Fuck me like I'm famous

Main Rela: DươngGem ( đổi otp khác cho nó ngầu 🤓)

Another Rela:DooGem

⚠️:Tension Sexual ,Explicit pornographic content , Porn feeling, jealous, porn plots , adultery


Bây giờ là thứ Bảy, 11:30 sáng. Mùi thuốc lá, bia và mồ hôi tràn ngập không khí của quán bar thành phố nhỏ. Đây không phải là nơi mọi người thường tự nguyện chọn đến. Bên ngoài quán bar đã cũ và bị bỏ bê, với lớp sơn bong tróc và các biển báo bị hỏng cho thấy sự thiếu quan tâm và chăm sóc. Những bức tường sứt mẻ được phủ đầy nhãn dán và graffiti.

Khi ban nhạc "The Stars" chờ đến lượt mình lên sân khấu, họ tụm lại ở một góc khuất của quán bar. Rhyder (Quang Anh) nghịch dùi trống trong khi Hiếu hút thuốc nhàn nhã bên cạnh. Hải Đăng Doo, một thành viên của ban nhạc và là tay guitar, cũng có mặt. Dương Domic, ca sĩ chính, lúc này không có mặt.

"Dương đâu rồi?" Đăng hỏi . "Chúng ta sắp bắt đầu rồi!"

Wean và Hurrykng đang uống bia lon rẻ tiền và chia nhau điếu thuốc trong khi trao đổi vài tiếng cười bí ẩn.

"Này! Trả lời tao đi!" Đăng hét lên.

"Có lẽ là đang ngủ với một cô gái nào đó," Wean đáp.

"Lại là mấy con 4 à?" Hiếu hỏi, đảo mắt.

"Chắc thế , tao nghĩ nó đang rất vui trong phòng thay đồ," Wean cười, liếc nhìn về phía cửa phòng thay đồ của Dương.

"Ghê quá ba," Hurrykng cau mày, rít thêm một hơi thuốc.

Đăng khịt mũi. "Nó đang phê đá à?" anh ta hỏi. Những gã kia không trả lời; họ chỉ cười chế giễu, cả hai đều rõ ràng là say. "Thôi nào... nếu nó mà phê thuốc, thì không thể là thật được."

"Còn Hùng Huỳnh?" Rhyder hỏi. "Hôm nay anh ấy không đến sao?"

"Nó bảo đến muộn," Hurrykng trả lời.

"Tao hy vọng là vậy, dạo này tao ít gặp ảnh hơn. Tao thực sự muốn anh ấy đến hôm nay," Rhyder thở dài.

"Có lẽ nó sẽ xuất hiện thôi", Hurrykng nhấn mạnh.

"Được rồi, thế là xong, thời gian sắp hết rồi, để tao đi hối nó ", Đăng đảo mắt và đi đến phòng thay đồ của Dương.

Anh ta tới phòng thay đồ và cố mở cửa nhưng cửa đã bị khóa.

"Dương, mày có ở trong đó không?" Đăng hỏi, nhưng tất cả những gì anh nghe được chỉ là những âm thanh lạ.


Những âm thanh trở nên rõ ràng hơn, giờ đây kèm theo tiếng thở hổn hển, tiếng thì thầm và tiếng cười. Đăng đảo mắt bực bội. Rõ ràng là Dương không ở một mình, và có lẽ anh ấy không đang luyện tập đoạn riff guitar của mình. Anh ấy đang ở cùng một cô gái nào đó ở đó.

Kể từ khi The Stars bắt đầu thành công, Dương đã đi chơi với rất nhiều cô gái. Trước đây, anh ấy hầu như không có may mắn với các cô gái hoặc sự nổi tiếng. Giống như mọi người trong ban nhạc, anh ấy là một mọt sách. Đăng hiểu rằng thành công có thể làm rối trí bạn, giờ thì các cô gái đã quan tâm đến họ, nhưng họ không nên bỏ bê công việc chết tiệt của mình.

Anh ấy lại gõ cửa, lần này giọng nói rõ ràng là thiếu kiên nhẫn. "Dương,  gấp lắm rồi! Ban nhạc sắp chơi rồi và mày chuẩn bị lẹ đi!" anh hét lên, hy vọng giọng điệu nhấn mạnh của mình cuối cùng sẽ thu hút được sự chú ý của bạn cùng nhóm.

