Chương 35

Chuyện tập đoàn Jae Hyun trốn thuế với sản xuất sữa tắm ung thư ở trên mạng càng ngày càng nghiêm trọng, ngày hôm sau, tờ báo bản địa của Seoul đưa tin về tập đoàn Jae Hyun, dùng từ nghiêm khắc, biến tập đoàn Jae Hyun thành công ty hãm hại dân chúng.

Ngày thứ ba tin tức 12 giờ của truyền hình Seoul gọi tên phê bình tập đoàn Jae Hyun, MC lời lẽ chính đáng muốn chính phủ tăng cường xử lí loại công ty này.

Cơ hồ mọi người đều biết, tập đoàn Jae Hyun sắp tiêu rồi.

Người ta sôi nổi bán ra cổ phiếu tập đoàn Jae Hyun trong tay mình, giá cổ phiếu tụt rồi lại tụt, mỗi ngày đều vừa khai trương đã tụt dốc, nhóm cổ đông của công ty có ý kiến rất lớn với Jae Hyun, còn có cổ đông liên hệ Jae Hyun muốn đem cổ phiếu trong tay bán cho Jae Hyun, giá cổ phiếu càng ngày càng giảm, ai nắm càng nhiều cổ phiếu, người đó càng lỗ thảm.

Jae Hyun vì giảm tính cảnh giác của Habin, mỗi ngày đều một bộ dạng sứt đầu mẻ trán, bị phóng viên ngăn lại thì cũng chỉ thở dài cái gì cũng không nói, phóng viên hỏi không dứt, liền sẽ bị bảo an đuổi đi.

Habin nhìn bình luận trên mạng về tập đoàn Jae Hyun, chỉ cảm thấy sảng khoái nhân tâm.

Chỉ là giá cổ phiếu chưa đủ thấp, nếu muốn đẩy Jae Hyun từ trên đài xuống, nhất thiết phải mua được hơn 40% cổ phần của tập đoàn.

Chờ thêm hai ngày, Jae Hyun sẽ không chỉ đơn giản là sứt đầu mẻ trán như vậy.

Habin nhìn màn hình máy tính lộ ra tươi cười.

Habin không có tiền, Jae Hyun có tiền, dù sao giá cổ phiếu sẽ lại tăng, ông mua cổ phiếu vào với giá hiện tại căn bản cũng sẽ không lỗ, bàn tay vung lên, thu mua được 2% từ các cổ phiếu rải rác, lại vung tay lên, đem cổ phiếu trong tay các cổ đông nhỏ đang bắt đầu có ý rút lui cũng thu mua.

Trong tay Jae Hyun ban đầu có 25% cổ phần công ty, bà Ahn có 5%, về sau lại thu mua thêm 30%, phần thu mua sau này, Jae Hyun chia làm 2 phần, 15% cho Yujin, 15% cho bà Ahn.

Hiện tại trong tay Jae Hyun có 25% cổ phần, là cổ đông lớn nhất, bà Ahn có 20%, là cổ đông lớn thứ hai, trong tay Yujin có 15% cổ phần khiến nàng nhảy lên trở thành cổ đông lớn thứ ba của công ty.

Người một nhà họ Ahn tổng cộng nắm giữ 60% cổ phần công ty, bây giờ cho dù Habin có thu mua được bao nhiêu cổ phần, cũng không có cách nào vượt qua được Ahn gia.

Nhưng Habin không biết hơn nửa cổ phần tập đoàn Jae Hyun ở trong tay người Ahn gia, khi hắn chờ được giá cổ phiếu tụt xuống mức giá lý tưởng mà hắn muốn, rồi phát hiện cổ phiếu rải rác đã sớm bị người thu mua hết, kể cả các cổ đông nhỏ của tập đoàn Jae Hyun mà hắn đã tiếp xúc cũng đã bán ra ngoài.

Văn phòng tổng giám đốc, tay Habin đặt lên bàn làm việc, nắm chặt muốn gãy, "Cổ phiếu trong tay các cổ đông nhỏ ngày hôm qua đã bán?"

Songmin không hề có cảm giác với sự tức giận của hắn, bình tĩnh nói: "Đúng vậy, hôm nay tôi đi liên hệ bọn họ, phát hiện cổ phiếu trong tay bọn họ đã bán đi."

"Trong thời điểm này ai sẽ đi thu mua cổ phiếu của một công ty chắc chắn bị huỷ." Habin hung hăng đấm lên bàn, bàn tay tức khắc đỏ bừng lên, nhưng hắn dường như không cảm giác được đau đớn, gắt gao nhìn chằm chằm Songmin.

Songmin rũ mắt, "Là chính Jae Hyun thu mua."

"Ha? Lão chính là ngại tiền quá nhiều? Bây giờ còn giả dạng Chúa Cứu Thế?"

