asaassaa

Ch

ươ

ng 1: Xuyên không???

“B

o nhi, nhanh lên!” Tô Y Nhiên m

c 1 b

váy tr

ng ng

n đ

ng

bên kia b

l

n ti

ế

ng kêu g

i thân

nh u

o

i

phía sau

.

” Lâm B

o Nhi cúi đ

u ch

m ch

p đi v

phía tr

ướ

c, “Y Nhiên, tôi s

là ko th

ch

u đ

ượ

c….

“B

o Nhi?” Tô Y Nhiên làm b

ra v

t

c gi

n cong môi lên ” Bà không ph

i là đã đ

ng ý đi v

i tôi sao!

“Nh

ư

ng mà …” B

o Nhi nhìn v

phía chi

ế

c du thuy

n l

n n

i b

t

đ

ng kia, l

i nhìn bi

n sâu xanh th

m, c

nh v

t tr

ướ

c m

t tr

nên m

ơ

h

.

“Đ

ượ

c r

i! Nhanh lên m

t chút đi! B

o Nhi yêu d

u c

a tôi, thuy

n đ

s

p xu

t phát r

i!” Tô Y Nhiên đi t

i n

m l

y tay Lâm B

o Nhi, không nói hai l

i kéo lên trên thuy

n

.

Lâm B

o

Nhi ch

p mí m

t, c

g

ng gi

bình tĩnh không cho b

n thân s

hãi.

“Oa, th

t là đ

p!” Gió bi

n th

i tung mái tóc dài c

a Y Nhiên m

t cách nh

nhàng, nàng đ

ng

mũi thuy

n h

ư

ng ph

n kêu lên “B

o Nhi, mau đ

ế

n đây xem, th

t s

r

t là đ

p!

Lâm B

o Nhi v

n n

g

i b

t đ

ng trong boong tàu, s

th

t là nàng không bi

ế

t b

ơ

i cho nên r

t s

đ

ng

mũi thuy

n

.

“B

o Nhi” Tô Y Nguyên m

t h

ng quay đ

u nhìn l

i

.

” Lâm B

o Nhi ng

ng đ

u nhìn nàng, trong lòng có m

t chút  áy náy, dù sao thì Y Nhiên cũng  là ng

ườ

i b

n du

y nh

t c

a nàng trong tr

ườ

ng, ng

ườ

i duy nh

t không quan tâm t

i thân ph

n mà nguy

n ý cùng ch

ơ

i, cùng điên, cùng k

ế

t b

n v

i nàng

.

“Đ

ượ

c r

i! Tôi ngh

ng

ơ

i đ

r

i” Lâm B

o Nhi c

ườ

i t

m t

m đ

ng lên, b

ướ

c nhanh t

i bên c

nh Y Nhiên, hai tay n

m ch

t lan can

, đi

u này làm cho nàng c

m th

y an toàn h

ơ

n m

t chút

.

“C

m

ơ

n” Tô Y Nhiên th

p gi

ng kh

nói

.

“Nha đ

u ng

c, nói cái gì th

ế

?” Lâm B

o Nhi tr

ng m

t nhìn Y Nhiên

.

“M

i m

t l

n th

t tình đ

u b

t bà đi theo tôi” Tô Y Nhiên g

ượ

ng c

ườ

i  có chút kh

s

, ” Tôi..

có ph

i là kh

ông có chút ti

n đ

nào ko?

“Làm sao có th

ch

! Có c

ơ

h

i th

t tình…cái này cũng không ph

i là d

có nha! Nh

ư

tôi ch

ng h

n…” Lâm B

o Nhi c

ườ

i ngh

ch ng

m “Tôi ch

ư

a yêu ai bao gi

, mu

n th

t tình cũng không đ

ượ

c

“Bà không gi

ng tôi” Tô Y Nh

iên th

n nhiên nhìn B

o Nhi – lông mày tinh t

ế

, đôi m

t trong veo, da th

t tr

ng nõn, vóc dáng thon dài cân x

ng….

” Ch

ng qua là bà th

y ch

ướ

ng m

t m

y tên phàm phu t

c t

kia thôi

“Đ

ng có mà nói tôi nh

ư

là ng

ườ

i không v

ướ

ng b

n s

đ

i th

ế

” Lâm B

o Nhi

nh

ướ

ng mày,” Bà hi

u r

t rõ tôi mà, con ng

ườ

i tôi lòng tham ko đáy, bà cũng bi

ế

t tên tôi là B

o* Nhi, s

m mu

n gì cũng có m

t ngày tôi ph

i gi

ng nh

ư

Vi Ti

u B

o d

ướ

i ngòi bút Kim Dung, tr

mình bay lên, ng

i trên núi vàng núi b

c, còn mu

n…h

c h

c…” Lâm

B

o Nhi gi

o ho

t c

ườ

i c

ườ

i, “Còn mu

n thú b

y ông ch

ng!

“Thú b

y…Ông ch

ng??” Tô Y Nhiên tr

n tr

ng m

t nhìn, sau l

i m

m c

ườ

i ” T

t! Đ

ế

n lúc đó cũng đ

ng quên tôi nha! Lâm đ

i phú bà

“Dĩ nhiên! Ha ha…”

Hai ng

ườ

i c

th

ế

c

ườ

i vang

đ

u thuy

n

.

Ngay vào lúc này, b

u tr

i v

n là không m

t bóng mây, b

ng nhiên t

i s

m, n

i lên m

t tr

n cu

ng phong không h

báo tr

ướ

c

.

“B

o Nhi

“Y Nhiên!”

Gió to làm cho c

hai không th

nào m

m

t, Lâm B

o Nhi ch

c

m th

y c

ơ

th

ngày càng nh

, gi

ng nh

ư

là b

gió th

i bay

.

“Y Nhiên, Y Nhiên…” Nàng dùng s

c gào lên, th

ế

nh

ư

ng ch

nghe th

y ti

ế

ng mình v

ng l

i mà không h

có h

i âm

.