Bên trong không gian chật hẹp của phòng thay đồ, Dương áp lưng Hùng vào tường khi họ hôn nhau một cách thô bạo, tiếng nhạc ở phía sau chỉ còn là tiếng vọng xa xăm.

Hùng cào móng tay dọc theo lưng Dương, khi anh đẩy hông khắp cơ thể người đàn ông , thâm nhập ngày một sâu hơn. Đăng thở hổn hển khi cảm thấy cực khoái của mình sắp đến, anh nâng Hùng lên bằng hai tay kẹp dưới đầu gối. Hùng thở ra những hơi nhỏ, hai chân dang rộng, cố gắng giữ thăng bằng bằng gáy của người kia, kéo chặt những lọn tóc giữa các ngón tay.

"Chết tiệt!" Hùng rên rỉ, ngửa đầu ra sau và dang rộng chân ra, để Dương tiếp tục tàn bạo xâm nhập vào huyệt đạo anh.

Bên cạnh anh ta, một mặt bàn bẩn thỉu, lộn xộn cho thấy dấu vết của "bột trắng", cùng với những vật dụng khác. Trong khi đó, đằng sau cánh cửa phòng tắm, Đăng liên tục đập cửa.

"Từ từ!" Dương kêu lên, nói lắp bắp với giọng gầm gừ, tốc độ anh ta áp đặt ngay lập tức vừa nhanh vừa thất thường, gót chân của Hùng ấn vào phần lưng dưới của Dương, thở hổn hển vì những cú lao điên cuồng.

"D-Dương.." Hùng rên rỉ the thé. Tay anh luồn vào tóc Dương và giữ đầu anh ngửa ra sau.

"Chết tiệt, anh chặt quá." Anh ta rên rỉ, thở hổn hển, toàn thân Hùng tỏa ra hơi nóng.

Dương thả một đầu gối của Hùng ra, để nắm chặt một bên mông của chàng trai, Hùng lại di chuyển ngược lại, khi Dương thâm nhập vào cậu bé ngày một nhanh hơn, điều đó khiến thứ gì đó bên trong cậu bé xoắn lại, và cảm giác thật tuyệt vời.

Hùng thở vào tai anh, trở nên cuồng nhiệt và thất thường hơn khi Dương gặp anh ở giữa chừng. Người tóc xám bám chặt vào da anh, nắm chặt cái mông nhỏ nhưng nhọn của Hùng trong tay, rên rỉ khi anh cảm thấy cơ bắp của mình căng lên với mỗi cú thúc.

"Đừng nói với em là nó đau nhé, anh yêu," Dương nói. "Anh là người khăng khăng không quỳ gối cơ mà."

Hùng đảo mắt, nhưng nét cau mày của anh chuyển thành vẻ nhăn nhó và đôi môi mím lại khó chịu biến mất khi chúng tạo thành hình chữ "O" khi Dương siết chặt hông anh và đẩy vào người anh.

"Ah, xin lỗi- uhh." Móng tay của Hùng đâm vào da Dương khi anh ấy ở dưới. Anh thở hổn hển khi Dương rút ra rồi từ từ đẩy vào anh lần nữa.

Hùng căng cứng không chịu nổi, và hơi nóng xung quanh anh gần như khiến anh chàng tóc xám kia choáng váng. Anh cúi xuống và thở hổn hển, những ngón tay bóp chặt làn da của người kia, từ từ tập trung vào việc di chuyển ra ngoài và vào trong.

Anh ấy cắn chặt môi, và Dương không khỏi cảm thấy khá hài lòng.

"Xin lỗi nếu tôi muốn nhìn mặt người đầu tiên quan hệ với tôi."

"Đúng vậy," Dương thở dài. "Bởi vì em yêu anh đến phát điên." Anh ta chế giễu

Hùng thực sự đã cười, và điều đó khiến cơ thể họ rung lên, một luồng gì đó (không phải tia lửa) chạy dọc sống lưng Dương một cách chóng mặt.

