Markbook + Ngôn Tình
24/08 - Kỉ niệm "Từng có người yêu tôi như sinh mệnh"
---
Tôn Gia Ngộ là một thương nhân hành nghề ở Ukraine, anh dính đến xã hội đen, hắc bang, những vụ buôn lậu trong bóng tối.
Triệu Mai, cô sinh viên nghèo sang du học ở Ukraine, đã gặp phải anh trong một tình huống đẫm máu.
Cứ thế, hai người bước vào cuộc đời nhau.
Tôn Gia Ngộ, còn là playboy chính hiệu. Anh nói với Triệu Mai sẽ không bao giờ kết hôn.
—–
Anh là một người hài hước. Thỉnh thoảng đọc cũng phải bật cười.
Nhìn từ đầu tới cuối cứ tưởng anh là một gã phong lưu vô tâm vô tình, không có âu lo hay buồn phiền.
Nhưng, "ai trong tim cũng có một tòa thương thành"...
Trong tâm hồn anh cũng có những góc khuất mà chính anh cũng không muốn chạm đến.
Đằng sau lớp mặt nạ của một gã trai hào phóng đa tình lại là khuôn mặt khổ sở bị dày vò bởi quá khứ...
—–
Truyện có hai nút thắt.
Một, là trận bão tuyết dữ dội nhất trong cuộc đời Tôn Gia Ngộ và Triệu Mai.
Hai người lạc vào một vùng quạnh hiu trắng xóa, dùng mọi khả năng để sinh tồn.
Anh yêu chiều cô như nâng trứng, nhưng khi cô gục ngã muốn đầu hàng số phận trên lớp tuyết lạnh giá, anh tát mạnh vào má cô. Anh không còn là Tôn Gia Ngộ hay nuông chiều, ủy khuất trước mặt cô nữa, anh dữ dội và quyết liệt buộc cô đứng lên.
Anh đã dạy một cô gái ngây thơ và có phần ngốc nghếch trước cuộc đời như Triệu Mai cách trở nên cứng cỏi và mạnh mẽ.
Anh đút vào miệng cô viên chocolate cuối cùng, nguồn thức ăn duy nhất còn sót lại của bọn họ.
Trước thảm cảnh ranh giới sống chết gần kề đó, anh nhường cho cô năng lượng quý giá, xốc cô dậy tiếp tục đấu tranh.
Có thể, nghi ngờ tình yêu của anh sao ?
Anh yêu cô như sinh mệnh của mình...
—–
Nút thắt thứ hai là khi anh lâm vào bi kịch, bị kết án buôn lậu, bắt cóc và mưu sát.
Khi anh đang lẩn trốn cảnh sát thì cô đến tìm anh, đúng lúc bọn xã hội đen ập đến nhằm giết anh diệt khẩu.
Mỗi ngày trước đây anh luôn lâm vào cảnh bị truy sát như vậy, bấy giờ ánh mắt anh hững hờ, lạnh lẽo.
Nhưng cô cũng đang ở đây.
Trước khi đánh thuốc mê cô, anh nói "Mai Mai, nếu còn có cơ hội kết hôn, anh sẽ cưới em".
Sau đó anh báo cảnh sát, tự thú.
Vì lo sợ cho an nguy của Triệu Mai, Tôn Gia Ngộ đã đi một bước không thể cứu vãn.
—–
Triệu Mai đã sống chết gom bằng đủ 300 ngàn đô la Mỹ để cứu anh ra khỏi cảnh khốn khổ trong tù, thậm chí lên giường một đêm với đàn ông.
Nhưng sau đó, anh gửi lại cho cô một túi tiền và một lá thư.
"Mai Mai
Em hãy quên hết tất cả, tiếp tục theo đuổi ước mơ của em. Hãy tiến về phía trước, rồi sẽ có người yêu em hơn anh"
Tên cô "Mai Mai" thật to. Một khoảng trắng vô cùng. Rồi mới đến những dòng chữ xiêu vẹo của anh.
Giống như sự bất lực của anh, rằng từ đầu tới cuối đã không thể cho cô thứ gì.
Cứ tưởng đã kết thúc.
Mình nghĩ vậy. Triệu Mai cũng nghĩ vậy.
nghĩ rằng hóa ra anh cũng chỉ là một thằng đốn mạt. trút tiền cứu anh, anh đút tiền đuổi đi.
Cô ra đi,
thành phố Odessa, Ukraine và anh, sẽ trở thành hồi ức đau thương. Không bao giờ nhớ đến.
...
———
Một năm rưỡi sau, cô tình cờ biết được anh đã qua đời vì căn bệnh ung thư dạ dày.
Anh đã sớm biết căn bệnh của mình, và bỏ qua mất thời điểm tốt nhất để chữa bệnh.
Cô cũng đã bỏ lỡ mất cơ hội gặp anh lần cuối.
Tất cả, đều là đã muộn, quá muộn rồi...
Kỉ vật cuối cùng của anh, quyển kinh thánh cô chuyển đến tay anh như một lời chúc phúc, nó đã theo anh đến những ngày còn lại
Trong đó kẹp một tấm ảnh của cô năm 20 tuổi, trong sáng và hạnh phúc.
Trên đó viết "Cô bé của tôi, chúc em một đời bình an vui vẻ"...
Ảnh đề ngày 24/08/2003, ngày cô ra đi khỏi đất nước có anh.
——
"...Chúc em một đời bình an vui vẻ"
những gì anh làm, những gì anh chịu đựng, đều là vì muốn cô mãi mãi an ổn, không phải sao ?
anh đẩy cô đi, chẳng phải là lo sợ hai chữ "liên luỵ" ?
trao trả cuộc đời tươi đẹp vốn có cho cô, anh một mình rời khỏi cuộc sống này.
anh đâu biết, thiếu vắng anh, cuộc đời tươi đẹp đối với cô trở thành dĩ vãng...
—–
"Khi giơ tay, tôi nhìn thấy khoảng thời gian đã qua lọt khỏi lòng bàn tay tôi như cát chảy. Tình yêu tôi đã đánh mất ở Odessa, tình yêu trong mười tháng, cuối cùng trở thành suốt đời suốt kiếp."
Mười tháng của anh, một đời của em.
Sao em có thể quên, từng có người yêu em như sinh mệnh ?
-THIÊN-
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top