"Đọc hết cả rồi chứ?"
Tiếng của Levi vang lên trong căn phòng chỉ được thắp sáng bằng một cây nến. Vi ngồi chống cằm, nhìn biểu cảm của từng người, nó cảm thấy... nhàm chán...
"Vâng... đội trưởng Levi, đây là gì ạ?"
Armin hỏi trong lúc đưa tờ giấy nhỏ cho Levi. Levi cầm lấy tờ giấy, đốt nó bằng ngọn lửa le lói trên cây nến, Levi liếc quanh phòng một lượt :
"Đây là chỉ thị của Erwin. Thế, các cậu có tin anh ta không? Lũ khờ nào tin anh ta thì nhấc mông lên và đi theo tôi."
Cả bọn rời khỏi căn cứ và di chuyển lên khu đồi vắng.
"Nguy hiểm thật, chúng ta mà ở trong đó thì..."
Connie cầm khẩu súng, lo lắng nói khi nhìn thấy có vài tên châm lửa đốt trang trại. Có kẻ đã sai chúng đến để hạ sát họ. Armin nhìn sang Levi, hỏi :
"Đội trưởng, đó là Quân Cảnh Trung ương phải không ạ?"
Levi chậc miệng :
"Đúng vậy, tôi không nghĩ bọn Quân Cảnh Trung ương lại đích thân đến truy đuổi chúng ta như thế này."
Nó đứng cạnh Levi, chậc miệng :
"Suy cho cùng thì bọn chúng cũng đã khinh thường chúng ta quá rồi."
Levi gật đầu, chỉnh lại vũ khí :
"Chúng ta mau đến điểm hẹn thôi, không có nhiều thời gian đâu. May cho chúng ta là có ánh trăng soi đường."
____________________
QUẬN TROST.
Cả bọn đặt chân đến quận Trost. Đường phố khá đông đúc nhưng hầu hết là những người ăn xin và những người bán hàng rong.
"Này, anh có phải là... Levi không?"
Một giọng nói lạ hoắc vang lên. Levi quay đầu lại :
"Hả?"
Một số người khác bắt đầu xúm lại. Một người đàn ông khác nói to :
"Đúng rồi, đúng anh ta rồi. Đó là chiến binh mạnh nhất nhân loại Levi. Tôi nhìn thấy anh ta một lần rồi."
"Sao anh ta lùn vậy?"
"Tôi thường thấy anh ta trên yên ngựa nhưng anh ta đúng là nhỏ con thật đấy!"
Vô số tiếng trầm trồ khác vang lên. Vi bật cười khi hầu hết mọi người đều thắc mắc về chiều cao của Levi.
Đời khốn nạn thật đấy.
Levi cau có nói :
"Tránh ra đi. Mấy người đang cản đường tôi đấy."
Một người đàn ông đeo tạp dề đu đến, chắn ngang trước mặt Levi và nói :
"Đợi đã, hãy nghe nông dân chúng tôi nói đã. Lính gác các người cứ lượn lờ ở đây làm bọn tôi chẳng làm ăn bán buôn được gì cả! Đám dân bọn tôi không tin tưởng được vào đám lính các anh và rất sợ nên không dám đến gần. Nhưng nếu bọn tôi không kiếm được tiền thì không có gì nuôi mồm cả. Nhưng quân ở trạm cứ thế mà bỏ đi khiến bọn trộm cắp có cơ hội hoành hành. Còn thuế thì chẳng có vẻ gì là được giảm. Anh nghĩ dân bọn tôi sống như thế nào chứ?! Tại sao lại có những chuyện thế này? Tại sao lũ Titan cứ tiếp tục càn quét?! Tôi biết tại sao đấy. Tại vì lũ Trinh Sát vô dụng các anh. Thế đấy, tôi chỉ biết than thân trách phận khi không kiếm ra tiền. Làm cật lực mà không ra cái gì thì đã chẳng lạ. Nhưng các anh thì sao? Ngồi không thôi mà vẫn có cái ăn. Đúng chứ gì? Các anh làm gì mà đi nghênh ngang giữa đường thế này? Mua sắm sao? Có cả nữ tì đi kèm, cao sang thật! Nếu các anh cảm thông cho bọn tôi, thì hãy cho bọn tôi ít tiền và mặc kệ đám lính đó đi!"
Levi nhìn sang phía khác, bỗng mắt anh ta mở to.
"Coi chừng..."
Levi nói. Nhưng những tên ở xung quanh không biết điều. Một tên nắm lấy cổ áo của Levi và gằn giọng :
"Coi chừng cái gì... hả chuến binh mạnh nhất nhân loại?!"
Levi dùng toàn bộ lực, hất ông ta về phía sau :
"Có xe ngựa đang lao đến!!"
Chiếc xe ngựa lao vút qua. Có hai tên thò người xuống, bắt lấy hai người trong đội Levi.
"Eren và Historia bị bắt đi rồi."
Cả bọn nhìn theo bóng xe ngựa.
Nhưng không...
Thực tế khốn nạn hơn thế nhiều...
Thế quái nào....
Thế quái nào mà nó lại bị nhầm thành Historia thế hả?!!!!!
Thực tế, Eren và Historia đang rất an toàn và ấm cúng, còn người bị bắt ở đây là nó và Jean. Bảo Jean trông giống Eren nó tạm chấp nhận.