Anh thở hổn hển bên cổ Hùng. "Em có nói dối không?"

"Anh xin lỗi vì đã làm tổn thương lòng tự trọng của em, nhưng anh không hề yêu em", Hùng trả lời.

"Anh định nói với em là anh yêu Đăng à?" Dương cười, đẩy mạnh vào anh. Anh cố tình làm thô bạo, và cơ thể Hùng trượt vào tường vài inch. Anh thở hổn hển, rít lên vào cổ Dương.

"Anh thích Đăng."

"Nếu anh thích anh ấy nhiều như vậy, vậy anh sẽ quan hệ với anh ấy. Đúng không?" Anh đẩy vào bên trong anh, và anh có thể cảm thấy cơ thể Hùng bớt cứng nhắc hơn, nhạy cảm hơn và dễ bảo hơn theo thời gian. "Chắc chắn, cậu ta sẽ không bắt anh phải làm như này."

"Im đi" là tất cả những gì anh ta nói, nhưng anh ta đang kẹp chặt chân mình sau đùi Dương , vì vậy Dương cho rằng đó là câu trả lời đủ rồi. Anh ta không nói gì thêm, và Dương tăng tốc độ một cách thỏa mãn. Các ngón tay anh ta siết chặt đùi Hùng, cánh tay còn lại của anh ta cảm thấy hơi tê vì dựa vào anh ta.

Hùng siết chặt quanh anh, khiến Dương thở hổn hển và mất kiểm soát, ngực anh đập vào ngực Hùng. Anh rên rỉ vào cổ anh, cảm thấy làn da đẫm mồ hôi của anh trên má mình.

Tiếng cười của Dương không dễ chịu. "Em biết mà," anh ta thốt lên giữa những tiếng thở dài.

Hùng gần như gầm gừ. "Em có thể im lặng một lần được không?"

Đột nhiên, có thêm ba tiếng gõ cửa nữa khiến Hùng loạng choạng, mắt lộ vẻ hoảng hốt.

"Dương, lẹ coi!"

"Mẹ kiếp, tao sắp xong rồi!" Dương hét lên giận dữ, và anh ta nắm chặt hông Hùng và ngực anh ta áp vào ngực Hùng, làm tình với anh ta dữ dội. Nó sâu và mạnh, và giờ đây thứ duy nhất thoát ra khỏi miệng Hùng là tiếng rên rỉ, tiếng rít và tiếng thở ra nặng nề. Nó không ngừng nghỉ, nóng bỏng và đầy mồ hôi.

Cơ thể của Hùng ngày càng nhạy cảm hơn dưới Dương , quằn quại với mỗi cú thúc, và khi Dương thay đổi góc độ, toàn bộ cơ thể anh ấy giật lên.

Anh ấy đã tìm thấy tuyến tiền liệt của Hùng.

Lông mày của Hùng nhíu lại như đang tập trung, và Dương có thể cảm thấy luồng nhiệt đang dâng lên ở háng mình.

Khi Hùng bắt đầu rên rỉ to hơn, gã tóc xám kia lấy lòng bàn tay che miệng anh, ấn anh vào tường. Lưng Hùng cong lại.

"Im đi, Đăng đang ở ngoài " Dương nói, và cọ xát dương vật của mình vào mông Hùng, rên rỉ nhẹ nhàng. "Anh muốn Đăng biết là anh đang để em đụ anh à?"

Dương rời xa anh với nụ cười tự mãn, thỏa mãn rất giống với nụ cười của một vị vua sau lễ đăng quang, chỉ trong một cái vuốt ve tinh tế trước khi tách ra và chiêm ngưỡng đôi mắt sáng rực của Hùng.

Nở nụ cười rộng hơn, Hùng vòng tay qua cổ Dương, và nghiêng người về phía anh, môi họ chạm vào nhau trong một chuyển động dài và đói khát. Có sự chậm rãi trong sự tiếp xúc của miệng họ, một điều thường thiếu trong những cuộc gặp gỡ của họ, nhưng lại cần thiết cho họ vào lúc này.

Cánh cửa cung cấp cho họ sự riêng tư rung lên khi Đăng ở phía bên kia bắt đầu gõ cửa lần nữa. Hùng rên rỉ và Dương chỉ đơn giản là lờ đi sự hiện diện xâm lược. Tiếng đập vẫn tiếp tục, khiến Dương rên rỉ khó chịu. Anh kết thúc nụ hôn và quay mặt về phía cửa.

"Đi đi! Đừng có đập cửa nữa" anh hét lên bằng giọng đòi hỏi chỉ một lần trước khi tấn công đôi môi đỏ mọng bị ngược đãi của Hùng một lần nữa. Vẫn nhẹ nhàng thâm nhập vào anh, và lắc hông khi anh ấy mút lưỡi anh và đánh cắp hơi thở của anh

"Dương, ra khỏi đó đi, sắp diễn rồi" Đăng hét lên trong sự bực bội.

"Chết tiệt...." Dương vội vàng tách khỏi Hùng , hơi thở dồn dập vì phấn khích, vai thả lỏng, nhưng tay vẫn ghim chặt Hùng vào tường.

Anh nhìn thẳng vào mắt Hùng, dành một chút thời gian để lấy lại hơi thở.

"Không tệ đâu" anh ta lẩm bẩm, giọng khàn hơn bình thường, lướt ngón trỏ và ngón giữa trên đường dưới rốn của Hùng Anh ta bắt lấy những gì còn sót lại của tinh dịch giữa chúng và đưa chúng lên môi Hùng, đẩy chúng vào giữa chúng "Mở miệng ra."

Hùng tuân theo với một hàm trễ xuống và một cái mở uể oải, chảy nước dãi do chuyển động lắc lư của những ngón tay Dương trên lưỡi anh. Hương vị thấm vào vòm miệng anh và dường như làm tê liệt khuôn mặt anh. Anh để miệng mình quan hệ trong nhiều giây, cho đến khi Dương cuối cùng có vẻ thỏa mãn và trao đổi ngón tay của mình cho một nụ hôn cuối cùng, yếu ớt và đắng ngắt, và sau đó Dương rút ra khỏi cơ thể Hùng cùng một lúc, khiến anh cảm thấy trống rỗng.

"Mặc đồ vào nhanh đi, nếu không em sẽ lại muốn làm tình với anh đấy" anh ra lệnh, kéo anh xuống và đánh anh 1 cái.

Hùng bật cười, phủ nhận một chút khi anh liếm môi bằng đầu lưỡi trong một cử chỉ khiêu khích và dâm dục.

"Được rồi" anh lẩm bẩm một cách yếu ớt, đôi chân anh mềm nhũn như thạch.

Dương cài cúc quần, đưa bàn tay run rẩy về phía quầy, gần như theo phản xạ tự động, anh lướt ngón trỏ trên bề mặt bụi bặm. Sau đó, anh đưa tay lên mũi, hít một hơi thật sâu

"Em hy vọng được gặp anh ở hàng ghế đầu."

"Ừm!." Hùng trả lời

Bên kia cánh cửa, tiếng gõ cửa ngày một to hơn và dai dẳng hơn. "Dương, chết tiệt! Ra khỏi đó ngay!"

Cuối cùng, cửa phòng tắm mở ra và Dương bước ra, tươi cười rạng rỡ và nở nụ cười tinh nghịch trên môi. "Này... dễ thôi, tốt hơn là bắt họ đợi," anh nháy mắt, chỉnh lại quần.

Đăng trừng mắt nhìn anh ta. "Thằng chó , nếu mày để tụi tao đợi lâu hơn nữa, tụi tao sẽ giết mày."

"Mày biết đấy, tao không trụ được lâu đến thế đâu" Anh cười.

Đăng lắc đầu, anh muốn tỏ ra khó chịu nhưng không thể không mỉm cười khi nhìn thấy hình ảnh Dương, tóc tai bù xù, áo sơ mi rách rưới và đồng tử giãn ra. Rõ ràng là Dương đã dùng những phút đó để nạp năng lượng.

" Ít nhất thì cô ấy cũng tốt chứ?"

"Với một quý ông, tao không thể nói như vậy" Dương nhún vai, nở một nụ cười tươi hơn "Được rồi, hãy đứng dậy và lên sân khấu thôi."

