi, Cố Hàn Yên tổng hội là nhớ tới Tô Vũ Khởi.Liền gọi điện thoại kiếm nàng, lại luôn là không có người tiếp.

Nàng lại muốn đi tìm nàng, lại không biết nàng đang ở nơi nào, địa phương để ôm cây đợi thỏ cũng không có. Theo thời gian trôi qua, Cố Hàn Yên dần dần thất vọng, nàng cảm thấy khả năng tìm được Tô Vũ Khởi là phi thường nhỏ.

Năm giờ chiều, Cố Hàn Yên đi ra công ty, thực phẩm trong nhà sớm đã không còn, liền nghĩ đến đi siêu thị mua chút gì đó liền trở về.

Nàng chạy xe được nữa đường, bỗng nhiên nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc.

Cũng không hẳn là Tô Vũ Khởi!

Tô Vũ Khởi đang đứng trước cửa tiệm bán sách,mà lựa chọn sách, hoàn toàn không biết chính mình đang bị Cố Hàn Yên theo dõi trong phạm vi.

Tâm tình Cố Hàn Yên liền tốt hơn rất nhiều, nàng đem xe dựng ở bên đường, liền bước chân rón rén giống như tặc trên đường phố, sau đó bỗng nhiên xuất hiện trước mặt nàng.

“Tô Vũ Khởi!”

Đứa nhỏ khí thật sự rất lớn a, làm Tô Vũ Khởi dọa đến nhảy dựng lên, nàng giật mình nhìn người bỗng nhiên xuất hiện trước mặt, liền xoay người bước đi.

Điếm lão bản liền chạy nhanh kêu nàng, “Ai, ngươi còn chưa trả tiền đâu!”.

Tô Vũ Khởi quay đầu lại đưa tiền cho điếm lão bản, cũng không thèm nhìn tới Cố Hàn Yên, liền quay đầu rời khỏi.

Cố Hàn Yên xấu hổ đến đứng yên tại chỗ, nàng nguyên bản dự đoán là dọa Tô Vũ Khởi một chút, sau đó Tô Vũ Khởi phát hiện ra nàng xuất hiện sau đó sẽ thoải mái chào hỏi, hải, nguyên lai ngươi đã ở đây a.

Nhưng là tình huống nàng giả thiết quả thật kém xa đến vạn dặm. Tô Vũ Khởi không chỉ chưa chào hỏi mình, cũng không có quay đầu lại, chẳng lẽ là vừa rồi chính mình dọa nàng sao, nàng sinh khí?

“Tô Vũ Khởi, Tô Vũ Khởi!” Cố Hàn Yên chạy đến giữ chặt lấy cánh tay nàng, “Vũ Khinh, ngươi làm sao vậy? có phải hay không ta vừa mới dọa ngươi sợ? Ngươi đừng sinh khí,ngay cả giải thích cũng không cho ta nói sao?”

Tô Vũ Khởi rốt cục ngẩng đầu lên nhìn nàng,nàng cố khống chế bên tai để không ngừng nóng lên. Nàng không phải sinh khí Cố Hàn Yên, mà là không biết nên như thế nào đối mặt. Tình cảm của nàng đối với Cố Hàn Yên không giống với Cố Hàn Yên với chính mình, nhìn Cố Hàn Yên bỗng nhiên xuất hiện ngoài dự liệu, thật làm Tô Vũ Khởi hoàn toàn rối loạn.

“Ta không có sinh khí” Tô Vũ Khởi nhìn thẳng vào ánh mắt Cố Hàn Yên, lại lập tức li khai, “Chẳng qua là bỗng nhiên nhớ tới có chút việc cần hoàn thành”.

Vừa nghe xong lời này, Cố Hàn Yên thực có điểm sinh khí, “Vậy ngươi cũng không cần chào hỏi ta liền đi như vậy đi? Tô Vũ Khởi, ngươi vì cái gì trốn tránh ta?”.

Bị Cố Hàn Yên nhìn thấu, trên mặt Tô Vũ Khởi càng thêm nóng lợi hại, nàng chột dạ trả lời, “Không có, ta không có trốn tránh ngươi”.

“Vậy ngươi vì cái gì không tiếp điện thoại của ta? vì cái gì không để ý tới ta? vì cái gì nhìn thấy ta lại muốn chạy? ngươi không nghĩ cùng ta làm bằng hữu?”.

