Ảnh Hậu Của Tổng Giám Đốc Chương 398+399+400+401
Chương 398: Cuối cùng cô vẫn tự mình đối mặt
Bây giờ ông vẫn là người đứng đầu nhà họ Dương, chẳng lẽ chút quyền lực đó cũng không có?
Trợ lý chỉ có thể bất chấp đồng ý giữ bí mật chuyện này.
Một bên là Dương Hữu Quốc oai phong trên thương trường, một bên là lão gia chủ nhà họ Dương, anh chỉ là một trợ lý nhỏ làm gì có năng lực gì đâu? Hai bên đều là người anh không thể đắc tội nha!
Chỉ là, thật ra ông cụ Dương đã sớm lui về đằng sau, chỉ ngẫu nhiên có mặt trong những buổi hoạt động công khai của công ty, lần này sao lại đối tốt với cháu dâu như vậy đâu, thậm chí không để ý sự ngăn cản của Dương Hữu Quốc mà đặc biệt từ nước ngoài trở về?
Hơn nữa lại là tiến hành trong bí mật nữa...
Ông cụ Dương liếc mắt nhìn trợ lý một cái, cầm điện thoại, bên trên là tin nhắc trả lời lại: "Không thành vấn đề, có ngài gia nhập liên minh, bộ phim này nhất định sẽ càng phấn khích! Ông Dương, địa chỉ của đoàn phim ở ngay tại..."
Ông cụ Dương hài lòng buông điện thoại xuống, tin tức này quả thật là《 Dục hỏa chi luyến 》được Tổng Đạo diễn bộ phim gửi tới.
Tất cả mọi người đều không biết, ông cụ Dương trước kia cũng là một diễn viên đóng phim, ông muốn gặp cháu dâu, Dương Hữu Quốc làm mọi cách che giấu, vậy thì ông trực tiếp đến đoàn phim làm trợ diễn! Tự bản thân nhìn cháu dâu Thoại Mỹ của ông, hơn nữa còn phải gạt Dương Hữu Quốc .
Ông từng dùng nghệ danh Dương Hải vào đoàn phim, cho nên Tổng Đạo diễn cũng không biết thân phận của ông, việc tiếp theo ông cần làm, là khiến thần không biết quỷ không hay trở thành một lão đặc công cùng Thoại Mỹ ! Bởi vì thân phận lão đặc công vô cùng đặc biệt, luôn phải mang theo mũ, dán râu giả, cho nên căn bản không lộ rõ gương mặt thật.
Sáng sớm ngày hôm sau, xe của Dương Hữu Quốc vừa mới dừng lại ở công ty, đã thấy Trần Viễn vội vàng chạy lại, bình tĩnh đứng trước mặt anh, thấp giọng báo lại tin tức vừa mới thu được.
Dương Hữu Quốc lộ ra nụ cười như có như không: "Cứ tùy ông ấy là được, chỉ cần bảo đảm an toàn cho ông ấy, dù sao đó chỉ là động tác đầu tiên."
"Nếu ông chủ và mợ chủ ở chỗ làm phim xảy ra chuyện gì..."
"Thoại Mỹ có thể ứng phó."
Dương Hữu Quốc chỉ nói năm chữ, không nói thêm với Trần Viễn nữa, lập tức đi vào cửa lớn công ty.
"Tổng Giám đốc Dương."
"Chào buổi sáng, Tổng Giám đốc Dương."
Trên gương mặt người đàn ông giữ nguyên một biểu cảm lạnh lùng, dùng cách gật đầu trả lời lại nhón nhân viên, lúc thang máy đến, trực tiếp sải bước đi vào, Trần Viễn theo sát phía sau.
"Có thể ông cụ ở nước ngoài giải sầu vô cùng buồn chán, muốn mượn cơ hội này qua đoàn phim, chỉ cần ông ấy an toàn, những chuyện khác, làm theo ý của ông ấy."
"Vậy bên mợ chủ?" Trần Viễn không biết nên nói cho Thoại Mỹ hay không, để cô chú ý đến một người lớn tuổi có thể tùy lúc gây khó dễ cho cô ở đoàn phim.
"Tạm thời không cần phải nói."
Dương Hữu Quốc muốn xem xem ông cụ Dương rốt cuộc muốn làm cái gì?
Hơn nữa, vợ của anh làm sao mà ngay cả loại gặp mặt trình độ này đã không thể ứng phó được?
...
Thoại Mỹ một lòng để tâm vào chuyện đóng phim, căn bản không nghĩ tới ông cụ Dương sẽ nhảy dù vào đoàn phim.
Bởi vì diễn viên nữ của《 Dục hỏa chi luyến 》phải trải qua cạnh tranh cực lớn, mấy người Thoại Mỹ kịch liệt cạnh tranh, cô phải đưa ra một trăm đến hai trăm tự tin đáp lại, mới có được trăm phần trăm chắc chắn nắm vai diễn này vào tay.
Mà bên trong số người cạnh tranh đó, có nữ diễn viên Hề Mạn, là nữ diễn viên có danh tiếng trong bộ phim hành động, cũng là người vừa được nhận giải nữ phối hợp diễn tốt nhất.
Thoại Mỹ đã không còn gì khác, lựa chọn duy nhất của cô là bản thân phải đưa ra sự cố gắng lớn nhất, về phần quyết định cuối cùng, hoàn toàn nằm trong tay đạo diễn và nhà sản xuất.