Hùng ra ngoài sau đó, khi không còn ai khác trong tầm mắt. Anh từ từ đi theo họ đến đám đông đã tụ tập bên sân khấu. Mồ hôi đọng trên trán khi anh cố gắng chen qua đám đông đến hàng ghế đầu; tiếng đàn guitar và trống ngày càng mạnh hơn khi Hùng đến gần.

Những đoạn riff guitar méo mó, tiếng trống mạnh mẽ và tiếng bass ngân nga tràn ngập khắp nơi, tạo nên một nguồn năng lượng điên cuồng.

Mọi người nhảy và hát theo lời bài hát, cơ thể đẫm mồ hôi và tiếng cười tràn ngập không khí. Hùng cố gắng giữ nguyên vị trí, cảm thấy hơi khó chịu.

Những ngón tay điêu luyện của Hiếu lướt trên dây đàn bass, mồ hôi chảy dài trên trán khi những ngón tay anh di chuyển nhanh, tạo nên một nhịp điệu sôi động và điên cuồng. Đôi mắt anh quét qua đám đông, tận hưởng bầu không khí sôi động. Anh nhìn thấy Đăng trong ban nhạc, người mỉm cười với anh khi anh nhận ra anh, và Hùng cũng mỉm cười đáp lại.

Đăng đã từng là một thằng khốn nạn; đó không phải là điều hoàn toàn bất ngờ. Nhưng giờ đây, anh đã nắm được anh trong lòng bàn tay. Đăng đối xử với anh như một đứa trẻ và chỉ đồng ý làm bạn trai anh trong cơn ghen tuông.

"Chúng ta hãy uống một ly nhé," Hiếu nói, và Dương tham gia cùng các thành viên trong ban nhạc của mình. Họ chọn một vài ly và ngồi ở một chiếc bàn riêng biệt nơi Wean, Hurrykng đang cười.

"Hùng đâu rồi?" Wean hỏi.

"Với Đăng," Hiếu đáp, ngồi xuống thở dài. "Tình yêu tuổi trẻ, các chàng trai."

Dương cố kìm lại ý muốn đảo mắt.

Chẳng mấy chốc, khói thuốc lá lan tỏa trong không khí, tiếng cười nói và trò chuyện tràn ngập khắp nơi khi họ thưởng thức những đồ uống xứng đáng.

Dương không thể ngừng liếc nhìn xung quanh, cố gắng kín đáo tìm Hùng.

"Tao sẽ đi lấy đồ uống. Hiếu, mày đi với tao chứ?" Wean hỏi. Hiếu gật đầu, uống hết ly còn lại và đi cùng Wean.

"Được rồi, bây giờ chỉ còn lại hai chúng ta, em đã ở đâu trước buổi hòa nhạc?" Hurrykng hỏi.

"Chú mày đi cùng Hùng à?" Hurrykng hỏi. Dương không trả lời.

"Dương, em phải dừng chuyện này lại với Hùng. Đăng sẽ phát hiện ra và phá hỏng cả ban nhạc mất," Hurrykng thì thầm.

"Làm ơn, đó là một mối quan hệ cởi mở. Và Đăng thì vô năng. Anh ta đã lừa dối Hùng hơn sáu lần, vậy tại sao Hùng không thể làm như vậy?" Dương nhún vai, nhấp một ngụm từ chai bia của mình, đặt nó xuống và cười. "Không phải lỗi của em khi tên ngốc đó không thể cho anh ta nhiều hơn", anh nói, lau khóe miệng bằng ngón tay cái.

Dương liếc đi chỗ khác, rồi nghiến chặt hàm vì thất vọng; ở đó, giữa đám đông, là Hùng, đang nói chuyện với Đăng quá gần so với ý muốn của anh.

"Đăng đã lừa dối anh ấy, nhưng Hùng vẫn ở bên anh ấy. Có lý do cả, đúng không?" Hurrykng thắc mắc.

"Ý anh là sao?" Dương cau mày.

"Ý anh là, nếu anh ấy ở lại với Đăng thì đó là vì anh ấy yêu Đăng."

Ánh mắt của Dương đanh lại, im lặng, lặp lại lời Hurrykng trong đầu.

