Chương 5 : May IV

                                                                                           1

                                                   25/5 (Thứ Hai)

                                                  Tiết 1 - Tiếng Anh

                                                      Tiết 2 - Xã hội

                                                         Tiết 3 - Toán

                                                    26/5 (Thứ Ba)

                                                    Tiết 1 - Khoa học

                                                     Tiết 2 - Ngữ văn

                    Vào tuần sau đó, khi nhìn thấy lịch thi dán trên bảng tin lớp học, tôi chỉ hờ hững buông một câu "À vậy à."

                    "Làm con ông giáo sư đại học sướng nhỉ. Giá mà tớ được học ở Tokyo." Teshigawara vẫn liến thoắng như mọi khi, nhưng giọng điệu cậu ta thẳng thắn và chẳng hề có ý châm chọc, nên tôi cũng không lấy làm khó chịu. "Chắc cậu sẽ được vào thẳng đại học nhờ mấy mối quan hệ của ông già nhỉ, Sakaki?"

                      "Làm gì có chuyện đó." Tôi liền phủ nhận, nhưng phỏng đoán của cậu ta không hoàn toàn sai. Suy cho cùng thì...

                    Hiệu trưởng trường K*** là bạn thời đại học và cùng làm chung phòng nghiên cứu với bố, nghe nói còn là bạn thâm giao. Vậy nên khi quyết định cho tôi chuyển trường bố cũng đã đặt điều kiện trước là năm sau tôi có thể quay về học. Nói cách khác thì dù học trường công khoảng một năm, nhưng nếu học liên tiếp thì tôi vẫn được thi vào trường phổ thông K*** bằng kỳ thi liên thông của trường. Đại khái là vậy.

                   Tôi không định nói chuyện này cho ai biết. Vì sẽ chẳng hay ho gì nếu họ phát hiện...

                   Giờ tan trường, thứ Tư ngày 20 tháng 5.

                  Hết tiết sáu, nhóm chúng tôi cùng ra khỏi lớp và đi trên các dãy hành lang dọc các phòng học. Từ sáng tới giờ trời vẫn mưa tầm tã.

                "Nhắc mới nhớ. Trường mình tổ dã ngoại thế nào?"

                  Nghe tôi hỏi, Teshigawara cau mày. "Gì chứ ? Năm ngoái bọn tớ đi rồi. Tới Tokyo. Lần đầu tớ được lên Tháp Tokyo đấy. Và bọn tớ còn đến cả Odaiba. Cậu tới đó chưa, Sakaki? Lên Tháp Tokyo ấy?"

                   Tôi chưa đi, nhưng... "Năm ngoái? Chẳng phải thông thường lên lớp Chín mới tổ chức hay sao?"

                 "Ở Bắc Yomi, bọn tớ đi vào mùa thu năm lớp Tám. Dù nghe nói ngày xưa khối lớp Chín thường đi vào khoảng tháng Năm."

                  "Ngày xưa?" 

                   "Ừ... đúng không, Kazami?"

                   "Ờ. Tớ có nghe kể."

                  Không hiểu sao phản ứng của họ trông khá gượng ép. Vờ như mình không nhận ra, tôi hỏi, "Thế sao trường lại chuyển nó xuống năm lớp Tám?"

                  "Ai mà biết... Chuyện cũng lâu rồi." Teshigawara gạt ngay. "Chắc phải có lý do."

                  "Có lẽ trường thông cảm cho học sinh nên mới tổ chức dã ngoại trước khi học sinh bắt đầu cảm thấy lo lắng cho kỳ thi tốt nghiệp," Kazami trả lời. Cậu ta dừng bước, tháo cặp kính xuống để lau.

                 "Hở. Tớ không biết trường công lại như thế."

                Tôi cũng dừng lại như Kazami và đi đến cửa sổ để nhìn ra ngoài. Hiện chúng tôi đang ở tầng ba. Cơn mưa chỉ còn là những hạt rả rích phải nhìn kỹ mới thấy được. Phân nửa số học sinh đang đi dưới sân trường không cầm dù.

