___Chap 5___

Ba hôm trước.

- Cố lên, còn hai thùng nữa là xong rồi - Veera mệt nhọc nói.

Khuôn mặt sắc xảo nhờ đó có phần xuống sắc, vầng trán lấm tấm mồ hôi dù trời se lạnh, cả người rã rời như có thể gục bất cứ lúc nào. Nhưng cô không được phép nghỉ, phải vận chuyển hết hàng vào kho để hoàn thành ca làm rồi chuyển ca ở nơi khác. Xong hôm nay là cô và em gái có thể dành thời gian bên nhau thêm xíu rồi.

- Ái chà, trông em có vẻ cực nhọc quá nhể.

Bất chợt xuất hiện giọng nói phía sau Veera, cô liền quay lại thì thấy ông già trông đứng tuổi thản nhiên đi vào kho. Trên tay ông ta cầm chai rượu trắng đã vơi một nửa, dáng đi dần loạng choạng do thiếu tỉnh táo, ánh mắt đầy dâm dục dán vào thân thể Veera.

- Vâng... - Veera bất đắc dĩ đáp.

Bởi cô biết ông già này là quản lý chỗ làm hiện tại, nếu cô hành động sơ suất trước mặt ông ta e sợ tiền lương theo đó bay mất. Tuy việc làm ở đây hao tốn thể lực và rất cực nhọc, nhưng tiền lương nhận được khá ổn so với công sức bỏ ra.

- Em có muốn... một công việc nhẹ nhàng mà tiền lương gấp ba lần ở đây không? - ông già tà mị nói, nụ cười dần mất đạo đức.

Từng lời nói phà ra kèm theo hơi nóng khiến Veera có phần khó chịu, nếu ông già không phải quản lý nơi này chắc chắn cô sẽ đuổi ổng khỏi đây. Chưa kể cô biết công việc nhẹ nhàng mà ông ta đề cập cũng chẳng đẹp đẽ gì. Tâm can những loại người như vậy thật sự khiến cô phát tởm.

- Không cần - Veera thẳng thừng từ chối rồi tiếp tục bưng thùng vào kho.

- Ái chà, đừng ngại, ta đây luôn sẵn sàng giúp đỡ em - ông già nuốt nước bọt nói.

Bàn tay không thể kiềm thêm mà vuốt nhẹ bờ mông căng mọng của Veera.

- Này, xin ông hãy giữ ý tứ! - Veera bực tức nhắc nhở.

Cả người theo phản xạ tránh xa ông già, cái thùng đang bưng được Veera giương ra phía trước để phòng vệ.

- Ý tứ? Người như mày giả vờ thanh cao làm gì? - ông già đột nhiên phát điên như thú hoang.

Có vẻ men rượu đã kích thích ham muốn ông ấy đạt đến giới hạn. Cái thùng trên tay Veera lập tức bị ông ta đá bay rồi từng bước đến gần Veera, chai rượu uống còn một nửa cũng bị ông ta ném đi.

- Ô... Ông mà đến gần đây là tôi la lên đấy... - Veera cố gắng đe doạ.

Cô hơi hoảng sợ lùi về sau tránh xa ông già, nhưng càng lùi bao nhiêu thì ông ta càng được nước lấn tới. Cho đến khi người cô chạm vào bàn ở nhà kho.

- Cứ la cho thoả sức đi, mày nghĩ có người để ý đến nhà kho hoang vắng này à - ông già khiêu khích Veera.

Không nói không rằng mà đè Veera xuống bàn. Một tay khoá chặt hai tay Veera, tay còn lại không yên phận mà sờ soạng khắp cơ thể cô nàng. Thậm chí chân cô cũng bị ông ta khoá để tránh đá lung tung.

- Này khoan đã... - Veera kịch liệt vùng vẫy.

Nhưng căn bản sức cô không thể đấu lại ông ta, chưa kể làm lụng liên tục khiến cô như muốn kiệt quệ. Nên việc thoát khỏi đây gần như bằng không...

Veera mím chặt môi lộ rõ vẻ không cam tâm. Cô tận dụng thời cơ rồi nhướn người lên, cắn mạnh vào cánh tay ông già.

- Con ả này! Nên biết bây giờ mình đang ở vị trí nào đi - ông già điên tiết nhìn cánh tay bị cắn đến rướm máu.

Ngay lập tức phần cổ trắng nõn của Veera bị ông ta bóp chặt như cảnh cáo. Nhưng nhờ đó chân ông ta dần buông lỏng chân Veera, không khóa chặt như khi nãy.

