Chap 15: Thay đổi
Maru trở về trường sau hơn một tuần nằm viện. Chân vẫn còn đi cà nhắc, muốn đi xa phải có người dìu. Vừa đi về tới cổng trường Maru đã gọi cho Sara, bắt Sara phải ra dìu mình vào. Sara dậm chân tức tối, vừa về tới đã giở cái trò biến thái ra rồi. Nhưng lại nghĩ do mình mà Maru mới bị như thế nên đành cắn răng bước ra chổ Maru.
- Về sớm vậy? sao không ở ngoài đó thêm vài tháng nữa?
Sara vừa nói vừa choàng tay Maru qua cổ mình. Maru tủm tỉm cười:
- Em đang trách tôi đó hả?
Sara liếc xéo Maru một cái.
- Bác sĩ chưa cắt đi sợi dây thần kinh hoang tưởng của cậu hả?
Maru vẫn cứ cười, kề sát mặt lại gần Sara hơn.
- Em có dám thề là không mong tôi về không?
Sara vốn nhỏ con, dìu một cái tên vừa to, vừa cao như thế này đã là cả một vấn đề. Đã vậy còn phải nghe hắn lải nhải bên tai thật nhức đầu, mà lại còn nói những câu khiến cho Sara phải.....đỏ mặt, thật là khó chịu. Thấy Sara im lặng không nói Maru lại tiếp tục:
- Im lặng là đúng rồi. Hỏi thật, em nhớ tôi lắm đúng không?
Sara đứng im lại, quay sang nhìn hắn nghiêm giọng:
- Còn nói nữa tôi cho tự bò về phòng à!
Maru giả vờ nín cười, làm điệu bộ thật nghiêm túc:
- Ok! Ok, không nói thật ủa nhầm không nói đùa nữa.
Sara liếc ngang Maru một cái rồi im lặng dìu Maru về phòng, mặc dù bề ngoài Sara cố tỏ vẽ bình thường nhưng tận sâu trong lòng Sara lại dâng lên một cảm xúc vui mừng gì đó....rất khó tả.
Lấy cớ là chân đau, cái gì cũng bất tiện và Sara phải là người thay thế cho cái sự bất tiện đấy. Maru lại tiếp tục trở về là cái tên ác ma ngày nào. Hành hạ cả ngày hắn còn chưa vừa lòng. Đến nữa đêm đợi mọi người ngủ hết hắn ta lại lấy điện thoại nhắn tin qua cho Sara.
- "tôi đau chân, lên đây xoa chân cho tôi"
Nghe thấy tiếng tin nhắn, Sara lờ đờ ngồi dậy quờ quạng lấy cái điện thoại mở mắt ra xem, vừa thấy cái tên "biến thái" hiển thị trên màn hình Sara lập tức quăng điện thoại qua một bên rồi âm thầm ngủ tiếp, không thèm đọc nội dung bên trong. Hành động này của Sara làm hắn ta phát tức. Không thèm nhắn tin nữa hắn nhá máy trực tiếp cho Sara. Mặc dù đã tắt chuông nhưng chế độ rung khá mạnh làm Sara giậc mình tỉnh giấc lần nữa. Bực bội Sara cố mở to mắt ra đọc tin nhắn. Đọc xong Sara bực bội trả lời:
- "đồ biến thái, biết mấy giờ rồi không?"
- "tôi đau chân lắm, ngủ không được"
- "lở các cậu ấy nhìn thấy thì không hay đâu"
- "em có ý định làm bậy gì tôi hay sao mà sợ các cậu ấy thấy?"
Sara cứng họng, tức tối tung mền ra rồi trèo lên giường hắn. Xoa bóp chân tầm mười phút hai mắt của Sara đã nhíu chặt lại, gục lên gục xuống, Sara buồn ngủ đến mức mất cả lý trí. Maru nhận ra Sara đang bị cơn buồn ngủ hành hạ. Ngồi dậy kéo Sara nằm xuống cạnh mình, lúc này đây vừa đặt lưng xuống Sara đã chìm sâu vào giấc ngủ, ngủ một cách ngon lành. Chiếc giường khá nhỏ nếu dành cho hai người. Maru đành nằm nghiên sang một bên để Sara có thể nằm thoải mái hơn, đắp mền lên người Sara, tay luồn vào tay Sara. Maru cũng nhắm nghiền mắt ngủ theo. Không biết có phải vì ngày hôm đó mệt quá hay không mà cả hai đều ngủ rất sâu, rất ngon....Họ đâu biết rằng trong phòng vẫn có một người chưa ngủ, tay nắm thành nắm đấm nhìn chằm chằm vào chiếc giường phía trên.
Ngày 20.10 sắp tới. Các bạn sẽ có một buổi tiệc được tổ chức tại trường. Và tất nhiên nhóm Uni5 cũng phải góp vui bằng một tiếc mục nào đó. ba người ở trường nên họ phải tốn rất nhiều tâm huyến, ngoại trừ hát họ còn phải chuẩn bị một số trò chơi, một số quà tặng để dành cho các fan hâm mộ của mình. Không khí ngày đến ngày lễ cũng trở nên sôi động, háo hức hơn. Mọi năm Maru chẵng mấy quan tâm đến mấy cái ngày lễ nhảm nhí này, nhưng không hiểu sao năm nay Maru lại nôn nao một cách khác thường. Đang trong phòng tập nhạc Maru ngồi thẩn thờ suy nghĩ rồi tắt ngang nhạc hỏi Toki và Cody.
- Hai đứa mày nghĩ xem hôm đó tao nên tặng quà gì cho Sara?
Toki nhíu mày:
- Sao phải tặng?
Maru quay sang nhìn Toki, tỏ vẽ ngạc nhiên:
- Mày hỏi lạ vậy? Sara là bạn gái của tao mà.
Toki cười một nụ cười nữa miệng châm biếm, không trả lời mà chỉ cúi gằm mặt xuống. Cody ra vẽ trầm ngâm suy nghĩ rồi trả lời:
- Tặng hoa hay gấu bông đi, mấy nhỏ con gái hay thích mấy cái đó.
Maru biểu môi:
- Mày sến vừa thôi Cody, thế kỷ nào rồi?
Cody nghiêm mặt tỏ vẽ giận dỗi:
- Mua đại cái gì đó đi, mọi năm có thấy mày phô trương như vậy đâu.
Maru hất hàm:
- Mọi năm khác, năm nay khác.
- Khác cái gì? – Cody cũng lên giọng hỏi lại.
- Ờ thì...năm nay...có Sara...nên...
Cody tỏ vẻ bí hiểm lại gần Maru hơn, nhìn thẳng vào mắt Maru, Cody cười tủm tỉm:
- Có Sara thì sao? Đừng nói với tao mày thích con nhỏ đó thật rồi nha.
Maru nghe xong câu đó bất giác đỏ mặt, ngượng ngùng né tránh:
- Thích cái gì mà thích, đừng có nói nhảm, tập tiếp đi.
Nãy giờ ngồi im nghe hai đứa bạn nói chuyện, bỗng dưng Win đứng lên đi về phía Maru tỏ vẻ thật nghiêm túc:
- Maru, ra ngoài nói chuyện với tao.
Nói rồi không đợi Maru trả lời Toki đã bước nhanh ra ngoài. Maru đặt cái mic xuống đất, cười một cách khó hiểu rồi cũng theo Toki ra ngoài.
- Sao? Có chuyện gì?
Toki xoay người lại khoanh tay nhìn thẳng vào mắt Maru.
- Mày thích Sara?
Maru mỉm cười, rồi ngước lên nhìn Toki.
- Liên quan tới mày sao?
Nụ cười của Maru làm Toki muốn nổi điên, không giấu được sự giận giữ Toki nghiêm mặt nhìn Maru.
- Mày không được thích Sara.
Nụ cười trên môi Maru lại càng rộng thêm. Nghiêng đầu sang bên trái Maru tiếp tục nói:
- Mày tính xen vào chuyện của tao......một-lần-nữa sao???
Toki chợt cứng họng, tức tối nhìn Maru rồi nhớ ra một cái gì đó, Toki cười, nụ cười không khác Maru là mấy, đặt tay lên vai Maru Toki vỗ vỗ vài cái rồi nhẹ nhàng nhã ra từng chữ:
- Thật tiếc cho mày, lần này....người Sara thích....lại-là-tao.
Nói rồi không đợi Maru phản ứng, Toki sải chân bước đi, bỏ lại Maru đứng đó với nắm đấm cuộn tròn trong tay.
Giờ tập bóng rổ hôm đó Toki ân cần hơn với Sara rất nhiều. Cử chỉ vô cùng nhẹ nhàng và thân mật, có một vài động tác Toki còn cố tình cầm lấy tay Sara. Ánh mắt không rời khỏi mắt Sara, Toki cứ nhìn một cách chăm chú như muốn biểu lộ cho Sara biết một cái ẩn ý gì đó. Sara cũng nhận ra sự khác thường của Toki nhưng không thể hiểu được lý do tại sao Toki đột nhiên lại thay đổi như thế. Sau giờ tập cả hai cùng nhau đi về kí túc xá, vừa đi đường Toki lại vừa tiếp chuyện với Sara, ngay cả cái cách hôm nay Toki nói chuyện cũng có phần khác đi. Nó không tự nhiên như trước nữa, hình như trong từng câu nói Toki cố tình ám muội cho Sara một điều gì đó. Sara cứ cúi gằm mặt xuống chuyên tâm suy nghĩ mà không hề nhìn thấy Maru đang từ hướng ngược lại đi tới. Vừa nhìn thấy Maru Toki lật đật vòng ra trước mặt Sara che mất tầm nhìn của Maru sau lưng. Móc ra chiếc ví da hôm trước Toki đưa lên cao rồi cố tình nói lớn:
- Sara ! chiếc ví cậu tặng tớ thật sự tớ rất thích, kích cở vừa vặn, loại da, kiểu dáng cũng rất ok. Một lần nữa....cảm ơn cậu nhé..
Sara ngước lên nhìn Toki nhíu mày suy nghĩ. Thật ra hôm nay không hiểu Toki đã uống nhầm thuốc gì tự nhiên lại trở nên khác thường như thế. Đang mải mê với suy nghĩ trong đầu ngay lập tức Sara giậc mình khi nhìn thấy Maru, từ phía sau lưng Toki giận dữ đi lại nắm lấy tay Sara kéo mạnh đi nơi khác.
Bất ngờ bị kéo, lại còn nắm rất chặc Sara nhăn mặt kêu đau nhưng Mara vẫn dửng dưng như không nghe thấy gì. Kéo Sara ra một góc khuất sau trường Maru mới thả tay Sara ra. Đứng đối diện với Sara, Maru giận dữ hỏi:
- Em vẫn còn thích Toki?
Sara đau đớn xoa xoa cổ tay rồi khó chịu trả lời:
- Có liên quan gì đến cậu không?
Maru tức giận ép sát Sara vào tường.
- Nó không thích em, người nó thích là người khác. Tôi nói rồi, em không tin sao?
Đang khó hiểu với sự thay đổi bất thường của Toki rồi giờ phải đón nhận thêm sự giận dữ vô duyên, vô cớ của Maru. Đột nhiên Sara có cảm giác mình bị coi thường, lúc này Sara cũng đã có một phần khó chịu, vùng khỏi tay Maru, Sara gằng giọng:
- Tớ chỉ là bồ của cậu trên danh nghĩa thôi, cậu đừng quá xen vào chuyện cá nhân của tớ được không?
Nói rồi Sara quay lưng bỏ đi, bất ngờ bị Maru kéo phăng người lại, chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra Maru đã nhanh chóng đặt lên môi Sara một nụ hôn. Nó nhanh đến mức làm Sara cảm thấy choáng ngộp, theo phản ứng tự nhiên Sara vùng vẫy, đẩy mạnh Maru ra nhưng Maru cứng đầu dùng một tay ghì chặc lấy đầu Sara, tay còn lại ôm ngang lưng làm Sara không thể nhúc nhích. Sara bất lực đứng im, rồi như có một sức hút.... Sara bị xoáy vào nụ hôn đó, nó mãnh liệt đến mức Sara không thể làm chủ nổi bản thân. Maru hôn một cách cuồng nhiệt, như muốn nuốt chửng lấy Sara, dùng lưỡi tách môi Sara ra, Maru xoáy mình vào đó, một cách điên cuồng Maru ngấu nghiến đến độ môi Sara gần như sưng mộng lên. Sara không biết lúc đó đang nghĩ gì, thời gian cứ như ngừng trôi, Sara buông xõa người, nhắm nghiền mắt tận hưởng nụ hôn đó....
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top