07: Khách sạn play, làm tình trước gương, tưởng anh muốn cưỡng gian em.

“Thật sự không tức giận sao?”

Chu Lộ ghé sát vào nhìn chằm chằm cậu.

Bạch Tụng thở ra một hơi, quay đầu sau một lúc lâu không nói chuyện.

“Tụng Tụng?” Chu Lộ chọc chọc.

Bạch Tụng nhịn không được, nhíu mày vỗ bay tay hắn, nhìn thẳng Chu Lộ, “Ca ca, em thật sự không hiểu, rõ ràng có cơ hội càng tốt, rõ ràng không cần vất vả như vậy, vì cái gì anh tình nguyện mỗi ngày thức khuya dậy sớm đi làm cũng không muốn cùng em đi học.”

Nói nói, cậu càng tức giận, “Thậm chí anh còn không muốn cùng em ăn cơm trưa!”

“Không phải không muốn, không có không muốn!”

Chu Lộ nhanh chóng giải thích, “Thời gian nghỉ giữa trưa chỉ có nửa giờ, không kịp trở về.”

“Vậy anh còn nói với em làm gì nữa?” Bạch Tụng đứng lên, “Nơi này quá nhàm chán, ngày mai em trở về, anh đừng lo em.”

Thích một người không đại biểu mọi việc phải ủy khuất bản thân. Bản thân Bạch Tụng là người rất ghét như vậy, cậu sẽ tận lực trốn tránh sinh hoạt làm mình không thoải mái. Vẫn luôn chờ ở khách sạn cậu sẽ điên, có iPad cũng vô dụng! Nơi này không như cậu nghĩ, cần thiết rời đi.

“Anh sai rồi anh sai rồi.”

Chu Lộ từ phía sau ôm cậu, chịu thua, “Dù đi cũng đừng đi lúc nóng giận được không? Ca ca mang em ra ngoài đi dạo?”

“Không muốn đi, lạnh.”

“Mặc nhiều chút?”

“Em nói em không muốn đi!”

Bạch Tụng giãy giụa rời khỏi ngực hắn, thoạt nhìn thật sự tức giận, mắt phiếm hồng, “Anh không nghe em nói chuyện.”

Chu Lộ há miệng thở dốc, bất đắc dĩ nói: “Được được được, không đi, em đừng nóng giận.”

“Em giận, cơ bản là anh không để bụng tới em!”

Bạch Tụng ngồi xổm xuống che mặt, nước mắt lập tức tràn mi, khóc lóc:

“Anh quá đáng ghét, sau này em không cần thích anh!”

“Không có không để bụng em.”

“Dù sao chúng ta cũng không có yêu đương, ca ca coi như chúng ta làm bạn giường mà quên đi!”

Chu Lộ khựng lại, Bạch Tụng chán nhanh hơn hắn tưởng tượng rất nhiều. Chu Lộ thực vô dụng, biết mình không có bản lĩnh, cho nên tự tin vãn hồi cũng không có.

Hắn nhìn Bạch Tụng ngồi xổm dưới đất khóc, đau lòng, hốc mắt cũng ướt, ngửa đầu thật vất vả nghẹn nước mắt trở về, lại nghe được Bạch Tụng khóc lóc:

“Sau này em sẽ tìm người khác yêu đương, cùng người khác lên giường, chán ghét anh.”

Mặc kệ Bạch Tụng nói cái gì Chu Lộ đều gật đầu: “Ừ.”

“Anh ừ cái gì!”

Bạch Tụng tức giận hét lên, dựa theo phim thần tượng phát triển hiện tại không phải Chu Lộ hẳn là ấn cậu trên giường chất vấn vì cái gì muốn tách ra, vì cái gì coi quan hệ hai người thành thành bạn giường sao?

Tại sao Chu Lộ sẽ phản ứng như vậy…

Chẳng lẽ từ lúc bắt đầu, Chu Lộ không có ý đó với cậu sao?

Như vậy giống như mọi thứ đều rõ ràng, có lẽ buổi sáng hôm qua hắn chỉ “chào cờ” đơn thuần, vì mình câu dẫn nên phối hợp làm tình. Bắn xong, chịu không nổi sự thật làm tình với nam nhân, cho nên chạy tới bệnh viện trốn cậu một buổi trưa, tỉnh ngộ nên muốn rời khỏi thành phố C. Nhưng không nghĩ tới cậu thế nào cũng phải đi theo tới thành phố A, cho nên mười lăm phút hắn cũng không muốn ở khách sạn, đi làm buổi sáng tới buổi chiều, mãi cho đến trời tối mới trở về.

Là vậy sao?

Bạch Tụng không nhìn Chu Lộ một cái, đứng dậy vào phóng vệ sinh, ngồi trên bồn cầu khóc thở hổn hển, lần đầu thích một người liền thất tình, ô ô ô ô ô ô ——

“Tụng Tụng, ca ca sai rồi, em đừng khóc!”

Chu Lộ ở bên ngoài sốt ruột gõ cửa, “Ca ca cùng em ăn cơm trưa, ca ca từ chức được không, Tụng Tụng ra đi, đừng như vậy…”

“Anh không cần Ô… Quản em……”

Bạch Tụng lau nước mắt, cảm thấy bản thân thực buồn cười, cậu nức nở, khóc ách giọng mở miệng, “Anh ăn cơm đi. Đã khuya. Lát nữa em tự ăn.”

“Ra đi, ca ca sai rồi, không bao giờ ném xuống em, thật sự, mau ra đây.”

Bạch Tụng thở một hơi, rửa mặt, mở cửa thấy được hốc mắt Chu Lộ đỏ bừng, tiếp theo đã bị ôm lấy, ôm rất chặt.

“Ngày mai không đi làm, đừng khóc được không, không muốn thấy em khóc.” Chu Lộ nghẹn ngào.

Bạch Tụng bị dọa, giờ khắc này cậu mới ý thức được ca ca cũng mới 18 tuổi, chẳng qua là lớn lên cao chút, dựa vào cái gì phải nghe theo cậu, dựa vào cái gì phải vì suy nghĩ của cậu mà vứt bỏ sinh hoạt quen thuộc vốn có.

Cậu dựa vào ngực Chu Lộ, nỗ lực một lần nữa định nghĩa quan hệ hai người, chỉ là anh em bà con mà thôi! Nhớ kỹ những lời này!

“Ca ca, chúng ta ăn cơm đi.” Bạch Tụng nhỏ giọng, “Em không khóc, xin lỗi, hại anh lo lắng.”

Khi theo tới, làm sao cậu cũng không thể tưởng được mình sẽ cùng ca ca nháo thành như vậy, nếu sớm biết cậu sẽ không tới.

“Ngày mai chúng ta cùng nhau về thành phố C, ca ca không ở đây.”

“Không cần, hôm nay em chờ ở khách sạn một ngày tính tình không tốt, anh đừng vì em miễn cưỡng mình. Không phải em đang nói mát, ca ca anh ở đây là được, có rảnh em sẽ đến xem anh! Anh… Anh tới thành phố C thăm ông nhớ nói cho em, đến lúc đó nếu em không đi học, sẽ mời anh ăn cơm.”

Chu Lộ không đáp, trong phòng không có tiếng động.

Không bỏ cậu xuống được, luyến tiếc cậu. Tụng Tụng đáng yêu như vậy, nơi nào sẽ bị một tên thô thiển trong núi độc chiếm cả đời, nhưng Chu Lộ vẫn hy vọng xa vời thời gian mình độc chiếm cậu có thể lâu một chút, không cần cả đời, dù mấy ngày nay cũng đủ.

Bạch Tụng bị ép khó chịu, muốn giãy giụa trong lòng hắn ra, lại không nghĩ rằng cả người trực tiếp bị chặn ngang bế lên, đi hai bước ném trên giường, tiếp theo Chu Lộ áp lên, không nói một lời cởi quần áo cậu.

Chu Lộ thò lại gần liếm cổ cậu, cơ thể cách quần áo đỉnh, hô hấp thô nặng, ngón tay sờ soạng nắm đầu vú.

“Ca… Ca ca anh làm gì……”

Chu Lộ không nói lời nào, dễ như trở bàn tay cởi quần áo cậu, đùi kẹp eo Bạch Tụng, duỗi tay cởi ra áo trên, đáy mắt đỏ tươi, ánh mắt nhìn về phía cậu muốn ăn thịt người.

Ý thức được hắn muốn làm cái gì, Bạch Tụng hoảng loạn giãy giụa, nước mắt thật vất vả ngừng lại bắt đầu chảy, “Không thể như vậy, ca ca, em không muốn, hiện tại em không muốn!”

“Vậy khi nào em muốn.”

“Ca ca anh không cần như vậy…… Em sợ hãi……”

“Anh cũng sợ hãi.” Chu Lộ nằm nghiêng gắt gao ôm cậu, ghé vào bên tai nỉ non, “Em không cần như vậy được không.”

Bạch Tụng quẹt miệng: “Như nào…”

“Chúng ta là đang yêu đương, không phải bạn giường.”

“Chính là bạn giường, cơ bản là anh không thích em!”

Chu Lộ phức tạp: “Anh còn chưa đủ thích sao?”

“Anh vẫn luôn rời đi em, em cùng anh tới nơi này, cơm trưa anh không cùng em ăn.”

Lại về tới cơm trưa, Chu Lộ hiện tại vô cùng hối hận bản thân nói ra câu đó.

