Phần 14: Bữa Tiệc Chia Tay Độc Thân Đặc Biệt
Phần 14: Bữa Tiệc Chia Tay Độc Thân Đặc Biệt**
Hai tuần trôi qua kể từ đêm định mệnh với Vũ. Hải Long cố gắng chìm vào công việc và chăm sóc vợ con để quên đi những dày vò trong lòng. Một buổi chiều, anh đang ngồi trong phòng làm việc thì Luân gõ cửa bước vào.
Luân trông có vẻ khác. Bộ đồng phục chỉnh tề, nhưng ánh mắt thì đầy vẻ bồn chồn, lo lắng.
"Thưa Đội trưởng, em... em có chuyện muốn nói," Luân lên tiếng, giọng thiếu đi sự tự tin thường ngày.
Long ngước lên, nhíu mày: "Có chuyện gì thế? Dáng vẻ kì vậy?"
Luân cắn môi, như thể rất khó xử: "Em... em lỡ làm bé kia có bầu rồi. Nhà gái ép cưới gấp. Tháng sau là tổ chức."
Long tròn mắt, ngạc nhiên. "Gì? Nhanh thế? Nhưng mà... chúc mừng em." Dù có chút kỳ lạ, Long vẫn chúc mừng.
"Cảm ơn anh," Luân nói, nhưng vẻ mặt không mấy vui. "Em đang rất căng thẳng. Anh... anh qua nhà em tối nay đi. Uống với em vài lon, chia tay thời độc thân. Chỉ có anh và em thôi."
Long lập tức từ chối. Anh biết rõ ý đồ của Luân. "Không được. Anh phải về với vợ con. Với lại..."
"Em năn nỉ anh đó!" Luân cắt ngang, giọng đầy van xin. "Em sắp kết thúc cuộc đời tự do rồi. Anh coi như thương em một lần này. Chỉ một bữa thôi. Em hứa sẽ không làm gì quá đáng."
Long nhìn ánh mắt thật sự hoảng loạn của Luân, trong lòng chợt mềm lòng. Anh thở dài: "Chỉ một giờ thôi. Và không có chuyện gì xảy ra."
Luân mặt sáng rỡ: "Cảm ơn anh! Tối nay, nhà em."
Tối hôm đó, Long đến căn hộ chung cư cao cấp của Luân. Căn hộ rộng rãi, hiện đại, với view thành phố rất đẹp. Luân đã chuẩn bị sẵn đồ nhậu.
Họ ngồi uống được vài lon bia, nói chuyện phiếm. Nhưng rất nhanh, ánh mắt của Luân trở nên đầy dục vọng.
"Em vẫn sẽ nhớ những lần được ở bên anh," Luân nói, giọng đầy ám ảnh, tay với ra chạm vào đùi Long.
Long né tránh: "Luân, dừng lại. Chúng ta đã nói rồi."
Nhưng Luân như không nghe thấy. Cậu ta chồm tới, ép Long vào ghế sofa, há miệng hôn lên môi anh. Tay thì sờ soạng xuống dưới, nắm lấy cặc Long đã bắt đầu cương lên một cách phản bội.
"Ư... thôi đi..." Long rên rỉ, định đẩy ra, nhưng hơi men và sự quen thuộc khiến anh yếu đuối.
Luân không dừng lại. Cậu ta quỳ xuống, kéo phăng khóa quần đồng phục của Long, kéo cả quần lót xuống. Cặc Hải Long bật ra, to dài, đỏ mọng, ướt nhẹp.
"Ôi... em nhớ cái này quá," Luân thở dốc, nuốt trọn nó vào miệng, bú mút một cách điên cuồng, thô bạo. Lưỡi hắn liếc xoáy, tay bóp mạnh hai hòn dái.
Long ngửa đầu ra sau, rên rỉ: "Á... mày... đồ khốn..." Nhưng hông lại đẩy nhẹ.
Sau một hồi, Luân đứng dậy, kéo quần mình xuống, để lộ cặc cương cứng. "Đến lượt anh phục vụ em đi. Bú em đi."
Long lắc đầu: "Không... tao không..."
Luân ép đầu Long lại gần: "Bú đi. Đây là lần cuối cùng mà. Em sắp cưới vợ rồi."
Bị ép buộc và trong cơn kích thích, Long đành mở miệng. Luân đẩy cặc vào, bắt đầu đụ miệng anh. Long nhắm mắt, miệng bị một vật thể to lớn xâm chiếm, cảm thấy nhục nhã vô cùng.
Luân rút ra, lật người Long lại. "Giờ thì đến phần chính." Cậu ta dùng lưỡi liếm từ dái lên, dọc theo khe mông, rồi dừng lại ở lỗ đít của Long. Lưỡi hắn đâm vào, xoáy mạnh. Rồi hắn dùng ngón tay, chọc một ngón vào, ngoáy mạnh.
"Á... đau..." Long rên lên, nhưng cơ thể lại run lên vì khoái cảm.
Luân đứng dậy, dẫn Long – người đã gần như mất hết ý chí – đến trước cửa kính lớn của căn hộ tầng cao. Thành phố lung linh ánh đèn nằm dưới chân họ.
"Ép mông vào kính đi," Luân ra lệnh.
Long hoảng hốt: "Mày điên rồi! Người ta nhìn thấy thì sao?!"
"Không ai thấy đâu. Kính một chiều mà," Luân cười, ép chặt người Long vào tấm kính lạnh lẽo.
Long, trong sự sợ hãi tột độ, nhưng cơ thể lại kích thích vì sự nguy hiểm, đã làm theo. Anh ép cặp mông săn chắc, căng tròn vào kính, lỗ đít hồng hào co bóp. Cặc anh cương cứng, đung đưa trước kính. Anh có thể nhìn thấy bóng mờ của mình trong đó – một vị Đội trưởng cảnh sát trần truồng, đang trong tư thế nhục nhã.
Luân đứng sau, ấn cặc vào và đẩy mạnh.
"Á..." Long kêu lên, hai tay chống lên kính. Cảm giác bị đụ trước cửa kính, với cả thành phố trước mặt, khiến anh vừa sợ vừa nứng. "Thôi... có người..."
"Cứ sợ đi... sợ mà sướng đúng không?" Luân gầm gừ, tăng tốc, đẩy mạnh và thô bạo hơn. Mỗi cú đẩy đều khiến người Long đập vào kính. "Nhìn kìa... cả thành phố dưới chân anh... nhưng anh đang bị em đụ như thế này..."
Long rên rỉ không ngừng, mắt nhắm nghiền. Sự sợ hãi bị phát hiện khiến mọi giác quan anh trở nên nhạy bén gấp bội. Anh cảm nhận rõ từng đường gân trên cặc Luân, từng cú đâm sâu.
Cuối cùng, anh không thể chịu nổi nữa.
"Tao... tao ra rồi...!" Anh gào lên, toàn thân co giật.
Những dòng tinh trắng đục bắn ra, bắn tung tóe lên tấm kính, chảy thành dòng.
Luân cũng rên lên, phóng thích vào trong Long.
Họ đứng đó, thở hổn hển, dựa vào nhau. Long mệt nhoài, người đầy mồ hôi.
Luân đỡ Long ra ghế sofa nằm. Cả hai trần truồng, nằm cạnh nhau giữa phòng khách.
Bỗng, Luân lên tiếng: "Anh Long... anh có muốn thử somethree không? Có một người rất phù hợp."
Long giật mình, nhưng trong cơn nứng chưa hết, anh không nói gì, chỉ im lặng.
Luân cười, hiểu rằng sự im lặng là đồng ý. Cậu ta với lấy điện thoại, bấm số.
"Alo? Hùng đấy à?... Ừ, tao đây... Mai tao cưới rồi, qua nhà tao uống chút đi, chia tay thời độc thân... Có cả Đội trưởng Long nhà tao nữa... Ừ, qua đi, nhanh lên nhé... Khoảng nửa tiếng nữa thì được..."
Luân tắt máy, quay sang nhìn Hải Long đang nằm bất động, mắt nhắm nghiền, trên người còn vương vãi tinh dịch.
"Nửa tiếng nữa Hùng qua. Anh nghỉ một chút đi," Luân nói, giọng đầy mãn nguyện.
Long vẫn không nói gì. Anh chỉ nằm đó, trong sự mệt mỏi, nhục nhã, và một chút tò mò tội lỗi về những gì sắp xảy ra. Anh biết mình đã không còn đường lui.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top