Milk Boy
Em ấy ve vuốt bàn tay tôi khi mùi rượu vang tan dần trên đầu lưỡi. Bữa tiệc ồn ào náo nhiệt ở sảnh dưới vẫn đang diễn ra cùng tiếng nhạc sập sình. Nhưng ở đây thì ... tôi hoàn toàn không nghe thấy gì cả, ngoại trừ âm thanh cổ điển của chiếc đồng hồ gỗ treo trên tường, đang đánh những hồi chuông điểm mười hai giờ đêm.
Mười hai tiếng chuông, là mười hai nhịp tôi ngừng thở, là mười hai lần tôi chớp mắt giữa cái nhìn đầy mê hoặc. Hành lang dài hun hút cứ thế lấn dần vào bóng tối, ánh sáng vàng vọt yếu ớt của chiếc đèn duy nhất chiếu thẳng xuống chỗ tôi, để tôi soi rõ những phần còn lại trên dung mạo người đối diện, những phần không bị che đi bởi chiếc mặt nạ trắng. Và đó cũng là lần đầu tôi không bị phân tâm bởi khuôn mặt cực kỳ điển trai của em, mọi sự tập trung của tôi đều bị đôi mắt em hút lấy, đôi mắt sáng, đôi mắt với cái nhìn quyết liệt, đôi mắt đó bây giờ lấp đầy hình ảnh của tôi.
Khoảnh khắc mà mùi vị của làn môi cuốn vào nhau càng trở nên gấp gáp, tôi cảm nhận được sự rộn ràng nơi khuôn ngực mạnh mẽ, lấp ló dưới lớp áo sơ mi trắng hững hờ bật ba hàng nút. Cứ thể để bàn tay hư hỏng của tôi tự do luồng vào, mân mê trên làn da hừng hực nhiệt độ của đam mê. Như một kiểu thách thức sức chịu đựng trước cám dỗ, đang khiến cơ thể dần mất đi kiểm soát. Chiếc mặt nạ của em và của tôi cạ vào nhau cùng nụ hôn ngây ngất kéo dài đến quên cả ngạt thở.
" Tiêu Chiến, anh có biết là anh hóa trang tệ lắm không hả "
" Em nhìn ra ngay được sao ?"
Mùi hương Hugo Boss Pure của em dịu nhẹ lôi kéo cảm giác khoái lạc trong từng tế bào. Có chút hơi ấm ôm trọn sau gáy, bàn tay lớn nâng đỡ từng cử động của chiếc cổ đang xoay chuyển theo vũ điệu những nụ hôn. Môi lưỡi dây dưa uyển chuyển quấn lấy nhau, một chút nghịch ngợm lại thêm chút tình tứ. Chiếc áo choàng của em, chiếc áo khoác của tôi, chiếc áo sơ mi của em, chiếc áo sơ mi của tôi ... chúng cứ thế rơi vương vãi xuống đất suốt đoạn đường chỉ vài bước chân dẫn đến căn phòng gần đó. Tôi vừa kịp cảm nhận sự êm dịu mát lạnh của mặt giường thì thứ duy nhất còn lại trên cơ thể chúng tôi là chiếc mặt nạ.
" Tại sao em lại gọi anh tới bữa tiệc, trong khi chúng ta không tham dự nó hả Nhất Bác ?"
" Bữa tiệc chỉ là cớ, chủ yếu là em muốn thấy anh trong bộ dạng hoàng tử ếch thế này thôi "
" Vậy đáng lẽ em phải hóa trang thành công chúa mới xứng với anh chứ. Sao lại là bóng ma ở nhà hát opera ?"
" Em không muốn tự dìm hàng nhan sắc của mình đâu. Hơn nữa, anh đừng quan tâm đến nó Chiến ca, dù sao quần áo cũng là thứ không cần thiết trong bữa tiệc của hai chúng ta "
Đôi mắt em cứ thế dẫn dụ tôi, nhốt tôi vào mạch cảm xúc lạ thường. Xác thịt càng gần gũi, càng nóng, càng ham muốn. Chiếc mặt nạ dường như lại làm chúng tôi trở nên thích thú hơn, một chút lạ lẫm một chút huyền hoặc. Tôi khẽ rùng mình vì cơn nhột nhạt khi cánh tay em trượt dài khắp cơ thể, da miết trên da, nhịp tim chuyển dần từ rung động nhẹ nhàng đến háo hức mong đợi. Rời khỏi bờ môi đầy luyến tiếc, tôi và em lại tìm đến những vùng nhạy cảm nơi hõm cổ, nơi vành tai, nơi đầu ngực ửng màu kêu gọi. Những cái hôn chưa bao giờ dứt khỏi thân xác, chúng chỉ di chuyển khắp nơi khiến khoái cảm thêm cồn cào rạo rực, khiến cho tiếng kêu rên cứ thế thoát ra dần đều rồi trở nên hối hả.