“Anh cùng em ăn, ngày mai ca ca về thành phố C tìm công việc, được không?”

Bạch Tụng rất dễ dỗ, nhưng lần này cậu thật sự không hiểu, rốt cuộc ca ca có mình thích hay không. Vì cái gì một hồi như vậy một hồi như thế, làm trong lòng cậu bất ổn, lúc thì nhảy nhót lúc thì bị đánh về nguyên hình.

Hai người cơ bản không cùng suy nghĩ.

Cậu ở trong lòng Chu Lộ một hồi, tức giận đã tiêu tán, cậu bình tĩnh lại, thật ra vẫn là luyến tiếc ca ca.

Bạch Tụng không phải người vô cùng thông minh, nhưng cậu nhạy bén nhận thấy không thích hợp. Nếu lần này không nói rõ ràng, vậy hai người chú định không dài lâu được, sau này sẽ phát sinh vô số lần như vừa rồi, đến khi một lần nào đó hai người đều mệt mỏi, thật sự sẽ kết thúc.

Cần thiết nói rõ ràng.

“Ca ca, anh thật sự thích em sao, hiện tại em không có anh không được, nhưng không đại biểu sau này em không có anh cũng không được. Nếu sau này em tới tìm anh chơi, lần nào anh cũng để em chờ, em sẽ rất đau lòng.”

“Thích em.”

Chu Lộ ăn nói vụng về, lời buồn nôn hắn cũng không nên lời, đành phải lặp lại một lần, “Thật sự thích em.”

“Vậy vì sao anh bỏ xuống em, chiều nay không cần thiết đi làm mà.”

“Anh đã quen, bọn anh đều là như thế.”

Bởi vì quá nghèo, cho nên không nghỉ ngơi, không có việc gì cũng phải tìm việc làm. Chu Lộ lớn lên trong hoàn cảnh này, tư tưởng đó khắc sâu ảnh hưởng hắn, mỗi một ngày nghỉ ngơi như là tổn thất.

“Như vậy.”

Bạch Tụng cứng họng một hồi, hừ câu, “Công việc quan trọng hơn em.”

“Lúc ấy anh không nghĩ nhiều như vậy.”

“Vậy anh nghĩ cái gì?”

Chu Lộ ôm chặt cậu, “Lúc ấy cảm thấy dù sao em cũng phải đi học, anh tới thành phố C, rất gần thành phố A, cùng lắm thì chờ em nghỉ anh sẽ tới.”

“Nga…”

Bạch Tụng nằm thẳng nhìn trần nhà, “Ca ca, vừa rồi em cho rằng anh phải mạnh mẽ hơn em.”

“Anh sốt ruột.”

“Vừa rồi rất sợ hãi, hiện tại còn rất kích động, đó thuyết minh anh có tính dục với em. Anh thích em, không phải em tương tư đơn phương, cũng không có mặt nóng dán mông lạnh.”

Bạch Tụng luôn có thể dễ như trở bàn tay nói ra thực trần trụi, nhưng cũng không làm người cảm thấy xấu hổ, bởi vì cậu thật sự quá tự nhiên.

“Ca ca, anh không muốn tới trường học có phải vì không muốn tốn tiền ba em?”

Chu Lộ không phủ nhận.

Bạch Tụng duỗi chân ra, ngồi trên eo ghé vào trước ngực hắn, “Vừa rồi xin lỗi anh. Em biết ca ca có cốt khí, mặc kệ ca ca làm việc gì cũng sẽ trở nên nổi bật, nhưng nhìn anh chịu khổ em sẽ đau lòng, rất khó chịu.”

Chu Lộ sờ sờ đầu cậu, “Em đau lòng cái gì, thật ra rất nhẹ nhàng, không mệt.”

“Nếu anh nhìn em mỗi ngày làm việc mười hai tiếng đồng hồ, trên người dơ hề hề, trở về không dám ôm anh, còn nói mình không mệt, có phải anh cũng đau lòng hay không? Anh không đau lòng sao?”

“Đau lòng.” Chu Lộ nói không lại cậu, đổi vị trí tự hỏi xác thật trong lòng rất khó chịu.

Bạch Tụng từ trên người hắn đi xuống, quỳ gối trên giường, toàn thân không mặc quần áo, tay nhỏ vuốt ve quần Chu Lộ, cởi nút kéo ra khóa kéo, bàn tay tiến vào quần lót hắn, móc căn thịt nửa cứng từ bên trong ra.

Chu Lộ toàn thân căng thẳng, hô hấp trở nên dồn dập, “Tụng Tụng…”

“Ngày mai em đi rồi, làm một lần đi.”

Chu Lộ vừa nghe cậu phải đi, lại sốt ruột: “Em còn tức giận sao? Ngày mai anh cùng em đi.”