"Vô lý, Hùng chỉ thấy thương anh ta thôi, nhưng nếu anh ta thương thì em cũng không quan tâm, vì anh ta vẫn muốn quan hệ với em" Dương nói, đứng dậy khỏi bàn và đi vào phòng tắm, anh cần phải tắm rửa sạch sẽ.

Dương đến phòng tắm và mở vòi nước, khum tay lại để tát nước vào mặt. "Bình tĩnh nào," anh tự nhủ. Anh không quan tâm Hùng đã làm gì với Đăng, anh thực sự không quan tâm.

Khi anh bước ra khỏi cửa, anh va phải một cô gái tóc nâu có đôi mắt sáng đang nhìn anh một cách tán tỉnh. "Xin chào."

"Xin chào", Dương trả lời.

"Tôi là Mel , Melanie."

"ừm..Dương."

Cô ấy cười. "Tôi biết, tôi là fan của The Stars mà."

Dương dựa vào tường một cách thoải mái, đáp lại nụ cười của cô. "Ồ, thật sao?"

Cô gật đầu nhiệt tình, xoay một lọn tóc nâu của mình. "Ừ, tôi yêu các bạn. Tôi nghe tất cả các bài hát của các bạn."

"Thật tuyệt khi gặp được người trân trọng âm nhạc của chúng tôi", Dương mỉm cười nói. "Đặc biệt là nếu họ xinh đẹp như em".

Melanie khẽ cười khúc khích, thấy cử chỉ của Dương thật quyến rũ. "Được thôi, em là fan số một của anh, và em sẵn sàng chứng minh điều đó." Cô tiến lại gần Dương một cách quyến rũ, áp ngực vào ngực anh.

Anh đáp lại bằng tiếng cười đùa, vòng tay ôm lấy cô và ấn cô vào bức tường gần đó.

"Chúng ta hãy đến một nơi nào đó riêng tư hơn nhé?" Dương gợi ý, rồi nghiêng người tới hôn cô.

"Tôi rất thích điều đó."

Dương nắm lấy chân cô, nhấc cô lên một cách dễ dàng và nhẹ nhàng dựa cô vào tường. Môi họ chạm vào nhau trong một nụ hôn nồng cháy. Khi anh bóp chặt mông cô gái dưới tay mình.

Anh ta sẽ vui vẻ, đụ Hùng, để anh ta làm những gì anh ta muốn. Dương thực sự không quan tâm đến bất cứ điều gì, anh ta sẽ đụ những cô gái anh ta muốn.

Cô mỉm cười, vòng tay ôm lấy cổ Dương, để bản thân chìm đắm trong khoảnh khắc đó. Nhưng ngay khi sức nóng của khoảnh khắc đó lên đến đỉnh điểm, một tiếng ho đã phá vỡ sự mãnh liệt của khoảnh khắc đó.

Dương hơi lùi ra xa cô, tiếng cười của anh tắt dần, anh từ từ quay lại đối mặt với người vừa làm gián đoạn cuộc gặp gỡ của họ.

Ở đó, đứng ở ngưỡng cửa hành lang, là Hùng, với vẻ mặt không tin nổi. Dương nhận ra ngay: vẻ mặt không tán thành mà anh biết rất rõ.

Ánh mắt đó cho Dương thấy rằng Hùng có thể chơi trò chơi này tốt hơn nhiều.

Trong một khoảnh khắc, không có lời nào giữa họ, chỉ có sự căng thẳng rõ rệt trong không khí. Hùng tránh giao tiếp bằng mắt và không nói một lời, quay đi và bỏ đi, để lại Dương với một cục u trong bụng.

"Mẹ kiếp.."

Dương thở dài chán nản và nhìn Melanie ,người vẫn ở đó, đang nhìn anh với đôi lông mày nhướng lên. "Xin lỗi, là quản lý của tôi," anh nháy mắt.

"Trẻ thế sao?" cô nhíu mày.

"Đúng vậy," anh nhún vai, buông cô gái ra. "Tôi phải đi."

Cô không có cơ hội để phản ứng vì Dương đã vội vã chạy theo Hùng mà không hề suy nghĩ.