Qua không bi

ế

t bao lâu thì gió r

t cu

c ch

m rãi ng

ng l

i, Lâm B

o Nhi ch

m ch

p m

hai m

t ra nhìn, th

ế

nh

ư

ng c

nh v

t tr

ướ

c m

t h

ế

t th

y làm cho nàng khi

ế

p s

không th

nhúc nhích

.

Không có bi

n r

ng, không có thuy

n ch

d

u, ch

có nh

ng b

c t

ườ

ng cùng

ki

ế

n trúc xa l

.

Lâm B

o Nhi cu

i đ

u nhìn vào hai tay c

a chính mình, v

a r

i rõ ràng còn g

t gao c

m l

y lan can, bây gi

…Nàng đang c

m m

t cái giá áo dài,

trên dây ph

ơ

i r

t nhi

u y ph

c gi

ng nhau màu xanh d

ươ

ng đ

m, l

nào chính mình b

th

i t

i h

u

hoa viên c

a gánh hát? Ngay lúc nàng đang miên man suy nghĩ, cách đó không xa b

ng nhiên truy

n t

i ti

ế

ng nói chuy

n c

a vài ng

ườ

i

.

“Ti

u An T

, l

ư

ng c

a ng

ươ

i phía sau b

gì v

y?

“Ai, đ

ng nói n

a, ngày hôm nay ta không c

n th

n đánh v

bình hoa c

a ch

t

, cho nên là…

“Ôi tr

i, ta đã nói r

i, An Khánh Cung không ph

i là ch

t

t đâu…

Lâm B

o Nhi tò mò nhìn v

h

ướ

ng mà ti

ế

ng nói chuy

n truy

n đ

ế

n, ch

đó gi

ng nh

ư

là nhà t

m. B

n h

nói cái gì v

ch

t

….l

nào

?

Lâm B

o Nhi quay l

i đánh giá y ph

c k

ế

b

ên mình, bên c

nh y ph

c còn có m

t s

mũ nón gi

ng nhau y đúc…. Y ph

c thái giám? Th

t s

đ

u là đ

thái giám, ch

ng l

Lâm B

o Nhi h

ư

ng ph

n che mi

ng, nàng đã xuyên qua! th

t s

xuyên qua! Nh

ư

ng l

i xuyên t

i n

ơ

i nàng mu

n t

i nh

t là hoàng cung, đâ

y không ph

i là ông tr

i ban ân cho nàng ch

?

Lâm B

o Nhi ch

n m

t b

thái giám khá v

a ng

ườ

i, len lén ch

y t

i m

t bên thay đ

, kéo lên mái tóc, ng

ng đ

u đ

i lên cái mũ kỳ quái, tuy r

ng không bi

ế

t đây là gi

d

ng ng

ườ

i tri

u đ

i nào, nh

ư

ng mà không sao,

t

i hoàng cung là t

t r

i! Há há

Tuy

t s

c ti

u thái giám Ch

ươ

ng 2

12

THÁNG 10

2011

4 phản hồi

by

Trúc Phong Linh

in

Tuy

t s

c ti

u thái giám

Tung hoa tung hoa ch

Trúc Linh r

t có năng su

t 2 ch

ươ

ng l

n ^

^

Ch

ươ

ng 2: Lãnh cung hoàng h

u

Lâm B

o Nhi c

nh

ư

v

y ăn m

c y ph

c thái giám đi d

o trong hoàng cung, v

a đi v

a  t

ưở

ng t

ượ

ng tên thái giám b

m

t y ph

c ch

c là s

r

t x

u h

, ng

m l

i cũng th

y r

t thú v

(ko qu

n áo thì thú v

ch

nào nh

…). Ch

là..hoàng cung này th

t s

là quá l

n, càng đi lâu thì c

nh v

t ngày càng hoang v

ng, nô tài đi qua cũng ngày càng ít, khôn

g xong r

i! Lâm B

o Nhi lau m

hôi trên trán, không bi

ế

t là đang đi t

i ch

nào đây

.

Ngay lúc nàng c

m th

y v

a m

t v

a nóng không ch

u n

i, nàng b

ng nhiên phát hi

n m

t cái sân có c

a l

n r

ng m

.

Không bi

ế

t là ai

bên trong nh

? C

m th

y đây đúng là c

ơ

h

i tr

i cho nên Lâm B

o Nhi l

ng l

tiêu sái t

i bên c

nh c

a l

n, lén lút nhìn vào bên trong quan sát

.

Trong vi

n r

t s

ch s

, hai bên con đ

ườ

ng nh

lát đá cu

i là r

t nhi

u nh

ng đóa hoa t

s

c* kéo dài xuyên su

t, h

ươ

ng hoa ngào ng

t t

a ra r

t quen t

hu

c… Chính là huân y th

o*

*T

s

c : màu tí

m

* Huân y th

o là lavender hay còn g

i là hoa o

i h

ươ

ng đ

ó

“Ng

ươ

i là ai? Lén lút

ch

này làm gì h

?” Trong lúc Lâm B

o Nhi đang mê m

n ng

m hoa thì phía sau truy

n đ

ế

n ti

ế

ng nói m

m m

i

.

Lâm B

o Nhi toàn thân gi

t mình, run run xoay ng

ườ

i, đ

p vào m

t là m

t cung n

vóc dáng nh

nh

n xinh x

n

.

“Ôi má

ơ

i! Ng

ươ

i làm ta s

mu

n ch

ế

t!” Th

y đ

i ph

ươ

ng ch

là m

t ti

u cung n

, Lâm B

o Nhi đè l

i ti

ế

ng nói, tâm r

t cu

c th

l

ng

.

“Nói! Ng

ươ

i r

t

cu

c là ai?Có ph

i ng

ườ

i c

a An Khánh Cung không?” Ti

u cung n

nhìn nàng căm t

c quy

ế

t không buông tha

.

