Chương 4

Quý Hướng Không là bị Cố Ngụy ép đến mức phải kêu lên.

Trước đó bản thân là người chủ chốt ở trong đội, buổi tối huấn luyện đến rạng sáng, chờ cho đến lúc trời ửng sáng lúc đó mới ngã lên giường ngủ đến lúc trời tối đen, ngủ đến chiều đói tỉnh dậy thì đổ mì gói ăn, sinh hoạt cũng từng rất lộn xộn.

Đâu giống hiện tại?!

Ngày hôm qua đánh trận còn chưa tới 11 giờ, Cố Ngụy gõ gõ cửa sau đó liền tiến vào, không đợi Quý Hướng Không trả lời, dù sao nhà này cũng không phải của hắn.

Cố Ngụy mặc một cái áo màu trắng ngắn tay rộng thùng thình, một cái quần dài ở nhà màu xám cùng với một đôi dép lê màu sắc bốn mùa, tóc sau khi tắm đã được sấy khô, trở nên mềm mại, phần tóc mái nhìn vừa thoải mái lại sạch sẽ, chiếc kính đeo trên mặt khiến hắn trông như đứng đắn hơn vài tuổi, rất giống kiểu anh trai nhà bên vừa trầm ổn lại an tĩnh.

Trong tay anh cầm một ly sữa bò, vừa vặn ấm áp.

Cố Ngụy đi đến trước mặt Qúy Hướng Không, hương sữa bò hòa quyện xen lẫn giữa bầu không khí hai người, anh nhìn thấy Quý Hướng Không còn đang chơi game, nên không quấy rầy, cũng không có ý muốn đi, không tiếng động mà đứng sau lưng Quý Hướng Không xem hắn huấn luyện.

Một ván này đã đánh gần nửa giờ, cuối cùng đội Quý Hướng Không dùng chiến tích 50 vs 23, giành thắng lợi tuyệt đối.

Quý Hướng Không buông bàn phím, không lập tức thoát giao diện trò chơi, cũng không bắt đầu ván mới, không đứng lên mà cử động cái cổ một chút, ngửa đầu nhìn Cố Ngụy đứng phía sau, mỉm cười với anh , ý tứ là hiện tại huấn luyện đã xong, thời gian còn lại đều thuộc về anh.

Cố Ngụy hiểu ý hắn, khom lưng cầm lấy ly sữa bò đưa cho hắn, nói: "Sữa nóng vừa phải rồi, em uống đi, tốt cho giấc ngủ."

Qúy Hướng Không cầm ly sữa lên uống ừng ực, Cố Ngụy đứng đó thong thả chờ cho đến khi hắn uống hết sữa, mới nghe thấy ý sau cùng của câu nói trước "Ah? Em chưa muốn ngủ."

Bầu không khí trong phòng nháy mắt giảm xuống, Cố Ngụy chỉ đeo kính khi đọc sách hoặc xem TV, nhưng hiện tại khi anh rũ mắt nhìn Quý Hướng Không, đôi mắt đen nhánh kia nhìn chằm chằm hắn, chiếc mắt xếch của anh giống như một cái đuôi cá.

Quý Hướng Không bị nhìn chằm chằm da đầu có chút tê dại, thần kinh nháy mắt căng thẳng, hắn cảm nhận được Cố Ngụy tức giận thật rồi.

Bởi vì cái nhìn đó mặc dù không kèm thêm vẻ mặt nào, nhưng bầu không khí lạnh lẽo xung quanh anh giống như một ngọn lửa lập lòe được thắp lên bởi chiếc bật lửa, đệt ———.

Trong nháy mắt tràn ngập cả căn phòng.

"Như vậy đi Quý tiên sinh, hiện tại đã mười một giờ rưỡi rồi còn chưa chịu ngủ, ngài định làm cái gì?". Thanh âm của Cố Ngụy trong suốt, nhưng được anh đè né giọng, giống như việc thì thầm ở bên tai của Quý Hướng Không, làm vành tai của hắn không tự chủ mà đỏ ửng cả lên.

"Huấn luyện." Quý Hướng Không chẳng chút nào hổ thẹn mà chỉ vào màn hình máy tính, giao diện chính thức vẫn đang mở trò chơi.

Lúc này khi Cố Ngụy nhìn chằm chằm như đang muốn đào một cái lỗ trên người Quý Hướng Không, thì cuối cùng anh cũng nhân từ mà rời mắt khỏi Quý Hướng Không, xoay qua nhìn vào màn hình máy tính đồng thời nói với Quý Hướng Không : "Hôm nay, em đã ngồi trước máy tính gần năm giờ rồi, nếu còn ngồi xuống thêm một lần nữa, thắt lưng của em..." Cố Ngụy quay lưng lại, liếc nhìn eo của Quý Hướng Không và dọa dẫm," Không thể sinh  con."

"......"

Ai lại có thể nghĩ đến một bác sĩ tiêu hóa cư nhiên ở trước mặt mọi người mà khởi động xe!?

Tai của Quý Hướng Không lập tức đỏ bừng lên, trợn mắt nhìn Cố Ngụy, nhìn không ra trên mặt có biểu cảm gì, có chút hờ hững nhưng nội tâm thật chất đã sớm có sóng ngầm cuồn cuộn dâng lên.

