SAO CỨ IM LẶNG MÃI THẾ BẢO BÌNH ƠI
SAO CỨ IM LẶNG MÃI THẾ BẢO BÌNH ƠI?
Bảo bình nhà ta thường ngày luôn được nhìn thấy với nụ cười "toả nắng", rất ít khi con người này thể hiện rõ bản thân cho mọi người biết.
Khi nó vui thì xung quanh nó chỉ có tiếng cười rôm rả với những trò tinh nghịch ma quái do mình nghĩ ra để trêu những bạn bè còn khi nó có chuyện thì chỉ biết lặng im...
Những lúc ấy không gian trở nên u ám hẳn lên. Những người xung quanh có thể hỏi và nó thì chỉ trả lời qua loa, nó biết rằng dù có kể ra thì liệu rằng có ai hiểu không và thậm chí nó cũng không hiểu nỗi mình cơ mà.
Im lặng là giải pháp bảo bảo nghĩ rằng tốt nhất cho mình, sẽ không ai có thể thấy được bộ mặt yếu đuối của mình và thế nên những kẻ khiến bảo bình như vậy cũng không thể đắc ý mà cuời nó được.
Im lặng thể hiện nỗi đau, im lặng nói lên nỗi buồn, im lặng cả khi tổn thương, im lặng khi cần được thấu hiểu và cả những khi rối bời...
Bảo bình im lặng ư? Bạn đừng làm gì cả khi thấy nó như vậy nhé! Nó rất cần những lời hỏi thăm để nó biết bên cạnh mình vẫn còn những người yêu mến và quan tâm đến mình, nhưng hơn cả là nó sợ phải bộc lộ bộ mặt thật của mình, nó sợ những lời quan tâm sẽ làm nó bật khóc, sự yếu đuối trong bản chất sẽ lộ tẩy. Lòng tự trọng cao quá, kiêu quá, ta là ai chứ, bảo bình buồn mà để tụi mày biết rồi cười cho ư? Không đâu. Và rồi cứ thế ngày ngày trôi qua, tâm sự của nó cứ dần chất chồng lên chỉ chờ được bộc phát với sức "công phá" khủng khiếp.
Sao không thử mở lòng với một ai đó, thử trút hết những nỗi niềm trong lòng ra cho thoải mái hả bảo bảo ngốc? Tâm sự đâu hẳn chỉ làm cho cái tôi của mình thấp xuống đâu nó sẽ giúp nhiều cho mình đấy ngốc ạ! Chỉ là hãy tìm cho bản thân một người có thể thấu hiểu mình rồi nói thôi mà. Kẻ đó có tồn tại không ư? Phải thử một lần thì mới biết được người đó có tồn tại hay không chứ? Giải toả cho bản thân đi tiểu bảo ngốc của tôi ơi, đừng giữ mãi trong lòng mà suy nghĩ nhiều nữa nhé!
#Aquarishara
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top