Phát giác


Một tháng sau, Từ Bồi Nghị từ nước Mĩ trở về Đài Loan, truyển thông tựa hồ đã quên mất nhân vật này, hắn âm thầm cảm tạ nhân vật chính đứng đầu mới nhất, hắn mới có thể trở thành người không chịu sự chú ý của người qua đường.

Hắn ở ven đường mua một bó hoa, mang theo một món quà từ New York, lái xe đến chỗ ở của Nhan Tư Gia, thiếu chút nữa đã quên tên đường là số mấy, như thế nào mới xuất ngoại một thời gian mà ngã tư đường Đài Bắc cũng không nhận ra được?

Nhan Tư Gia mở ra cửa, mặt đầy kinh ngạc.” Sao anh lại tới đây?!”

“Anh nghĩ anh nên đến gặp em, chúng ta đã lâu không gặp rồi.” Hắn cũng không đặc biệt nghĩ nhớ đến nàng, chính là cảm thấy có điểm nên bồi thường, về phần quan hệ của hai người hiện tại là gì, hắn còn không có nhận định.

“Anh cũng nhớ rõ a, ha ha!” Nàng thực nên cảm thấy vinh hạn, nam nhân vô tâm này còn có thể có ngày nhớ đến nàng.

Hắn đưa hoa cùng quà tặng cho nàng, nhưng nàng căn bản không nghĩ nhận, hắn phải chính mình đem tới để lên trên bàn trong phòng khách.

Nữ giúp việc không có ở đây, trong phòng có điểm hỗn độn, trên bàn còn có hai cái ly, tựa hồ vừa rồi mới có người đến?

Bên trong trừ bỏ mùi nước hoa, còn có hương vị nồng nồng, hắn cảm thấy có điểm gay mũi, loại hơi thở hỗn hợp này hắn không thể thích ứng.

“Em uống rượu?” Xem nàng cả người nằm ở trên ghế sô pha, một thân mặc áo ngủ màu đen mềm mại phi thường gợi cảm, nhưng thực kỳ diệu, hắn tim đập một chút cũng không thấy nhanh hơn.

“Đúng vậy, như thế nào? Em lại không mang thai, em nghĩ hút thuốc, uống rượu thậm chí hít thuốc phiện đều được!” Nàng nhún nhún vai, dù sao đều đã quyết định muốn buông tay, còn phải giữ cái gì, diễn cái gì đâu?

“Vừa rồi anh nhìn thấy có một nam nhân lái xe rời đi, hình như là người anh có quen biết?” Hắn thị lực cùng trí nhớ đều thật tốt, liếc mắt một cái liền nhận ran gay, đó là bạn động học ngày xưa của hắn Ngô Học Thụy, xem ra bọn họ lại tái hợp, nhân sinh luôn luôn như thế phân phân hợp hợp.

“Đúng thì như thế nào? Mà không đúng thì như thế nào? Anh có tư cách chất vấn em sao?” Nàng cũng không sợ hắn tìm tòi nghiên cứu, hai người đã đi đến từng bước này, cũng chẳng còn gì để mất nữa!

“Anh quả thật không có tư cách, như vậy…. Chúng ta chia tay đi!” Nói ra những lời này, cảm giác lại rất tự nhiên, hơn ba năm, mối tình đầu có nhiệt tình đến đâu cũng trở nên phai nhạt, trái tim mê luyến cũng đã sớm trở nên bình tĩnh.

Nàng cười lạnh một chút, người này cư nhiên so với nàng lại nói chia tay trước!

Chê cười, hắn nghĩ nàng sẽ si ngốc ngồi chờ hắn quay trở lại sao? “Chúng ta căn bản không cùng một chỗ, không nên chia tay? Nói cho anh biết, tất cả đều là kế hoạch của tôi, tôi cố tình không cho anh cùng nữ nhân kia kết hôn, bằng không anh nghĩ rằng tôi và anh ăn no rỗi việc, mất công lớn như vậy để đem anh cướp về?”