" Em có thứ này cho anh "
Cơ thể tôi được em nhấc bổng lên, sau đó em thả tôi xuống trong một cái bồn tắm rộng. Điều khác lạ là trong bồn không phải nước mà là sữa tươi ấm nóng, cả một bồn ngập sữa, dậy mùi béo ngậy. Dòng sữa trắng đục tinh khôi sóng sánh ôm trọn thân thể tôi. Nhất Bác cũng bước vào, hớp lấy một ngụm sữa ngậm trong miệng rồi vồ tới hôn tôi. Vị sữa cứ thế chảy xuống cuống họng, đem theo cả mùi vị của em tan ra thấm vào từng đoạn mạch, ngọt ngào hơn bất cứ thứ gì khác. Ánh mắt em lúc đó không thể gợi tình hơn.
" Em nghĩ mùi sữa sẽ hợp với anh hơn là cái mùi Bleu The Chanel nam tính mạnh mẽ đáng ghét kia đấy Chiến ca "
" Nhưng anh thích nó. Chẳng lẽ em muốn ngày nào anh cũng phải tắm sữa sao ? "
" Em sẽ làm vậy đó, ngày nào cũng sẽ cho anh tắm sữa, mỗi ngày một mùi hương khác nhau, ngày mai chúng ta bắt đầu với sữa dâu nhé, được không? "
" Anh chỉ thấy một đống những ý nghĩ hư hỏng trong đầu em thôi Vương Nhất Bác "
Em cắn lấy môi tôi, hai chiếc lưỡi nô đùa mặc sức khám phá vòm miệng ẩm ướt. Nhất Bác tựa lưng vào thành bồn để tôi ngồi lên người em, hạ bộ cương tức chạm vào nhau bên dưới khiến tôi khó chịu vô cùng. Bàn tay em xoa nắn cặp đùi và bờ mông tôi, khi tôi cố ép sát vào em, thì em lại bấu vào da thịt tôi. Có chút xấu hổ thoáng qua vì đột nhiên tôi phát hiện bản thân mình quá gấp gáp, em lại đang nhìn tôi cười như trêu ghẹo, thật đáng ghét.
Không gian trắng muốt đặc quánh âm thanh mút mát tê dại, tiếng rên ư ử đứt quãng thoát ra khỏi vòm miệng bận rộn. Xúc giác đột nhiên trở nên nhạy cảm hơn, mọi sự dụng chạm đều khiến tôi run lên sung sướng. Tôi nhấc người, cầm lấy cự vật kiêu ngạo ương ngạnh kia của em đặt vào nơi cửa mình, cứ thế từ từ ngồi xuống. Tôi khẽ nhăn mặt, ôm chặt lấy bờ vai Nhất Bác kêu thật lớn. Cảm giác đau đớn cùng cực nhưng hạnh phúc bất tận này là gì, tôi cũng không thể lý giải được. Khi cái vật thể ấy đi vào trong tôi, từng chút một lấp đầy mọi khoảng trống cả ở thể xác lẫn tâm hồn tôi. Cứ như thể em đã hoàn toàn thuộc về của riêng tôi, là một phần xác thịt của tôi, là không bao giờ có thể tách rời được.
Tôi không muốn động đậy, cứ ngồi yên để tận hưởng, để trái tim tự do đập theo hơi thở hổn hển. Tôi tháo chiếc mặt nạ của em xuống, em tháo mặt nạ của tôi xuống. Vầng trán chạm nhau, chóp mũi chạm nhau, rồi một cái hôn phớt, một cái hôn sâu hơn, và lại một nụ hôn dài. Cơ bắp em cuộn lên ôm xiết tấm thân tôi, tiếng thở của em thật quá hoang dã, làn hơi nóng cứ phả vào da rạo rực trơn mướt, mùi sữa đánh bật tất cả những mùi hương nước hoa sa xỉ phù phiếm, chỉ để lại thứ vị tươi mới tự nhiên nhất.
" Nhất Bác ... "
" Chiến ca ... "
Mạnh mẽ và rất boss, đó chính là Vương Nhất Bác của tôi. Ngay khoảnh khắc mà tôi nhận ra điều đó, em đã lật người tôi lại và thúc vào từ phía sau, cuộc mây mưa bắt đầu với tất cả cuồng vọng. Sữa văng tung tóe khắp nơi, tràn ra khỏi bồn tắm, chảy lênh láng dưới sàn, mỗi lần đẩy đưa đều khiến tôi điếng người. Nhanh tới mức tôi không phân biệt được, thành ruột cứ thế co thắt lại siết chặt cậu nhóc của em. Âm thanh va chạm của xác thịt khiến tai tôi ù đi, tôi thậm chí không còn nghe rõ được tiếng khóc nấc của chính mình. Nhất Bác cuối người, trường bàn tay xuống mân mê đầu ngực ửng đỏ của tôi, em mút lấy làn da mềm ở gáy, tăng thêm một chút cảm giác nhột nhạt trong khi hông vẫn không ngừng di chuyển. Thân dưới tôi gần như tê liệt, khi em ngừng lại, tôi xoay người tựa lưng vào thành bồn cố bám víu vào bất kỳ nơi nào có thể bám được. Tôi quằn người lên đón nhận lấy em lần nữa, Mọi thứ bị sữa che phủ, tôi cắn môi, cơ thể giãy lên từng đợt. Nhất Bác quả thật rất lực, rất rắn rỏi, mạnh mẽ đến nỗi tôi như muốn kiệt quệ trong thứ sắc dục mà em mang tới.
