Chap 26: Bóng tối của nội tâm

Trong ánh sáng mờ ảo của buổi hoàng hôn, khi Aeterna Union bước ra khỏi khu rừng, không khí vẫn còn đượm nét căng thẳng và âm u. Dù đã giải thoát Minhee khỏi sự kiểm soát của bóng tối tạm thời, Sion và các thành viên khác vẫn cảm nhận được rằng cuộc chiến chỉ vừa bắt đầu. Cảm giác lo lắng ẩn hiện trong ánh mắt của từng người khi họ biết rằng bản chất thực sự của con quỷ vẫn còn ngoài tầm với.

Tối hôm đó, trong một căn phòng ấm áp, Minhee ngồi cạnh Sion, khuôn mặt cậu hiện rõ sự lo âu và mệt mỏi. Cậu khẽ thở dài, ánh mắt lơ đãng dõi ra ngoài cửa sổ, nơi màn đêm phủ lên những cánh rừng bí ẩn.

"Sion... em sợ rằng... con quỷ ấy đang ngày càng ăn sâu vào trong tâm trí của em. Mỗi lần cố thoát ra khỏi nó, em lại cảm thấy mất đi một phần của mình," Minhee nói, giọng khàn khàn.

Sion ngồi sát bên, bàn tay anh nhẹ nhàng nắm lấy tay Minhee, cố gắng truyền cho cậu một chút ấm áp và yên bình. "Anh sẽ ở đây, Minhee. Dù cho bóng tối ấy mạnh đến đâu, anh cũng sẽ không để nó cướp em đi."

Minhee nắm chặt tay Sion, cảm nhận nhịp đập mạnh mẽ trong lòng bàn tay anh. Nhưng đôi mắt cậu vẫn đượm buồn. "Anh không hiểu đâu, Sion... Cảm giác này giống như bị cuốn vào một vực thẳm không đáy. Và... và nếu em không thể thoát ra? Nếu một ngày nào đó, em thực sự là mối nguy cho tất cả mọi người?"

Sion nhìn sâu vào mắt cậu, giọng nói anh chứa đựng quyết tâm mãnh liệt: "Nếu bóng tối ấy muốn nuốt chửng em, nó sẽ phải chiến đấu với cả anh. Em không một mình đâu, Minhee. Cả Aeterna Union cũng sẽ không để em phải một mình đối diện."

Minhee khẽ dựa vào vai Sion, cảm nhận sự mạnh mẽ và vững chãi từ anh, như thể đó là nơi an toàn nhất giữa biển đen cuộn trào của bóng tối.

Cùng lúc đó, các thành viên còn lại của Aeterna Union đang tập trung trong phòng họp, ánh mắt họ lấp lánh ánh sáng từ ngọn nến duy nhất trong phòng.

"Vậy là chúng ta đã có thêm chút manh mối về con quỷ," Yunseong bắt đầu, mắt anh ánh lên vẻ lo ngại. "Nhưng có vẻ như vẫn còn một phần rất lớn bí mật mà chúng ta chưa thể khám phá. Rõ ràng là con quỷ đó chỉ nhắm vào Minhee."

Eunsang gật đầu, đôi mắt đầy suy tư. "Có lẽ nó đang lợi dụng sức mạnh tiềm ẩn trong cậu ấy để trở lại thế giới này. Nhưng tại sao lại là Minhee?"

Soobin chậm rãi lên tiếng, "Chúng ta cần tìm hiểu thêm về quá khứ của Minhee. Có lẽ, điều này liên quan đến nguồn gốc của cậu ấy, hoặc có điều gì đó trong dòng tộc đã dẫn đến sự kết nối kỳ lạ này."

Mọi người im lặng, ngẫm nghĩ về những điều họ vừa nghe. Trong lòng mỗi người đều tràn đầy quyết tâm. Họ biết rằng nếu không tìm ra sự thật, bóng tối sẽ tiếp tục kéo họ vào cơn ác mộng không hồi kết.

"Ngày mai," Yunseong đứng lên, giọng anh đầy kiên định, "chúng ta sẽ đến ngôi đền cổ mà pho tượng con quỷ kia nhắc đến. Đó có thể là nơi duy nhất chúng ta tìm ra lời giải."

Buổi tối, khi mọi người đã rời đi, Sion và Minhee vẫn ngồi bên nhau. Dù không nói thêm lời nào, nhưng sự gắn kết giữa hai người trở nên sâu sắc hơn bao giờ hết.

"Ngủ đi, Minhee. Ngày mai sẽ là một ngày dài," Sion thì thầm, đặt lên trán cậu một nụ hôn nhẹ.

Minhee nhắm mắt, nhưng trong lòng cậu vẫn không ngừng đấu tranh với cảm giác bất an. Cậu biết rằng thử thách phía trước sẽ vô cùng khó khăn. Nhưng với Sion bên cạnh và Aeterna Union đồng hành, cậu dần cảm thấy ánh sáng của hy vọng len lỏi trong lòng.

Dưới màn đêm đen kịt, những đốm sáng nhỏ nhoi của hy vọng và quyết tâm vẫn le lói, soi sáng con đường chông gai phía trước mà họ sẽ cùng nhau bước đi.



Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top