Nhưng thế quái nào lại nhầm nó với Historia, trong nguyên tác phải là Armin chứ?! Fuck life!!
Chúng nó bị mù màu hết cả lũ à?! Chúng nó không phân biệt được đâu là con bé tóc vàng mắt xanh và đâu là con bé mắt nâu tóc đỏ đồng à?!
Thế quái nào?!
Hiện tại nó đang bị trói trong một nhà kho cùng với Jean. Nó nhìn sang Jean, rồi nhìn sang một thằng già đầu hói béo phệ. Tên đó nhìn lướt qua người đó một lượt, rồi cởi phăng cái khăn quấn quanh miệng nó. Nó chửi thề :
"Mẹ kiếp! Các người bắt nhầm người rồi! Lũ khốn mù màu!"
Tên béo phệ đó nhìn nó và nói :
"Không nhầm đâu. Chỉ thiếu thôi. Mục tiêu của bọn tao là ba đứa gồm một thằng tóc đen, một con tóc vàng và một con tóc đỏ. Có kẻ muốn gặp mày đấy."
Nó chết lặng.
Cái gì?!
Nó sao?!
Nó là mục tiêu sao?!
Nó nhìn sang khuôn mặt đầy bất ngờ của Jean, nó nói :
"Tôi không biết gì hết! Hoàn toàn không biết gì hết!"
Lúc sau có hai tên đàn ông cao to vạm vỡ đến, xách người nó lên. Nó liên tục vùng vẫy :
"Này, chúng mày định làm gì thế?! Chết tiệt, thả ra!!"
Với tình hình hai tay hai chân bị trói trước trói sau thế này thì nó không thể làm được gì cả.
"Chát!"
Một bàn tay thô ráp hạ thẳng lên má nó.
Đau và sau đó là bỏng rát. Nó cảm nhận được một vị tanh chảy ra từ mép. Tên đó kéo tóc nó thật đau và nói :
"Ngậm mồm lại và đi theo bọn tao, con điếm! Bọn tao không phải người của gã béo đó nên bọn tao không việc gì phải nhẹ nhàng với mày cả. Khôn hồn thì ngậm mồm lại!"
Nó cắn chặt răng, vô vọng nhìn sang phía Jean, cậu ta cũng lo lắng nhưng của như nó, cậu ta bất lực.
Nó im lặng, cắn chặc răng, nắm chặt tay.
Thù này... nó phải trả.
Nó bỗng ngớ người...
Việc này liên quan đến thân thế của nó chăng?
Nó có lẽ moi được thông tin gì đó. Nhưng... liệu...
Nó bị lôi đi xềnh xệch và bị ném lên xe ngựa như một món đồ. Bọn cốt đột đó khóa chặt cửa lại.
Nó ngán ngẩm mặc cho một bên má đang đau rát.
Lại xe ngựa nữa sao...?
_____________
Jean được cởi trói. Levi, Mikasa, Connie, Sasha đến để giải cứu. Historia và Eren thì được đặc cách ở một chỗ khác an toàn hơn.
"Violet, con ngốc đó đâu rồi?"
Levi nhìn Jean, hỏi. Jean lo ngại, nghiêng mặt nhìn sang gã béo nằm dưới đất :
"Lúc nãy có hai gã nào đó đến và đưa Violet đi, bọn chúng thậm chí còn đánh chị ta nữa. Bọn chúng còn nói bọn chúng không phải người của hắn và bọn chúng bắt Violet đi không phải do nhầm lẫn. Bọn chúng có chủ đích."
Levi trầm giọng :
"Vậy sao?"
Mikasa đi đến hỏi :
"Vậy khi nào chúng ta đi cứu Violet?"
Levi nắm chặt kiếm của mình và nói :
"Chúng ta phải đặt kế hoạch lên hàng đầu. Violet... để sau rồi tính."
Nói rồi Levi xoay bước bỏ đi. Mikasa định nói thêm gì đó nhưng bị Jean ngăn lại. Cậu ta nói :
"Mikasa, đội trưởng Levi nói để sau thì để sau đi. Trông tâm trạng của đội trưởng cũng không tốt đâu. Cẩn thận không mất đầu như chơi đấy."
Mikasa gật nhẹ đầu rồi lui xuống.
_______________
Nó tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài. Cơn đau đến từ bên má truyền thẳng lên óc.
Cánh cửa xe ngựa được mở ra vô cùng mạnh bạo, ánh sáng mặt trời chiếu vào trong làm nó lóa mắt. Một giọng nói vô định vang lên :
"Chào mừng trở về, Chim Sẻ."
Au : Sorry vì để các Readers chờ lâu. Hắc quản gia chương một đã lên sàn nhé, các bạn đọc và góp ý cho mình nhé.
À mà nói đi thì cũng nói lại, mình đã nói là mình không dùng tài khoản Google nên không thể trả lời inbox hay tin nhắn của các bạn. Thế mà vẫn có bạn ib và nhắn tin cho mình, mình không thể trả lời. Thông cảm cho mình nha!
Mình nói cái này vì mình không muốn các Readers nghĩ mình là thể loại Seen không thèm Reply. Thông cảm nha. Không phải là mình không muốn Reply mà là mình không thể Reply.
😂😂😂
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top