“An Khánh Cung?” Lâm B

o Nhi tr

ng m

t nhìn l

i nàng, ” Ta kỳ th

c là…

“S

ơ

lôi, ng

ươ

i đã tr

l

i!

Ngay lúc này t

trong sân truy

n ra thanh âm th

t

êm tai c

a m

t n

t

. Lâm B

o Nhi hi

ế

u kỳ quay đ

u nhìn xung quanh, m

t m

n

qu

c s

c thiêng h

ươ

ng xu

t hi

n trong t

m m

t c

a nàng —

Y ph

c t

ơ

l

a đ

r

c nh

nhàng lay đ

ng theo chi

u gió, khuôn m

t trang đi

m tinh x

o, mái tóc búi cao trang nhã

.

Đây ch

c ch

n là phi t

n trong truy

n thuy

ế

t r

i! Lâm B

o Nhi nhìn đ

ế

n ch

y n

ướ

c mi

ế

ng ( d

ơ

quá nha ), n

nhân c

a hoàng đ

ế

đ

u đ

p nh

ư

th

ế

này sao

.

“N

ươ

ng n

ươ

ng!” S

ơ

Lôi nhanh chóng ch

y t

i bên c

nh n

t

kia, d

u dàng đ

l

y nàng, “N

ươ

ng n

ươ

ng, thân th

ng

ườ

i

v

n ch

ư

a h

i ph

c mà! Ph

i c

n th

n a!

“S

ơ

lôi, b

n cung nào có

m y

ế

u nh

ư

ng

ươ

i nói đâu, nô tài kia là…” Nàng tò mò nhìn v

h

ướ

ng Lâm B

o Nhi đang lén lút đ

ng

c

a

.

“B

m n

ươ

ng n

ươ

ng, nô tài lén lút ch

ế

t b

m này ch

c là ng

ườ

i c

a Uy

n phi c

t

i giám t

h

chúng ta r

i

” B

n cung đã vào

lãnh cun

g, hoàng h

u ch

còn là h

ư

danh thôi, ch

c h

n không ph

i do nàng phái t

i đâu

Hoàng h

u? Lâm B

o Nhi tr

ng m

t nhìn nàng, há há, lão thiên gia ngài th

t s

  là quá t

t! Ngài ngay ch

này đ

ư

a cho ta m

t ph

n đ

i l

nha

!

“Nô tài ti

u B

o tham ki

ế

n hoàng h

u n

ươ

ng n

ươ

ng! N

ươ

ng n

ươ

ng thiên tu

ế

thiên thiên tu

ế

!” Lâm B

o Nhi b

ướ

c nhanh ti

ế

n lên quỳ g

i tr

ướ

c m

t hoàng h

u, cúi đ

u h

ư

ng ph

n nói

.

“Ti

u B

o? Ng

ươ

i là ng

ườ

i m

i à?” Hoàng h

u n

ươ

ng n

ươ

ng nhìn nàng hi

ế

u k

ỳ h

i

.

“B

m n

ươ

ng n

ươ

ng, nô tài ngày đ

u tiên ti

ế

n cung, b

i vì đ

c t

i qu

n s

thái giám nên b

sai đ

ế

n lãnh cung…Th

c s

là…vinh h

nh l

n lao!

“Th

t sao?” Hoàng h

u nhìn Lâm B

o Nhi m

t cách h

ng thú, “Vào lãnh cung thì có cái gì đáng giá đ

vui v

?

“Nô tài tr

ướ

c khi ti

ế

n cung đã nghe qua r

t nhi

u chuy

n tình trong hoàng cung, nh

t là v

Hoàng h

u n

ươ

ng n

ươ

ng, ngài chính là th

n t

ượ

ng c

a ta nha!” Lâm B

o Nhi b

t đ

u ăn nói lung tung

.

“V

b

n cung?” Hoàng h

u l

ra v

b

t ng

, “Nói ta nghe, dân chúng b

ình lu

n v

ta nh

ư

th

ế

nào?

“T

t c

m

i ng

ườ

i đ

u nói Hoàng h

u n

ươ

ng n

ươ

ng chính là tiên n

h

phàm, B

Tát trên đ

i, không nh

ng có b

d

ng xinh đ

p, chim sa cá l

n, b

ế

nguy

t tu hoa, khuynh qu

c khuynh thành, mà còn có t

m lòng l

ươ

ng thi

n nhi

t tình,

th

ươ

ng c

m bách tính khó khăn, m

u nghi thiên h

. . . Nói chung, th

c s

là thiên c

, không, ph

i nói là t

tr

ướ

c t

i nay không có, sau này cũng không có, thiên h

đ

nh

t h

o hoàng h

u!

Hoàng h

u ng

n ng

ườ

i, trên khuôn m

t tái nh

t l

ra t

ươ

i c

ườ

i xinh đ

p nh

ư

hoa, “B

n h

. . . Th

t là nói b

n cung nh

ư

v

y sao?

“Thiên chân v

n xác! Nô tài n

ế

u có n

a câu gi

d

i thì b

o đ

i phong* th

i nô tài đi!” Lâm B

o Nhi tr

l

i v

i l

i th

son s

t

.

i phong: gió t

o

“Nô tài này th

t ra r

t có ý t

, t

nay hãy cùng

S

ơ

Lôi

l

i ch

này đi” Hoàng h

u m

m c

ườ

i nhìn Lâm B

o Nhi, ngày tr

ướ

c khi nàng đ

ượ

c s

ng ái nh

ng l

i n

nh n

t th

ế

này đã nghe không ít, th

ế

nh

ư

ng hôm nay t

i lãnh cung này còn có th

đ

ượ

c l

i nói th

ế

này, nàng th

t s

th

y r

t b

t ng

.

B

t quá nàng tră

m tri

u l

n cũng th

t không ng

là, đi

u “b

t ng

” tr

ướ

c m

t này chi là kh

i đ

u c

a m

t chu

i “b

t ng

” liên ti

ế

p mà thôi

.