Habin đối với chuyện Jae Hyun phá huỷ kế hoạch của mình này dị thường tức giận.

"Bây giờ nên làm sao đây?" Songmin hỏi.

"Tiếp tục tiêu tiền, làm cho truyền thông tăng thêm lực đưa tin, dẫn đường cho mọi người đi khiếu nại tập đoàn Jae Hyun, lão gia hoả Jae Hyun kia cho rằng bản thân có thể lật mình trả đòn? Tôi sẽ không cho ông ta cơ hội này."

Trong mắt Habin hiện lên một tia sáng kì dị, "Bỗng nhiên tôi nảy ra một ý kiến hay."

Habin nói xong kế hoạch của mình với Songmin, thoả thuê đắc ý, "Không phải trong tay có tiền sao, tôi làm cho ông ta toàn bộ đi bồi thường."

Songmin nhận nhiệm vụ mới xong đi ra khỏi văn phòng tổng giám đốc, nửa giờ sau xuất hiện ở văn phòng chủ tịch của tập đoàn Jae Hyun.

"Ahn tổng, Habin kêu tôi mua chuộc mấy người bệnh ung thư thời kì cuối, nói bản thân sử dụng sữa tắm Jae Hyun trong thời gian dài mới có thể mắc ung thư, lấy việc này đòi tập đoàn Jae Hyun bồi thường một số tiền lớn, hắn thật sự dụng tâm ác độc."

Jae Hyun cười nói: "Vất vả cậu, chuyện này cậu thay Habin làm đi, bất quá phải cùng những người đó ký tốt hợp đồng, ghi rõ bọn họ làm việc cho Habin."

"Ngài yên tâm đi Ahn tổng, giao việc này cho tôi, bảo đảm sẽ không xảy ra sự cố." Songmin vỗ vỗ ngực nói.

Ngày thứ tư, trên mạng đột nhiên đưa tin mấy người ung thư thời kì cuối muốn tập thể đòi quyền lợi từ tập đoàn Jae Hyun, bọn họ ở trước màn ảnh khóc tê tâm liệt phế, nói bản thân bị ung thư, nhất định là bởi vì sử dụng sữa tắm Jae Hyun trong thời gian dài.

Tập đoàn Jae Hyun đã bị nướng ngay trên lửa, ngoại trừ bị nướng chín xong bị mọi người chia nhau xâu xé, tựa hồ đã không còn đường lui khác.

Yujin ở nhà ăn gặp đôi tình nhân lúc trước, nam sinh nắm tay một nữ sinh khác ở trước mặt bạn gái kêu gào, "Kim Hanjun bây giờ cô còn cảm thấy tập đoàn Jae Hyun vô tội?"

Hôm Yujin cho nàng số điện thoại, Hanjun Đình đã xác định nghỉ hè sẽ đi thực tập ở tập đoàn Jae Hyun, giám đốc bộ thị trường trước tiên thêm nàng vào nhóm công ty, để nàng với các đồng nghiệp tương lai làm quen trước, mỗi người trong nhóm đều rất tốt, lạc quan rộng rãi quan tâm người mới, quan trọng nhất chính là, bọn họ đều tin tưởng công ty của mình.

Hơn nữa hôm trước trong nội bộ công ty đã bác bỏ tin đồn, sự kiện công kích quy mô lớn trên internet lần này, là có người cố ý hãm hại, mấy ngày nay công ty đang tăng cường thu thập chứng cứ, thứ sáu sẽ giao chứng cứ đã thu thập tốt cho cảnh sát, đối với ti tiện hãm hại nguỵ tạo chứng cứ, công ty nhất định sẽ kiện tới cùng.

Hanjun biết nam sinh trước mắt đã từng nộp CV vào tập đoàn Jae Hyun, không thành công liền bắt đầu chống lại tập đoàn Jae Hyun, sau khi tập đoàn Jae Hyun xảy ra chuyện, hắn càng cao hứng không chịu được, quả thực là hành động tiểu nhân.

"Tôi cảm thấy như thế nào không có quan hệ với cậu, cậu không cần ở trước mặt tôi tìm cảm giác tồn tại." Hanjun lạnh lùng liếc nhìn bạn trai cũ một cái, vòng qua bọn họ rời đi.

Nam sinh chưa từ bỏ ý định, đuổi theo nàng, duỗi tay chỉ vào Hanjun nói với người chung quanh: "Vị bạn học này, bây giờ vẫn một mực tin tưởng tập đoàn Jae Hyun là vô tội, ngầm nói chuyện thay tập đoàn Jae Hyun, nàng là đồng loã!"

Cảm xúc của sinh viên thực dễ dàng bị kích động, Yujin thấy tình huống không đúng, nhanh chóng tiến lên nắm lấy Hanjun chạy khỏi nhà ăn.

" bạn trai cũ của cậu quả thực là người điên, nếu không phải chạy kịp thời, những sinh viên bị kích động đó không biết sẽ làm ra chuyện gì đâu."