Cố Hàn Yên liên tiếp đặt câu hỏi đem Tô Vũ Khởi nhất thời quẫn bách, nàng nhìn Cố Hàn Yên chậm chạp không có mở miệng.

Cố Hàn Yên nghĩ đến Tô Vũ Khởi là cam chịu, xấu hổ và giận dữ rốt cuộc không chịu nổi, còn tưởng rằng bản thân cùng nàng thực hợp, nguyên lại chính mình chỉ là nhất sương tình nguyện!

Nàng buông ra Tô Vũ Khởi xoay người bước đi, Tô Vũ Khởi hoảng hốt giữ chặt nàng, “Cố Hàn Yên! Ta, ta không phải là trốn tránh ngươi, ta cũng không phải không muốn cùng ngươi làm bằng hữu, ta cũng không biết nên nói như thế nào, ngươi nhất định không tiếp thụ được”.

“Vậy tìm chỗ chậm rãi nói” Cố Hàn Yên cầm lấy tay Tô Vũ Khởi đi về phía trước, tìm một quán cà phê im lặng mà đi vào, người bán hàng dẫn các nàng song song ngồi xuống.

“Hai bôi lam sơn, hai khối hắc sâm lâm, cám ơn”.

Phục vụ viên rất nhanh chóng đem cà phê cùng bánh ngọt đem lên, Cố Hàn Yên đưa cho Tô Vũ Khởi một phần, liền hỏi nàng, “Hiện tại có thể nói sao?”.

“Ân”.

Cố Hàn Yên thật không muốn nhìn đỉnh đầu Tô Vũ Khởi, lập tức vươn tay nâng cằm của nàng lên, “Vậy ngươi nói, ta nghe”.

Bị nàng đụng như thế, mặt Tô Vũ Khởi càng thêm đỏ bừng, Cố Hàn Yên có điểm ngây ngẩn cả ngươi, nàng không nghĩ đến sẽ ép nàng đến quẫn bách như vậy, lòng của nàng thật sự cùng chính mình có quan hệ sao?

“Vũ Khinh, ngươi rốt cuộc làm sao vậy? ngươi có thể hay không nói cho ta biết, gần đây vì cái gì không tiếp điện thoại của ta?”.

“Ta không biết nên nói cái gì sau khi tiếp điện thoại” Tô Vũ Khởi cúi đầu nhìn chằm chằm xuống bàn, “Vừa nghe thanh âm của ngươi, ta sẽ nói năng lộn xộn”.

Tô Vũ Khởi sợ hãi Cố Hàn Yên biết được tâm tư của mình,nhưng lại muốn Cố Hàn Yên biết chính mình đang suy nghĩ cái gì, loại cảm giác mâu thuẫn này thực làm Tô Vũ Khởi bị dày vò. Tự hỏi bao nhiêu lần, hôm nay bị Cố Hàn Yên bắt quả tang, không có cơ hội trốn nữa, nàng quyết định đem tâm sự trong lòng nói ra, nói cho Cố Hàn Yên biết chính mình đang suy nghĩ cái gì, kết quả không ngoài hai khả năng, chấp nhận hoặc là cự tuyêt, nhưng này cũng thực làm cho nàng nóng ruột nóng gan! Phải chết tâm, liền phải sớm nói ra, ít nhất có thể đau một chút, đau thời gian cũng ít đi một chút! Nàng không muốn cả ngày tưởng niệm!.

Cố Hàn Yên cảm thấy buồn cười, “Ta đáng sợ như vậy sao? Nghe thanh âm của ta sẽ làm ngươi nói năng lộn xộn? Vũ Khinh, ta giống lão hổ sao?”.

“Ta thích ngươi” Tô Vũ Khởi bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào ánh mắt ngươi đối diện nói ra.

Cố Hàn Yên ngây ngẩn cả ngươi, nàng cảm thấy chính mình nên hẳn là ha ha cười, sau đó nói ta cũng thích ngươi, cho nên mới nguyện ý cùng ngươi làm bằng hữu a! nhưng là hành động quái dị Tô Vũ Khởi mấy ngày nay thực làm cho nàng không rõ cảm xúc Tô Vũ Khởi, lời nói lền ứ lại trong cổ họng, không nói nên lời.

