Ảnh Hậu Của Tổng Giám Đốc Chương 440+441

Chương 440: Báo cáo bị truyền ra ngoài không phải của cô

"Sau này phải tiếp tục giữ gìn thói quen ăn uống tốt trong sinh hoạt, tâm trạng ổn định, đến bệnh viện kiểm tra định kỳ."

Bác sĩ nghiêm túc nói với hai vợ chồng bọn họ: "Cô Chu đã mang thai hơn một tháng rồi, kết quả này tôi có thể dùng danh dự của bệnh viện và chính tôi để đảm bảo."

Nghe thấy kết luận như thế, khóe mắt Thoại Mỹ đỏ lên.

Thì ra, cô thật sự đã mang thai!

Bọn họ có đứa con thuộc về mình rồi.

Dương Hữu Quốc ở bên cạnh nắm chặt vai cô, còn trong lòng Thoại Mỹ lại nghĩ đến một chuyện khác, nếu không phải cô bất ngờ làm kiểm tra máu với chị Hy trước, bây giờ sẽ trở thành thế nào chứ? Cô không dám nghĩ xa hơn nữa......

Một âm mưu cực kỳ lớn vừa mới lướt qua cô.

"Hai người vừa mới làm ba mẹ, tâm trạng nhất định rất kích động, bình tĩnh một chút, có một chuyện khác, tôi nghĩ nên nói với hai người." Bác sĩ sâu xa nhìn hai vợ chồng bọn họ: "Theo bình thường, báo cáo kiểm tra như thế này sẽ lấy ngay, hơn nữa trên mỗi báo cáo kiểm tra đều viết tên và tin tức liên quan, sẽ không lấy nhầm."

"Còn về phần báo cáo kiểm tra hai người lấy được, tôi có thể chịu trách nhiệm nói với hai người, không thể nào là của cô Chu, còn vì sao bệnh viện kia lại cho hai người báo cáo của người khác, thì hai người cần phải tự đi hỏi rồi."

"Vì có một vài khác lạ trên các trị số của hai phần báo cáo, báo cáo là thật, nhưng không phải của cô, đương nhiên, hai người là người nổi tiếng, có lẽ sẽ có người vì ép buộc lợi ích, làm vài chuyện không thể cho người khác biết ở sau lưng."

"Hai người đến bệnh viện làm kiểm tra, dưới tình huống bình thường sẽ nghi ngờ kết quả báo cáo, nhưng nếu cô thật sự bị đẩy vào trong phòng phẫu thuật, xảy ra chuyện gì sẽ không ai biết nữa."

Thoại Mỹ và Dương Hữu Quốc liếc mắt nhìn thoáng qua nhau, vẻ mặt của hai vợ chồng đều có sự thay đổi.

"Bây giờ tạm thời không nên công khai chuyện cô Chu mang thai, tôi nghĩ như vậy mới có lợi cho cô ấy yên tâm dưỡng thai."

Tay của Thoại Mỹ bảo vệ bụng nhỏ của mình, không thể không nói, tất cả những gì bác sĩ nói làm cô cảm thấy rất khủng bố, nếu không phải cô nghe điện thoại của bệnh viện này trước, hậu quả thật sự không thể tưởng tượng được......

"Bác sĩ, thật sự rất cảm ơn ngài! Nếu không có ngài, có lẽ chúng tôi đã không thể giữ lại đứa bé này rồi." Thoại Mỹ chân thành cảm ơn, không ai có thể lĩnh hội được loại tâm trạng xúc động mất đi rồi tìm lại được của cô bây giờ.

"Tôi chỉ làm chuyện một bác sĩ nên làm thôi." Bác sĩ cười nói, "Hơn nữa tôi nghe y tá nói, cô cũng vì bạn của cô nên mới làm kiểm tra, người cô nên cảm ơn là mình mới phải."

Bên kia, Trần Viễn bắt đầu hành động điều tra ở bệnh viện, nhưng vì tránh rút dây động rừng, tất cả điều tra đều tiến hành bí mật,

Anh ta tìm mấy chó săn nhỏ đi điều tra nhân viên có liên quan đến việc kiểm tra cho Thoại Mỹ , lấy được tất cả tài liệu từ y tá đến bác sĩ.

Anh ta bảo chó săn nhỏ tiếp tục ở lại bệnh viện nhìn chằm chằm, phải chờ đến khi đối phương để lộ dấu vết.

......

Trên đường Thoại Mỹ và Dương Hữu Quốc trở về, khóe miệng của cô vẫn luôn khẽ cong lên.

"Anh sắp làm ba rồi." Môi mỏng của Dương Hữu Quốc nhẹ nhàng nói ra một câu như vậy, ánh mắt nhìn Thoại Mỹ vô cùng cưng chiều.

Thoại Mỹ cười gật đầu, tâm trạng đã bình tĩnh hơn rất nhiều: “Ừm, chúc mừng anh, anh sắp làm ba rồi.”

"Từ giờ trở đi, mọi chuyện em đều phải nghe anh, không thể mệt mỏi, không thể lộn xộn......"

"Nhưng mà, bộ phim phải làm sao đây?" Thoại Mỹ nghiêng đầu hỏi anh.

Dương Hữu Quốc nhíu mày, ôm Thoại Mỹ vào lòng mình.

Cô không cần hỏi nhiều cũng đã biết lo lắng của anh, cho nên chủ động giải thích: "Em đã hỏi bác sĩ, trạng thái của em và cục cưng đều rất tốt, chỉ cần bình thường chú ý hơn một chút sẽ không có vấn đề, hơn nữa cảnh hành động phần đầu đều đã quay xong rồi, cảnh còn lại cũng không khó, với lại chẳng mấy chốc đã đóng máy, em muốn quay cho hết."

"Em đồng ý với anh, em nhất định sẽ bảo vệ cục cưng thật tốt."

"Anh không muốn để em quá mệt mỏi."

"Em hiểu." Thoại Mỹ tựa vào lòng anh, ánh mắt vô cùng kiên định.

Dương Hữu Quốc im lặng một lúc lâu, trải qua một ngày lên xuống nhấp nhô thế này, tâm trạng của Thoại Mỹ đã thay đổi rất nhiều, anh còn muốn nói gì đó, Trần Viễn đã gọi điện thoại tới, anh nhìn thoáng qua, theo bản năng muốn cúp máy.

"Đừng cúp, nghe bây giờ đi, em muốn biết cậu ấy đã tra ra cái gì."

Dương Hữu Quốc là muốn bảo vệ cô, không muốn để cô biết những chuyện dơ bẩn sau lưng kia, nhưng...... chuyện liên quan đến con cô, sao cô có thể không quan tâm không hỏi tới được?

Hơn nữa, cô ở trong vòng luẩn quẩn này lâu vậy rồi, cô có thể chấp nhận được.

Dương Hữu Quốc do dự vài giây, nhìn Thoại Mỹ nghe điện thoại: "Nói đi."

"Tổng Giám đốc, bây giờ đã điều tra ra tài liệu của nhân viên có liên quan rồi, dựa theo tình hình bây giờ, là có người giở trò ở sau lưng, chuyện nhầm lẫn không chỉ một lần, tôi đã phái người nhìn chằm chằm bọn họ.”

"Nhanh chóng điều tra rõ ràng." Giọng nói của Dương Hữu Quốc càng ngày càng lạnh.

"Bà chủ cô ấy......"

"Cô ấy thật sự mang thai." Giọng nói của Dương Hữu Quốc dịu dàng hơn một chút, tay phải nắm chặt tay Thoại Mỹ , khi anh nói ra những từ này, khóe miệng anh còn hơi cong lên: "Nhưng mà chuyện này tạm thời giữ bí mật, đâu tiên xem thử đối phương tính toán cái gì."

"Vâng, Tổng Giám đốc."

Chuyện này đã chạm đến giới hạn của vợ chồng bọn họ rồi, thế nhưng có người muốn động vào đứa nhỏ của bọn họ!

Sau khi về nhà, Dương Hữu Quốc vỗ về Thoại Mỹ ngồi xuống sô pha nghỉ ngơi, chuẩn bị một bàn đồ ăn lớn, sau đó còn lên mạng tìm kiếm rất nhiều chuyện thai phụ cần chú ý.

Khi Thoại Mỹ nhìn thấy thì cười nói: "Không cần xem nhiều như vậy chứ?"

Dương Hữu Quốc thuận thế ôm lấy cô, lúc tay anh vòng qua eo cô, anh đã nghĩ đến trong bụng cô có con của bọn họ, loại tâm trạng này khó có thể diễn tả được bằng lời.