“Không đúng không đúng!”

Bạch Tụng nhanh chóng ngắt lời, “Trường học em thật sự có lớp phụ đạo, học trước khi khai giảng, ban đầu em không muốn đi, nhưng hiện tại em muốn học tập. Chờ sau này… Chờ sau này nói cho ba mẹ em và anh ở bên nhau, vạn nhất bọn họ cho đuổi em đi, tốt xấu em cũng có bằng cấp, có thể tự tìm công việc.”

Chu Lộ không nghĩ tới Bạch Tụng có thể nghĩ xa như vậy, hắn cho rằng Bạch Tụng nhiều lắm là gạt cha mẹ cùng mình chơi một đoạn thời gian mà thôi. Giờ phút này kích động lại vui vẻ, hắn vui mừng không lộ rõ trên nét mặt, nhưng tình yêu trong mắt rõ ràng càng mềm mại.

Đây là bạn nhỏ tính toán sau này muốn cùng hắn bên nhau cả đời, hơn nữa đang vì điều đó mà nỗ lực.

Nói ngọt, dính người, xinh đẹp, có tiểu ngạo kiều, nhưng rất nghe lời, sẽ mềm mại nói em đau lòng anh, sẽ treo cậu thích anh bên miệng. Lúc cáu kỉnh nhiều nhất là đáng thương vô cùng nói một câu em chán ghét anh, sau đó lại ghé vào trên người mình nói xin lỗi.

Khẳng định đời trước làm rất nhiều chuyện tốt, cho nên đời này mới có thể cho hắn gặp gỡ người như vậy.

Bạch Tụng nghiêng đầu, ngón tay sờ tới sờ lui dương vật. Côn thịt nào chịu được kích thích bắt đầu trướng đại như khí cầu, đứng thẳng lên trong tay cậu.

“Thật lớn.”

Bạch Tụng cảm thán một câu, kích cỡ này, GV Âu Mỹ chưa thấy qua bao nhiêu, ca ca ở phương diện này thật đúng là thiên phú dị bẩm, mỗi lần nhìn đều sẽ bị dọa.

Chu Lộ cởi quần, Bạch Tụng chậm rì ngồi lên, để quy đầu nhắm ngay huyệt, khi cắm vào lại dừng:

“Ca ca, anh làm việc một ngày mệt mỏi không? Còn có sức lực sao?”

Lời này…

Chu Lộ nhíu mi, nằm thẳng lưng đỉnh lên trên, kê ba trực tiếp thao mở tầng tầng thịt non tiến vào chỗ sâu nhất. Bạch Tụng run lên, trực tiếp ngồi xuống trên người hắn.

“Em nói đi?” Giọng hắn khàn khàn.

Bạch Tụng không nói ra được, phía dưới trướng đau lại sướng, các loại cảm giác giao nhau, làm cậu chỉ muốn kêu một tiếng ca ca thật lớn.

Chu Lộ ôm eo cậu ngồi dậy, ôm cậu xuống giường đi vào phòng tắm. Cự long cắm vào huyệt thật sâu, đưa đẩy theo động tác đi lại.

Phòng tắm khách sạn này rất lớn, bên trong còn có gương có thể soi đến cẳng chân.

Bạch Tụng từ trên người hắn xuống, vừa định thở phào nhẹ nhõm đã bị từ phía sau bế lên, tư thế như xi tiểu trẻ con. Mật huyệt lộ rõ trước gương, co rụt chảy dịch xuống.

Chu Lộ nói: “Nhìn xem.”

“Không cần như vậy, em không cần xem, anh quá xấu rồi!”

“Thật hồng.”

“……”

Bạch Tụng ngượng ngùng che mặt, “Ca ca anh thay đổi!”

Nhục bổng đỉnh một lúc lâu, tư thế này không thể cắm vào nguyên cây, nhưng thắng ở mặc kệ đâm vào rút ra thế nào, mỗi một lần đều có thể chuẩn xác chọc tới điểm mẫn cảm.

Bạch Tụng bị cưỡng bách tách chân nhìn bộ vị hai người giao hợp. Đây là lần đầu tiên cậu thấy hình ảnh đại điểu xỏ xuyên tiểu huyệt. Lớn như vậy thô như vậy, cư nhiên có thể cắm vào mà tiểu huyệt không bị căng vỡ ra.

Cậu muốn khép lại hai chân, nhưng sức lực không thắng nổi Chu Lộ, chỉ có thể dùng tư thế cảm thấy thẹn chịu thao. Côn thịt phấn nộn nhếch lên, theo đâm chọc lay động trái phải.

Màu sắc cơ thể hai người hình thành đối lập mãnh liệt. Bạch Tụng trắng, thêm Chu Lộ phụ trợ, quả thực trắng đến sáng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top