Chap 6
Ngày cũ trôi qua ngày mới lại đến,Toả Nhi vẫn đến trường,anh vẫn đi làm còn cậu vẫn tiếp tục thực hiện kế hoạch của mik.
Cuộc sống tiếp tục,thời gian trôi qua,thế là đã đến giờ đến giờ anh đón Toả Nhi rồi.
Trước cổng trường BJYX,một chiếc xe BMW đen tuyền đang đậu ở đó,xung quanh là một người đàn ông và hai cậu bé.Ba người hình như đang nói chuyện gì đó với nhau.
"Hôm nay chú lại đến đón A Khanh hả"
A Khanh mà Toả Nhi nhắc đến không ai khác chính là cậu nhóc mấy tuần trước bị Toả Nhi đánh.
"Baba của anh vẫn chưa đến hả"Vương Khanh hĩ mũi nói.
Một tuần qua cậu nhóc này cứ bám lấy bé gọi anh,caca,làm nũng các kiểu.Bé hết cách mới để nhóc đi theo,dần dần hai đứa cũng xem nhau là bạn (chưa thân mấy),không đánh ko quen biết mà.
"Sao lần nào em cũng ko đc gặp chú ấy hết nhỉ,baba của anh làm nghề gì mà lâu vậy vẫn chưa đến đón anh"
"Baba của anh rất bận,không được như cha của em ngày nào cũng đến sớm 15 phút"
Tự nhiên bị nhắc tên Vương Nhất Bác khó hiểu nhìn hai nhóc.
"Hai đứa đang nói xấu về ta phải không"
"Không hề,con chỉ nói sự thật thôi,phải không A Khanh"
A Khanh gật đầu rk lại lắc đầu biểu hiện không biết đúng hay không.
"Hừ,nói xấu ta thì thừa nhận đi,ở đó mà làm màu làm mè"cậu khó chịu phản bác,1 tuần qua cậu với bé cũng dần thân nhau,cậu phát hiện bé có rất nhiều điểm giống cậu,sở thích,tính tình,lời nói.....vv..
"Ai rảnh ở đây làm màu làm mè với chú chứ,chú tưởng con ko biết chú tiếp cận con là vì mục đính gì à"
Bị nói trúng tim đen cậu quay đầu phản bác
"Mục đích là mục đích gì,con nói gì ta không hiểu"thằng bé này quá thông minh so với dự đoán của mik rồi,cậu thầm nghĩ.
"Hứ,chú tưởng con ko biết chú thích ba con à,chú tiếp cận con cũng vì baba của con thôi"Toả Nhi nói nhỏ,trông bề ngoài nhìn bé vẫn điều nhiên vậy,nhưng bên trong bé lại đang cười thầm vì kế hoạch của bé sắp thành công rồi.
Nói đi thì phải nói lại ko phải chỉ mình Vương Nhất Bác muốn tiếp cận bé,mà bé cũng muốn tiếp cận cậu.Mục đính vì sao ư,đơn giản vì bé muốn baba có một gia đình hoàn chỉnh,hạnh phúc,có người bảo hộ ba và bé cũng muốn có cha a.Hỏi bé không cảm thấy có lỗi với Vương Khanh hay sao,nếu kế hoạch của bé thành công thì Vương Khanh không phải mất cha à.Không hề,bé không cảm thấy có lỗi mà cảm thấy rất tự hào nữa cơ,1 tuần qua bé tra ra được Vương Khanh không phải là con của cậu tức là ba bé,mà là con của một người đàn ông khác,bé cũng tìm ra được địa chỉ,tên của người đó luôn rồi.Ai bảo dạo này bé rảnh quá làm gì, không có việc gì làm nên tìm chơi đó mà,không ngờ tìm chơi nó lại cho bé nhiều thứ bất ngờ vậy.
Vương Nhất Bác lần này hết đường chối cải rồi,nhóc con này đúng là thông mình thật,không biết cha nó là ai mà có thể cùng anh sinh ra đứa con thông minh như vậy,anh cảm thấy ghen tỵ rồi nha.
(Tiểu 🍑:oitroi,có ai ba đời mà lại đi ghen với chính mình chứ, thật hết nói nổi mà🤧)
"Con biết rồi hả"cậu ngừng một chút rồi nói tiếp"Vậy con có đồng ý giúp chú không"
"Con giúp chú thì con có lợi gì chứ"Đã ko có lợi lại còn mất sủng.