Trong mắt Hanjun tràn ngập thất vọng, "Lúc trước mắt tớ thật là bị mù."

"Hôm nay cảm ơn cậu, đây là lần thứ hai cậu giúp tớ rồi." Hanjun thực lòng nói lời cảm ơn với Yujin.

Yujin xua xua tay, "Không có gì, tớ cảm thấy con người cậu không tồi mới giúp cậu, không cần khách khí với tớ."

Wonyoung ở nơi xa nhìn thấy Yujin nắm tay một nữ sinh chạy ra từ nhà ăn, chạy đến dưới tàng cây, tay hai người vẫn như cũ không buông ra.

Wonyoung vốn dĩ bước chân về toà nhà văn phòng chuyển chướng, đi đến trước mặt Yujin, "Yujinie, ở đây làm gì vậy?" Đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm tay nàng đang nắm lấy tay Hanjun.

Yujin nhìn thấy Wonyoung thực kinh hỉ, "Wonie, sao em lại ở đây ?" Sau đó mới chú ý tới Wonyoung có chút không đúng lắm, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào........ tay nàng đang nắm lấy tay Hanjun!

Yujin nhanh chóng buông tay ra, giấu hai tay ra sau lưng, "Wonie, vừa rồi là chị quên buông ra, không phải cố ý." Trong lòng Yujin bỗng chột dạ, giống như bị bắt gian tại giường, chính là nàng thật sự cái gì cũng không có làm.

Thời điểm Hanjun nhìn thấy Wonyoung đi tới liền sợ ngây người, Wonyoung là ai, vầng trăng sáng trong trên bầu trời, đoá hoa cao lãnh trên đỉnh núi, toàn bộ người trong trường dám lấy hết can đảm tới gần cô đều chưa tới mười người, thế mà nãy cô đi tới, còn chủ động nói chuyện với Yujin!

Bạn học Yujin rốt cuộc là ai, có số điện thoại giám đốc bộ thị trường của tập đoàn Jae Hyun, có thể khiến cho Wonyoung chủ động tới gần, còn gọi Wonyoung là Wonie! Yujin thật sự là quá thần bí quá lợi hại!

Ánh mắt Hanjun sáng quắc, ở trên người Wonyoung cùng Yujin nhìn qua lại.

Yujin chủ động kéo tay Wonyoung, nói với Hanjun, "Tớ với Wonie còn có việc, đi trước nha, tạm biệt ~"

Yujin nắm tay Wonyoung đi xa, vừa đi vừa giải thích vì sao mình nắm tay Hanjun, "....... Vừa rồi nếu không phải động tác chị nhanh, nói không chừng nhà ăn sẽ bạo loạn đấy."

"Cho nên rời khỏi nhà ăn rồi mà vẫn không tay ra? Tay chị ấy sờ rất thích à ?" Trong mắt Wonyoung mang theo hàn băng hỏi.

Yujin ở dưới tầm mắt cô cảm thấy bản thân càng ngày càng đuối lý, "Chị nói chị quên mất, em sẽ tin sao? Hơn nữa chị căn bản không nhớ rõ tay cậu ấy thế nào, chị là vì cứu người, đụng tay là hành động bất đắc dĩ."

"Thật là vì quên mất?" Thần sắc Wonyoung hoà hoãn.

Yujin vội vàng gật đầu không ngừng: "Chị thề, thật sự là quên."

Hai người đi vào văn phòng Wonyoung, vừa vào cửa, Yujin đã bị Wonyoung đặt trên cửa.

Wonyoung nâng cằm Yujin, đôi mắt sâu thẳm, chậm rãi tới gần Yujin, "Yujinie, mỗi ngày tôi đều cố gắng nhẫn nhịn, nhưng hiện tại tôi nhịn không nổi....."

Wonyoung dần di chuyển môi xuống, Yujin kinh ngạc đôi mắt trừng lớn.

Nụ hôn kết thúc, gương mặt Wonyoung nổi lên hồng nhạt, hơi thở không xong nói: "Yujinie, thực xin lỗi, tôi cầm lòng không được....."

Yujin liếm đôi môi nóng rực của mình, thanh âm trái tim nhảy lên vang vọng bên tai.

Nàng không nghĩ tới, cảm giác hôn môi sẽ mỹ diệu như thế, tựa như ăn kẹo bông gòn, ngọt tận vào tâm, "Nếu hôn môi là phải xin lỗi....." Đôi tay Yujin vòng lên cổ Wonyoung, hơi hơi nhón chân chủ động đem môi đưa đến bên môi Wonyoung, "Hiện tại chị xin lỗi em đi....."

Không khí loãng khiến người thiếu hụt oxi, trong đầu pháo hoa nở rộ, Yujin muốn lập tức kết hôn với Wonyoung!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #annyeongz