Dương đi theo anh ta qua quầy bar, vẻ thất vọng hiện rõ trên khuôn mặt. "Hùng"

"Đừng nói chuyện với anh" Hùng đáp lại bằng cách tăng tốc độ.

" làm ơn"

Hùng tiếp tục bước đi, và Dương vẫn đi theo anh, có vẻ hơi khó chịu.

"Sao anh lại hành động như thế, Hùng? Chúng ta cần phải nói chuyện về những gì đang diễn ra", anh nhấn mạnh.

Nhưng Hùng vẫn tiếp tục bước đi trong im lặng, đáp lại một cách lạnh lùng bằng những lời nói ngắn gọn, cay độc.

"Hùng!” Dương nhấn mạnh

"Anh không muốn nói về chuyện này ở đây", Hùng trả lời mà không nhìn bạn mình. Tuy nhiên, Dương vẫn kiên trì.

"Được rồi, vậy thì chúng ta nói chuyện ở nơi khác, nhưng em sẽ không bỏ cuộc trò chuyện này đâu. Người ta thường làm nhiều điều ngu ngốc khi ghen ."

Cuối cùng, Hùng đột ngột dừng lại và nhìn Dương một cách gay gắt. "Ghen ?" anh ta lặp lại, giọng điệu đầy vẻ hoài nghi. "Em nghĩ tôi ghen sao?"

"Thôi nào, Hùng. Rõ ràng là anh đang ghen mà."

Hùng khoanh tay, vẻ mặt thách thức. "Tôi không ghen, và nếu em muốn nói chuyện, chúng ta sẽ nói chuyện riêng. Tôi không muốn bạn trai tôi nhìn thấy điều này", anh nói, giọng anh gần như thì thầm, đầy căng thẳng.

Việc nhắc đến Đăng ngay lập tức làm Dương khó chịu. Anh cau mày và đứng thẳng dậy. Cả hai đi đến phòng thay đồ của Dương.

Khi vào trong, Dương không chần chừ mà yêu cầu câu trả lời. "Vậy, tại sao anh lại hành động như thế này?"

Hùng im lặng một lúc, nhìn chằm chằm vào Dương.


"Bởi vì em là một thằng ngốc," cuối cùng anh ta trả lời.

Mắt Dương mở to. "Cái gì?"

"Anh vừa quan hệ với em ở đây một giờ trước và bây giờ em lại định quan hệ với người khác" Hùng chỉ ra.

"Bởi vì anh cũng có bạn trai mà Hùng" Dương chỉ ra "đừng có đạo đức giả nữa".

"Tôi ủng hộ anh ấy, nhưng ít nhất anh ấy cũng thành thật về tình cảm của mình dành cho anh, điều mà dường như em không thể làm được. Em thậm chí còn không biết mình muốn gì nữa."

Dương mở to mắt ngạc nhiên, lời nói của anh như đấm vào bụng anh. Hùng cúi mắt, chuẩn bị rời khỏi phòng thay đồ, nhưng Dương  đã ngăn anh lại.

"Vậy anh thật sự muốn ai vậy, Hùng?" Anh nắm lấy cánh tay anh. "Anh thích anh ta và chỉ qua đường với em thôi à?"

"Đừng có chạm vào tôi một cách hung hăng như thế nữa," anh ta đáp trả. "Em hành động như một con thú hoang chết tiệt vậy."

"Anh phàn nàn về điều gì nếu anh thích sự hoang dã như vậy..."

Hùng nhìn anh ta, sững sờ, hành vi kinh tởm của Dương đang khiến anh phát điên.

"Mẹ kiếp" anh gầm gừ "Và để làm rõ, anh không đùa với em, em đã phá hỏng mọi thứ bằng cách nói rằng chúng ta sẽ chỉ quan hệ tình dục. Anh đã nói với em hàng ngàn lần tại sao tôi không thể rời xa Đăng, và em nói rằng em hiểu."

"Anh không muốn hiểu bất cứ điều gì nữa, anh không muốn liên quan đến em nữa."

"Bây giờ em định nói với anh  là em ghen à?" Anh nhướn mày. "Em nghĩ anh sẽ tin điều đó sao?"