“Không phải là tình cảm bằng hữu” Tô Vũ Khởi không đợi nàng trả lời, tiếp tục nói: “Là tình cảm nam nữ, ta thích ngươi, cho nên mới không dám nhìn thẳng vào ngươi, ta thích ngươi, cho nên mới luôn trốn tránh ngươi, ta sợ chính mình bị hãm vào quá sâu sẽ không kềm chế được, Hàn Yên, ta chỉ muốn nói cho người biết, tâm tình của ta”.

Cố Hàn Yên hoàn toàn bị đánh mộng, nàng suy đoán rất nhiều nguyên nhân Tô Vũ Khởi né tránh chính mình, duy độc không có nghĩ đến là vì nàng yêu chính mình. Nàng không biết làm sao nhìn Tô Vũ Khởi, lắp bắp nói: “Nhưng mà Vũ Khinh, chúng ta đều là nữ nhân, nữ nhân như thế nào lại yêu nữ nhân đâu?” vừa nói xong, Cố Hàn Yên liền hối hận, bởi vì nàng nhìn thấy trong ánh mắt Tô Vũ Khởi tràn đầy ưu thương.

Tâm bỗng nhiên đau

“Ta biết, ngươi từng có bạn trai, về sau cũng còn có thể có” hốc mắt Tô Vũ Khởi ẩm ướt, tuy rằng đáp án này trong dự đoán của nàng,nhưng vẫn cảm thấy khó chịu, nàng có thể làm gì, chỉ có thể cố gắng ức chế nước mặt chính mình không rơi xuống, nói yêu nàng thời điểm, chình mình cũng đã hèn mọn, nàng không muốn mất mặt một lần nữa.

“Ngươi không tiếp nhận được tình cảm này của ta, nhưng là, ta còn muốn cho ngươi biết rõ. Mặc kệ ngươi tin hay không, ta có tình cảm với ngươi, đều là chân chân nhất thiết, không phải xúc động, cũng không phải vui đùa, mong ngươi không cần cười nhạo ta”.

Cố Hàn Yên bị lời thổ lộ của nàng làm cho chấn động một phen, là kinh ngạc, càng là rung động. Nhịp tim bắt đầu nhẹ nhàng gia tốc, nàng phảng phất nghe thấy trái tim trong lồng ngực đang bang bang nhảy lên. Từ nhỏ đến lớn, người truy qua mình không chỉ một ngươi, nhưng trước đây Cố Hàn Yên không nghĩ đến chính mình có thể mê hoặc nữ hài tử, càng không nghĩ đến người nhận thức gần đây mới ba tháng Tô Vũ Khởi.

“Ngươi thích ta cái gì?”

Tô Vũ Khởi cười lắc đầu, “Ta nếu biết, ta liền có thể quen đi ngươi”.

Cố Hàn Yên ngơ ngác nhìn Tô Vũ Khởi, Tô Vũ Khởi cũng nhìn Cố Hàn Yên, giờ phút này nàng rốt cục cũng có nhìn dũng khí nhìn ánh mắt nàng. Trong lòng nàng yên lặng cầu nguyện, Cố Hàn Yên, vạn cầu ngươi nói gì đi, cái gì cũng được.

“Ta--”.

Di động sau lưng bỗng vang lên, Cố Hàn Yên như thấy được cứu tinh thoát nạn, lập tức lấy điện thoại tiếp, “Uy?”

Tô Vũ Khởi nhìn Cố Hàn Yên tiếp điện thoại nói trong mười phút, sau đó nhìn nàng nhắc người đứng lên.

“Ta phải đi, ân, công ty có việc gấp tìm ta” lần này đến phiên Cố Hàn Yên nói năng lộn xộn, nhưng nàng thật có việc gấp.

“Ta đã biết, ngươi đi đi” Tô Vũ Khởi gật gật đầu, biểu tình trên mặt không chút dao động.

Cố Hàn Yên có việc gấp của cấp trên, liền xoay ngươi đẩy cửa thủy tinh ly khai.

Tô Vũ Khởi như trước ngồi ở vị trí này, nhìn thân ảnh dần dần xa khuất, cảm giác chua xót,như nước thủy triểu dường như muốn đem nàng cuốn trôi.Nàng cần một tình cảm mới để quên quá khứ, nàng muốn thoát ly sự đau khổ, lại tiếp tục ngã vào lốc xoáy khác.

Cố Hàn Yên sẽ không biết.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: