chương 15
Hoắc Thiên đứng im ở đó, hai người nhìn nhau không nói gì. Lòng Hàn Song Nghi ngày càng bối rối, sao có thể là hôm nay chứ. Hôm nay bị hai người đàn ông điên cuồng muốn, còn bắn vào trong nữa chứ, kì này không có hỉ mới lạ.
Hoắc Thiên thấy sự bối rối của cô, lòng hắn cũng đâu khác gì cô, thấp thỏm lo lắng.
" Nhưng sáng đến giờ cô còn chưa ra máu mà"
Đột nhiên nghĩ sáng làm cô ta, đâu có chảy máu gì đâu. Hàn Song Nghi nghe thấy thế , cảm thấy có chút đỡ lo hơn, nhưng đã đúng một tháng , hay cô nhớ nhầm.
Lãnh Phong đi đằng sau, thấy hai người kia tự nhiên đứng lại, nhìn nhau, cả hai đều có vẻ lo lắng. Hắn chạm nhẹ lên vai Hoắc Thiên lạnh lùng nói
" Chuyện gì mà không đi tiếp, đứng đây ngắm cảnh hả"
Hắn vẫn còn chưa bớt giận việc hồi nãy xảy ra đâu, tí nữa về đến nhà hắn tính sau.
Hoắc Thiên quay đầu lại nhìn , khuôn mặt lo lắng lúc nãy đã biến mất, quay lại khuôn mặt thường ngày
" Hôm nay bảo bối có kinh nguyệt, sợ có thai"
Lãnh Phong nhìn cô gái được quấn trong trăng kia, có bầu thì sao, định trốn tránh tội lỗi à.
" Định biện minh trốn tránh tội lỗi à, nếu có thì quần lót phải có máu chứ"
Hắn vừa nói vừa lấy quần lót trong túi ra, đung đưa trước mặt cô giống như khiêu khích. Hàn Song Nghi thấy thế, từ khuôn mặt lo lắng chuyển sang đỏ vì xấu hổ, sao hắn còn giữ nó.
Thấy cô bị trêu chọc như thế, Hoắc Thiên liếc nhìn tên nhóc tóc đỏ, nhẹ nhàng nói
" Thôi đi, về rồi tính, đừng chọc cô ta nữa, việc này để về nhà nói"
Hoắc Thiên đi thật nhanh xuống xe, lạnh lùng ném cô vô ghế sau xe. Vì bị ném thế, có chút đau, Hàn Song Nghi xoa cái mông lẫn cái lưng lúc nãy bị đập vào thành giường
" A.. ư.." rên nhỏ vì đau, Hàn Song Nghi cảm thấy không khí bắt đầu ngột ngạc.
Hắn sau khi ném người không thương tiếc, liền chui vào ngồi kế bên, cúi xuống tay để lên đùi, nhìn liếc qua đủ biết hắn đang tức giận và cũng có một chút hối hận. Nếu như đuổi theo cô lúc nãy thì giờ có phải khác hơn rồi, hắn lại lơ là như thế.
Còn Lãnh Phong lên chỗ ghế tài xế, tâm trạng cũng không khác mấy, nhưng hắn vẫn nghĩ tất cả đều lỗi của cô. Từ trước đến giờ phụ nữ của hắn rất nhiều, nhưng nếu phản bội hắn thì sẽ gặp kết cục không ra gì đâu.
Lãnh Phong cầm tay lái phóng xe với tốc độ nhanh, đủ hiểu hắn giận đến mức độ nào.
Hàn Song Nghi ngồi đằng sau cảm thấy tốc độ chạy nhau quá, nhắm mắt lại vì sợ, tay bấu vào chăn.
Mặc dù trên xe không ai nói gì , nhưng bầu không khí bị bao trùm bởi tính khí của hai người đàn ông.
Kì này không phải là Kí Túc Xá, mà đến biệt thự của hai người, nơi này là nơi họ ăn sống trước khi bị hai ông già ném vô Kí Túc Xá. Mặc dù là nhà ở, nhưng bọn hắn không đưa người phụ nữ nào đến. Cô gái này là phụ nữ đầu tiên đến đây, cũng sẽ là nơi nhốt cô trong đây, để cô không bị thêm người đàn ông nào mơ mộng muốn cướp cô từ tay bọn hắn.
Khi đến nơi, Lãnh Phong xuống xe, đi đế cửa sau mở cửa trực tiếp bế cô lên, biết hắn giận nên Hoắc Thiên để cho hắn phát tiết một chút.
Bị bế vào căn nhà to, Hàn Song Nghi nắm lấy áo của người con trai , đôi mắt long lanh nhìn hắn, nhỏ nhẹ hỏi
" Đây là nơi ... nào"
Giọng nói bị lo sợ nên bị vấp, Lãnh Phong vẫn di chuyển không nói gì, khi đến gần chiếc cửa to lớn, lại gần chỗ ổ khóa, bấm mật khẩu, cửa liền tự động mở.
Chân đi thật nhanh, đến gần chỗ ghế sôpha, ném cô lên đó, không một chút thương tiếc bao vây đôi môi đó, hắn mút thật mạnh, lưỡi điêu luyện cậy răng cô ra, hút hết chất dịch ngọt bên trong, tay tự chủ đè vào bộ ngực to tròn, xoa bóp thật mạnh. Ngực đau, cô đẩy tay hắn ra cự tuyệt.