Tuy

t s

c ti

u thái giám Ch

ươ

ng 3

12

THÁNG 10

2011

4 phản hồi

by

Trúc Phong Linh

in

Tuy

t s

c ti

u thái giám

Ch

ươ

ng 3: K

ế

ho

ch (1

)

Th

a d

p Hoàng h

u n

ươ

ng n

ươ

ng ngh

ng

ơ

i sau gi

ng

* S

ơ

Lôi d

n Lâm B

o Nhi đi t

i phòng c

a nàng

.

*Gi

ng

: ngay gi

a tr

ư

a ,12

h

“Ti

u B

o, m

m mép c

a ng

ươ

i

th

t l

i h

i!” S

ơ

Lôi nhìn Lâm B

o Nhi m

m c

ườ

i m

t chút, ” T

lúc d

n t

i đây, n

ươ

ng n

ươ

ng đã th

t lâu không c

ườ

i qua. C

m t

ng

ươ

i!

“S

ơ

Lôi t

t

đâu c

n ph

i khách khí nh

ư

v

y! Hi

n t

i tin t

ưở

ng ta không ph

i gian t

ế

ch

?” Lâm B

o Nhi ti

ế

n đ

ế

n bên c

nh nàng x

u xa c

ườ

i c

ườ

i, “S

ơ

Lôi t

t

nh

t đ

nh là h

u h

bên ng

ườ

i n

ươ

ng n

ươ

ng th

t lâu đi? Đ

i n

ươ

ng n

ươ

ng cũng không ph

i trung thành bình th

ườ

ng.

” Ta t

nh

đã đi theo bên ng

ườ

i n

ươ

ng n

ươ

ng, khi đó n

ươ

ng n

ươ

ng ch

ư

a làm hoàng h

u”, Trong ánh m

t S

ơ

Lôi mang theo s

c thái h

i

c, “N

ươ

ng n

ươ

ng khi đó r

t hay c

ườ

i, c

ườ

i r

lên b

dáng th

t ng

t ngào, đáng ti

ế

c…. T

khi ti

ế

n cung, dáng t

ươ

i c

ườ

i trên m

t ng

ườ

i càng ngày càng ít, ta bi

ế

t n

ươ

ng n

ươ

ng th

c s

là r

t yêu hoàng th

ượ

ng, th

ế

nh

ư

ng…”

“H

u cung

ba nghìn giai l

, hoàng th

ượ

ng không có kh

năng ch

chuyên s

ng hoàng h

u, có đúng hay không?” Lâm B

o Nhi du

i du

i cánh tay, tìm m

t t

ư

th

ế

tho

i mái t

a

m

t bên gh

ế

d

a, ” Ng

ườ

i kia cái gì oa o

n bi

u b

n** phi, chính là hoàng th

ượ

ng tân hoan sao?

** Oa o

n bi

u b

n: ta th

y gi

ng nh

ư

là n

i niêu xoong ch

o trong ti

ế

ng vi

t

“Là Uy

n phi” S

ơ

Lôi c

nén ý c

ườ

i, “Uy

n phi cháu gái c

aT

ư

Đ

t

ướ

ng quân, v

a m

i vào cung n

a năm tr

ướ

c, t

sau khi nàng ti

ế

n cung hoàng th

ượ

ng gi

ng nh

ư

b

ma nh

p m

i ngày đ

u đi t

i An Khánh Cung, Hoàng h

u n

ươ

ng n

ươ

ng m

i ngày ch

có th

l

y n

ướ

c m

t r

a m

t, nh

ư

ng đáng gi

n nh

t là cái kia Uy

n phi th

đo

n đ

c ác, v

n đ

k

n

ươ

ng n

ươ

ng m

m

o cùng đ

a v

, ba l

n b

n l

ượ

t tính k

ế

h

i n

ươ

ng n

ươ

ng, cu

i cùng hoàng th

ượ

ng cùng

n

ươ

ng n

ươ

ng b

i vì Uy

n phi n

i lên tranh ch

p, đã b

nh

t vào lãnh cung.” S

ơ

Lôi hung hăng n

m ch

t n

m tay, trong ánh m

t mang theo nhi

u đi

m h

n ý

.

“Kia Uy

n phi th

t đúng là r

t đáng h

n, đã đ

ượ

c h

ưở

ng ngàn v

n s

ng ái m

t mình còn không th

a mãn, cò

n mu

n h

i th

n t

ượ

ng m

n

c

a ta, th

c s

là th

c s

là không th

tha th

!” Lâm B

o Nhi t

gh

ế

d

a đ

ng lên, “S

ơ

Lôi t

t

, n

ươ

ng n

ươ

ng chúng ta xinh đ

p nh

ư

tiên, nh

t đ

nh có kh

năng b

t đ

ượ

c tâm hoàng th

ượ

ng l

n n

a.

“Hoàng th

ượ

ng m

t tháng ch

t

i

n

ơ

i này dùng thi

n m

t l

n, m

i l

n cũng không đ

ế

n m

t nén nhang th

i gian, n

ươ

ng n

ươ

ng cho dù mu

n tái m

hoàng th

ượ

ng cũng….” S

ơ

Lôi nh

t

i tình c

nh hoàng th

ượ

ng đ

ế

n tháng tr

ướ

c

.

Lúc tr

ướ

c hai ng

ườ

i đ

m th

m nh

ư

v

y, mà bây gi

yên l

ng m

t đ

i m

t cúi

đ

u ăn, ai cũng không nói qua m

t câu nói

.

“M

t tháng đ

ế

n m

t l

n sao?” Con m

t Lâm B

o Nhi vòng vo xoay chuy

n, “Kia, ngày đó hàng tháng t

i r

i sao?

S

ơ

Lôi nh

m tính toán th

i gian, “Không có, v

n còn m

ườ

i ngày n

a!