Anh chỉ hận không thể lập tức công khai tin tức này, để tất cả mọi người biết anh kích động bao nhiêu.

Đêm khuya, Dương Hữu Quốc dỗ Thoại Mỹ ngủ, mới quay lại phòng làm việc lần nữa.

Anh suy nghĩ một chút, gọi điện thoại cho Úc Nam, vừa mở miệng đã nói ra ý muốn của mình: "Thoại Mỹ mang thai rồi, tôi muốn biết bộ phim này phải bao lâu nữa mới đóng máy, phía sau có cảnh quay nguy hiểm không?"

Úc Nam nghe thấy lời này của Dương Hữu Quốc thì khẽ sửng sốt, không phải hôm nay phóng viên mới truyền ra tin tức, nói sức khỏe của Thoại Mỹ không thích hợp để mang thai sao? Sao thời gian chỉ mới chớp mắt, đã có thai rồi.

"Tạm thời chúng tôi không muốn công khai tin tức này, cho nên, nhờ đạo diễn Úc giữ bí mật."

Dương Hữu Quốc từng đùa giỡn lúc nào chứ? Huống chi chuyện này còn liên quan đến Thoại Mỹ ...... Úc Nam lập tức hiểu ý của Dương Hữu Quốc , cũng may, mấy cảnh hành động nguy hiểm đều đã quay xong rồi, nếu không dựa vào trình độ cưng vợ của Dương Hữu Quốc , e rằng bộ phim điện ảnh này của anh ta sẽ phải đổi nữ chính.

"Kế hoạch còn phải sáu tuần nữa, cảnh diễn của Thoại Mỹ phía sau đều lại nội cảnh, không có cảnh hành động gì đó, có lẽ không thành vấn đề."


Chương 441: Cô là quan trọng nhất đối với anh

"Được rồi, những cảnh sau tôi sẽ tới trường quay đón cô ấy."

Bất kể những cảnh quay này có an toàn tới mức nào đi nữa, Dương Hữu Quốc đều muốn tận mắt nhìn thấy mới yên tâm. Dù sao cũng là quay phim, cần diễn viên tập trung tâm trạng, anh muốn dẫn nhân viên y tế qua để luôn luôn chú ý tới tình hình sức khỏe của Thoại Mỹ .

"Cậu làm người đại diện của Thoại Mỹ thì đương nhiên không thành vấn đề."

Úc Nam thấy Thoại Mỹ mang thai là một tin tức tốt, chỉ là đoàn làm phim bọn họ đã trải qua một lần thay máu, nếu lại xảy ra một chuyện như Lý Vỹ, vậy bộ phim này chắc chắn sẽ tiêu đời.

Sau đó, Dương Hữu Quốc lợi dụng thời gian ngủ để xử lý tất cả tài liệu cần xử lý gấp, còn đánh thức Rick và nói chuyện qua video với anh ta, giao toàn quyền cho anh ta xử lý công việc của công ty trong thời gian tới.

Nếu anh muốn đi tới trường quay cùng Thoại Mỹ thì phải có đầy đủ thời gian, anh phải thả ra vài chuyện của công ty.

Rick đoán được Dương Hữu Quốc muốn chăm sóc Thoại Mỹ , nhưng vẫn không khỏi than thở. Dương Hữu Quốc thật sự quá nuông chiều Thoại Mỹ . Từ khi anh ta vào làm trong Đại Thiên đến bây giờ chưa từng thấy Dương Hữu Quốc bỏ xuống chuyện của công ty, bởi vậy có thể thấy được Thoại Mỹ thật sự rất quan trọng đối với anh.

Anh có thể bỏ ra tất cả vì cô,

Sáng sớm hôm sau, Thoại Mỹ thấy Dương Hữu Quốc còn chưa tới công ty, hơn nữa cũng không thay bộ vest liền hỏi: “Anh không đi làm à?"

"Anh có đi, anh sẽ đi cùng em tới trường quay làm việc." Dương Hữu Quốc mỉm cười nói: “Cho dù Anh Mạt chăm sóc em không tệ, nhưng với tình hình hiện nay thì anh nhất định phải đi cùng em, nếu không anh sẽ không yên tâm."

Anh không muốn để cho Thoại Mỹ bỏ việc quay phim, như vậy cách tốt nhất là anh - người đại diện riêng sẽ đi theo.

"Tổng Giám đốc Dương, anh không cảm thấy vì chăm sóc em mà ném việc của công ty sang một bên như vậy là rất..."

"Em đừng nói như vậy, em là trọng điểm bồi dưỡng sau này của Đại Thiên, cho nên anh phải chú ý tới em và cả con của chúng ta nữa."

...

Sau khi trong tay Trần Viễn nắm giữ chứng cứ chắc chắn đã chủ động tìm tới cửa, giả vờ trúng kế.

"Bác sĩ Trương, Tổng Giám đốc nhà tôi bảo tôi tới tìm hiểu một chút về trình tự phẫu thuật cụ thể. Bà chủ nhà tôi bằng lòng phối hợp trị liệu, cụ thể cần phải làm những gì?"

Bác sĩ Trương vừa nghe được lời này thì vội vàng đứng lên: “Các anh không cần phải làm gì cả, mau chóng đưa cô ấy đến bệnh viện là có thể lập tức bắt đầu phẫu thuật."

Trần Viễn nghe nói vậy thì cố nén xuống cơn giận trong lòng.

Người như vậy không xứng làm bác sĩ! Không, cô ta thậm chí không xứng làm người nữa.

Trần Viễn rất muốn trực tiếp xé rách bộ mặt giả tạo của cô ta, nhưng vì để tìm ra người đứng sau sai khiến, anh chỉ có thể lựa chọn nhẫn nhịn. Lại để cho bọn họ kiêu căng thêm vài ngày nữa, chuyện này sẽ nhanh chóng có kết quả thôi.

"Được, tôi sẽ gọi điện liên hệ với cô sau. Cô cũng biết Tổng Giám đốc của chúng tôi rất thương vợ của ngài ấy, cho nên mong cô nhất định phải cố gắng hết sức trong lần phẫu thuật này đấy." Trần Viễn cố gắng hết sức duy trì vẻ lịch sự trên gương mặt.

"Chuyện này thì anh cứ yên tâm đi, bệnh viện chúng tôi rất có uy tín."

Lúc Trần Viễn xoay người sắp đi, bỗng nhiên dừng bước: “Đúng rồi... Tôi suýt nữa quên mất, Tổng Giám đốc còn bảo tôi hỏi thử, vì sao báo cáo kiểm tra của bà chủ chúng tôi lại bị lộ ra ngoài? Về điểm này hình như bệnh viện các cô còn chưa đưa ra một câu trả giải thích hợp lý! Nếu chuyện này không giải quyết được, có lẽ tôi sẽ thường xuyên tới cửa tới quấy rầy cô đấy."

Vẻ mặt bác sĩ Trương lập tức thay đổi, không ngờ Trần Viễn khách sáo nói ra lời nói này lại làm cho cô ta cảm thấy sợ hãi và khẩn trương.

"Bệnh viện chúng tôi rất coi trọng chuyện này, đã phái người bắt tay vào điều tra! Dù sao Thoại Mỹ là một ngôi sao lớn, có thể là do Paparazzi làm."

Trần Viễn không nói gì nữa, nếu không anh có thể sẽ thật sự không nhịn được mà nổi giận. Anh nhanh chóng lái xe rời khỏi bệnh viện nhưng để lại một số người đang âm thầm theo dõi, tin tưởng chuyện này sẽ nhanh chóng có đáp án.

Bác sĩ Trương tận mắt nhìn thấy Trần Viễn lái xe rời đi, lúc này mới ở trong văn phòng bấm số gọi điện.

"Bọn họ tin tưởng rồi! Sẽ lập tức sắp xếp phẫu thuật."

"Nhưng tôi muốn gặp cô một lần, chuyện này quá mạo hiểm, điều kiện cô đưa ra đã không thể thỏa mãn tôi được."

Cô ta đã chứng kiến phong cách làm việc của Dương Hữu Quốc và Trần Viễn, nhất định phải cho mình thêm một bảo đảm nữa, bằng không chết thế nào cũng không biết.

Đây cũng không phải là gia đình bình thường, mà là bà chủ của Tổng Giám đốc Đại Thiên!

Nếu chẳng may có một ngày sự việc đã bại lộ, cô ta phải để lại cho mình một đường lui.

"Cô còn muốn gì nữa? Cứ nói trong điện thoại đi."

"Không được, tôi không gặp được cô thì xem như chuyện này dừng lại ở đây, hoặc các người có thể đi tìm người khác, xem có ai bằng lòng mạo hiểm như vậy không."

Bên kia điện thoại, Chu Nhu hơi sửng sốt, cô ta không ngờ đối phương lại tạm thời thay đổi ý định vào thời điểm này.

Lúc này, cô làm sao có thể đi tìm người khác chứ?

"Được, tôi suy nghĩ kỹ rồi liên lạc lại với cô sau." Chu Nhu ghét nhất là bị người ta uy hiếp, nhưng cô ta ngoại trừ đồng ý thì không lựa chọn thứ hai.

Lúc này Chu Nhu căn bản sẽ không ngờ được, cô ta bước ra một bước này, chờ đợi cô ta chính là vực sâu nghìn trượng...

Chu Nhu nói chuyện này cho mẹ chồng cô ta biết. Dù sao chuyện phát triển đến bước này, cô ta cũng không biết nên làm thế nào chỉ có thể nhờ mẹ chồng giúp đỡ.

"Cô ta muốn giao dịch bằng tiền mặt, hơn nữa phải thấy được tiền trước, nhất định đòi con phải tự mình tới gặp mặt cô ta, bằng không sẽ ngừng hợp tác." Chu Nhu nói ra điều kiện của bác sĩ Trương.

Mẹ chồng cô nghe xong thì im lặng mấy giây mới nói: “Cô ta làm như thế cũng có thể hiểu được, con đi chuẩn bị trước đi."

Ngoại trừ chuyện này, Chu Nhu còn có một chuyện rất quan trọng khác, đó chính là chuẩn bị trở về nhà họ Chu gặp ông cụ Chu.

Cô vì ngày này mà lên kế hoạch lâu như vậy, tuyệt đối không thể thất bại được.

...

Sau hai ngày nghỉ, Thoại Mỹ lại trở lại đoàn làm phim.

Người trong đoàn làm phim đã biết tất cả tin tức về cô, thấy dưới tình huống như vậy mà cô vẫn có thể kiên trì tới quay phim thì đều vô cùng bội phục tinh thần chuyên nghiệp của cô, dù sao cũng không có nhiều nữ diễn viên có thể thật sự làm được như cô.

Trên thực tế, sức khỏe của Thoại Mỹ đúng là cần phải chú ý nhiều, nhưng không phải vì bị ốm mà là vì mang thai.

Khác với mấy tháng trước, lần này Thoại Mỹ quay về đoàn phim, Dương Hữu Quốc vẫn ở bên cạnh cô, cũng không để cho Thoại Mỹ tự mình làm bất cứ chuyện gì, chiếu cố khắp nơi.

"Chị Mỹ , có thể tiếp tục quay chưa? Đạo diễn Úc bảo tôi tới hỏi thử, nếu chị cần nghỉ ngơi thì có thể chờ qua mấy ngày nữa lại quay." Phó đạo diễn qua hỏi thăm tình hình của Thoại Mỹ .

"Tôi không sao, có thể tiếp tục làm việc rồi."

"Những lời trách móc chị bên ngoài... chị đừng để ở trong lòng, mọi người chúng tôi đều ủng hộ chị!"

Dương Hữu Quốc ngồi ở trên ghế sofa bên cạnh, chậm rãi ngẩng đầu lên và liếc nhìn phó đạo diễn kia, phó đạo diễn lập tức rời khỏi phòng nghỉ của Thoại Mỹ .

Thoại Mỹ nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì không khỏi lắc đầu cười gượng.

Ngay cả như vậy mà người đại diện riêng này của cô cũng muốn ghen sao?

Đây chỉ là đồng nghiệp trong đoàn làm phim đang quan tâm tới cô mà thôi.

Sau khi Daniel biết Thoại Mỹ trở về, cũng đã từng đặc biệt tới đây thăm cô. Trải qua chuyện bị Dương Hữu Quốc công kích lần trước, anh ta đối với Thoại Mỹ thật sự chỉ là sự quan tâm giữa đồng nghiệp, từ trình độ nào đó mà nói, anh ta có thể được Dương Hữu Quốc lựa chọn đóng vai nam chính, cho dù thưởng thức người đẹp cũng biết nắm chắc chừng mực.


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top