"Tất nhiên là em ghen rồi, đồ khốn" Dương thúc nhẹ vào anh, mắt Hùng mở to, anh không ngờ anh sẽ trả lời thành thật. "Em tức lắm, vì anh ở với anh ta, và anh ta hôn anh, và quan hệ với anh bất cứ khi nào anh ta muốn và rồi anh lại có gan đến với em, và ghen với em."


"Thì sao nếu anh là vậy? Chuyện đó sẽ thay đổi gì?" Hùng hỏi, khoanh tay.

"Em không biết anh có khả năng làm gì, có lẽ anh sẽ quan hệ với Đăng trước mặt em hoặc gì đó."

"Mày đúng là ích kỷ, mày đã ngủ với nửa thế giới rồi, Dương. Tao biết là mày ngủ với nhiều người hơn, và tao chưa bao giờ đùa giỡn, và nếu tao ngủ với Đăng thì chỉ vì anh ấy là bạn trai tao."

"Chia tay với anh ta đi" anh ta chỉ ra. "Anh muốn em ở lại với anh vậy mà? Vậy thì chia tay với anh ta đi"

"Mẹ mày.."

"Anh muốn thế sao? Vì em muốn thế, em thậm chí không thể quan hệ với anh như em muốn vì khi em chạm vào anh, cơ thể em run rẩy như thể em cảm thấy một cơn lạnh đáng sợ. Với anh, em đã trở nên ngại ngùng chỉ với sự đụng chạm của anh, Hùng. Em không bao giờ có thể thấy đủ, em không thể mệt mỏi khi ở bên anh, em không muốn dừng lại, em không muốn nó kết thúc. Em muốn thấy anh tức giận, buồn bã, ghen ... bởi vì đó là cảm giác của em trong một thời gian dài, vì lỗi lầm chết tiệt của anh"

"Đó không phải là của anh-"

"Em yêu anh, Hùng."

Những từ ngữ lơ lửng trong không khí và treo ở đó như một sợi chỉ mỏng manh, tạo nên một khoảnh khắc im lặng tuyệt đối. Hùng bị tê liệt bởi lời thú nhận bất ngờ. Tâm trí anh chạy đua khi anh cố gắng xử lý thông tin, Dương cuối cùng đã thú nhận, những từ ngữ dường như bị mắc kẹt trong cổ họng anh, anh thậm chí không biết phải nói gì.

"Hay bất cứ điều gì có nghĩa là đang yêu. Nhưng em cảm thấy như vậy, em biết , em yêu anh."

"Chết tiệt, anh cũng yêu em," Hùng nói, và đứng trên đầu ngón chân, hôn Dương một cách đòi hỏi, cắn, liếm và mút, cảm nhận lưỡi họ quấn vào nhau và nước bọt chảy xuống khóe miệng.


Hùng rên rỉ vào miệng người kia ngay lúc Dương ôm lấy eo anh, nhấc anh lên và nhanh chóng dồn anh vào góc cửa mà không ngừng hôn anh một cách say đắm.

Anh rên rỉ vì lo lắng khi cảm thấy Dương ép chặt vào anh và ấn mạnh ngón tay vào hông anh, miệng họ hòa vào nhau và lưỡi của người đàn ông tóc đen lang thang khắp nơi mà nụ hôn có thể mang lại. Thật dâm đãng và đói khát.

Dương hạ tay xuống mông tròn của Hùng, bóp mạnh và để lại những dấu vết mà phải mất nhiều ngày mới mờ đi.   

"Em không muốn anh ở gần anh ấy đâu.." Dương cắn nhẹ vào tai anh và ấn dương vật cương cứng của mình vào Hùng. "Hoặc anh sẽ làm em phát điên mất.."

"Được rồi , anh sẽ kết thúc Đăng" anh rên rỉ không thở được, hơi ấm từ cơ thể của cả hai người bao phủ khuôn mặt anh. "Anh muốn ở bên em" anh nói và gục đầu vào đầu người tóc xám.

"Em thích âm thanh đó.." anh ta nhếch môi cười,người đàn ông lớn tuổi hơn cũng mỉm cười đáp lại.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top