“Em…. Theo em nói ngày đó mang thai, là em luôn nói dối anh?” Đột nhiên hắn thấy rõ ràng, kỳ thật cá tính nàng chưa bao giờ thay đổi, vì cướp đoạt chiến lơin phẩm nàng muốn, nói vài câu dối trá có cho là gì?

Nếu hắn bình tĩnh quan sát, sẽ nhìn ra hành động của nàng không đủ chuyên nghiệp, có trách thì nên trách hắn tâm hồn bị quỷ làm cho u mê, mới có thể từng bước, từng bước bước sai.

“Đúng vậy, tôi chính là một người luôn nói dối, anh bị lừa dối lâu như vậy, có thể hay không lĩnh ngộ quá chậm? Muốn làm rõ ràng, không phải anh nói muốn chia tay với tôi sao, là tôi muốn cùng Ngô Học Thụy kết hôn, anh ta nói chỉ cần tôi tùy tiện sinh hay không sinh được đứa nhỏ, anh ta cũng ít nhất mỗi ngày theo giúp tôi ăn bữa sáng, sẽ không bỗng nhiên mất tích mấy tháng trời, đêm tôi thành một hình nhân ẩn!” Cùng với việc tìm được một nam nhân mình kim quy (Ying: ý nói nhiều money ý =.=) thân thủ bất phàm gặp mặt lại chỉ biết cãi nhau, không bằng tìm nam nhân đối với nàng luôn phục tùng, nàng có thói quen làm nữ vương, không cần phải có quốc vương đến mắng nàng, người nàng cần là một kỵ sĩ, có trái tim thần phục, đúng vậy, chính là như vậy!

“ Em muốn làm như thế nào là việc của em, anh không có quyền can thiệp, nhưng em có hay không nghĩ tới, em lừa anh, sau khi hôn lễ được hủy bỏ, Hà tiều thư sẽ có bao nhiêu thương tâm?” Hắn không phải là không nghĩ tới khả năng này, nhưng nghe đến nàng chính mồm nói ra hắn vẫn cảm thấy rung động, ông trời, hắn như thế nào lại mù quáng như vậy, chỉ vì một đứa nhỏ không tồn tại mà thương tổn nữ nhân yêu hắn nhất?

Nha Tư Gia cũng không phải là người tốt đẹp gì, đối phương vừa mắng, nàng liền mắng càng hung hơn:” Cho dù tôi không xuất hiện, kết quả cũng là giống nhau, anh không phải là không yê cái nữ nhân kia sao, anh chỉ yêu nhất chính bản thân anh! Thừa nhận đi, trước kia hay bây giờ anh không yêu người nào cả, anh là cô nhi, anh không được người khác yêu thương, cho nên anh cũng không biết làm thế nào để đi yêu một người! Anh không có biện pháp làm cho nữ nhân kia hạnh phúc, đồng dạng anh cũng không thể khiến tôi vui vẻ, anh quá thất bại, anh chỉ biết thương tổn người khác!”

Hắn đứng yên tại chỗ, không thể nhúc nhích, những lời lên án này làm rung động lòng hắn, nàng cừ việc cáo trạng mắng chửi hắn, nàng vẫn có ưu điểm của nàng, chính là có năng lực nhìn thấu lòng người khác.

Hắn không muốn tranh cãi, cũng vô lực tranh cãi, hướng phía cửa đi.” Đủ, hy vọng chúng ta sẽ không có cơ hội gặp mặt lại.”

“Yên tâm, tôi còn đang bận chuẩn bị hôn lễ, không rảnh đi gây chuyện với anh!” Nàng quyết dứt bỏ đi qua, nghênh hướng tương lai, thời gian của nàng còn có nhiều quý giá a.

“Chúc hai người hạnh phúc, nếu hai người là thật tình yêu nhau.” Theo hắn biết, Ngô Học Thụy bề ngoài tao nhã có lễ, kỳ thực là một nhân vật ngoan độc, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, lại nói tiếp hai người này thật là xứng đôi.

“Không cần anh lo cho tôi.” Nàng cũng đã hai mươi tám tuổi, cũng nên thật sự lo lắng choc hung thân đại sự của mình, ngàn vạn sự tuyển chọn mới quyết định được Ngô Học Thụy, nhưng theo như lời Từ Bồi Nghị vừa nói, đáy lòng nàng khó tránh khỏi bất an, mỗi nữ nhân sắp kết hôn đều là như thế.

Từ Bồi Nghị không hề nhiều lời, cứ như vậy xoay người rời đi, hắn đã muốn quên những chuyện này, địa chỉ này, hay lời nói dối kia, tựa như một hồi chỉ là một giấc mộng hỗn loạn, sau khi giật mình tỉnh lại mới phát hiện chính mình từng đi lạc bao xa.

Giờ phút này hắn cảm thấy đau lòng, đều không phải bởi vì Nhan Tư Gia, mà vì những lời nói này của nàng, có lẽ nàng là nói dối, nguyên nhân hắn ai cũng không thương, mới có thể tạo nên trận bi kịch, hắn thất bại rối tinh rối mù, hắn thương tổn Hà Tĩnh Đình, cũng không thế tiếp nhận Nhan Tư Gia, rốt cuộc hắn muốn cái gì?

Yêu là gì?

Sống ba mươi năm, hắn từng tự cho là mình thực thông minh, kết quả lại làm ra toàn những chuyện ngu xuẩn, chỉ cần một công nhân viên bình thường so với hắn đều có trí tuệ hơn, ngay cả vị cảnh vệ thường giúp hắn lái xe kia, đều có vợ cùng con trai mang cơm hộp đến cho hắn, hình ảnh kia hắn luôn chân thành chờ đợi?

Từng có một phần tình yêu chân thành diễn ra trước mắt hắn, nhưng hắn không có quý trọng, đợi đến khi mất đi mới thấy hối hận không kịp, nếu trời có thể lại cho hắn một cơ hội….

Hắn nên làm như thế nào mới tốt?

Cuối tuần, Từ Bồi Nghị đẩy xe hàng đi trong trung tâm mua sắm.

Ngay cả chính hắn cũng không dám tưởng tượng, hắn mấy trăm năm qua chưa từng làm ra cái loại sự tình này, chuyện ở văn phòng đã có thư ký giúp, ở trong nhà thì đã có người giúp việc muốn lấy lòng này nọ, hắn cho dù muốn đưa quà tặng cũng không cần chính mình tự tay đưa đến, trên thực tế hắn chưa bao giờ dụng tâm chọn quà tặng, luôn nghĩ thử quý nhất chính là tốt nhất, cũng không hiểu đối phương rốt cuộc cần cái gì?

Đi dạo quanh quẩn một chút, mua thật nhiều vật phẩm, đem nhét vào trong xe, hắn xuất phát đi cô nhi viện, nghĩ rằng cái hẹn kia hẳn là lên thực hiện đi, tuy rằng hắn luôn thất hẹn, hay thường đến muộn, Lưu Trọng Dương vẫn là luôn tha thứ cho hắn, dù sao một nam nhân thất tình với một nam nhân thất hôn có bao nhiêu đồng tình đáng giá.

Nhìn đến Từ Bồi Nghị dừng xe ở trước cửa, viện trưởng Lưu Trọng Dương trợn to mắt, bất khả tư nghị nói:” Mới một tháng, mặt trời cao như vậy còn chưa chuyển hướng đâu! Ngươi như thế nào lại tự mình mang quà tặng đến đây vậy?”

Hai, ba năm qua Từ Bồi Nghị đều là qua mười hai tháng mới đến đây một lần, hôm nay có thể hay không tính là thời gian quá sớm?.

“Không phải là đồ vớ vẩn, đều là đồ dùng hàng ngày, mình nghĩ hẳn là dùng được.” Từ Bồi Nghị đem tất cả xuống xe, trực tiếp mang đến kho đựng đồ, hắn sinh hoạt trong này mười hai năm, đối với địa hình ở đây đều rõ như lòng bàn tay.

Trong viện kia còn có một cây đại thụ, trước kia hắn thích ngồi dường tán cây đó đọc sách, trầm tư, đáng tiếc lại không ngộ đạo được gì, đến hôm nay vẫn còn đang mê võng.

Bọn trẻ trong cô nhi viện nhìn thấy có khách tới thăm lại còn mang đến rất nhiều quà tặng, không khỏi tò mò tiến lên xem, Từ Bồi Nghị vẻ mặt nghiêm túc, làm bọn chúng không dám dựa vào quá thân cận.

Từ Bồi Nghị phát hiện ánh mắt tò mò bên cạnh, đối vời chúng mỉm cười một chút, nghĩ rằng những đứa nhỏ này hẳn là không chú ý đến tin tức trên báo chí đi?

Vẫn chưa nhận ra hắn chính là cái nam nhân bị chỉ trích kia, chúng hơi thẹn thùng tươi cười đáp lại.

“A Nghị, rốt cuộc làm sao vậy? Cậu có khỏe không?” Lưu Trọng Dương thật sự nghĩ không ra, người này luôn luôn được chú ý, gần đây lại gây lên nhiều thị phi, hiện tại cư nhiên lại quá rảnh rỗi đến mức tự mình mua những thứ đồ này đem đến đây, nên sẽ không tính là kịch tình có chuyển biến lớn đi?

“Không có gì, bỗng nhiên nghĩ muốn đến mà thôi.” Từ Bồi Nghị không thể nói rõ nguyên nhân, chính là muốn làm một việc gì đó, vì người khác mà làm.

Lưu Trọng Dương cũng không hề hỏi nhiều, chuyển đề tài nói:” Vì không làm phù rể của cậui, mình đã phải mua một bộ tây trang mới, siêu đắt tiền, hiện tại lại không được dùng đến, cậu dù sao cũng phải bồi thường cho mình một chút đi?”

“Cậu nói con số đi, mình kí chi phiếu cho cậu.” Từ Bồi Nghị rất thích ý bồi thường tổn thất của bạn tốt, có thể sử dụng tiền để giải quyết là việc nhỏ, trái nhân tình mới là khó khăn nhất.

“Chi phiếu mình sẽ lấy, bất qua hiện tại mình muốn ngươi—“ Lưu Trọng Dương chỉ vào hắn, tạm dừng một chút mới nói tiếp:” Theo giúp mình ăn cơm đi!”

Nếu hắn đoán đúng, Từ Bồi Nghị hẳn là tìm đến hắn để tâm sự, hắn bình thường là một người lãnh khốc, kỳ thật ẩn dấu rất nhiều điều muốn nói, hắn tiếp xúc qua nhiều tiểu bằng hữu đều là như thế này thôi, miệng quật cường, tình cảm phong phú.

“Được!” Quả nhiên Từ Bồi Nghị đáp ứng luôn, không hề chần chờ.

“Cậu lên phía trước kia chờ.” Lưu Trọng Dương bỏ đi tạp dề bên người, giao cho một vị thầy giáo trong viện, cũng là người bạn gái kết giao với hắn mười năm.” Tiểu Quân, hôm nay liền phải nhờ em rồi, anh em của anh khó mới có thể tới tìm anh, anh muốn đi trước tiếp đãi anh ta.”

“Đi thôi~~không được uống nhiều quá, các vị tiểu bằng hữu thực chán ghét mùi của rượu.” Tiểu Quân cùng bạn trai sớm có chung nhận thức, đời này không kết hôn, không sinh con, liền vì chăm sóc bọn trẻ trong cô nhi viện, kính dâng cả đời.

“Tuânệnh! Bà xã đại nhân.” Lưu Trọng Dương hôn một cái lên môi bạn gái, các tiểu bằng hữu đều phát ra tiếng “Ôi~~” tiếng thét chói tai cùng tiếng cường khanh khách không ngừng.

Từ Bồi Nghị nhìn bọn họ ở chung, hâm mộ loại tình cảm này, kinh doanh cô nhi viện không có gì hay ho, lại phải trả giá nhiều năm tâm lực, nhưng đối với đôi tình lữ này hiển nhiên so với hắn hạnh phúc hơn, bởi vì bọ họ hiểu được……

Yêu.