Veera thấy có hy vọng, cô mau chóng lấy sức rồi sút mạnh vào của quý của ông già.

- Aaaa! - ông già đau đớn thét lên.

Hai tay ôm lấy của quý không còn nguyên vẹn, đôi mắt đỏ ngầu vì cơn đau mang lại.

Còn Veera liền đứng dậy rồi chạy khỏi đây, nhưng vừa đến cửa thì cổ tay cô bị một lực kéo lại. Cô khó chịu quay ra sau nhìn, vẫn là ông già cố lết người để tóm tay cô.

- Mày đừng nghĩ dễ dàng thoát khỏi đây. Tao gọi đàn em rồi, chúng sẽ tính sổ mày sau - ông già đắc ý nói.

Bây giờ ông ta như bị cơn giận làm mờ lý trí, đôi mắt đục ngầu nhìn Veera như muốn ăn tươi nuốt sống cô.

- Ông mau buông ra! - Veera cố gắng gỡ tay mình khỏi tay ông già nhưng vô dụng.

Mặc dù ông ta còn đau đớn sau tàn dư cú sút của Veera, nhưng thế quái nào sức lực ông ta không những không suy giảm mà mạnh hơn rất nhiều.

Lúc này Veera đã hoảng sợ càng hoảng sợ hơn. Nếu ông già giữ cô đến khi đàn em ông ta tới, khác gì bức chết cô đâu. Và cả em gái cô, Capheny sẽ...

Không được!

Đột nhiên ánh mắt Veera dừng ở chai rượu trắng trên nền đất cách cô chưa tới hai bước chân. Không nghĩ ngợi gì thêm, Veera liền cúi xuống nhặt chai rượu lên và...

Choang.

___

- Nhưng cô tính xử lý đơn này thế nào? - Maloch cầm tờ giấy trên bàn làm việc rồi ném cho Veera.

Sau khi đọc xong thì khuôn mặt Veera chuyển sang hoảng hốt, nhưng tức giận vẫn chiếm nhiều hơn. Hai tay đang cầm như muốn vò nát tờ giấy này.

- Rõ ràng tên khốn đó là người sai mà - Veera phản bác.

Nếu ông già đó không đụng chạm đến cô thì cô sẽ không ra tay như vậy, đã thế xúc phạm cô nữa. Bị cô lấy chai rượu đập mà giờ ông ta đủ tỉnh táo để viết đơn là do cô quá nhẹ tay rồi.

- Không cần phân ai đúng ai sai, chắc cô biết nếu đơn này được gửi lên thì người thiệt là cô nhỉ - Maloch nhún vai đáp.

Điệu bộ cố tình chọc tức Veera. Đúng vậy, anh rất thích ngắm nhìn khuôn mặt bực bội của Veera, không hiểu sao khuôn mặt ấy lại đáng yêu đến kỳ lạ...

- Không lẽ đến toà án lớn cũng bị tiền che miệng à? - Veera nói khích Maloch.

- Cuộc sống vốn vậy mà, chỉ cần ai mạnh hơn là đen thành trắng - Maloch không những không phủ nhận lời nói của Veera mà vui vẻ nhận đúng.

- ... - Veera không biết nói gì hơn.

Cô vốn biết mặt khuất của pháp luật nhưng không nghĩ người đàn ông tên Maloch trước mặt lại trắng trợn thừa nhận nhanh như vậy. Mặc dù chức vụ anh ta là cấp cao nào đó trong toà án và những người làm ở toà án nên đảm bảo uy tín bình đẳng chứ.

- Mà tôi nghĩ không phải mình cô chịu thiệt đâu - Maloch nhẹ nhàng thì thầm vào tai Veera.

- ... Ý anh là sao? - Veera đưa mắt khó chịu nhìn Maloch.

Cô nửa không nửa hiểu lời nói của Maloch. Nhưng chắc là theo hướng tiêu cực rồi, vì cô biết Maloch chẳng tốt đẹp gì.

- Nếu tôi là em gái cô thì tôi sẽ thất vọng khi biết chị mình đánh người già trọng thương rồi bỏ đi, cố tình trốn viện phí trăm triệu - Maloch giả vờ ủy khuất kể lể.

- G... Gì chứ, em gái tôi sẽ không như anh đâu... - Veera ngập ngừng đáp.

Đúng là cô đánh người rồi bỏ đi thật, nhưng cô biết đàn em của ông già sẽ đến mà. Với lại cô đá chỗ ấy của ổng nhẹ hều, đập chai rượu vào đầu cũng nhẹ nữa, đâu ra tiền viện phí lên tới trăm triệu lận. Nhưng quan trọng ở em gái cô, chắc chắn Capheny sẽ không tin mấy lời vớ vẩn từ đơn kiện đâu.

- Rồi nhờ chị mình mà bị mọi người xung quanh bàn tán, bạn bè xa lánh - Maloch vẫn giả vờ ủy khuất.

Đúng như anh nghĩ, chính điều này chạm tới đáy lòng Veera. Cô nàng im lặng một hồi, khuôn mặt cúi gầm xuống, bả vai nhờ đó không ngừng run lên.

- Sao có thể, tôi không muốn vậy... Anh có cách nào hủy đơn kiện không? - Veera thều thào, bàn tay nhỏ bé chầm chậm nắm áo Maloch như cầu xin.

Maloch dán mắt vào Veera rồi nuốt nước bọt, cổ họng đột nhiên khô khốc đến khó chịu. Vốn định chọc ghẹo Veera thêm xíu nhưng nhìn bộ dạng cô nàng lúc này, không hiểu sao trong lòng anh nóng như lửa đốt. Mặc dù những người phụ nữ khác anh không thèm đếm xỉa, nhưng đối với Veera lại...

Chậc.

Không thể kiềm thêm, Maloch liền bế thốc Veera rồi quăng lên ghế sofa trong phòng, hành động mạnh bạo không chút thương hoa tiếc ngọc.

- A... Anh làm gì vậy? - Veera hoàn hồn trở lại.

Cô cố gắng đẩy người Maloch ngày càng áp sát mình nhưng vô vọng. Trong lòng dấy lên cảm giác sợ hãi, một cảm giác không dám phản kháng, hoàn toàn khác xa lúc ông già quản lý cố hiếp cô.

- Nếu cô ngoan ngoãn thì tôi sẽ hủy đơn kiện này - Maloch như nắm thóp Veera.

Chỉ sau lời nói đơn giản đủ khiến Veera ngừng chống cự, khuôn mặt cô lộ rõ sự khó xử không cam tâm. Làm với người lần đầu tiên gặp... cô thật sự chưa bao giờ nghĩ đến.

Thấy Veera ngoan ngoãn nằm im, Maloch nhếch mép đầy hài lòng rồi đưa chiếc lưỡi khẽ liếm nhẹ vành tai cô. Bàn tay không yên phận mà trút bỏ quần áo trên người cô. Thân thể nóng bỏng của Veera nhờ đó hiện trước mắt làm cự vật phía dưới cương cứng to lớn. Maloch bắt đầu mò xuống bộ ngực đầy đặn bóp nắn, đem đỉnh đầu hoa đào của cô mà hút vào.

- Ưm... A... - Veera bật ra tiếng rên dâm đãng.

Đôi mắt xanh dần long lanh ngấn nước. Cô rất ghét cơ thể hiện giờ, một cơ thể dễ dãi tiếp nhận những khoái cảm từ tên Maloch mang lại.

Còn đối với Maloch, anh không hiểu Veera có mị lực gì nhưng hiện giờ anh rất muốn tiến vào bên trong cô thật mạnh, muốn nghe giọng rên rỉ đáng yêu từ cô nhiều hơn.

Không nghĩ ngợi gì thêm, Maloch mau chóng đưa tay xuống phía dưới tách hai chân Veera, chà sát lên hai cánh hoa làm nó mở ra, ngón tay theo đó trường vào bên trong. Tiểu huyệt nhỏ nhắn, chật hẹp như ép lấy ngón tay Maloch, nhưng anh không quan tâm mà đưa thêm ngón tay vào, dùng hai ngón tay ma sát với tiểu huyệt Veera càng lúc càng nhanh khiến cho mật dịch chảy ra không ngừng.

- Đ... Đau... Làm ơn dừng l... lại đ... - Veera nức nở cầu xin, từng ngón tay bấu chặt lên lưng Maloch đến nỗi tạo thành nhiều đường đỏ.

- Ra là lần đầu của cô à - Maloch chế giễu.

Nhưng khoé miệng anh vô thức nhếch lên có chút vui sướng, thậm chí cả anh và Veera không nhận ra điểm khác lạ này.

- Kh... Khoan, không lẽ anh định...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top