                Tôi không ghét mưa.

                Bỗng tôi nhớ lại lời của Mei nói hôm đó.

                 Tôi thích nhất là cơn mưa lạnh giữa đông. Ngay trước lúc tuyết rơi.

                Mei không đi học cả hôm qua và hôm nay. Thứ Hai cô có đến trường, nhưng tôi không tìm được cơ hội bắt chuyện. Có lẽ tôi đã suy diễn thái quá về cuộc gặp với cô ở phòng trưng bày búp bê vào tuần trước. Tôi chẳng thể quên được từng lời nói, từng cử chỉ, từng biểu hiện trên khuôn mặt Mei...

                 Nhất là đoạn Mei kể lại "câu chuyện về Misaki hai mươi sáu năm trước" và "đó chỉ là phần mở đầu". Dù tôi tin chắc đây là một truyện thuộc "Bảy điều bí ẩn", thế nhưng... "Vẫn còn nữa". Câu chuyện ma quái ấy liệu sẽ tiếp diễn ra sao?

               Mà nhắc mới nhớ, một tuần trước, chẳng phải Teshigawara đã nhắc đến "lời nguyền ở lớp 9-3 gì đó sau buổi học vẽ?

              "Này." Cố giữ vẻ thản nhiên, tôi hỏi dò hai cậu bạn. "Các cậu có biết chuyện gì về lớp 9-3 hai mươi sáu năm trước không?"

               Kazami và Teshigawara lập tức lộ vẻ choáng váng. Mặt họ trắng bệch ra trong thoáng chốc.

               "T... Thôi nào, Sakakibara... Tưởng là cậu không tin mấy chuyện ma vớ vẩn chứ?"

               "Làm sao... Ai kể cho cậu chuyện đó?'

              Cân nhắc một lúc, tôi quyết định không khai Mei ra, "Tớ chỉ nghe đồn thôi."

               Nghe tôi đáp xong, Kazami hỏi dồn, gương mặt nghiêm nghị. "Cậu đã nghe được gì?"

               "Hở? Chỉ là phần đầu, chắc thế."

                Phản ứng thái quá của họ ngoài dự đoán, khiến tôi lúng túng, "Đại loại là một học sinh nổi tiếng ở lớp 9-3 hai mươi sáu năm trước đột ngột qua đời. Chỉ có thế."

                "Vậy chỉ mới năm đầu tiên," Kazami lẩm bẩm, nhìn sang Teshigawara. Anh chàng kia thì cong môi, ra chiều khó xử.

                 "Chuyện gì thế? Ba trò trông căng thẳng vậy."

                  Một giọng nữ xen vào. Là cô Misaki đang đi ngang qua. Phía sau là Sakuragi Yakari, chắc đang muốn hỏi han gì đó

                  "Ồ. À, chuyện là..."

                  Do chưa từng nói chuyện trực diện với cô Mikmi trong tình huống như thế này, tôi thấy không quen cho lắm. Trong khi tôi đang lắp bắp, Kazami bước lên trên như muốn ngắt lời. Rồi cậu ta cố tình nhỏ giọng, "Sakakibara nói cậu ấy nghe được tin đồn... về năm mà mọi chuyện bắt đầu."

                 "Ra vậy."

                 Cô Mikami từ tốn gật đầu, vẻ tư lự. Phản ứng của cô có phần kỳ lạ. Còn Sakuragi rõ ràng không thể nén được kinh ngạc, giống Kazami và Teshigawra.

                "Vấn đề này khó đây..." Cô Mikami còn không thèm nhìn về phía tôi. Gương mặt cô đăm chiêu, một biểu hiện tôi chưa từng thấy ở cô. Dù ra sức dỏng tai, tôi cũng chỉ nghe được vài lời cô thì thầm, "... không rõ. Nhưng... yên lặng nhất có thể... giờ chúng ta chỉ có thể... được chứ? Tạm thời cứ xem xét tình hình..."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top