Lưu Trọng Dương ngồi trên chiếc xe xa hoa của Từ Bồi Nghị, chỉ đường đi cho hắn, không bao lâu bọn họ dừng trước một cửa hàng ăn, không phải là khách sạn năm sao cũng không phải nhà hàng cao cấp, Từ Bồi Nghị nhìn cửa hàng thì thầm:” Lưu Gia mở sao?”

“Là của ba mẹ mình mở! Bên trong có phòng riêng, không sợ bị phóng viên chụp được, đi!” Cũng giống như Từ Bồi Nghị, Lưu Trọng Dương năm mười hai tuổi được nhận nuôi, cha mẹ nuôi hắn kinh doanh quán cơm, việc tiếp khách hàng ngày tựu trở thành công tác của hắn, cho nên dưỡng cá tính hắn thành ngũ hổ tứ hải giai huynh đệ.

Từ Bồi Nghị không biết nên hình dung phấn hưng phấn này như thế nào, thứ hắn muốn nhấm nháp nhất bây giờ chính là hương vị bình dân đơn giản a.

“Ba, mẹ, vị này là bằng hữu của con, chúng con vào bên trong ăn ác!”

Nhìn đến con mang bằng hữu trở về, vẫn là một vị bằng hữu thực nhã nhặn, bà Lưu từ quầy đi ra, cười tủm tỉm nói:” Muốn ăn cái gì, uống cái gì, chính mình đến lấy, coi như chính gia đình mình, không cần khách khí!”

“Cảm ơn bác gái.” Từ Bồi Nghị lần đầu tiên đi vào nhà của bạn tốt, khắp nơi đều có thú vị mới mẻ, ngay cả khách trong cửa hàng này đều có điểm thực thân thiết.

Lưu ba ba một bên đảo chảo trên lửu nóng, một bên thuận miệng đọc diễn cảm mấy câu vè do chính ông phát minh:” Cửa hàng Lưu gia tiếng tăm gần xa, đồ ăn thức uống đều ngon mát bổ rẻ, hôm nay nếm qua ngày mai lại đến, từ người lớn đến trẻ nhỏ đều ha hả cười!”

Lưu Trọng Dương nghe xong nhịn không được mắt trợn trắng.” Ba, vè của người thực cũ quá đi, nghe thế cũng không thấy thuận? Một chút cũng không thuận!”

“Xú tiểu tử, có bản lĩnh con giúp ta nghĩ đi a!” Lưu ba ba đưa cho hắn một đĩa rau xào.” Nhanh, bàn thứ năm.”

“Được được, ngày mai con liền giao cho ba, trước tạo cho con ít linh cảm.” Lưu Trọng Dương lập tức bưng thức ăn lên bàn lộ ra vẻ mặt chuyên nghiệp tươi cười nói:” Các vị, từ từ dùng.”

Người nhà ở chung, đối thoại thông thường, Từ Bồi Nghị ở một bên xem mắt choáng váng, vì cái gì Lưu Trọng Dương thoạt nhìn tự tại như vậy, thậm chí hắn cùng cha mẹ nuôi của mình có loại cảm giác giống như bọn họ thật sự trời sinh là người một nhà.

Nếu lúc trước hắn không được vợ chồng Từ gia thu dưỡng, mà là vợ chồng Lưu thị này, thì nay hắn sẽ là một người như thế nào?

Có thể hay không hiểu được thế nào là yêu một người?

Lắc đầu, hắn đối với chính mình cười khổ, hắn so với Lưu Trọng Dương tuyệt đối không hơn, cái loại tình tình hào sảng nhiệt tình này là trời sinh, mới tạo nên thân tình cùng tình yêu như ngày hôm nay.

“Đi theo mình!” Lưu Trọng Dương mang bạn tốt lên lầu hai, cái gọi là phòng riền nguyên lai là phòng của hắn, mở ra cái bàn hắn thường dùng đề chơi mạt trượt cùng với hai cái ghế dựa, chính là chỗ thích hợp nhất để chiêu đại thân hữu.

Bốn phía đều chứa đầy đồ đạc, không gian chật chội lại làm Từ Bồi Nghị cảm thấy thoải mái, giống như trở lại trên chiếc giường chung ở cô nhi viện, một địa phương nho nhỏ nhưng không khí ấm áp.

Không bao lâu, Lưu Trọng Dương bưng hai khay món ăn lên, một bên là bia một bên là thức ăn, việc này so với hắn mà nói là vô cùng thuần thục, một lát sau trên bàn liền trở lên phong phú, Từ Bồi Nghị nhìn các món trên bàn, hắn ở New York luôn nhớ đến hương vị đồ ăn ở Đài Loan, mà hương vị hắn nhớ nhất chính là do vị hôn thê cũ làm, bởi vì bên trong đồ ăn nàng còn đối với hắn có…..

Yêu.

Yêu, hắn gần đây đầu óc đều nghĩ đến việc này, giống như lần đầu tiên nhận thức, lần đầu tiên cảm thụ, xa lạ xa xôi, lại thật sâu hấp dẫn hắn.

Lưu Trọng Dương vén bức màn cửa sổ lên, làm cho gió lạnh ùa vào.” Nếu ngay cả nơi này còn có bọn chó săn chụp được, mình liền đem cô nhi viện đưa cho bọn chúng.”

“Đưa cho bọn chúng thật quá lãngphí, không bằng tặng cho mình.” Từ Bồi Nghị thay hai người rót rượu.” Đến, uống một chén.”

“Uống say liền ngả ra đất nghỉ, không cần khách khí, uống.”

Cùng là bằng hữu lớn lên từ nhỏ, không thể so với xã giao công việc, muốn uống liền uống, chờ rượu quá ba tuần, Từ Bồi Nghị đem ra phiền não gần nhất của hắn, “Mình nghĩ hỏi cậu một vấn đề, cậu phải trả lời mình…. Mình có phải hay không là một người khuyết thiếu năng lực yêu?”

“Ách ân…. Đúng vậy, theo mình từ thật lâu trước kia đã cảm thấy như vậy.” Lưu Trọng Dương uống một chén rượu, hắn chỉ biết A Nghị có chuyện muốn nói, ha ha.

“Cái gì?” Từ Bồi Nghị không nghĩ tới, bằng hữu duy nhất cũng như vậy đả kích hắn.

Lưu Trọng Dương ngửa đầu cười to, khó có thể thấy được A Nghị biểu lộ vẻ mặt cô đơn này,” Từ nhỏ đến lớn, cậu đều là độc lập đến chết, thông minh đòi mạng, dù cho trên địa cầu chỉ còn một mình cậu thì cậu cũng luôn là bộ dáng ok, đương nhiên mọi người xung quanh cảm thấy cậu ai cũng không yêu, cũng không biết thế nào để yêu.”

“Nói cũng đúng.” Hắn cũng không chính mình nên làm cái gì?

Canh giữ ở một tòa tên là tòa thành kiêu ngạo, không cho người khác tiến vào, cũng không nguyện ý đi ra ngoài, mà nay cô độc đều là do chính mình tạo thành.

“Bất quá sau mình lại phát hiện, cậu chính là tiềm năng còn không bị khai phá, mình tuy rằng chưa thấy qua vị hôn thê không duyên phận kia, nhưng nàng đối với cậu ảnh hưởng thật sự rất lớn, cậu trước kia chỉ biết kí chi phiếu, nay lại có thể tự mình đến tặng quà, cậu quả thực có thay đổi.”

“Tĩnh Đình….. Cô ấy là người mà mình cảm thấy thẹn trong lòng nhất, mình cũng không biết nên làm như thế nào để bù lại cho cô ấy.” Cứ nghĩ đến cái đêm trước ngày hôn lễ kia, trên mặt hắn lại tràn đầy tuyệt vọng, hắn không thể tha thứ chính mình, cho tới nay, nàng luôn đối với hắn ôn nhu, thay hắn suy nghĩ, biết rõ hắn không thương nàng, nhưng vẫn nguyện ý cùng hắn kết hôn, kia cần bao nhiêu bao dung cùng tình cảm bao sâu?

Lưu Trọng Dương tuy rằng không biết tình hình cụ thể, nhưng ít ra biết hôn lễ bị hủy bỏ, vẫn bởi vị bạn gái cũ của A Nghị, thực rõ ràng, vị hôn thê này là nhân vậy bị hy sinh, khó trách A Nghị cảm thấy thật có lỗi, còn hoài nghi chính mình có hay không có năng lực yêu.

“Nói đứng đắn, cậu nếu chình mình nghĩ muốn đến bù lại cho cô ấy, trăm ngàn lần không cần đi tìm cô ấy, để cho cô ấy khôi phục lại cuộc sống bình thường, tìm một đối tượng thích hợp, như vậy đối với cô ấy mới là kết quả tốt đẹp nhất.” Đừng nói hắn không có nghĩ cho an hem, điểm thuần túy nhất của tình yêu, nếu chỉ có đồng tình thì vẫn là có điểm cách quá xa.

“Nhưng là mình….” Lời bạn tốt nói có đạo lý, hắn vì nàng nên chính mình phải hoàn toàn buông tay, làm cho thời gian hóa giải hết thảy, nhưng hắn tựa hồ không nghĩ buông ta, sau khi chia lìa mới hiểu được cái gì kêu là tưởng niệm.

Lưu Trọng Dương nhìn thần sắc hắn mâu thuẫn, chọn mi đoán:” Cậu không chỉ nghĩ muốn đến bù lại cho cô ấy, cậu muốn gặp mặt cô ấy một lần, muốn trở lại như trước kia, đúng không?”

“Mình cũng thật không biết mình rốt cuộc muốn như thế nào? Trước kia đến tận nhà cô ấy, thẳng thắn nói, mình đối với cô ấy không có nửa điểm dục vọng…..” Hắn không hiểu chính mình, vì sao muốn tiếp cận lại thấy chần chờ?

Rốt cuộc bộ phận nào có vấn đề?

“Rất đơn giản a! Bởi vì người quản gia cậu chờ mong đều đặt trên người cô ấy, đương nhiên không có loại dục vọng này, cậu thử cởi bỏ mê tư chính mình, cậu sẽ phát hiện, cậu là nam nhân, cô ấy là nữ nhân, sự tình phi thường rõ ràng sáng tỏ.” Loại sự tình này Lưu Trọng Dương đã từng trải qua, đều là cô nhi thì thường có loại tình cảm này, hắn từng đối với bạn gài Tiểu Quân cũng như vậy, may mắn hắn thức tỉnh kịp thời, nếu không bỏ qua lương duyên này không khóc đến chết mới là lạ.

“Quái, cậu như thế nào cái gì cũng đều có thể phân tích? Cậu hẳn là nên đi làm đại sư?” Từ Bồi Nghị nghĩ rằng chính mình hôm nay là tới cáo giải sao?

Vị thầy giáo phụ đạo này trả lời cũng rất chính xác đi?

“Thân là viện trưởng cô nhi viện cùng con chủ cửa hàng ăn, cậu nghĩ rằng mình và cậu giống nhau? Thẳng thắn mà nói, nhân sinh trăm mối mình đều có thể nhìn thấu.”Lưu Trọng Dương vỗ vỗ ngực, vẻ mặt ta đây cái gì cũng biết.

“Tiểu tử thối! Lời nói so với uống rượu, mình xem cậu thất bại thực sự thảm.”

“So liền so, ai sợ ai! Cậu thua thì phải phụ trách nghĩ ra mấy câu vè thuận miệng, lão ba mình còn đang chờ a!”

Hai người tiếp tục uống rượu tán gẫu, chất cồn trong rượu làm trái tim phòng bị lơi lỏng, hữu tình làm cho tâm linh giãn ra, đêm nay chính là tiệc tâm tình, nam nhân cũng cần phải nói hết cùng nhau nghe, chính là bọn hắn không thường luyện tập, còn cần phải học nhiều nha…..

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top