Chap 6

Truyện: Ảo Mộng Tình Yêu
Tác giả: Vô Tình Công Tử
Chap 6:
----------------------------------------------------------------------
         Nàng quay lưng đi, hắn nhìn bóng lưng của nàng quay đi mà sao hắn có cảm giác nàng bi thương quá vậy. Đợi nàng đi dược một đoạn xa rồi hắn mới sực tỉnh, liền xoay sang nói với lão thái giám thân cận của mình.
  - Ngươi đi truyền ý chỉ của trẫm, hoàng hậu bệnh lâu ngày chưa khỏi, không làm tròn được trách nhiệm quản lý hậu cung, nay trẫm cho phép đóng cửa tĩnh dưỡng nghỉ ngơi, chuyện của hậu cung tạm thời để thục quý phi xử lý.
  - nô tài tuân chỉ.
         nàng vừa về đến phượng cung thì lão thái giám đến truyền ý chỉ của hắn, nghe xong nàng cười khổ, sớm biết sẽ có ngày này rồi nhưng không nghĩ đến hắn lại lấy cớ này.....khụ khụ.....nàng đưa tay lên ôm ngực sao mà khó thở quá vậy , sao mà đau quá vậy,  rồi cũng không chóng chịu được nữa mà ngất đi.
  - Choang ( Lan nhi đánh rơi tách trà trên tay chạy vội tới đỡ nàng ) nương nương người sao rồi....hức hức.... nương nương người đừng làm lan nhi sợ mà....hức hức ( lan nhi vừa khóc vừa dìu nàng vô phòng cho nàng nằm lên giường xong rồi giống như quyết tâm làm một gì đó )
  - nương nương thứ lỗi, lan nhi không thể làm theo ý chỉ của người
       nói rồi lan nhi chạy đi. Khoảng một canh giờ sau tại điện kiền chính.
  - Hoàng thượng ....hức hức.... xin người cứu nương nương
  - Nàng ta làm sao ( giọng hắn lạnh lùng vang lên )
  - ....hức hức..... nương nương từ nhỏ thể chất đã yếu, trong một lần ngã bệnh thái y liền bảo thái y lền bảo nương nương thể chất đặc biệt suy yếu không thể uống các loại thuốc bình thường, vì vậy nên quốc vương liên quốc chúng tôi đã tìm danh y khắp nơi cuối cùng cũng chế tạo được mười viên thuốc có chứa tuyết liên ngàn năm sinh trưởng trên tuyết sơn. Mỗi lần nương nương ngã bệnh uống một viên thuốc đó là sẽ khỏi, nhưng không lâu trước đây có lẽ do nương nương.... hức hức......phải quỳ dưới nắng một thời gian dài sau đó lại ngấm nước mưa nên lần đó nương nương nhiễm phong hàn nặng đã uống hết thuốc viên mang sang đây mà vẫn chưa khỏi. .....hức hức..... xin người cứu nương nương ...hức.... vì không được uống thuốc nên sức khỏe của nương nương càng ngày càng suy yếu, nô tỳ sợ....hức.... sợ nương nương không trụ được bao lâu nữa...hức hức.
  - Vậy nương nương nhà ngươi còn thuốc bên liên quốc không ?
  - ... hức.... không còn nữa...
  - ta biết rồi, ngươi lui ra đi.
  - Hoàng thượng...nhưng nương nương.....
  - đừng nói nữa, ta sẽ nghĩ cách, ngươi lui đi.
  - vâng...hức.... nô tỳ cáo lui.
          Không gian yên tĩnh trở lại, không biết có phải số trời sắp đặt hay không mà chỗ hắn cũng có một viên thuốc có chứa tuyết liên ngàn năm. Nhưng hắn lại do dự, đúng vậy hắn do dự có nên cứu nàng không. Nếu nàng chết vì bệnh thì quốc vương liên quốc sẽ không thể nào truy cứu trách nhiệm của hắn nhưng thật tâm hắn liệu có muốn nàng chết không thì hắn vẫn còn chưa có câu trả lời.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: