Ảnh Hậu Của Tổng Giám Đốc Chương 454+455
Chương 454: Anh phải bức ép cô một lần
Bùi Hiển Hiển dừng bước, trong nháy mắt cúi đầu, xoay người, ánh mắt kiên định hơn nhiều so với ngày trước, cô biết cuộc đời của mình không nên như vậy.
"Tôi chưa từng nghĩ qua như vậy, anh là ngôi sao lớn, là ảnh đế ngồi tít trên cao, tôi chỉ là một trợ lý nhỏ bé, tính nhẫn nại của anh đối với tôi có thể duy trì bao lâu…"
"Thật xin lỗi, hiện tại tôi không có cách nào đưa ra quyết định mà anh mong muốn, bởi vì trong lòng tôi cũng rất rối ren, tôi cũng muốn dựa vào anh vô điều kiện, nhưng… Không nên làm như vậy, tôi có con đường riêng mà chính mình cần phải kiên trì, tôi không có cách nào dùng dáng vẻ bây giờ của mình để yêu anh."
Âu Dương Hải đột nhiên tiến lên, níu cô lại.
"Những lời mà em vừa nói, là thật sao?"
Bùi Hiển Hiển không trả lời, mà là dùng sức cố thoát ra khỏi tay của anh, rời khỏi chỗ của Âu Dương Hải.
Bắt đầu từ giờ khắc này, cô không còn là trợ lý của Âu Dương Hải.
Trong phòng, khóe miệng của Âu Dương Hải lộ ra ý cười nhạt, anh thực sự nhịn không nổi nữa rồi, mới có thể dùng chiêu như vậy. Bằng không, anh không thể lừa gạt được tâm hồn bé nhỏ của cô nhóc này, cho dù cô ấy vẫn tiếp tục làm trợ lý cho anh, anh cũng sẽ không buông tay.
Âu Dương Hải lượn đi lượn lại trong phòng hai vòng, nghĩ như thế nào cũng cảm thấy nước đi này của mình quá đúng đắn, nhưng lúc này, Bùi Hiển Hiển có thể đi đâu chứ?
Thoại Mỹ !
Thời điểm trong đầu xuất hiện cái tên này, Âu Dương Hải cảm thấy ngay đến cả ông trời cũng đang giúp anh, cho nên trực tiếp mặt dày bấm điện thoại gọi cho Thoại Mỹ .
"Hiển Hiển cô ấy…"
"Cô ấy liên lạc với tôi rồi, tôi bảo cô ấy ở chung cư lúc trước của tôi, đúng lúc còn trống."
Sau khi Chị Hy và Trần Viễn kết hôn, chung cư đó vẫn không hủy tiền thuê, hiện tại cũng không có người ở.
"Vì sao cô biết tôi muốn nói với cô chuyện này?"
"Ngoại trừ chuyện này, còn có khả năng khác sao? Nếu cậu không muốn biết, vậy thì coi như tôi chưa nói gì."
"Này! Đợi đã… Gửi địa chỉ cho tôi." Âu Dương Hải nói thẳng.
Lúc này, Dương Hữu Quốc đón lấy điện thoại: "Chuyện của bản thân, cậu tự mình nghĩ cách giải quyết đi, đừng làm phiền đến vợ tôi."
"Làm sao là phiền chứ? Đúng rồi, tìm giúp tôi một nơi ở gần chung cư đó."
Dương Hữu Quốc hơi nhếch khóe môi: "Chuyện của mình, tự mình làm."
Nhưng sau khi cúp điện thoại, Dương Hữu Quốc lập tức giao phó Trần Viễn đi làm.
Âu Dương Hải dựa theo địa chỉ Thoại Mỹ cho, một mạch lái xe qua đó, nhưng khi nhìn thấy Bùi Hiển Hiển đang vất vả chuyển nhà, anh lại không ra giúp.
Tương lai còn dài, anh vẫn còn rất nhiều thời gian muốn tiếp tục theo đuổi vợ.
Tuy rằng hôm nay sau khi Bùi Hiển Hiển ngả bài với anh, Âu Dương Hải nhận được sự ủng hộ gấp nhiều lần, nhưng… Anh biết Bùi Hiển Hiển vẫn có khúc mắc chưa thể lí giải được, anh vẫn không thể gấp gáp.
Xét từ mức độ của sự việc, Bùi Hiển Hiển và Thoại Mỹ đều giống nhau, cũng không muốn ỷ lại vào người khác, nhưng trên con đường mà Thoại Mỹ đi, cô đã trải qua biết bao khổ đau, mưu mô, cô biết nên quý trọng cái gì, nên buông bỏ cái gì, nhưng Bùi Hiển Hiển lại thiếu một chút kiên quyết và dũng khí.
Chính bản thân cô ấy cũng hiểu rõ điểm này, cho nên mới không ở thời điểm này tiếp nhận Âu Dương Hải.
…
Chu Nhu đổi lại bộ váy âu phục màu xám lúc trước, đường hoàng trở lại tập đoàn Chu thị.
Cô ta cũng đã một lần nữa tiến vào nhà họ Chu, rồi lại trở về công ty, còn sợ không lấy lại được tất cả những gì trong quá khứ hay sao?
Khi cô ta vừa bước vào cửa lớn của công ty, liền thu hút rất nhiều nhân viên vây lại xem, mọi người đều ít nhiều nghe nói chuyện cô ta bị đuổi ra khỏi nhà họ Chu, nhưng hiện tại cô ta đột nhiên trở về, không khỏi khiến cho các nhân viên suy đoán có phải nhà họ Chu xảy ra chuyện gì hay không?
Hoặc là, vị trí Tổng Giám đốc của Tăng Nhĩ Ngọc đã giữ không được.
"Cô Chu, mời đi theo tôi." Trợ lý của Tăng Nhĩ Ngọc đã sớm đợi Chu Nhu.
Chu Nhu ngẩng đầu, tự tin nhướng mày: "Được."
Trợ lý của Tăng Nhĩ Ngọc đi về phía thang máy tòa C nơi mà các quản lý cấp cao mới có thể đi, nụ cười nơi khóe miệng Chu Nhu ngày càng mở rộng, toàn bộ quản lý cao cấp của tập đoàn Chu thị đều dùng chiếc thang máy này.
Lúc này, cô ta đã chắc chắn Tăng Nhĩ Ngọc không thể không sắp xếp một vị trí vô cùng tốt cho cô ta.
Mà điều này cũng nghĩa là cho khoảng cách để cô ta đoạt lại quyền lực của Chu thị sẽ gần hơn một bước.
"Xem ra, cô cũng khá biết điều đấy." Trong lời nói của Chu Nhu hiện rõ sự đắc ý: "Cô yên tâm, sau này tôi trở lại công ty, cũng sẽ không bạc đãi cô."
Nhưng mà, trợ lý của Tăng Nhĩ Ngọc không để lộ một chút cảm xúc nào, bởi vì mấy phút sau, Chu Nhu sẽ cảm nhận được sự chênh lệnh giữa thiên đường và địa ngục.
Sau đó, Chu Nhu đi theo trợ lý vào phòng làm việc, cửa sổ sát đất rộng rãi có thể quan sát được nửa thành phố, cô ta đắc ý đi qua đó, vừa mới chuẩn bị ngồi xuống, lại bị trợ lý gọi lại.
"Cô Chu, đây không phải là vị trí của cô, bên này mới đúng." Trợ lý chỉ vào phòng làm việc nhỏ chưa đầy mười mét vuông bên cạnh, nói.
Sắc mặt của Chu Nhu bỗng chốc thay đổi: "Cô đang đùa với tôi sao!"
Nhân viên làm việc ngồi ở phòng làm việc nhỏ bé ấy, còn không bằng cả một thư ký và trợ lý thông thường, công việc của cô ta chính là nhân viên trực điện thoại bình thường.
Lúc trước, cô ta căn bản sẽ không thèm liếc nhìn kiểu nhân viên như vậy…
"Ông nội đồng ý tôi trở về công ty, nhưng không phải là để tôi bắt đầu lại từ đầu, Tăng Nhĩ Ngọc đâu? Tôi muốn bà ta tự mình đến giải thích với tôi."
"Cô Chu, đây là chức vụ mà Tổng Giám đốc Tăng sắp xếp cho cô, tôi không đùa với cô, hiện tại Chủ tịch Chu đã đem toàn bộ quyền hành của công ty giao cho Tổng Giám đốc Tăng rồi. Tổng Giám đốc Tăng suy nghĩ đến cô đang mang thai, không thể làm những công việc quá nặng nhọc, nếu xảy ra chuyện ở công ty, Tổng Giám đốc Tăng làm sao ăn nói với Chủ tịch Chu đây?"
Trợ lý hời hợt giải thích, nhưng mỗi một câu đối với Chu Nhu mà nói, đều là đòn tấn công mãnh liệt.
Cô ta lợi dụng có con để trở về nhà họ Chu, Tăng Nhĩ Ngọc cũng lợi dụng chuyện này để gây khó dễ cho cô ta.
Chu Nhu căm hận giẫm mạnh giầy cao gót đi qua đó, trực tiếp ngồi ở phòng làm việc nhỏ kia, rõ ràng tức giận muốn đóng sập cửa rời đi, nhưng cô ta biết cơ hội này không dễ gì mà có, cô ta không thể làm như vậy.
"Vậy cô Chu làm việc trước đi." Trợ lý của Tăng Nhĩ Ngọc bình tĩnh mỉm cười, rời khỏi phòng làm việc.
Tiếp theo, vẫn còn tiết mục hay hơn đang đợi Chu Nhu, hiện tại cô ta đã trở thành nhân viên ở phòng làm việc nhỏ đó, nhưng ngồi trong phòng làm việc lớn lại là người từng bị cô ta khi dễ. Bây giờ vị trí đổi cho nhau, chỉ sợ Chu Nhu không có cách nào dễ dàng tiếp nhận hiện thực này.
Trợ lý trở về phòng làm việc của Tăng Nhĩ Ngọc, báo cáo lại mọi chuyện.
Hai tay Tăng Nhĩ Ngọc vòng lên vai, lạnh lùng cười, trong mắt ngập tràn tia chán ghét đối với Chu Nhu: "Nếu như không phải là cô ta đang mang thai, tôi nhất định khiến cô ta sống không bằng chết…"
Đừng nói là trở lại công ty, làm một nhân viên bình thường, mà đến cửa lớn của công ty Chu thị, cô ta cũng đừng hòng bước được chân vào.
Chu Nhu ngồi trong phòng làm việc nhỏ hai phút, càng nghĩ càng tức, trực tiếp khóc, gọi điện thoại cho ông nội Chu tố cáo, cô ta dù sao cũng là cô lớn nhà họ Chu, bây giờ lại ngồi ở nơi như vậy…
"Ông nội, cháu chưa từng nghĩ đến dì sẽ nhằm vào cháu như vậy, lại có thể bảo cháu…"
"Chuyện này Nhĩ Ngọc đã nói với ông rồi." Ông nội Chu sớm đã dự đoán được Chu Nhu sẽ gọi điện thoại cho mình, cho nên đã sớm chuẩn bị thật tốt lý do từ chối: "Hiện tại cháu đang mang thai, vốn dĩ không nên làm việc quá sức, công việc nhận điện thoại rất nhẹ nhàng, lại có thể khiến cháu làm một vài chuyện, giết thời gian, làm sao? Cháu không muốn làm ư? Vậy thì về nhà đi."
Chương 455: Ngày đêm khác biệt
"Cháu… Không phải, cháu không phải có ý đó."
Chu Nhu vừa tức vừa phiền, nhưng lại bắt buộc phải nhịn cơn tức giận này xuống, cô ta bây giờ chỉ có thể thỏa hiệp, Chu Nhu đem khoản nợ này tính toán lên đầu Tăng Nhĩ Ngọc.
Nhưng lại chưa từng nghĩ, đây là ý của ông nội Chu.
Từ sau khi Chu Nhu đi làm, mỗi một hành động của cô ta đều nằm dưới sự giám sát của thư ký mà ông nội Chu phái tới.
"Hôm nay, cô lớn không có hành động gì đặc biệt, chỉ là nhớ nhầm thời gian của cuộc họp đối tác… Có vẻ như, tâm trạng của cô ấy rất tồi tệ, ở trong công ty xảy ra tranh chấp với một vài nhân viên."
"Nó mãi mãi không biết cảm ơn, cho nó bao nhiêu, nó đều cho đó là điều đương nhiên, nó cần phải nhận được bài học kinh nghiệm! Cứ mặc kệ nó, tiếp tục giám sát."
Trong mắt của ông nội Chu, Chu Nhu đã không còn là đứa cháu gái ngoan ngoãn của ông nữa rồi, bởi vì loại người có thể nhẫn tâm ra tay với chính người thân của mình, không xứng đáng làm cháu gái của ông.
Thư ký gật đầu: "Vâng, Chủ tịch."
Trong quá khứ, ông nội Chu yêu thương Chu Nhu bao nhiêu, thì giờ đây lại có bấy nhiêu sự thất vọng.
Sau khi Tăng Nhĩ Ngọc biết sự sắp xếp của ông nội Chu, liền đem chuyện này nói với Thoại Mỹ : "Mẹ vẫn không nghĩ tới, ông nội con ra tay còn tuyệt tình hơn cả mẹ."
"Có khả năng ông nội có tính toán riêng, mẹ, gần đây con mang thai còn phải quay phim, rất nhiều chuyện có thể không quan tâm được, mẹ phải tự chăm sóc chính mình."
"Con không cần lo lắng cho mẹ, mẹ có thể tự mình ứng phó."
Thoại Mỹ vô thức lộ ra ý cười, hóa ra chỉ khi thật sự làm mẹ, mới có thể hiểu được tình thân máu mủ ruột già, cô nhất định sẽ cố gắng làm một người mẹ tốt, đợi quay xong bộ phim này, thì an tâm ở nhà chờ sinh.
…
Nửa tháng sau, 《 Tình yêu trong lửa 》 chính thức đóng máy.
Đoàn làm phim tiến vào giai đoạn quan trọng chế tác hậu kỳ và buổi tuyên truyền đầu tiên. Thoại Mỹ đảm nhận vai nữ chính, chuẩn bị nhận được sự quan tâm.
"Một ngôi sao nữ bị vô sinh lại có thể tạo ra một tác phẩm có chất lượng cao như vậy!"
"Thoại Mỹ đã tạo ra một đỉnh cao mới trong lịch sử nữ diễn viên."
"Bộ phim hành động đỉnh cao này rất nhanh sẽ hoàn thành và gặp gỡ khán giả."
Sau khi đoàn làm phim đóng máy, không nhiều người biết Thoại Mỹ đang mang thai, Dương Hữu Quốc từng giây từng phút đều túc trực bên cạnh Thoại Mỹ , mà cô cũng không có bất cứ phản ứng gì trong thời kỳ thai nghén.
Trên đường ngồi xe trở về nhà, Thoại Mỹ tựa vào lòng Dương Hữu Quốc .
"Mấy ngày nữa vẫn còn một lịch trình cuối cùng, một chương trình thăm hỏi khá nhẹ nhàng, sau đó sẽ không sắp xếp nữa."
"Anh là người đại diện của em, em nghe theo anh." Cô cười gật đầu.
"Anh muốn mượn chương trình này, công khai chuyện em đang mang thai."
Trong quá khứ, những lời đồn mà Chu Nhu tiết lộ ra bên ngoài ít nhiều cũng có ảnh hưởng không nhỏ đối với Thoại Mỹ , hiện tại cũng là thời gian làm sáng tỏ mọi chuyện rồi.
"Được, em nghe theo anh."
Cơn buồn ngủ kéo tới, Thoại Mỹ vùi sâu vào lòng Dương Hữu Quốc , tìm một tư thế thoải mái nhất, rồi ngủ. Hiện tại phản ứng lớn nhất của cô có lẽ chính là thèm ngủ.
Dương Hữu Quốc cưng chiều vuốt mái tóc dài của cô, ngắm cô đang ngủ say trong lòng mình, khóe miệng không tự chủ được nâng lên ý cười…
Ngay sau khi Thoại Mỹ đóng máy, Bùi Hiển Hiển thông qua kiểm tra đánh giá phía bộ phận PR của Đại Thiên, thành công tiến vào đảm nhận chức vụ của bộ phận PR.
Chuyện cô ấy đã từng làm trợ lý cho Âu Dương Hải cũng dần dần bị những tin tức khác thay thế, người phụ nữ bí ẩn từng tiếp xúc thân mật với Âu Dương Hải cũng bị phóng viên đào bới, là một nữ ca sĩ dưới trướng của Đại Thiên.
Mặc dù Bùi Hiển Hiển là nhân viên của bộ phận PR, nhưng trong công ty, khó tránh sẽ gặp phải đối phương. Mặc dù cô không muốn can thiệp, nhưng không ngăn nổi đối phương sẽ tìm đến tận cửa.
"Đúng rồi, tôi nhớ rõ cô, Bùi..." Vu Phi Phi cười, lườm về phía Bùi Hiển Hiển: "Tôi nhớ rõ ngoại hình của cô, vô cùng bình thường."
Vu Phi Phi mặc một bộ váy kèm theo thắt lưng hàng hiệu sa hoa, trong khi đi vào cửa lớn công ty liền nhìn thấy Bùi Hiển Hiển, trực tiếp chặn cô lại.
Bùi Hiển Hiển không có hứng thú nói chuyện với cô ta, muốn vòng qua cô ta rời đi.
"Một trợ lý thì phải có dáng vẻ của trợ lý, cô cho rằng dựa vào dáng vẻ thanh xuân của mình mà có thể câu dẫn được anh ấy hay sao? Thật ngại quá, vẫn là tôi mới xứng với anh ấy, tin tức cũng ra rồi, có lẽ cô cũng xem được rồi."
Vu Phi Phi xuất thân là người mẫu, vóc người bốc lửa, lại thêm gương mặt được điều chỉnh một chút… Quả thật là người tình trong mơ của rất nhiều người hâm mộ.
"Tôi đã không còn là trợ lý của anh ấy nữa rồi, chuyện giữa các người cũng không có liên quan gì với tôi." Giọng nói của Bùi Hiển Hiển rất lạnh lùng.
Vu Phi Phi cau mày, tháo kính râm xuống, cười một tiếng: "Không liên quan? Nhưng anh ấy vẫn chưa quên được cô, thường xuyên nhắc đến tên cô trước mặt tôi, bao gồm cả trên giường… Loại cảm giác này khiến tôi rất không thoải mái! Cô chỉ có một thân hình cứng nhắc, cái gì cần có cũng không có, cô không hợp, hiểu không?"
"Cho dù bây giờ cô đã trở thành nhân viên của Đại Thiên, lại có quan hệ rất tốt với Thoại Mỹ , tôi cũng không sợ."
