Chương 169:Cô nhóc này càng ngày càng đáng đánh.
Hiện tại, mặc kệ nơi nào nổi sóng gió , với cô thì vô cùng bình tĩnh, cô cố tình như không hay
"Nếu em không nói, anh liền hôn đến khi nào em nói mới thôi." .
Nói xong, anh đã nâng cằm cô lại gần, đưa lưỡi liếm láp môi của cô, ngứa một chút, Tô Thiển buồn cười, lại tránh né không được.
Anh chính là lợi dụng thân thể cô không thể nhúc nhích, tùy tiện anh khi dễ điểm nhạy cảm, ép cô đi vào khuôn khổ.
An Thần cảm thấy, nha đầu này càng ngày càng đáng đánh đòn rồi.
Anh nhớ, một người phụ nữ đã nào từng nói qua, cô càng thối lui, anh thì càng được voi đòi tiên, những lời này rõ ràng là đối với Tô Thiển lấy thân mà định mới đúng.
Hơi thở ấm áp của anh phả trên mặt cô làm cho cô tim đập nhanh hơn, nơi nào đó tận đáy lòng dâng lên một tia mềm mại .
Nâng ngang đầu anh, né tránh sự gặm nhắm của anh, sau đó khe bên tai anh thì thầm " An Thần, em yêu anh"
An Thần, em yêu anh.
Ngắn gọn năm chữ, tựa như một một mạch nước ngầm lan tỏa khắp lòng anh.
Anh rốt cuộc chờ được năm chữ này rồi, nhân gian đẹp nhất năm chữ này, trong giây lát đó, tâm tình kích động không lời nào có thể diễn tả được.
Anh không biết nên nói những gì, cũng nghĩ không ra được muốn thể hiện điều gì, chỉ là ôm cô chặt hơn chút nữa, đầu vùi vào cổ của cô, hồi lâu, cũng không có động tĩnh.
Tô Thiển hồ nghi nhíu mày, thật sốc nha, nghe cô thổ lộ mà không phản ứng gì hết sao?
Trong suy nghĩ của cô khi mà cô tỏ tình thế này thì hẳn nhảy dựng lên mới đúng chứ
Có phải hay không vừa rồi cô làm một con chim công xòe đuôi?
Trong lúc đang mãi suy nghĩ, thì cô cảm thấy trên cổ mình có chút ẩm ướt, thật bất ngờ không lẽ là khóc rồi sao?
Cổ đau cứng ngắc khẽ đẩy anh ra, An Thần lại nghiêng đầu qua, liên tục không ngừng xoa xoa khóe mắt.
Tô Thiển trong lòng rung động không thôi, An Thần, có thề coi là một mãnh nam ưu tuyệt, vậy mà cô chỉ cần năm chữ là làm anh khóc không thôi.
Bây giờ cô không còn hoài nghi tình yêu anh dành cho cô.
Một người đàn ông trưởng thành, cho dù yếu ớt thế nào, cũng sẽ không khóc trước mặt người mình yêu, Tô Thiển biết, đây là rất vui mừng mà khóc.
Trong lúc nhất thời, cô cũng không biết nên nói những gì.
Cô coi như không nhìn thấy, yên lặng nhắm hai mắt lại, không có một người phụ nữ nào nguyện nhìn thấy người đàn ông yêu mến của mình rơi nước mắt, bất kể ở cái dạng gì dưới tình huống nào.
Đây là vấn đề thề diện à nha.
An Thần, buổi trưa anh ăn nhiều một chút nha.
Cô coi như không nhìn thấy, yên lặng nhắm hai mắt lại, không có một người phụ nữ nào nguyện nhìn thấy người đàn ông yêu mến của mình rơi nước mắt, bất kể ở cái dạng gì dưới tình huống nào.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top