Hắn đang nói gì vậy? Lái xe đã khiến hắn ra nông nỗi như thế sao? Trước đây chưa từng thấy qua Cố Ngụy đứng đắn như thế a, chờ một chút?... Anh ấy thế mà lại không đứng đắn với mình như thế?! Không đứng đắn như vậy hay còn nói... hay còn nói, có hứng thú với hắn, có hứng thú hoặc là thích hắn(*)!

(*) Lái xe ở đây chắc có nghĩa là ấy ấy '∇'. Đoạn này hình như là bạn này vui đến mức cà lăm, trong nguyên văn cứ lặp từ mãi.

Cố Ngụy thực sự không có ý gì khác, thân là một bác sĩ, những lời như thế này chủ nhiệm của anh thường nói rất nhiều, không cảm thấy có gì không tốt, hơn nữa anh không hề nói sai, nếu thắt lưng bị đau thì rất khó để được xem trọng, muốn sinh con nhất định phải dùng tới eo, hắn cảm thấy tên nhóc trước mặt rất không nghe lời, chỉ có thể dùng cách này để uy hiếp, thấy người trước mặt trở nên ngoan ngoãn hơn thì liền nghĩ rằng mình uy hiếp người ta thành công.

Nhưng mà hắn ngàn vạn lần cũng không ngờ đến Quý Hướng Không đang nghĩ đến cái gì, cũng không hề biết trong lòng của tên nhóc này đang có vô số pháo hoa bừng lên, nhịp tim đập loạn.

Nếu anh cho rằng như vậy là tốt, Quý Hướng Không nghĩ nghĩ có lẽ hắn cũng phải nghe lời anh.

Vì thế, Qúy Hướng Không uống hết phần sữa còn lại và ngoan ngoãn đi ngủ.

Lúc đóng cửa Cố Ngụy nghĩ thầm việc uy hiếp này cũng không tệ, về sau có thể thường xuyên sử dụng.

Nhưng mà ai có thể nghĩ tới việc mới tám giờ Cố Ngụy đã kéo hắn rời khỏi giường.

Quý Hướng Không có chút bực bội khi phải rời giường sớm, nhưng lại nghĩ đến việc đêm qua Cố Ngụy đối với mình cực kỳ tốt, nói bóng nói gió biểu đạt thích hắn, tức giận đã mau chóng bị sự ngọt ngào này đánh tan.

"Đi ngủ sớm rồi dậy sớm như thế là tốt." Lúc Cố Ngụy lôi kéo hắn xuống giường có chút mất sức, ai có thể nghĩ đến con gấu nhỏ này lại ngủ nude chứ.

Quý Hướng Không ngồi dậy, tấm chăn mỏng bên người trượt xuống ngang hông, để lộ phần thân trên trần trụi.

So với Cố Ngụy, vai của Quý Hướng Không có phần rộng hơn, cả người đều là hương vị của cơ bắp, ánh nắng mặt trời chiếu xuyên qua rèm cửa, bị bức màn chắn đi gần hết, chỉ để lại một vài tia nắng mờ nhạt, khiến cho thân trên trần trụi của Quý Hướng Không như đắm chìm trong một màu cam của sắc trời.

Cố Ngụy chớp chớp mắt, từ trên người của Quý Hướng Không thản nhiên mà dời mắt.

"Đi ngủ sớm bây giờ dậy sớm thân thể có cảm giác tốt?" Quý Hướng Không gãi gãi đầu, liên tục ngáp mấy cái liền, lúc này mới hơi hé mắt nhìn Cố Ngụy, chờ nửa câu sau chưa nói xong của Cố Ngụy, nhưng chờ mãi anh vẫn không nói gì, đành phải hỏi: "Anh còn có chuyện chưa nói xong đúng không, nói tiếp nửa câu sau đi, anh Cố Ngụy của em?"

Có thể là vì quá chú tâm đến nửa câu sau của Cố Ngụy, Quý Hướng Không hoàn toàn không phát hiện được biểu cảm mất tự nhiên và ánh mắt cố ý dời đi chỗ khác của anh.

"Đồ ăn nguội rồi, dậy nhanh lên." Cố Ngụy giọng điệu cứng rắn nói xong câu đó thì giật lấy cái chăn rồi đi thẳng ra ngoài, khó chịu đến nỗi có chút không để ý mà đóng sầm cửa lại, ầm một phát như sắp sập.

Quý Hướng Không đang mơ màng thì bị tiếng vang lớn làm cho tỉnh giấc, có chút không hiểu vì sao cái người này mới sáng sớm lại giận dỗi, hay là bởi vì mình rời giường quá chậm?

Dù sao cũng là ngày đầu tiên, cũng phải để cho bản thân có thời gian nghĩ ngơi nhiều một chút, nếu không cũng quá hà khắc rồi.

Quý Hướng Không có chút ủy khuất, im lặng mặc quần áo, vừa đi vừa lẩm bẩm: "Làm bạn trai của Cố Ngụy quá khó khăn."

Tác giả có vài điều muốn nói:

Thật xin lỗi các tiểu khả ái~

Tôi đã trở lại! *khom lưng* ♡˖꒰ᵕ༚ᵕ⑅꒱

Nếu không có thay đổi gì, bài viết này sẽ kết thúc vào ban ngày, bởi vì nó dài ~

Hy vọng các đại gia có thể quan tâm nhiều hơn đến《 liêu hán lật xe thật hương công lược 》! Có thể hay không ban cho đường đường một dấu cộng ~T﹏T

END CHƯƠNG 04.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top