Đúng lúc này, Rick đi từ thang máy ra, chứng kiến cảnh tượng trước mắt, anh ta ở trong giới giải trí này cũng đã lâu, rất nhiều người chỉ cần liếc nhìn liền có thể hiểu được.
Bùi Hiển Hiển tiến vào Đại Thiên ít nhiều cũng là anh ta bồi dưỡng, bây giờ có người chửi bới học trò của anh ta như vậy, anh ta có thể bỏ qua không quan tâm ư?
"Ở trước cửa công ty mà cãi nhau om sòm cái gì! Hai người không cần thể diện nhưng công ty cần. Chỉ vì mấy tin tức bên lề mà đến mức hùng hổ hăm dọa nhau hay sao?"
Vu Phi Phi không rõ ràng lắm quan hệ giữa Bùi Hiển Hiển và Rick, cho rằng anh ta chỉ là bất bình thay cho nhân viên trẻ tuổi mới vào công ty mà thôi, ho khan hai tiếng, rồi lắc cái eo rời đi.
"Bỏ đi." Bùi Hiển Hiển ngăn cản Rick: "Tôi biết, chuyện bên trong này, không phải là chuyện tôi có thể nhúng tay vào. Hiện tại tôi là nhân viên của Đại Thiên, làm tốt những chuyện chính mình nên làm là được rồi."
Nếu như hôm nay Rick ra mặt giúp cô, về sau Vu Phi Phi sẽ ngày càng táo tợn hơn, cô không muốn để cho loại người đó phá hủy cuộc sống của mình.
Con người cần phải dựa vào chính bản thân mình, không thể luôn luôn dựa vào sự giúp đỡ của người khác.
Nhìn thấy vẻ mặt của Bùi Hiển Hiển, Rick cười tự nhiên: "Cô quả nhiên có điểm giống với chị Mỹ , chuyện gì cũng không nóng vội, có thể nhẫn nhịn được."
"Chị Mỹ là tấm gương của tôi."
"Được rồi, đi làm việc đi." Rick không tiếp tục nói với Bùi Hiển Hiển về chuyện này nữa, nhưng sau đó, có ý định đem chuyện này nói với Trần Viễn, cũng chẳng khác nào nói với Dương Hữu Quốc .
Mặc dù Rick và Âu Dương Hải không xuất hiện nhiều cùng nhau, nhưng nhìn thấy tin tức như vậy, anh ta cũng cảm thấy bất bình thay cho Bùi Hiển Hiển, trong yêu đương lại lôi kéo như vậy, cũng phải chú ý đến cảm nhận của người con gái, dù sao Bùi Hiển Hiển cũng hoàn toàn không phải là người của giới văn nghệ, cô ấy có thể sẽ đau lòng, về điểm này, Âu Dương Hải một chút cũng không để tâm ư?
Vốn dĩ Dương Hữu Quốc không rảnh để quan tâm đến loại chuyện như thế này, nhưng Âu Dương Hải và Bùi Hiển Hiển có quan hệ với vợ chồng anh, cho nên anh vẫn là trên đường về nhà, bấm điện thoại gọi cho Âu Dương Hải.
"Cậu chuẩn bị đối với với Bùi Hiển Hiển như thế nào, không thích nữa? Hay là không cần nữa?"
"Có liên quan đến anh sao?" Âu Dương Hải giống như đứa trẻ hỏi lại.
"Tôi chỉ muốn nói cho cậu biết, hôm nay Bùi Hiển Hiển ở công ty bị một ca sĩ nữ làm nhục, cậu chính là nguyên nhân."
"Nếu thật sự muốn đối tốt với một người con gái, thì nên bảo vệ cô ấy, mỗi một giây phút đều mang lại cho cô ấy cảm giác an toàn. Hiện tại, cậu làm như vậy, không sợ tổn thương cô ấy hay sao? Nếu như tôi là Bùi Hiển Hiển, tôi sẽ mãi mãi không muốn gặp lại cậu nữa."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top