“M

ườ

i ngày, m

ườ

i ngày….” Lâm B

o Nh

i l

m b

m l

p l

i m

y l

n, sau đó nhãn tình sáng lên, h

ư

ng ph

n b

t l

y ha

i tay S

ơ

Lôi n

m ch

t, “S

ơ

Lôi t

t

, nh

ư

v

y chúng ta dùng m

ườ

i ngày này đánh cu

c m

t phen đi! Giúp đ

Hoàng h

u n

ươ

ng n

ươ

ng m

t l

n n

a giành đ

ượ

c s

ng ái c

a hoàng th

ượ

ng!

“H

o.

. . T

t!” S

ơ

Lôi đ

m

t g

t đ

u, nàng v

n là l

n đ

u tiên cùng nam nhân d

a vào g

n nh

ư

th

ế

….. Tuy r

ng đ

i ph

ươ

ng là m

t ti

u thái giám,th

ế

nh

ư

ng…. Ti

u thái giám này th

c s

đ

c bi

t, t

a h

có m

t lo

i ma l

c làm cho ng

ườ

i ta khó có th

ch

ng c

.

Sáng s

m ngày th

hai, Lâm B

o Nhi th

c d

y s

m đi t

i gi

a sân, m

t tr

i còn ch

ư

a có m

c lên, tr

ướ

c m

t tràn đ

y màu tím nhàn nh

t, gió s

m th

i qua, h

ươ

ng hoa tràn đ

y tay áo, trong không khí tràn ng

p h

ươ

ng v

t

ưở

ng ni

m th

n nhiên

.

Nàng ng

i x

m trong vi

n

nh

nhàng chi

ế

t vài cành hoa, sau đó đem chúng tr

v

đ

i s

nh trong cung đi

n c

m vào bình hoa, h

ươ

ng th

ơ

m trong nháy m

t l

ượ

n l

quanh phòng

.

“S

ơ

Lôi!” Hoàng h

u n

ươ

ng n

ươ

ng t

trong n

i đi

n đi ra, hàng ngày vào lúc này S

ơ

Lôi đ

u giúp nàng trang đi

m,

th

ế

nh

ư

ng ngày hôm nay…

.

“N

ươ

ng n

ươ

ng!” Lâm B

o Nhi quỳ trên m

t đ

t c

p hoàng h

u th

nh an

.

“Ti

u B

o?” Hoàng h

u nhìn nàng m

t chút, sau đó nhìn vào huân y th

o trên m

t bàn, “Hoa màu tím này là….

“Là nô tài đem vào đây!” Lâm B

o Nhi th

p gi

ng nói, ” Nh

ng bông hoa này h

ươ

ng th

ơ

m r

t d

ch

u, đ

u là n

ươ

ng n

ươ

ng ch

n sao?

“Không ph

i, ” Hoàng h

u n

ươ

ng n

ươ

ng ng

n ng

ơ

nhìn huân y th

o, “Đó là c

a m

t phi t

c

a tiên đ

ế

lúc tr

ướ

c

đây. Ta không bi

ế

t

tên lo

i hoa này th

ế

nh

ư

ng phi th

ườ

ng thích chúng nó.

“Này th

c s

là quá khéo, trong nhà nô tài có r

t nhi

u lo

i này huân y th

o! ” Lâm B

o Nhi v

a v

n

m

t bên nói

.

“Huân y th

o?” Hoàng h

u n

ươ

ng n

ươ

ng đi t

i bình hoa ng

i xu

ng, “Tên r

t đ

p.

“Đúng v

y! Lo

i hoa này không ch

có vâng tên đ

p mà còn có r

t nhi

u chuy

n x

ư

a v

nó!

“Chuy

n x

ư

a?” Hoàng h

u t

a h

r

t h

ng thú, “Ti

u B

o, có th

gi

ng cho ta nghe không

“Đây là vinh h

nh c

a nô tài, kỳ th

c v

huân y th

o có r

t nhi

u truy

n thuy

ế

t m

l

….

http://no

Tuy

t s

c ti

u thái giám Ch

ươ

ng 4

13

THÁNG 10

2011

5 phản hồi

by

Trúc Phong Linh

in

Tuy

t s

c ti

u thái giám

Ch

ươ

ng 4: K

ế

ho

ch (2

)

“N

ươ

ng n

ươ

ng! N

ươ

ng n

ươ

ng!”

Đang lúc này thì S

ơ

Lôi đ

t nhiên m

c

a ch

y vào v

i v

m

t r

t hoang mang r

i lo

n

.

Lâm B

o Nhi nhíu nhíu mày, lúc sáng s

m r

i gi

ườ

ng rõ ràng đã cùng S

ơ

Lôi

ướ

c đ

nh là phân công nhau hành đ

ng, nàng không ph

i nên đem t

i m

t ít t

ơ

l

a hay sao. Th

ế

nào mà bây gi

hai tay tr

ng tr

ơ

n tr

l

i đây

?

“Chuy

n gì?” Th

y b

dáng S

ơ

Lôi nh

ư

v

y h

oàng h

u mi tâm nh

y lên m

t chút, “S

ơ

Lôi, có ph

i hoàng th

ượ

ng ra chuy

n gì không?”

“B

m n

ươ

ng n

ươ

ng, hoàng th

ượ

ng ngài. . . B

th

ươ

ng!

“Cái gì!” Hoàng h

u kích đ

ng t

gh

ế

d

a đ

ng lên, “B

th

ươ

ng? Nghiêm tr

ng sao? Ta mu

n đi g

p chàng!

“N

ươ

ng n

ươ

ng

không nên kích đ

ng, hoàng th

ượ

ng b

th

ươ

ng không nghiêm tr

ng, nghe nói là tay b

ph

ng n

ướ

c sôi!” S

ơ

Lôi v

i vàng ti

ế

n lên đ

hoàng h

u lung lay s

p đ

, “Thái y đã giúp hoàng th

ượ

ng tr

li

u xong

B

ph

ng sao? Lâm B

o Nhi nhìn nhìn bình hoa huân y th

o

r

i đ

t nhiên nghĩ t

i cái gì, “N

ươ

ng n

ươ

ng không nên lo l

ng! Hoàng th

ượ

ng là chân long thiên t

, t

t có tr

i xanh phù h

. Ch

là, S

ơ

Lôi t

t

, ng

ươ

i nói hoàng th

ượ

ng b

ph

ng tay, li

u trong hoàng cung tr

li

u có cái nào là linh d

ượ

c tr

ph

ng không?

S

ơ

Lôi suy nghĩ m

t chút, “Thái y trong vi

n có nhi

u l

ươ

ng d

ượ

c trân quý, v

ph

n linh d

ượ

c, th

t ra cho t

i bây gi

không có nghe ng

ườ

i nào nh

c qua!

“N

ươ

ng n

ươ

ng, ” Lâm B

o Nhi nhìn nhìn s

c m

t tái nh

t c

a hoàng h

u, “Nô tài v

a cùng n

ươ

ng n

ươ

ng nói

v

huân y th

o, kỳ th

c cũng là m

t v

d

ượ

c li

u, đ

c bi

t tr

ph

ng r

t kỳ di

u, có kh

năng xúc ti

ế

n v

ế

t th

ươ

ng khép l

i, gi

m s

ư

ng sát trùng, còn có th

làm nh

t v

ế

t s

o.

“Th

c s

?” Hoàng h

u nhìn Lâm B

o Nhi nghi ng

.

“Nh

ng l

i nô tài nói đ

u là s

th

t!” Lâm B

o Nhi tr

l

i trong lòng đã có d

tính,”Ch

c

n b

o S

ơ

Lôi t

t

c

m đ

ế

n ng

d

ượ

c phòng, h

i thái y th

m

t l

n li

n bi

ế

t!

“S

ơ

Lôi!” Hoàng h

u nhìn h

ướ

ng S

ơ

Lôi, “Ng

ươ

i chi

ế

u theo l

i ti

u B

o đi làm, c

m vài n

hánh th

o d

ượ

c đi ng

d

ượ

c phòng tìm Tào thái y.

“Vâng! N

ươ

ng n

ươ

ng!”

S

ơ

Lôi nhìn thoáng qua Lâm B

o Nhi r

i v

i v

i vàng vàng b

ướ

c đi ra ngoài

.

“Ti

u B

o, ” Hoàng h

u ng

i tr

l

i v

trí ban đ

u h

ướ

ng Lâm B

o Nhi v

y v

y tay

.

“Nô tài

!” Lâm B

o Nhi h

ướ

n

g v

phía tr

ướ

c, cúi đ

u ch

phân phó

.

“Ng

ươ

i t

a h

bi

ế

t r

t nhi

u chuy

n tình kỳ l

, ng

ươ

i tr

ướ

c khi ti

ế

n cung đã làm nh

ng gì?” Hoàng h

u hi

ế

u kỳ h

i

.

“B

m n

ươ

ng n

ươ

ng! Nô tài thu

nh

chính là m

t cô nhi, l

ư

u l

c đi qua nhi

u n

ơ

i, vì đ

ki

ế

m c

ơ

m ăn nên

đã làm công

r

t nhi

u n

ơ

i, chuy

n gì cũng làm qua, cũng đi qua r

t nhi

u đ

a ph

ươ

ng, cho nên cũng bi

ế

t đ

ượ

c chút chuy

n. B

t quá, so v

i Hoàng h

u n

ươ

ng n

ươ

ng h

c nhi

u hi

u r

ng ch

nh

ư

h

t cát trong sa m

c, không đáng đ

nh

c t

i.

“Th

t không?” Khóe

mi

ng Hoàng h

u v

nh v

nh lên. “Đ

ượ

c r

i, chuy

n ng

ươ

i m

i nói lúc nãy d

ườ

ng nh

ư

còn ch

ư

a nói xong, ti

ế

p t

c nói đi b

n cung r

t mu

n nghe.

“Vâng, n

ươ

ng n

ươ

ng!”

Lâm B

o Nhi ti

ế

p t

c thao thao b

t tuy

t nói v

truy

n thuy

ế

t huân y th

o, đ

ươ

ng nhiên xen k

v

n không quên thêm vào vài câu nói ca ng

i hoàng h

u

.

“Ch

đ

i…tình yêu?” L

ng l

ng nghe xong Lâm B

o Nhi k

chuy

n, Hoàng h

u n

ươ

ng n

ươ

ng ng

n ng

ườ

i nhìn v

phía nh

ng đóa hoa t

s

c đang n

, ký

c tr

v

bu

i s

m l

nh nh

t ôn hòa

y, l

nh đ

ế

n m

c t

n cù

ng, r

i l

i kh

c sâu t

n đáy lòng – đó là ngày b

n h

quen nhau

.

N

ế

u nh

ư

h

n không ph

i hoàng đ

ế

, b

n h

có th

hay không gi

ng nh

ư

tr

ướ

c nh

t d

ng ân ái

?

“N

ươ

ng n

ươ

ng!” Lâm B

o Nhi th

thăm dò kêu m

t ti

ế

ng, “N

ươ

ng n

ươ

ng có ph

i l

i nghĩ t

i b

h

?

“Tâm s

c

a ta l

i rõ ràng th

ế

sao? Ngay c

ng

ươ

i cũng có th

nhìn th

u?” Hoàng h

u có chút t

gi

u c

ườ

i c

ườ

i, “Có l

l

i ph

thân nói là đúng, n

ơ

i này t

ườ

ng cao thâm vi

n*…..Không ph

i n

ơ

i có th

ng

ng

n đ

ượ

c.

