✧Chương 2: Magical Dreams✧
Thành phố Dream Stars 7 hôm nay cũng thật yên bình. Người người vẫn tấp nập qua đường nhộn nhịp, điểm khác thường duy nhất ở đây là ai ai cũng dán mắt vào chiếc điện thoại.
Công nghệ phát triển tiên tiến kéo theo điện thoại cũng được nâng cấp lên một tầm cao mới. Chúng bắt đầu có nhiều tính năng hơn, nhiều công dụng hơn. Thậm chí điện thoại còn có thể đáp ứng các yêu cầu như: xin việc, sở thích, kiếm tiền, đu idol, .... Với những lợi ích như vậy thì cũng không tránh được vấn đề mọi người bị điện thoại mê hoặc, cuốn hút.
- Loa! Loa! Loa!! Ca sĩ Platus vừa cho ra bài hát mới!! Dấy lên một niềm hân hoan, khứng khởi với bài hát nhộn nhịp mang đầy sức sống....
- Tin mới, tin mới đây!! Cuộc thi sắc đẹp đã có kết quả....
Ồn ào thật! Vậy mà nhiều người vẫn nghĩ khung cảnh này thật là vui vẻ và đáng để lưu giữ lại làm kỉ niệm. Nhưng có mấy ai biết rằng khung cảnh này lại khiến cho nhiều kẻ thấy ngứa ngáy chân tay muốn hủy hoại đâu chứ?
Chỉ cần nghĩ đến viễn cảnh nơi này sụp đổ thành một đống đổ nát không toàn vẹn thôi cũng đã đủ khiến cho bọn chúng cảm thấy sướng tê người. Nhìn thấy những nụ cười vui vẻ kia bị chà đạp, bị hủy hoại... Sự trong trắng của thế giới này chính là cái chúng cần, cái mà chúng muốn nhuốm đỏ đen nhiều nhất.
Tuy vậy, khi đã gây ra tội lỗi rồi thì khó lòng mà trốn khỏi sự tàn khốc của nó được. Hắn cũng không ngoại lệ, một tên tội phạm non nớt, hắn vừa mới giết người xong, 1 gia đình nhỏ đầy hạnh phúc. Cứ nghĩ sẽ không có ai có thể biết được việc làm vô nhân đạo đó của hắn thì ai ngờ, 1 chàng trai lại xuất hiện phá hỏng chuyện tốt của hắn.
Cậu ta có mái tóc xanh lam nhạt hòa cùng sắc xám nhàn nhạt. Hắn không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của cậu vì bỗng nhiên lúc đó có 1 làn sương mù khá dày đặc. Nhưng hắn thấy, và nhớ rất rõ chúng! Đôi đồng tử xám bạc rõ ràng sáng nhất trong màn sương mờ ảo đó. Nó mang lại sự lạnh lẽo và tập trung cao độ như đang nhắm vào 1 con mồi nhỏ, yếu ớt.
Hắn bị đôi mắt đó dọa sợ, ba chân bốn cẳng mà chạy đi mất không dám quay đầu lại. Chỉ có con mồi đang bị truy đuổi đó mới nhận thức được sự nguy hiểm vô hình của kẻ đang truy đuổi mình.
Những người đi đường nhìn hắn với đôi mắt khó hiểu, họ còn tưởng hắn bị điên cơ! Dù vậy hắn vẫn mặc kệ, nếu không chạy, hắn sẽ bị bắt và chẳng biết được kẻ kia sẽ làm gì.
Hắn cứ chạy mãi, chạy mãi, đến một ngã ba cụt. Thầm nghĩ, vận may của hắn thật xui xẻo. Ngay khi vừa quay đầu lại, làn khói dày đặc liền bao bọc lấy thân thể gầy gò rồi hất tung hắn vào tường. Hắn đau đớn ho ra một ngụm máu đỏ tươi, đôi mắt căm phẫn nhòm ngó sâu qua làn khói kia.
- Biết mình gây ra chuyện mà vẫn cố chạy. Quả đúng là một tên giết người không biết tự lượng sức mình. Phải gọi ngươi là cố chấp hay ngu ngốc đây?
Một bóng người không quá cao hay quá to lớn hiện lên sau làn sương khói đó. Cậu ta từ từ tiến gần lại tên tội phạm kia, mái tóc xanh nhạt bồng bềnh đung đưa theo từng làn khói. Cậu nghiêng đầu, khẽ cười với tên tội phạm đáng thương trước mặt.
Hắn ta tức giận, nghiến răng ken két rồi gào lên với người trước mặt.
- Rốt cuộc ngươi là ai!? Ta đã đắc tội gì với ngươi đâu mà ngươi phải truy đuổi ta!?? Dồn ta đến bước đường cùng như thế này!!!
Cậu cười, nhưng nụ cười đó không hề thân thiện, nó mang lại cái cảm giác cực kì lạnh lẽo. Làn khói kia cũng từ từ mân mang đến gần thân thể đang quần quại trong vũng máu đỏ tươi của hắn. Không nhanh không chậm liền thắt lấy cổ của hắn bóp mạnh.
- Đúng là ngươi không có gì phải đắc tội với ta... Nhưng họ thì có đấy! Ngươi nghĩ sau khi đâm một mái ấm gia đình nhỏ xong thì ngươi vô tội à!!?
Khuôn mặt của cậu từ hiền hậu liền chuyển sang nhăn nhó vô cùng. Ai nhìn vào cũng có thể thấy được sự tức giận rõ rệt của cậu qua khuôn mặt, giọng điệu...
- K-kể cả như v-vậy thì sa-o!? Ch-chúng có l-liên quan đến n-ngươi à!!?_ Hắn khó khăn lên tiếng vì vẫn đang bị làn khói đó siết chặt đến khó thở và chúng còn đang có dấu hiệu siết chặt hơn.
Cậu nói rất chi là bình tĩnh nhưng trong thâm tâm thì đang rất cồn cào, muốn giết quắc hắn đi cho xong việc.
- Tất nhiên là phải liên quan rồi! Ta với tư cách là 1 trong những thành viên chủ chốt của Magical Dreams thì phải bảo vệ thành phố. Giải quyết những kẻ không biết thương người như cách ngươi chứ?
- C-cái gì? Không t-thể nào? Làm s-ao..?_ Hắn không khỏi bất ngờ vì bản thân đã làm rất tốt rồi. Làm sao mà MD biết được??
- Hah! Vậy là ngươi coi thường bọn ta quá rồi. Thật là... Không ngờ là Magical Dreams lại bị bọn tội phạm xem nhẹ như vậy đấy...
Cậu ngưng lại một chút, khóe miệng khẽ nhết lên cười thành 1 đường cong hoàn hảo. Cậu nói tiếp:
- Vậy bây giờ để ta nhắc nhở lại cho ngươi biết về vị thế của Magical Dreams nha?
- K-khụ khụ!! T-thả t-ta ra!
- Zi Eurian! Heh, là tên của ta, 17 tuổi rất vui khi được giúp đỡ ngươi ở trong ngục từ nay về sau!
- Trông ngươi có vẻ khó khăn với làn sương khói của ta nhỉ? Đúng là vậy! Vì năng lực của ta không có chỗ khoan dung với những loại người như ngươi!!
Nói rồi, Zi điều khiển làn khói bóp nghẹt lấy không khí của hắn. Mà biết đấy, 1 con người thì sẽ chẳng thể sống thiếu không khí được, hắn dần dần bị rút cạn không khí đến sắp ngất đi. Tuy vậy, có lẽ Zi đã đánh giá thấp hắn quá rồi. Hắn nhanh chóng gồng mình lên, giải vây bản thân khỏi năng lực của cậu.
Cầm trong tay chiếc dao sắc nhọn, hắn bật nhảy rồi phóng nhanh đến nơi Zi đang đứng. Cậu vẫn đứng đấy không di chuyển, mặt lạnh tanh nhìn tên yếu kém ngu ngốc đang lao về phía mình.
Làn khói của cậu từ từ vây quanh, ôm trọn lấy cả 2 biến mất trong đó. Hắn dáng lưỡi dao xuống nơi Zi từng đứng, nhưng cậu đã biến mất từ lâu. Chớp lấy thời cơ hắn đang mất cảnh giác, cậu hiện ra mờ ảo ở ngay cánh sau của hắn, nhoẻn miệng cười.
- Ngươi vẫn rất là kém cỏi đó!_ Nhanh chóng đánh mạnh vào gáy hắn, Zi kết thúc cuộc chiến vô vị với tên tội phạm. Hắn vì lực tác động mạnh mà ngất đi mất, Zi thở dài. Cậu làm việc này đến ngán, đến chán nản luôn.
Nhưng vì là sứ mệnh của những người chủ chốt trong Magical Dreams nên cậu đành chịu làm những công việc chán chường như này thôi.
Nhiều lúc gặp những tên tội phạm biết mình sai mà vẫn tỏ ra ngây thơ, vô tội cậu lại mệt lả ra. Lại mất hết thời gian quý báu, sức làm việc của cậu để chạy đua với chúng. Zi mệt nhưng Zi vẫn cố làm thôi.
Hôm nay cũng vậy, may là hắn là tên tội phạm cuối cùng cậu phải giải quyết trong hôm nay nên cũng không cái lắm. Chứ không nãy giờ Zi phải hành hắn lên bờ xuống ruộng rồi mới đưa về học viện giao cho hiệu trưởng khốn khiếp, suốt ngày giao việc cho cậu rồi.
Đó là 1 ngày của các thành viên trong Magical Dreams, họ không hề an nhàn như những người dân nơi đây nghĩ. Ngược lại còn rất mệt mỏi đấy chứ, nhưng họ chưa bao giờ hối hận khi bản thân chọn tham gia vào Magical Dreams.
_____________________
Tên: Zi Eurian
Tuổi: 17
Chiều cao: 1m73
Cân nặng: 58 kg
Năng lực: Điều khiển sương/khói
Bxh học lực: top 4
Bxh năng lực: top 5
Bxh chung: top 4
=> Tạm thời và có thể thay đổi trong tương lai.
______________________
1524 chữ
12/2/2024
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top