"Ừm....con muốn gì chú cũng cho hết"
"Thật không"
"Thật"
"Oke, quyết định vậy đi,lúc nào có cơ hội con sẽ gọi chú"
"Còn giờ chú về đi,không ba con tới vỡ hết kế hoạch giờ"Bé muốn đuổi người này đi để cười một trận sảng khoái a,nãy giờ bé nhịn đủ rồi,còn nhịn nữa là vỡ bụng mất.
"Ơ....Đi thôi A Khanh,chúng ta về"
Vương-đang ngây người-Khanh tự nhiên bị cha lôi về trong khi chưa hiểu chuyện gì,nãy giờ hai đó nói to nói nhỏ nhóc không hiểu gì hết, nhóc muốn nghe,mà giờ lại bị cha lôi về nhà,quạo rồi nha.
Tảo Nhi nhìn biểu cảm của hai cha con nhà kia khi rời đi,không chịu nổi mà cười một trận.
Mọi người ở sân trường bị hành động này của bé làm cho đứng hình,mắt chữ A mồn chữ O nhìn cậu học bá được mệnh danh là Tiêu cool ngầu, lạnh lùng,mặt liệt,ấy vậy mà giờ đang đứng trước cổng trường cười một tràng chả biết trời đất gì.Thế giới này có vấn đề có vấn đề hết rồi.
Vì quá mắc cười nên Toả Nhi cũng mắc sai lầm là làm vỡ hình tượng cool ngầu trước mặt mọi người.Cùng lúc đó baba của bé vừa tới,anh thấy con mình đứng cười một mình trước cổng trường mà ko khỏi lo lắng,vì sao lại lo ư,vì bé từ trước đến nay bé đâu có cười nhiều như vậy, mà giờ đây lại cười lớn,vười vui,cười chả biết ai ra ai luôn.Vậy là ngày hôm đó anh xách bé đi bệnh viện kiểm tra xem bé có bị gì không.
Còn phía cậu Vương-đang cười tủm tỉm-Nhất Bo thầm nghĩ kế hoạch vậy là đã thành công được một nữa rồi,tiếp theo chỉ cần chờ anh chấp nhận và leo lên giường anh là xong(Tiểu 🍑:ấy ấy,cậu Vương này lâu ngày ăn chay hổng chịu được rồi phải không/ể hôm nay tui cũng ăn chay này,hôm nay là 30 mai mồng 1 nên cả hôm nay và ngày mai phải ăn chay).Cậu chả màng để ý đến thằng nhóc bên cạnh mà vui vẻ lái xe về nhà lớn trả Vương Khanh cho ông bà,rồi quay về biệt thự.
Nội tâm của Vương Khanh:Tôi là ai,tôi đang ở đâu(bị cho ăn cục 🥑 siêu to khổng lồ nãy giờ)
__________________
Hey,lại là tui đây.
Hôm nay tui kiệt sức rồi mọi người ạ,tui đã cố vắt óc để nghĩ ra thêm lời cho truyện mà nó không ra.Hôm nay đúng là mệt a, buổi sáng dậy viết truyện,trưa viết truyện,chiều đi học về viết truyện,tối cũng viết truyện riết rồi cái đầu toàn là truyện luôn🤧.Hôm nay tui viết 4 Chap lận á, thường ngày viết 2 hay 3 chap thôi,hôm nay tại cái bà kia mà phải viết thêm một chap tặng bả nữa,mệt lả người luôn,mà bên kia(mangatoon)nói hổng đc nên qua đây nói với mọi người á😂😂hệ hệ.
🍑Fic này tui đã hạn chế viết tắc lại rồi á,có bệnh lười nên thích viết tắc á,mn thông cảm tí,tui sẽ từ từ sửa a.
🍑Mà mấy hôm trước tui đọc lại fic thì thấy mình viết sai chính tả rk còn lặp lại từ nữa chứ,ko hiểu sao viết nháp đã kiểm tra rất kĩ không có vấn đề gì rồi,mà đăng lên nó lại sai,mệt ghê🤧.
Thôi hông xàm nữa,xàm nhiều quá mn bỏ tui đi thì sao,bây giờ đến với chuyên mục xả ảnh của Bí Bo trong đêm hôm qua này.
Đẹp phải hông, nhìn ổng cả cây đen thui mà ngắm sao cũng thấy ngầu hết á,lạ ghê😂.
Ai đi qua nhớ để lại ⭐ nha,😙mơn nhìu❤️
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top