"Đau ... Nhất Bác ... anh đau ahhhh"
"Hôn em đi Chiến ca ... sẽ nhanh thôi ... "
Ánh mắt tôi càng lúc càng ngây dại, tâm trí yếu đuối mặc kệ cho dục tính điều khiển.
"A Bác .. Nhất Bác .. uhhhh .. anh sắp không chịu nổi nữa ... Nhất Bác uhhhhh"
"Vậy sao ... nhưng em thì chưa"
Ham muốn quá đỗi mãnh liệt, sự ức chế cồn cào biến tiếng rên thành tiếng kêu đầy dâm dục. Hơi nước đặt sệt khiến mọi thứ trở nên mờ ảo, nhịp thở càng lúc càng dồn dập, tôi chồm người lên bấu chặt vào eo em run bần bật. Gần như tôi đã hét lên khi điểm cực khoái bị phá vỡ chìm trong cái hôn đắm đuối, phóng thích tất cả ra ngoài với toàn bộ năng lượng còn sót lại, dòng bạch trọc nóng ẩn trong dòng sữa, không thể phân biệt được giữa cái nơi chỉ toàn một màu trắng đục. Cuộc làm tình kéo dài đến độ tôi cũng không biết đã trải qua bao lâu. Đến khi em bỗng nhiên tăng tốc, đâm điên cuồng vào cửa mình tôi đầy bạo lực, thân xác tôi như muốn rách toạc ra làm hai, cự vật của em co giật xuất ra đầy thỏa mãn, em trầm mình xuống phủ lên thân thể tôi. Đó là thời khắc duy nhất mà tôi còn ý thức được trước khi đôi mắt mệt nhoài mờ dần và chìm vào giấc ngủ.
"... em yêu anh"
.
Bảo bối của tôi nằm trên giường giữa mớ gối chăn lộn xộn, những tia nắng sớm xuyên qua ô cửa sổ vô tư đùa nghịch sưởi ấm làn da trần mịn màng còn vương đậm mùi béo ngậy của sữa tươi. Trông anh ấy hệt như chú mèo con nũng nịu, cuộn mình trong vòng tay tôi say ngủ, người yêu của tôi quá đỗi xinh đẹp, đến cả khi ngủ vẫn cứ xinh đẹp như vậy, khiến tôi không nỡ rời mắt. Đêm qua có lẽ tôi hơi thô bạo, ngay khi tôi vừa dứt ra khỏi, thì anh ấy đã gục xuống ngủ ngay lập tức làm tôi phải khệ nệ lau mình cho anh rồi bế anh ra giường. Anh dụi người vào tôi, đôi lúc lại nói mớ cứ gọi "A Bác ... Nhất Bác" mãi thôi, đã vậy còn kêu ư ư đáng yêu chết đi được. Cũng tại vì như thế mà tôi đã thức cả đêm để ngắm nhìn anh. Nếu có thể, tôi chỉ muốn mãi nằm trên giường, mãi ôm anh, tận hưởng từng chút một mùi vị ngọt ngào của anh.
Tôi cười tủm tỉm như một tên ngốc khi liếc nhìn những dấu hôn trên cơ thể Tiêu Chiến, đó chính là chiến tích đáng tự hào, khi là người duy nhất được phép đánh dấu chủ quyền lên người mà mình yêu thương. Giờ anh sẽ chỉ là của riêng tôi thôi đúng không ? Chắc chắn là vậy, milk boy của một mình tôi thôi.
"ummm ... Nhất Bác"
Cục cưng dậy rồi đấy, đến cả cái động tác nhăn nhó dụi mắt mà cũng dễ thương nữa cơ. Chẳng lẽ tôi lại đè anh ra lúc bình minh như thế này sao. Tiêu Chiến ngại ngùng kéo tấm chăn lên che gương mặt ửng đỏ, tôi chẳng muốn bước xuống giường nữa. Khẽ kéo anh ấy lại ôm thật chặt, hít một hơi dài hương tóc anh, nghịch ngợm cướp lấy đôi môi đáng yêu mấp máy ấy. Tôi chỉ muốn nói với anh câu này thôi, và đó sẽ là tương lai ngọt ngào mà tôi dành cho anh.
"Chào buổi sáng người bạn đời của em".
--------------
Mình đăng lại fic này vì sáng nay phát hiện nó bị bay màu không rõ nguyên nhân. Hy vọng sau khi đăng lại sẽ không bị bay màu nữa huhu.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top