*thâm vi

n: sân sâ

u

“Là n

ươ

ng n

ươ

ng quá yêu b

h

” Lâm B

o Nhi th

p gi

ng nói, “Kỳ th

c, n

ươ

ng n

ươ

ng có t

ng nghĩ t

i đem b

h

đo

t tr

v

?

“Đo

t v

?” Hoàng h

u nhìn Lâm B

o Nhi m

t lúc, “Ti

u B

o, Ng

ươ

i r

t cu

c là ai?

“N

ươ

ng n

ươ

ng!” Lâm B

o Nhi ng

ng đ

u lên, “N

ươ

ng n

ươ

ng s

không hoài nghi nô tài

là ng

ườ

i c

a An Khánh Cung ch

? Nô tài th

c s

ch

là m

t lòng vì n

ươ

ng n

ươ

ng, đáng th

ươ

ng cho ta m

t lòng son s

t, n

ươ

ng n

ươ

ng v

y mà l

i…..” Ch

ư

a h

ế

t câu thì h

c m

t Lâm B

o Nhi đã đ

lên, “Nô tài th

c s

là r

t th

ươ

ng tâm, không b

ng…nô tài l

y cái ch

ế

t

ch

ng minh!”

(PLT: t

có khi

ế

u đi khóc m

ướ

n đó nha…)

. Trong lúc nói,đ

u Lâm B

o Nhi đã mu

n h

ướ

ng phía chân bàn đâm vào

.

“Ti

u B

o!” Hoàng h

u ho

ng s

nh

c ng

ườ

i kh

i gh

ế

, đ

ư

a tay kéo ng

ườ

i Lâm B

o Nhi v

.

“Kỳ th

c, b

n cung không nên hoài nghi ng

ươ

i! Ch

là thâm cung này. . .

“Nô tài hi

u rõ!” Lâm B

o Nhi n

ướ

c m

t l

ư

ng tròng nhìn hoàng h

u, nàng s

m bi

ế

t r

ng hoàng h

u tr

ướ

c m

t là m

t n

t

nh

d

thi

n l

ươ

ng.

(PLT: coi ch

ng nh

m hàng t

ơ

i

)

L

i nói ti

ế

p hoàng đ

ế

này đ

u óc th

t đúng là có v

n đ

, m

l

thi

n l

ươ

ng Hoàng h

u n

ươ

ng n

ươ

ng h

n không th

ươ

ng, h

ế

t l

n này t

i l

n khác thích cái m

th

đo

n đ

c ác Uy

n phi! Ch

ng l

th

t là n

nhân không x

u nam nhân không th

ươ

ng? Ai, m

c k

nó! V

n là ti

n đ

c

a mình quan tr

ng h

ơ

n

.

Lâm B

o Nhi

m

t bên nh

nh

ti

ế

p t

c nói r

ng “Ch

c

n n

ươ

ng n

ươ

ng bi

ế

t ti

u B

o trung tâm là đ

r

i! Kỳ th

c nô tài cùng S

ơ

Lôi t

t

đã lén lút giúp n

ươ

ng n

ươ

ng l

p ra m

t k

ế

ho

ch, tin t

ưở

ng là hoàng th

ượ

ng r

t nhanh s

h

i tâm chuy

n ý !

“H

i tâm chuy

n ý? H

n. . . s

sao?

” Hoàng h

u đ

ư

a m

t nhìn phía xa xa, nàng ph

ng ph

t v

a th

y đôi m

t đ

y

p thâm tình c

a h

n, ch

là, hi

n t

i trong ánh m

t kia đã không thu

c v

nàng

.

Có th

t là can tâm

ch

này c

đ

i? Cam tâm nhìn h

n cùng ng

ườ

i khác ân ái? Cam tâm h

ng nhan yên l

ng già đi? Nàng không cam lòng! Nghìn l

n v

n l

n không cam lòng

!

Nhìn hoàng h

u trong ánh m

t ch

t lóe lên th

n s

c ph

c t

p, Lâm B

o Nhi len lén c

ườ

i c

ườ

i d

ướ

i đáy lòng, n

nhân chung quy là đ

ng v

t d

ghen t

.

Hoàng h

u là ch

d

a v

ng ch

c th

nh

t c

a nàng

đây, đ

cho mình ti

n đ

cùng t

ươ

ng lai t

t đ

p, nàng nh

t đ

nh ph

i giúp đ

cái ch

d

a v

ng ch

c này , làm cho hoàng h

u thành h

u cung nh

t s

ng ái m

i đ

ượ

c

.

line412.wordpress.com/

Tuy

t s

c ti

u thái giám Ch

ươ

ng 5

15

THÁNG 10

2011

3 phản hồi

by

Trúc Phong Linh

in

Tuy

t s

c ti

u thái giám

Ch

ươ

ng 5: K

ế

ho

ch (3

)

T

ng ngày trôi qua, thoáng ch

c

còn có ba ngày! Lâm B

o Nhi m

t m

t c

n th

n may qu

n áo nh

ư

ng m

t kia l

i h

ư

ng trí b

ng b

ng tính toán ngày

.

“”Ti

u b

o! Còn ch

ư

a có làm xong sao?” Hoàng h

u t

trong n

i đi

n đi ra, trên ng

ườ

i t

n ra thoang tho

ng h

ươ

ng huân y th

o, m

y ngày nay nàng v

n dùng huân y th

o th

vào b

n t

m, qu

nhiên đúng nh

ư

Lâm B

o Nhi nói không nh

ng đ

ượ

c an th

n còn có th

xua

đu

i con mu

i

.

“L

p t

c xong ngay! Ch

thêm m

t chút n

a thôi n

ươ

ng n

ươ

ng! Lâm B

o Nhi cúi đ

u tr

l

i ti

ế

p t

c công vi

c trên tay

.

“Ti

u b

o, ta phát hi

n ng

ươ

i cũng th

t không đ

ơ

n gi

n, cái gì cũng đ

u bi

ế

t làm!” S

ơ

lôi đ

ng

m

t bên v

m

t hâm m

.