Lãnh Phong tức giận hơn, đẩy cô xuống , hai đôi môi tách nhau ra, khuôn mặt không chút biểu hiện nói
" Cô còn cự tuyệt thì đừng trách sao tôi ác, nếu làm tôi thỏa mãn có khi tôi tha cho cô "
Bị xem như công cụ phát tiết, lòng cô cảm thấy bản thân bị hạ thấp, càng cự tuyệt dục vọng của hắn. Cô vùng vẫy, chân đá lung tung, khuôn mặt đã đẫm nước mắt
" Huhu... tôi... không phải đồ vật để các anh thỏa mãn thú tính của mình... huhu.. sao tôi lại khổ thế này"
Thấy cô khóc, sự buồn bực tức giận của hắn bị phai đi một chút, nhưng vẫn còn vì nhớ lại cô nằm dưới thân tên kia cười khinh nói
" Cô nói thế, thì xem lại cô đi, đàn ông nào cô cũng chịu nằm dưới thân, cô mới là người không thỏa mãn dục vọng của mình"
Vừa nói, hắn thô bạo kéo chiếc chăn ra. Tay còn lại kéo khóa quần xuống, không một bước dạo đầu, nên hoa huyệt không có ướt. Hắn đẩy mạnh vào trong hoa huyệt đang run rẩy
"AAAAAAAA.. ĐAU QUÁ, NGỪNG LẠI ĐI" Vì chưa được làm ướt ở hoa huyệt nên bị dị vật bỗng nhiên đâm vô, cảm giác bị xé nát. Hàn Song Nghi chân đẩy con người cao to kia ra nhưng không được
Hắn chả quan tâm cô gái ở dưới đau cỡ nào, Lãnh Phong sung sướng
" A... a.. sướng quá, cô xem bên dưới đang bóp chặt của tôi kìa, sướng không thể tả"
Vừa nói phía dưới không ngừng đâm ra đâm vào. Cô cảm thấy đau quá , không những đau ở dưới mà còn đau ở lòng.
Lãnh Phong dừng lại động tác , thân cao to cúi xuống, tay đặt lên mặt cô , cúi xuống hôn lên môi, hắn nhấp người tiếp tục di chuyển, chậm chậm rồi sao đó tốc độ như vũ bão đấm vào tử cung.
" Ưmmm... ưmmmm "Hàn Song Nghi không chịu nổi, nên rên lên, vì bị chắn bởi nụ hôn nên chỉ ưm nhỏ trong miệng. Chân không biết bị ai di chuyển nên đã quấn chặt eo đối phương, tay lúc nãy còn kháng cự, đã quỵ xuống từ lúc nào không biết. Hai người chìm đắm trong dục vọng của cả hai, phía dưới quần hắn đã đội lên một nón to rồi
Hoắc Thiên đứng dựa vào cửa chính, nãy giờ hắn là người coi từ đầu, sao lại bỏ rơi hắn như thế.
" Cộc cộc" rõ lên cửa hai cái, làm gián đoạn chuyện tốt của Lãnh Phong, hắn ngước lên nhìn tên nãy giờ đang coi quá trình trêu chọc hoa huyệt nhỏ.
" Làm chung đi" Giọng nói khàn khàn đủ cho đối phương nghe.
Hàn Song Nghi khi nghe được câu nói đó, mắt trừng to nhìn người đàn ông trên thân mình. Làm chung, hai người thì sao cô sống nổi, một người đã đủ cô sống dở chết dở rồi.
Cô lắc đầu , tay để trước ngực nói
" Đừng... đừng .. hai người"
Lãnh Phong rút cự long ra, trên đó có dính dịch thủy của cô, làm bóng lóng dị vật. Hắn liếc nhìn cô nói
" Cô đang bị trừng phạt, không được yêu cầu điều gì"
Vừa nói xong, hắn bế cô dậy để cô ngồi lên cự long. Vừa đút xong, hắn dùng tay tách hai quả mông to tròn của cô, lộ ra cúc hoa còn trinh trắng của mình.
" Không Không, xin anh đừng đụng vào đó"
Lãnh Phong nào chịu nghe lời, đầu nhẹ quay sang một bên , tay vẫn còn kéo căng quả mông. Cô cầm tay đẩy ra nhưng mọi chuyện vô ích.
" Lại đây cậu vẫn đang đợi lấy lần đầu tiên của cúc hoa này mà"
Bị thằng bạn khiêu khích như thế, Hoắc Thiên thở dốc vì ở dưới phồng to cực đại , chân lảo đảo bước đến.
Khi đến gần chỗ hai người, hắn kéo khóa xuống lôi dị vật to lớn, trên đó có chút gân đang phồng to . Hắn cầm cự long đung đưa lên xuống cái lỗ nhỏ kia
" Ưm.. .aa ưm ..." vì bị chọc cúc hoa nên Hàn Song Nghi có chút khích thích rên nhỏ
Hoắc Thiên do dự vừa muốn vào vừa muốn không vì sợ cô đau.
Thấy hắn lề mề quá, Lãnh Phong tức giận máu bắt đầu lên não
" Cậu nên nhớ tụi mình đang trừng trị cô ta dám phản bội mình"
Nghĩ như thế, Hoắc Thiên lại nhớ cái cảnh cô rên rỉ dưới thân người đàn ông khác, hắn tức giận không một chút do dự đâm vào trong cúc hoa
" AAAAAAA" Cảm giác bị mở rộng cúc hoa nhỏ chặt, còn đau hơn cả lần bị lấy đi lần đầu nữa. Hàn Song Nghi hét chói tai
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top