Chương 51: Cà Phê Và Sữa Ấm 🐻🐶

Có một con gấu cung Bảo Bình giấu tên nào đó có đôi vai năm thước rộng thân mười thước cao, sỡ hữu chiều cao chót vót kèm theo làn da bánh mật đẹp đẽ rắn rỏi và đặc biệt tận hưởng những loại cà phê đắng đến điếng người.

Và cũng có một bạn cún cung Thiên Bình vừa hay lại là người bạn thân thiết nhất của cái tên mới kể ở trên, làn da trắng hồng mịn màng nên hiển nhiên cậu cũng rất ưa thích uống một ly sữa ấm vào lúc đọc sách thư giãn rồi!

Chàng gấu thì luôn miệng chán ghét những hương sữa ngọt ngào đến mức muốn nôn mửa hết cả mấy ký đường cát ra khỏi dạ dày của mình, còn bạn cún kia chẳng bao giờ thẩm thấu nổi thứ cà phê đen không đường vừa uống vào là nhìn thấy luôn ông bà đang vẫy tay ở trên thiên đường đâu chứ!

Cặp đôi đường dưới tuy là hai con người nhưng luôn cùng một chí hướng, dẫu có tâm đầu ý hợp thì hiển nhiên vẫn sẽ có tranh cãi không thể tránh khỏi mà thôi!

- Áhhhh..... Minyeongie ngốc này sao lại để ly cà phê của bạn bên cạnh em vậy!- Ryu Minseok đang ngồi chơi game vui vẻ thì vô tình lấy nhầm ly cà phê đen không đường của đối phương, hậu quả là cún nhỏ bỗng nhiên nhấp một ngụm xong liền nhảy dựng lên sợ hãi vì chất đắng lên đến tận não.

- Này bạn có sao không, thật tình là do bạn chẳng để ý đến cái ly của bạn nằm ở bên tay phải mà!- Lee Minhyung đang mải mê tập trung chơi game nghiêm túc, nhưng ngay lặp tức phải ngừng lại việc đó để kiếm khăn giấy lau miệng và bàn phím giúp cho Ryu Minseok.

- Thứ đắng nghét cỡ đó thì làm sao mà con người vẫn uống được cơ chứ!- Ryu Minseok lỡ hút nhiều cà phê ở trong ly của Lee Minhyung quá, giờ đây nôn hết rồi nhưng vẫn còn xay xẳm mặt mày chưa thể tỉnh táo nổi.

- Là do bạn yếu thôi chứ tại sao bạn lại đổ lỗi cho anh được!- Lee Minhyung lên tiếng để bảo vệ thứ cà phê thuần tuý mà chính bản thân mình tôn sùng, nếu như không có nó thì làm sao cậu chàng thức trắng qua vài đêm chứ!

- Ư... không chịu đâu... bạn mau đổi thức uống của mình đi! Uống kiểu này mai mốt ảnh hưởng đến sức khoẻ lắm!- Ryu Minseok khi nãy ho sặc sụa nên nói cũng chẳng nổi nữa, hai mắt hồng hồng mặt đỏ bừng lên như uống rượu chứ chẳng phải là cà phê nữa đâu.

- Nếu như anh ngừng uống cà phê đen, bạn có chịu đổi từ sữa ngọt sang loại thức uống khác không?- Lee Minhyung nhìn bạn mỏi mệt đến thương tâm trên chiếc ghế tập luyện, quả nhiên hành trình biến thành người lớn của Ryu Minseok khó khăn quá trời luôn ta ơi!

- Tớ phải uống sữa để cao lớn, chứ chẳng thèm thứ cà phê đắng nghét đó đâu!- Lee Minhyung tưởng rằng câu chuyện về cà phê và sữa nóng vốn dĩ đã kết thúc từ lâu ở trong phòng tập, hoá ra cho đến khi cả hai tắt đèn sắp đi ngủ rồi thì Ryu Minseok lại hậm hực nói lên suy nghĩ của chính mình.

- Chẳng có đứa trẻ nào lại uống cái thứ sữa mà chứa gần cả trăm ký đường đâu! Cũng bệnh không kém gì cà phê đen của anh nhỉ?- Lee Minhyung khẽ vui vẻ búng mũi Ryu Minseok chỉ vì suy nghĩ ngốc nghếch của cún con, tuy chỉ hơi tê tê thôi nhưng vừa đủ để khiến cho bạn bé buồn bã do người ta hết thương yêu em rồi!

- Minyeongie làm em đau quá à!- Ryu Minseok phụng phịu như một bé cún giận dỗi bạn người yêu to lớn nhà mình, Lee Minhyung ngày càng thích chơi trò mạnh bạo không nhân nhượng với em hoài.

- Vậy bạn có muốn kết hợp cà phê với sữa không? Ý là latte hay cappucino hoặc white coffee cũng được!- Lee Minhyung đúng chuẩn vừa đấm vừa xoa dịu đối phương, quả nhiên chỉ mỗi gấu lớn cứ hay thích chọc ghẹo cún nhỏ mãi.

- Nhưng mà tụi nó có đắng không đó? Lỡ như Minyeongie uống xong vẫn buồn ngủ thì sao?- Ryu Minseok vẫn hiển nhiên là người đồng hành đáng tin cậy nhất trong cuộc đời của Lee Minhyung, tuy em đôi lúc phần vụng về và khó chiều nhưng vẫn luôn để ý đến cảm xúc của chàng xạ thủ này.

- Yên tâm đi nào, cà phê của anh mà kết hợp với sữa ấm của bạn là tuyệt hảo rồi!- Lee Minhyung bỗng nhiên trực tiếp đảo chính làm chủ, ngăn chặn Ryu Minseok vốn dĩ đã nhỏ nhoi lại chẳng còn có đường thoát. Xem ra cà phê đôi lúc cũng đắng thật đấy nhưng một khi kết hợp với sữa ngọt, cún nhỏ và gấu lớn phải thật nghiêm túc suy nghĩ về hương vị cấm kỵ kia của đối phương thôi nào!

- Không... ưhmm... cà phê này... áhh... Minyeongie!- Ryu Minseok tức tưởi bởi vì bản thân chẳng biết đã bị lừa bao nhiêu lần trong ngày, biết vậy thì cún nhỏ phải nghiêm túc nói về cà phê và sữa ấm vào ban ngày chứ đêm đến là mọi thứ trông người lớn ghê!

- Em là con nít nên bạn tự kiếm người khác pha cà phê sữa cho bạn đi, đau đít muốn chết nhưng bạn cứ đòi pha thêm hoài à!- Ryu Minseok của sáng ngày hôm sau thần trí rã rời còn thân xác thì héo mòn sau một đêm, sữa ấm ngọt ngào có chút bé xíu mà hạt cà phê kia to bự đen ngòm nghiền ép sữa ngọt hoài cả đêm chẳng chán.

- Thì khi nãy bạn đòi anh phải uống các loại thức uống khác mà, nên anh chỉ giúp cho bạn hiểu thêm về kết cấu bên trong thôi!- Lee Minhyung nửa đùa nửa thật giải thích cho Ryu Minseok nghe thứ lý luận quỷ quái của mình, cún nhỏ nghe xong cũng chỉ biết cáu kỉnh ôm lấy hai hai vì nghiệp em gây ra giờ phải gánh hết tất!

- Ngu ngốc, ấu trĩ và dở tệ y như cái thứ cà phê đắng nghét của bạn vậy!- Ryu Minseok cảm thấy rất ngứa mắt đối với hạt cà phê khổng lồ đang loay hoay dọn dẹp đống tàn dư hoan ái kia, sữa thơm ngọt giận dỗi cầm cái gối đầu để đánh bùm bụp thanh niên Lee Minhyung chẳng biết xấu hổ.

- Thôi nào bạn nhỏ đừng giận anh nữa mà, sữa ngọt cho bạn đây nè!- Lee Minhyung nhìn thấy ngọn lửa bùng cháy quyết tâm cạch mặt chín phần của Ryu Minseok, một phần còn lại thì đã vô liêm sỉ bán đứng chủ nhân nhà nó để đi theo anh bạn đẹp trai kia kìa!

- Ngon quá! Nhưng mà nó có phải là sữa đâu chứ?- Ryu Minseok khi nãy đang chau mày khó chịu vì chỗ ấy chẳng được nâng niu nhẹ nhàng như ngày xưa nữa, ngay lúc sau liền thay đổi chóng mặt khi thấy Lee Minhyung đích thân làm đồ uống tặng cho cún nhỏ.

- Thì hôm qua bạn không thích uống nhầm ly cà phê đắng nghét mà, anh chỉ thay đổi nó theo mong muốn của bạn rồi!- Lee Minhyung nhiều khi cũng trông rất nguy hiểm khó lường trước được như lúc cả hai đang lâm trận, nhưng dù gì cậu chàng là một con gấu đã bị thuần hoá từ lâu vẫn sẽ lòi ra những điểm đáng yêu nhỉ?

- Nó ngọt ngọt, có tí tẹo đắng đắng nữa... nói chung là dễ uống hơn cái ly cà phê đắng nghét kia nhiều!- Ryu Minseok cảm nhận được hương vị thoang thoảng của cà phê lan rộng trong khoang miệng mình, nhưng tuyệt nhiên nó cũng không khó chịu vì ngay sau đó sữa ngọt sẽ vỗ về cho chất cà phê kỳ lạ kia trở nên dịu dàng.

- Nó cũng giống y như tình yêu và tính cách của chúng ta vậy, sẽ có lúc cãi vã giận dỗi để rồi sau đó, chúng ta nhận ra và lại nắm tay cùng nhau đi tiếp vậy!- Lee Minhyung đưa ly cà phê của mình cho Ryu Minseok nếm thử, mặc dù nó đậm vị cà phê hơn nhưng chung quy lại thì hương sữa ngọt vẫn sẽ xoa dịu tâm hồn mỏi mệt ở hậu vị nơi cuối cùng mà thôi.

- Đồ dẻo miệng ngốc nghếch, nhưng mà em thích lắm! Yêu gấu ngốc!- Ryu Minseok quả nhiên là yêu trai bằng tai, đôi ba câu giải thích ngọt lịm cũng đủ để làm con tim nóng dần tan chảy vì tình rồi!

- Anh vẫn yêu bạn, dù bạn có như thế nào đi chăng nữa!- Lee Minhyung lỡ trót đâm lao rồi thì phải theo lao, đã tốn công dụ dỗ cún nhỏ vào tròng nên đành chi thêm thời gian để chăm sóc thôi!

Wendy_Smothje

Nếu như các bạn nhớ đến quảng cáo Ngôi Sao Phương Nam.... ^^

Vẫn giữ châm ngôn thà làm má các bạn đỏ ửng, còn hơn làm mắt các bạn đỏ hoe ^^

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top