“N

ế

u ng

ươ

i t

nh

đã b

b

n buôn ng

ườ

i bán vào nh

ng ch

làm vi

c c

c nh

c b

bóc l

t, b

o đ

m ng

ươ

i cũng gi

ng ta cũng gi

ng nhau.” Lâm B

o Nhi nh

gi

ng nói ti

ế

p.

(PLT: t

nói d

i ko ch

p m

t…

)

“Làm vi

c c

c nh

c b

bóc l

t?” Hoàng h

u cùng S

ơ

Lôi đ

u th

y

s

run c

ng

ườ

i

.

“Nguyên lai thân th

ế

c

a ng

ươ

i đáng th

ươ

ng nh

ư

v

y!” S

ơ

lôi ch

p m

t đ

ng tình nhìn Lâm B

o Nhi, mà lúc này Hoàng H

u trong lòng cũng đ

i v

i nàng thêm vài ph

n h

o c

m

.

“T

t l

m! Đã xong!” Lâm B

o Nhi h

ư

ng ph

n đ

ng lên, c

m tác ph

m c

a

nàng tr

ướ

c m

t Hoàng h

u cùng S

ơ

Lôi qu

ơ

qu

ơ

, đây là m

t b

váy dài màu tr

ng k

ế

t ren d

c theo than và chân váy, ki

u dáng là ph

ng theo phong cách th

i Đ

ườ

ng, ngang ng

c h

c

, tr

ướ

c ng

c áo còn đính kèm r

t nhi

u hình thêu ph

b

ng ren h

ng nh

t

.

“Th

t k

há! So v

i nhóm s

ư

phó trong cung làm còn đ

p h

ơ

n!” S

ơ

lôi nhìn vào ki

n váy dài cao h

ng nói

.

Hoàng h

u ánh m

t lóe lóe, t

ơ

l

a màu tr

ng d

ướ

i ánh m

t tr

i chi

ế

t x

v

ng sáng th

n nhiên, t

ngày làm hoàng h

u, nàng m

i ngày đ

u là c

m y hoa ph

c, đã th

t

lâu r

i không có m

c qua y ph

c màu tr

ng thanh nhã , kỳ th

t, màu tr

ng v

n là màu nàng thích nh

t —— thu

n khi

ế

t, t

t đ

p

.

“Há há!” Lâm B

o Nhi vu

t cái mũi c

ườ

i c

ườ

i, “Chút lòng thành , qu

n áo có đ

p hay không v

n không ph

i m

u ch

t, m

u ch

t là ng

ườ

i

m

c qu

n áo nh

t đ

nh ph

i đ

p, ngài th

y có đúng không? N

ươ

ng n

ươ

ng?

“Ng

ươ

i nói nhi

u quá!” Hoàng h

u c

nén c

ườ

i nh

n l

y qu

n áo, “B

t quá cũng ph

i công nh

n, ti

u B

o th

t đúng là r

t khéo tay, ng

ươ

i n

ế

u là n

hài t

, nh

t đ

nh có r

t nhi

u ng

ườ

i t

ranh giành đ

c

ướ

i ng

ươ

i!

“H

c h

c…” Lâm B

o Nhi thè l

ưỡ

i, “N

ươ

ng n

ươ

ng ngài không ph

i l

y nô tài ra trêu đùa đây sao? Ngài cũng bi

ế

t rõ nô tài là cái thái giám…

Hoàng h

u t

a h

ý th

c chính mình đã l

l

i, đi đ

ế

n bên c

nh nh

nhàng v

v

b

vai c

a nà

ng, “Ng

ươ

i không c

n t

ti, thái giám cũng là ng

ườ

i bình th

ườ

ng không có gì khác nhau, n

ế

u ai gia có th

tr

l

i An Ninh cung, li

n phong ng

ươ

i vì t

ng qu

n thái giám, nh

ư

v

y ng

ươ

i s

không s

b

ng

ườ

i khác khinh th

ườ

ng !

“N

ươ

ng n

ươ

ng!” Lâm B

o Nhi l

p t

c bày ra m

t b

dáng trung thành, “Nô tài ch

c

n có th

bên ng

ườ

i n

ươ

ng n

ươ

ng h

u h

li

n c

m th

y m

mãn , v

ph

n này h

ư

danh, nô tài cũng không c

n !” Tuy r

ng ngoài mi

ng nói nh

ư

v

y, kỳ th

t Lâm B

o Nhi trong lòng s

m nh

c khai hoa, t

ng qu

n thái

giám a! Không bi

ế

t là quan m

y ph

m, ha ha, cái này cách m

c tiêu c

a chính mình không ph

i r

t g

n sao! Vi Ti

u B

o! Ch

xem! M

t ngày nào đó ta Lâm B

o Nhi s

v

ượ

t qua ng

ươ

i! Tr

thành thiên h

đ

nh

t thái giám! Ha ha ha ha

“T

t l

m!” Hoàng h

u đem qu

n áo giao cho S

ơ

Lôi c

m, “Cũng đã t

i gi

r

i ! Ng

ươ

i t

i b

i b

n cung luy

n c

m đi!

“Vâng!” Lâm B

o Nhi g

t g

t đ

u, nàng đ

i đàn c

th

t ra là không bi

ế

t gì c

, b

t quá nàng xem qua không ít ti

u thuy

ế

t xuyên không, bên trong ti

u thuy

ế

t nhóm n

ch

đ

u là dùng ca khúc hi

n đ

i đ

đ

ng nam nhân đ

u heo ngu ng

c , cho nên nàng li

n nghĩ t

i làm cho hoàng h

u dùng ti

ế

ng đàn đ

ế

n đ

đ

ng Hoàng Th

ượ

ng

.

Chap này ng

n nên ta tranh th

làm 1 chút ch

cu

i tu

n ta h

ơ

i l

ườ

i, có gì mai hay m

t ta post bù he

h

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: