ep.8
Đêm buông xuống, thành phố chìm trong sương mờ và tiếng mưa rơi lộp độp trên mái tôn. Căn phòng bệnh tối hơn thường lệ, chỉ còn ánh sáng nhạt từ đèn bàn hắt lên khuôn mặt nhợt nhạt của Yujae. Anh vẫn hôn mê, nhưng giác quan tuyệt đối nhạy bén, nghe rõ từng hơi thở, từng bước chân bên ngoài.
Y/N đang đọc sách, nhưng mắt cô không rời gương mặt anh. Cô thì thầm:
“Anh… anh phải tỉnh lại… em muốn ôm anh… em muốn nói với anh rằng… em yêu anh.”
Trong tâm trí Yujae, từng lời nói ấy là ánh sáng xuyên qua bóng tối. Trái tim anh nhói lên – vừa hạnh phúc vừa đau đớn. Anh muốn mở mắt, muốn trả lời, muốn ôm cô vào lòng, nhưng anh biết rằng… nguy hiểm vẫn rình rập ngoài kia.
Một tin nhắn khẩn từ thủ lĩnh băng đảng hiện lên trong đầu Yujae:
"Địch biết vị trí của Y/N. Nếu cô ấy tiếp xúc với anh lúc này, sẽ là nguy cơ chết người. Quyết định là của anh."
Anh cảm nhận nhịp tim Y/N gần như đập cùng nhịp với anh. Bên ngoài, tiếng động lạ vang lên – dấu hiệu của những kẻ thù đang tiếp cận. Yujae nhắm mắt, từng cơ bắp căng cứng, tâm trí lao đi nhanh hơn bất kỳ hành động nào:
“Phải bảo vệ cô ấy… dù phải chịu đau đớn… dù phải hy sinh…”
Anh biết một sự thật: nếu bây giờ mở mắt, nhảy vào chiến đấu, Y/N sẽ gặp nguy hiểm. Nhưng nếu anh để cô đứng đó một mình… cô sẽ không an toàn. Anh phải chọn con đường đau đớn nhất: giữ im lặng và chuẩn bị chịu mọi hậu quả để bảo vệ cô.
Y/N đứng lên, bước đến bên cửa sổ, hít một hơi dài, mưa rơi lả tả ngoài khung cửa. Cô quay lại nhìn Yujae, giọng nói lạc đi:
“Anh… nếu anh tỉnh lại bây giờ, anh phải hứa… hứa với em rằng anh sẽ không rời xa em…”
YuJae nghe rõ từng lời, nhịp tim anh nhói đau. Trong thầm lặng, anh muốn mở mắt, muốn ôm cô, nhưng biết rằng làm vậy sẽ nguy hiểm cho cô. Anh chỉ nhắm mắt, cử động hư ảo trong tâm trí, như thể đang gật đầu:
“Anh… luôn ở đây… sẽ bảo vệ em… dù bằng bất cứ giá nào…”
Cô tiến lại gần, đặt tay lên khuôn mặt anh, giọng run rẩy:
“Anh… em yêu anh… dù có chuyện gì xảy ra, em vẫn yêu anh.”
Những lời nói ấy như lửa chạm vào băng giá trong trái tim anh. Yujae mỉm cười thầm, tim anh tràn đầy hạnh phúc và đau đớn cùng lúc.
Bên ngoài căn phòng, tiếng bước chân của kẻ địch tiến gần. Yujae cảm nhận mọi thứ rõ mồn một – từng hơi thở, từng động tác. Anh biết thời khắc đã đến lúc anh phải hành động, nhưng vẫn bảo vệ Y/N.
Trong tâm trí, anh chuẩn bị mọi phương án, sắp xếp từng chi tiết trong đầu. Anh sẽ là bóng tối, là bảo vệ thầm lặng – nhưng người duy nhất được an toàn chỉ có cô.
Anh nhắm mắt, hít một hơi dài. Một lần nữa, anh tự nhủ:
“Dù anh có phải chịu đựng, dù anh có phải chết… cô ấy phải sống… cô ấy phải hạnh phúc.”
Mưa vẫn rơi ngoài cửa sổ, tiếng động vội vã vang vọng. Khoảnh khắc ấy – Yujae chọn sự im lặng và hy sinh, chọn bảo vệ Y/N bằng chính mạng sống và trái tim mình, và đây cũng là lúc câu chuyện tiến gần đến kết thúc đầy đau thương nhưng tràn ngập tình cảm.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top