Đêm khuya, Thoại Mỹ vẫn đứng trước gương tập động tác và lời thoại.
Nhìn cô chăm chỉ khiến Dương Hữu Quốc không đành lòng làm phiền cô, nghĩ đến ông cụ Dương ngủ lại khách sạn mà đoàn phim sắp xếp, anh lắc đầu cười khổ, không biết ông ấy sẽ làm vợ anh khó xử như thế nào nữa.
Dương Hữu Quốc lại xử lý văn kiện, nhìn thời gian đã muộn, mới đến bên cạnh Thoại Mỹ , nói: "Nghỉ ngơi một chút đi? Sốt ruột quá sẽ không có được trạng thái tốt nhất."
Thoại Mỹ gật đầu, lưu luyến thả kịch bản ra, đi cùng Dương Hữu Quốc vào phòng khách.
Dương Hữu Quốc nghĩ nghĩ, vẫn không nói chuyện ông cụ Dương ra, mà nắm lấy tay Thoại Mỹ : "Trước khi tham gia diễn thử, em còn phải theo anh tham dự lễ công bố《 Mảnh vỡ hồi ức 》, đến lúc đó anh sẽ sắp xếp ổn thỏa mọi thứ."
"Ừm, thời gian rất gấp, em cũng không thể được..." Tâm tư của Thoại Mỹ đều đặt trên kịch bản, căn bản không muốn làm chuyện gì khác.
"Anh biết em thật sự coi trọng vai diễn này, nhưng em đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ rồi, còn lại là điểu chỉnh tốt tâm lý, đối với em mà nói, cũng có thể thả lỏng một chút, hơn nữa, nhóm fans của em còn đang mong chờ hoạt động mới nhất của em đấy."
Thoại Mỹ nghe lời anh nói, suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Được, em nghe anh."
Bởi vì, anh chính là người đại diện của cô nha.
Dương Hữu Quốc ôm cô vào lòng, hôn nhẹ hai má cô, anh cũng không biết ông cụ Dương sẽ làm gì, cũng không có cách nào để Thoại Mỹ chuẩn bị phòng bị trước, có một số việc, cuối cùng cô vẫn phải tự mình đối mặt.
Nhưng mặc kệ xảy ra chuyện gì, anh đều tin tưởng Thoại Mỹ .
Cảm giác được anh ôm không giống mọi khi, cô nghiêng người, ngạc nhiên nhìn Dương Hữu Quốc : "Hôm nay có chuyện gì sao?"
"Không có..." Dương Hữu Quốc cười cười: "Đã muộn rồi, nghỉ ngơi thôi."
"Ừm." Thoại Mỹ đi theo sau anh, đi vào phòng ngủ.
Lúc ở nhà, cô thật sự thích cảm giác luôn đi theo sau anh như vậy, giống như mặc kệ đi đâu, cô đều có cảm giác vô cùng an toàn, vì người đàn ông vĩnh viễn ở trước mặt cô giúp cô che chắn giông bão.
Mà giờ phút này, ở trong lòng Dương Hữu Quốc , cũng vô cùng ấm áp.
Bọn họ là đôi vợ chồng bị giới giải trí chú ý tới, nhưng cũng hưởng thụ cuộc sống hôn nhân bình thường, đây mới là điều khó khăn nhất.
...
Đối với lễ công bố này, Đại Thiên chuẩn bị vô cùng tỉ mỉ, bởi vì có bộ phim 《Mảnh vỡ hồi ức 》thật đẹp.
Ngăn chặn tất cả dư luận nghi ngờ một cách hoàn hảo, hơn nữa không chỉ có phòng bán vé bán chạy, càng lấy được thành tích cực kỳ tốt trong các buổi lễ điện ảnh năm nay.
Dựa theo yêu cầu từ văn phòng Tổng tài, lễ công bố này được Đại Thiên tổ chức ở một tòa khách sạn năm sao, hơn nữa còn mời rất nhiều đạo diễn nổi tiếng, tai to mặt lớn trong vòng, nhiều nhất chính là phóng viên của các trang web.
Đây là lễ công bố 《Mảnh vỡ hồi ức 》, nhưng không thể không làm tuyên truyền cho 《Đồng lúa mạch 》, cho nên Âu Dương Hải cũng bị Dương Hữu Quốc yêu cầu xuất hiện.
Chẳng qua Âu Dương Hải sẽ đến cũng là bởi vì vị "Trợ lý nhỏ" kia của anh.
Lúc khách quý chậm rãi đi vào chính sảnh tổ chức buổi lễ, Thoại Mỹ mặc một bộ sườn xám thêu hoa lài, khí chất tao nhã đoan trang, nụ cười điềm tĩnh trên mặt rung động lòng người, cả người giống như đám mây chậm rãi bay tới.
Quét mắt nhìn cả chính sảnh, nhóm khách quý nữ đều ăn mặc trang điểm xinh đẹp, vô cùng diễm lệ, Thoại Mỹ lại mặc một bộ sườn xám thanh lịch như vậy, nhìn càng nổi bật, càng khác biệt.
Bùi Hiển Hiển ở trong đám người liếc mắt một cái lập tức nhìn thấy Thoại Mỹ trực tiếp bỏ lại Âu Dương Hải ở một bên, đi đến bên cạnh Thoại Mỹ .
Chương 399: Cô thật sự không biết sao
Biểu cảm của Âu Dương Hải lập tức trở nên cực kỳ không thích, anh để tâm đối xử với Bùi Hiển Hiển như vậy, mà sao trong lòng của cô, địa vị của anh vẫn không bằng Thoại Mỹ .
Bùi Hiển Hiển không có cảm giác gì, cười đi qua chào hỏi Thoại Mỹ : "Chị Tiểu Mỹ !"
Thoại Mỹ lập tức chú ý đến biểu cảm của Âu Dương Hải.
"Chị Tiểu Mỹ , em rất nhớ chị nha..."
"Chị cũng nhớ em, nhưng mà, em không cảm thấy biểu cảm của một số người không thích hợp sao?" Thoại Mỹ cười nói.
Âu Dương Hải ở phía sau Bùi Hiển Hiển, cách cô không xa, vô cùng bực mình cầm một ly nước táo thơm ngát, buồn bã uống, anh đường đường là ảnh đế, làm sao lại trở nên như vậy chứ! Lúc nào cũng phải thời thời khắc khắc nhìn trợ lý của mình, sợ cô chạy theo người khác...
Bị người ta coi nhẹ như vậy, anh đi theo Bùi Hiển Hiển tham gia những buổi lễ này đã không biết bao nhiêu lần.
Có người chú ý tới Âu Dương Hải đã ở chính sảnh, liên tiếp tiến lại, trường hợp bình thường như vậy, Âu Dương Hải căn bản sẽ không lộ diện, cho dù có lộ diện, cũng tuyệt đối sẽ không để ý tới những lời a dua nịnh hót của đám người này, nhưng bây giờ, anh nhìn Hiển Hiển vui mừng khi nhìn thấy Thoại Mỹ như vậy, xoay người nói chuyện phiếm với người khác.
Thoại Mỹ nhìn một màn này, nén cười, hỏi Bùi Hiển Hiển: "Gần đây như thế nào? Công tác có thuận lợi không?"
"Âu Dương Hải lúc nào cũng đi theo em!" Bùi Hiển Hiển nhíu mày.
"Như vậy sao...."
"Em chưa từng gặp qua nghệ sĩ như anh ta bao giờ!" Bùi Hiển Hiển trừng mắt nhìn, giây tiếp theo lại lộ ra nụ cười thoải mái: "Nhưng mà, bây giờ em cũng quen rồi, đa số mọi chuyện vẫn xử lý tốt."
Rõ ràng Âu Dương Hải hạ quyết tâm thuần phục Bùi Hiển Hiển, để cô vĩnh viễn ở cạnh bên mình, kết quả người luôn phải thỏa hiệp lại là anh!
Rốt cuộc ai mới là người bị thuần dưỡng đây?
"Hiển Hiển nha, em có chú ý đến không, trên thế giới này, chỉ lúc anh ấy đối mặt với em, mới là chân thật nhất, có bao nhiêu người muốn làm trợ lý của anh ấy, nhưng đều bị anh ấy từ chối." Thoại Mỹ nhìn Âu Dương Hải yên lặng né tránh bày tỏ của hai người phụ nữ kia, lời nói mang hàm ý khác.
"Người như vậy, em nhất định phải chăm sóc người ta thật tốt, bởi vì không có em bên cạnh, anh ấy sẽ mất đi rất nhiều thứ."
Không phải danh lợi, mà là tâm hồn an ổn.
"Anh ta là thấy em dễ khi dễ, muốn tra tấn em!" Bùi Hiển Hiển tức giận, hừ một tiếng.
"Nhưng mà, anh ấy đặc biệt nghe lời em nói nha."
"Nếu anh ta không nghe, em đã sớm xin nghỉ rồi." Bùi Hiển Hiển nhìn bên cạnh Âu Dương Hải bỗng dưng xuất hiện mấy nữ nghệ sĩ xinh đẹp mặc lễ phục dạ hội, trên gương mặt lộ rõ vài phần tức giận.
Thoại Mỹ ho khan một tiếng: "Chị thấy Âu Dương Hải dường như không có thích loại trường hợp này, em có muốn qua đó chắn rượu giúp anh ấy không?"
Bùi Hiển Hiển hùng hổ xoay người, nhưng mà giây tiếp theo, cô lập tức va vào một người đột nhiên đi tới.
Ly rượu trong tay đối phương hơi nghiêng, sau đó, rượu trong ly đều đổ lên váy dài trên người đối phương.
Bùi Hiển Hiển vội vàng xin lỗi: "Thật xin lỗi, tôi..."
"Thật xin lỗi cái gì! Cô đi không nhìn đường sao! Chỗ sa hoa như vậy, loại người cấp thấp như cô sao có thể đi vào! Là người của công ty nào?"
Trợ lý của nữ nghệ sĩ váy dài kia giương nang múa vuốt la hét: "Cô có biết bộ váy này của chị Linh quý như thế nào không?"
Bùi Hiển Hiển biết cô có trách nhiệm, vội vàng cúi đầu nói: "Thật xin lỗi, tôi thật sự không cố ý."
"Được rồi, đừng ầm ĩ, tôi thấy cô ấy thật sự không cố ý, chiếc váy này cũng không thể mặc nữa, để cô ấy bồi thường là được rồi, tôi đến phòng nghỉ thay quần áo." Người phụ nữ được gọi là chị Linh liếc mắt nhìn Bùi Hiển Hiển một cái, bất đắc dĩ nói.
Trong lời nói của cô ta, dường như là cô ta không so đo với Bùi Hiển Hiển, có lòng từ bi, nhưng trên thực tế, một trợ lý làm sao có thể bồi thường bộ lễ phục có giá trên trời như vậy.
Gương mặt nhỏ nhắn của Bùi Hiển Hiển lập tức tái nhợt đi không ít: "Thật xin lỗi! Để tôi xem xem có thể giặt giúp cô hay không!"
"A, nực cười, loại váy này cô có thể giặt sao? Hơn nữa, lúc cô giặt xong, chị Linh của chúng ta làm sao có thể mặc nữa! Tôi nhìn cô chắc là nghệ sĩ nhỏ của công ty nào được phái tới đi! Hoặc là, cô là người của khách sạn? Gọi quản lý của cô ra đây!"
Bùi Hiển Hiển cúi đầu càng thấp, nắm chặt tay, làm sao bây giờ...
Sắc mặt Thoại Mỹ cũng trở nên không tốt, cô vừa mới chuẩn bị tiến lên, bỗng nhiên một thân ảnh xuất hiện bên cạnh Bùi Hiển Hiển, anh trực tiếp che chắn Bùi Hiển Hiển sau người.
Thoại Mỹ thấy vậy, thu lại bước chân, chuẩn bị xem kịch vui.
"Chuyện gì?"
Đối phương vừa thấy Âu Dương Hải lại đây, vội vàng nở nụ cười, nịnh nọt nói: "Anh Hải! Là tiểu nha đầu này làm bẩn váy của chị Tố Linh, bọn em chuẩn bị xử lý rồi, không có việc gì, chút việc nhỏ, không phiền anh Hải lo lắng."
"Tôi không hỏi cô." Âu Dương Hải lạnh lùng liếc mắt nhìn đối phương một cái, sau đó nghiêng người nhìn Bùi Hiển Hiển bên cạnh: "Nói chuyện."
"Tôi... Tôi thấy có người mời anh uống rượu, sợ anh uống say nên muốn đi qua chắn rượu giúp anh, nhưng mà... Không nghĩ tới vừa đi qua lập tức đụng vào chị Tố Linh, tôi không phải cố ý đâu, tôi đồng ý phụ trách, nhưng mà nếu như bồi thường, tôi không có..."
Bùi Hiển Hiển bây giờ dường như đã độc lập, căn bản không có nhiều tiền như vậy!
Âu Dương Hải luôn lạnh lùng với người ngoài, sao lại có kiên nhẫn với một tiểu nha đầu như vậy? Trong lòng đối phương lộp bộp một chút, cảm thấy quan hệ giữa hai người bọn họ không thích hợp.
Âu Dương Hải nhìn Bùi Hiển Hiển, sau đó nhìn bộ váy dài kia, lập tức bước hai bước, giày để trên làn váy, sau đó đạp hai phát: "Tôi cũng không nhúng tay vào chuyện của người khác, nhưng chuyện của cô ấy, chính là chuyện của tôi, chiếc váy này, coi như là tôi hủy, muốn xử lý như thế nào, nói với tôi."
"Anh Hải, anh đây là..."
Âu Dương Hải nâng cánh tay trái lên, trực tiếp ôm bả vai Bùi Hiển Hiển, lạnh lùng nói: "Giới thiệu với mấy người một chút, đây là trợ lý của tôi, Bùi Hiển Hiển, nếu có nói lời gì sai sót, phiền toái đổi đối tượng."
Nói xong, anh mang theo Bùi Hiển Hiển rời đi trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người.
Đúng lúc đụng đến Dương Hữu Quốc đang đi đến, anh lạnh lùng lỗ mãng nói một câu: "Tôi đã đến, bây giờ đi."
Lông mày Dương Hữu Quốc hơi nhếch lên, anh đến gây chuyện xong lại quay đi...
Thoại Mỹ cười đi qua, khoác tay trên cánh tay Dương Hữu Quốc : "Hữu Quốc , anh nói lúc nào Hiển Hiển mới có thể hiểu được?"
"Có lẽ cô ấy sớm hiểu được, nhưng mà không có trả lời."
Bùi Hiển Hiển cũng không có chất phát như Trần Viễn, tầm tuổi của cô là độ tuổi khao khát tình yêu, làm sao một chút cảm giác cũng không có?
Hơn nữa, cô ấy luôn luôn thông minh như vậy.
Thoại Mỹ gật đầu, cảm thời lời của Dương Hữu Quốc có đạo lý, có lẽ, Bùi Hiển Hiển không tin Âu Dương Hải là thật tâm thật dạ, muốn khảo nghiệm anh?
Lúc đi ra khỏi cửa khách sạn, Bùi Hiển Hiển tránh khỏi cái ôm của Âu Dương Hải: "Yến hội còn chưa kết thúc đâu, anh thân là khách quý, sao lại có thể đi như vậy? Hơn nữa, tôi còn chưa nói chuyện với chị Tiểu Mỹ nữa!"
"Tôi!" Âu Dương Hải kéo lỏng cà-vạt: "Em là trợ lý của tôi, em ở trong đó bị người ta khi dễ, lại muốn tối trơ mắt nhìn sao? Tôi nói cho em biết, nếu lại để tôi thấy bọn họ đối xử như vậy với em, chuyện gì tôi cũng đều làm được."
Chương 400: Không giả ngu
Bùi Hiển Hiển nhìn nhìn anh, trong đôi mắt to ánh lên đèn nê ông bên đường, “Vậy được, chúng ta đi gặp đạo diễn, còn thời gian.”
“Không đi!” Âu Dương Hải lần đầu tiên trực tiếp từ chối đề nghị Bùi Hiển Hiển, anh cảm thấy anh không thể nuông chiều cô nữa, mỗi ngày tính nhẫn nại của anh đều chịu đựng khảo nghiệm.
“Nhưng mà, tôi đã đồng ý với bọn họ, chẳng lẽ bảo tôi lấy danh nghĩa trợ lý của anh lỡ hẹn sao?”
“Tôi vừa mới giúp em bồi thường một chiếc váy giá trên trời, em không định trước tiên theo tôi chấm dứt chuyện này sao?” Âu Dương Hải chắn ở trước mặt Bùi Hiển Hiển, lộ ra một tia tươi cười tức giận.
“Anh muốn thế nào?” Bùi Hiển Hiển cảnh giác nhìn anh, giây tiếp theo kiên định nói, “Tôi sẽ không vì tiền mà từ bỏ tôn nghiêm!”
“Được, tôi sẽ không làm chuyện khiến em đánh mất tôn nghiêm, đến nhà tôi, nấu bữa khuya một tháng, nấu bữa sáng một tháng.”
“Vậy chẳng phải mỗi ngày cũng chưa có cách về nhà sao?”
“Bằng không, đưa tiền cho tôi!” Âu Dương Hải xoay người nụ cười càng sâu, sau khi đi tới phía trước hai bước, nhìn thấy Bùi Hiển Hiển còn đứng tại chỗ, cười lớn tiếng nói, “Không đi gặp đạo diễn, vậy tôi về nhà!”
“Anh đứng lại!” Bùi Hiển Hiển vội vã chạy tới, cô thật vất vả tranh thủ được cơ hội gặp mặt, đương nhiên muốn đi gặp, chỉ là cô nghĩ đến nụ cười vừa rồi của Âu Dương Hải, cảm thấy tim đập nhanh.
Rốt cuộc bọn họ là quan hệ gì? Bản thân Bùi Hiển Hiển cũng không rõ.
Trước kia cô vẫn luôn sinh bệnh, trường học đều rất ít đi, quen biết nam sinh cũng ít, cô không biết rõ lắm rốt cuộc thích một người là cảm giác thế nào.
Hơn nữa, thân thể của cô sẽ luôn khoẻ mạnh sao?
Cô không biết, cho nên không dám đánh cuộc.
Cô càng tiếp cận Âu Dương Hải, càng biết anh vì chính mình thay đổi bao nhiêu, mỗi lần trở thành trường hợp đặc biệt của anh, đều làm Bùi Hiển Hiển có một lát thất thần. Cô không nghĩ tới siêu sao ảnh đế vốn dĩ cách cô xa xôi như vậy, lại thật sự đối xử tốt với cô.
Nếu như, sau khi cô trả giá thật lòng, anh chỉ xua xua tay nói là một trò đùa.
Cho nên, cô nỗ lực giả ngu.
Chỉ cần không thừa nhận, không đáp lại, có lẽ có thể một mực bảo trì trạng thái như vậy.
Sao cô lại không động lòng chứ? Người đàn ông đẹp trai như vậy mỗi ngày đều ở trước mắt cô, hơn nữa vẫn luôn cẩn thận để ý cảm nhận của cô, nếu không động lòng, cô thật sự là đầu gỗ.
Bùi Hiển Hiển ở trên xe cúi đầu, đắm chìm trong suy nghĩ của mình.
Cô còn có thể đi tham gia bộ huấn luyện quan hệ xã hội trong Đại Thiên, chờ đến một ngày Âu Dương Hải không cần cô nữa…
“Này, ngủ rồi?” Âu Dương Hải nhíu mày nhìn cô, giống như cảm thấy sắc mặt cô có chút tái nhợt, giơ tay thăm dò cái trán của cô.
Bùi Hiển Hiển giống như đã quen với việc tiếp xúc tứ chi của anh.
Chẳng qua…… Anh có thể chấp nhận một người bình thường như mình, còn người trong nhà anh thì sao?
Bùi Hiển Hiển không dấu vết né tránh tay anh, “Tôi không ngủ, sắp tới rồi.”
Cô nghĩ, chỉ cần cô không nói, Âu Dương Hải vĩnh viễn sẽ không biết cảm giác trong lòng cô, cô nhất định phải khống chế tình cảm của mình.
Âu Dương Hải nhìn người trước mặt, dời mắt, anh không có ý định cho Bùi Hiển Hiển cơ hội chạy trốn, mặc kệ bị né tránh bao nhiêu lần, anh đều sẽ tới gần cô.
Cho dù con đường này thật sự rất quanh co, anh cũng không sợ, trên thế giới này, lần đầu tiên anh cảm thấy hứng thú đối với một người phụ nữ, sao có thể dễ dàng thả cô đi?
Anh tận lực làm Bùi Hiển Hiển hiểu rõ anh, mặc kệ bao nhiêu năm.
……
Với sự nổi tiếng của 《Mảnh vỡ hồi ức 》, phim truyền hình 《 Đồng lúa mạch 》 cũng được chú ý, phim tuyên truyền cũng chịu chú ý, độ nổi tiếng của Thoại Mỹ cũng tăng lên rất nhiều, cái nhìn của mọi người đối với cô có thay đổi rất lớn so với trước kia, ảnh hậu đã từng bị tai tiếng quấn thân đã biến mất không thấy, bởi vì mọi người đều có thể nhìn tahays mấy ngày đó tới nay, Thoại Mỹ nỗ lực trả giá cùng không ngừng tiến tới.
Lần này làm nữ chính diễn cùng Âu Dương Hải, người ngoài giới cũng sẽ không cho rằng Thoại Mỹ sẽ liên luỵ Âu Dương Hải, bản thân cô chính là một diễn viên có kỹ thuật, hơn nữa làm việc kín đáo, sẽ không lợi dụng cơ hội lần này cọ nhiệt Âu Dương Hải.
Sau khi Thoại Mỹ nhận được lời mời chính thức thử vai 《 Dục hỏa chi luyến 》, chú ý tới tên đối thủ cạnh tranh, Hề Mạn và Hàn Tử Di. Hai người đều là diễn viên cực kỳ có thực lực, Hề Mạn còn từng tham gia diễn xuất trong vở kịch 《 Hồ Bạch tượng 》.
Tổng đạo diễn được chọn cũng đã xác định, là đạo diễn Hoa kiều Úc Nam, anh ta đã từng có hai tác phẩm điện ảnh đạt được đề cử của liên hoan phim quốc tế, là một đạo diễn thế hệ 80, thành tích của anh ta đã cực kỳ không tồi.
Cho nên lần này cạnh tranh càng thêm kịch liệt!
Thoại Mỹ cùng Dương Hữu Quốc nhìn nhau.
“Em sẽ cố gắng.”
“Anh ở bên cạnh em.”
Mỗi một bước Dương Hữu Quốc vì Thoại Mỹ vạch kế hoạch đều có lý do của anh, anh tin tưởng thực lực của Thoại Mỹ , hơn nữa mặc kệ kết quả thế nào, chỉ cần ra sức thực hiện, liền không hối hận.
……
Chiều hôm nay.
Ở vườn hoa phía sau khách sạn nào đó, một ông già mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn đi vào quán cà phê, sau khi nhìn xung quanh, đi đến một cái bàn ở trong góc.
“Ông Dương, ngài đã tới!” Úc Nam đứng dậy, đối với ông cụ Dương nhiệt tình vươn tay, “Đã sớm nghe ba tôi nhắc đến tên của ngài, rất vinh hạnh cùng ngài gặp mặt.”
“Nói ngắn gọn đi, tôi có hai việc muốn phiền cậu hỗ trợ.” Ông cụ Dương đối với một hậu bối khách khí như vậy, đã cho đủ mặt mũi.
Úc Nam gật đầu, “Mời ngài nói!”
“Thứ nhất, chuyện tôi gia nhập bộ phim này, không thể để bất luận kẻ nào biết, cái tôi nói chính là thân phận thật sự của tôi.”
Ông cụ Dương và ba của Úc Nam là bạn bè nhiều năm, ông có thể thuận lợi gia nhập, cũng là người bạn già này hỗ trợ, cho nên Úc Nam biết ông chính là ông nội của Dương Hữu Quốc , chủ tịch tập đoàn Dương thị.
Úc Nam gật đầu, “Được, ngài yên tâm, tôi sẽ sắp xếp ổn thoả, nhưng trong quá trình quay phim, ngài nhất định phải chú ý thân thể.”
“Thứ hai, ngày mai là phỏng vấn nữ chính đúng không? Tôi muốn cậu gia tăng một chút khó khăn đối với Thoại Mỹ .” Ông cụ Dương nói vô cùng trực tiếp.
“Không phải cô ấy là…”
“Khụ khụ, đó là chuyện của tôi, lúc phỏng vấn cậu chỉ cần làm khó nó một chút, hoặc là dứt khoát không nói cho nó thời gian chính xác!”
Úc Nam nghe xong yêu cầu này, dở khóc dở cười, “Ngài như vậy…”
“Chuyện của giới nghệ sĩ cậu rõ ràng hơn tôi, cho dù là diễn viên ưu tú, cũng có thể sẽ đối mặt với đủ loại đề khó, bị khó xử, bị tính kế, tôi chỉ muốn nhìn xem nếu con bé gặp loại chuyện này, sẽ làm thế nào.”
“Nếu như ngay cả chút sóng gió này nó cũng không chịu được, vậy cánh cửa nhà họ Dương chúng tôi cũng không phải dễ bước vào như vậy.”
Trên thực tế, ấn tượng đầu tiên của Úc Nam đối với Thoại Mỹ cũng không tồi, bởi vì nhìn từ kỹ thuật diễn cùng ngoại hình, Thoại Mỹ đều rất phù hợp với nhân vật trong bộ điện ảnh này, duy nhất chính là, trước kia Thoại Mỹ không thể cho ra động tác như tác phẩm.
Nói cách khác, ở phương diện diễn động tác có thể cô sẽ tương đối yếu một chút.
Chương 401: Một chút vấn đề nhỏ
Như vậy thì một người khác là Hề Mạn đã có kinh nghiệm làm phim hành động càng có thực lực hơn.
Úc Nam thoáng suy nghĩ một chút, chọn Hề Mạn quả thực là một sự lựa chọn vô cùng tốt, cho nên anh ta sảng khoái đồng ý với ông cụ Dương: “Được, tôi sẽ sắp xếp để ông Dương hài lòng.”
“Làm tốt một chút nếu không bên phía Hữu Quốc cậu sẽ rất khó giải thích.”
“Tôi nghĩ giám đốc Dương có lẽ sẽ không vì chuyện kiểu này mà tìm tôi gây phiền phức đâu chứ?” Úc Nam uống một ngụm cà phê lớn, không lưu tâm cười.
Ông cụ Dương ý vị thâm trường thu lại ánh mắt, không nói gì nhiều.
Tính Dương Hữu Quốc ông rất rõ, nếu nói có người nào khiến thằng nhóc đó bị kích động thì đại khái chỉ có Thoại Mỹ thôi! Đây chính là bệnh chung của đàn ông nhà họ Dương, thương vợ, hơn nữa còn không muốn thấy người phụ nữ của mình phải chịu oan ức dù chỉ là một chút.
Nếu không cũng sẽ không vì người ta nghi ngờ Thoại Mỹ vài câu mà lấy phim tuyên truyền của “Đồng lúa” ra phản kích.
Ông cụ Dương ở nước ngoài đã quan sát tình hình bên này từ lâu, mỗi một chuyện Dương Hữu Quốc làm đều chỉ có một lý do, đó chính là vì Thoại Mỹ .
Ông cụ Dương một lần nữa đi ra khỏi quán cà phê, ông muốn xem xem lần này Thoại Mỹ có cầu xin sự giúp đỡ của Dương Hữu Quốc hay không, hoặc là cô ấy sẽ ứng phó ra sao?
...
Rất nhanh, Anh Mạt đã nhận được thông báo của đoàn làm phim, địa điểm thử vai tạm thời đổi thành phim trường Hồng Nguyệt của thành phố Nam Châu.
“Vì sao lại đột nhiên xảy ra sự thay đổi lớn vậy?” Thoại Mỹ hỏi.
Người thử vai nhiều như thế lại có rất nhiều đạo cụ quay phim cần chuẩn bị, còn phải sắp xếp xe cho phù hợp với thời gian chuẩn bị của tổ đạo diễn. Thay đổi địa điểm lúc này không khỏi...
“Đoàn làm phim nói, địa điểm thử vai lúc trước đã định là ở học viện Điện ảnh nhưng đến khi đó học viện lại có một buổi tọa đàm công khai cho nên phải đổi địa điểm.”
Sau khi Thoại Mỹ nghe vậy thì gật đầu: “Tôi biết rồi, em tan làm trước đi.”
“Vâng, chị tiểu Mỹ . Ngày mai em đến đón chị.”
Phim trường Hồng Nguyệt?
Thoại Mỹ lấy điện thoại ra tìm kiếm, hai nơi thử vai cách nhau 10 km, nếu như có tình huống gì đột ngột xảy ra, vào giờ cao điểm nên phải thay đổi tuyến đường thì sẽ không thể đến nơi đúng giờ. Kinh nghiệm làm diễn viên nhiều năm nói cho cô biết, chuyện này không hề đơn giản như vậy.
Mọi thay đổi dường như đều quá đúng lúc, thoáng suy tư sau đó cô gọi điện cho chị Hy để chị ấy kiểm tra một chút tình huống cụ thể buổi thử vai ngày mai, xem xem học viện Điện ảnh có phải thật sự có buổi tọa đàm công khai không.
“Chị sẽ lập tức hỏi rồi mau chóng cho em một câu trả lời thuyết phục. Có điều, Thoại Mỹ à, dường như em cẩn thận hơn trước kia rồi.” Chị Hy nói.
“Vì đã bị người khác hại quá nhiều lần rồi.”
Chị Hy gật đầu, cũng hiểu Thoại Mỹ cực kỳ coi trọng vai diễn này. Tài nguyên bộ phim “Tình yêu trong lửa” vô cùng tốt, nữ diễn viên nào cũng mong muốn có được vai diễn này, khó tránh khỏi sẽ có người không dằn lòng được sử dụng một vài thủ đoạn không trong sạch cho lắm.
Thoại Mỹ sẽ không chủ động hãm hại người khác nhưng cũng không đến mức đơn thuần không bảo vệ được bảo thân.
“Đợi tin của chị nhé!”
Thoại Mỹ cúp điện thoại, lại lấy kịch bản ra bắt đầu chuẩn bị, nếu vai diễn này Dương Hữu Quốc đã muốn cô diễn thì cô nhất định sẽ giành được!
Dương Hữu Quốc họp xong về nhà lại bị Thoại Mỹ kéo đến phòng gym tập luyện một lúc, còn cùng cô diễn vài bộ phim hồi nhỏ.
Đến tận đêm khuya, vì để có tinh thần tốt cho buổi thử vai ngày mai nên coi mới quyết định nghỉ ngơi trước.
Cô vừa quay người, Dương Hữu Quốc liền thấy vết bầm trên chân và eo cô, vì để có thể làm tốt động tác kỹ thuật chân của nữ diễn viên chính như vốn có, Thoại Mỹ thật sự đã nhẫn tâm.
Dương Hữu Quốc đau lòng kéo cô lại, cẩn thận giúp cô thoa thuốc. Thân là diễn viên, không thể nghi ngờ Thoại Mỹ là một diễn viên rất chuyên nghiệp nhưng làm chồng cô, Dương Hữu Quốc vừa đau lòng lại vừa cảm khái.
Anh tự hào vì cô, sự cố gắng và kiên trì của cô càng khiến cô có mị lực.
Rất nhanh, Thoại Mỹ nhận được điện thoại của chị Hy.
“Em đoán không sai, quả thật là có vấn đề. Chị nhờ người hỏi học viện Điện ảnh, bên đó vốn dĩ không hề có buổi tọa đàm công khai, hơn nữa hỏi mấy người chuẩn bị đi thử vai phụ còn nói địa điểm thử vai không hề thay đổi. Lẽ nào vì em thử vai nữ chính cho nên phải thuê một phim trường riêng?”
Mắt cô hơi lạnh xuống, đè nén cảm xúc trong lòng, trả lời chị Hy: “Em biết rồi.”
“Thoại Mỹ , có phải thật sự có người sau lưng giở trò quỷ không?”
“Cũng chưa rõ lắm, em sẽ tùy cơ ứng biến.”
“Đương nhiên chị biết em rất thông minh nhưng những người kia ở trong bóng tối nên em nhất định phải bảo vệ mình thật tốt đấy.” Lời chị Hy có thể nói cũng chỉ có vậy. Vì đang cố gắng có con nên cô chỉ có thể tham gia kỳ thi nội bộ của Đại Thiên, dựa theo yêu cầu sát hạch của bộ phận nhân sự, làm việc ở Đại Thiên.
Sau đó Thoại Mỹ gọi cho Anh Mạt để cô ấy vẫn theo kế hoạch cũ đưa mình tới học viện Điện ảnh thử vai.
“Nhưng không phải bọn họ nói đã đổi địa điểm thử vai rồi sao?” Anh Mạt không hiểu lắm.
Rõ ràng đã thay đổi địa điểm, vì sao Thoại Mỹ vẫn muốn đến đó?
“Theo lời tôi nói mà làm đi, tôi đã chuẩ bị xong. Em có thể đến đây đón tôi rồi.”
“Vâng, em đến ngay.”
Nếu bên học viện Điện ảnh có sắp xếp thử vai, vậy cô có thể đi. Nếu như vai nữ chính không thử vai ở đây thì cũng có nhân viên công tác có thể chứng minh cô đã đến tham gia đúng giờ, sau đó liên hệ tổ đạo diễn cũng chưa muộn. Nhưng nếu như cô dựa theo thông báo đến phim trường Hồng Nguyệt thì sẽ lại bị coi vắng mặt.
Đồng nghĩa với việc tự động từ bỏ lời mời thử vai.
Trách nhiệm này sẽ tính trên đầu cô.
...
Trưa hôm đó, trong đại sảnh văn nghệ tầng 1 học viện Điện ảnh chật kín người đến chờ phỏng vấn.
Người ngồi hàng đầu tiên là Hề Mạn, cô ta ngồi dựa lưng vào ghế, vô cùng tự tin. Vai diễn này cô ta rất có khả năng thắng, vì cô ta chính là nữ diễn viên đi trên con đường đóng phim hành động. Hơn nữa cô ta cũng đã từng hợp tác với đạo diễn ca kịch, nền tảng kỹ thuật về phương diện lời kịch cũng rất thâm hậu, những bộ phim hành động của nhà sản xuất phim lớn trong nước đều sẽ ưu tiên cân nhắc cô ta trước.
Bởi vì bỏ thời gian ra bồi dưỡng diễn viên không có kiến thức hiểu biết về phim hành động hoặc là diễn viên nữ lại không chịu được khổ, với đoàn làm phim mà nói chính là một gánh nặng.
Thoại Mỹ tùy ý chọn một vị trí rất không thu hút ánh nhìn mà ngồi, đội mũ cúi đầu đọc kịch bản. Cô mặc áo bò và quần trắng khiến người khác cảm thấy có một cảm giác an nhàn, tự tại. Phong cách ăn mặc này rất khác với ngày thường, hơn nữa cô cũng không dẫn trợ lý theo nên không ai chú ý đến thân phận thật sự của cô, chỉ coi cô như người bình thường đến thử vai phụ mà thôi.
Vì những diễn viên nổi tiếng có trợ lý đi theo đều chọn vị trí ba hàng đầu tiên nê tương đối dễ nhận ra.
Ngồi đầu tiên trong đại sảnh văn nghệ có nhân viên công tác của đoàn làm phim phụ trách thông báo tới lượt ai vào phỏng vấn. Người được gọi tên sẽ rời khỏi đại sảnh văn nghệ, đi vào phòng học bên cạnh đã được chuẩn bị tốt, bắt đầu thử vai.
Vì người đến thử vai quả thật quá nhiều cho nên sự sẽ có sự chênh lệch thực lực, có người đi vào rất lâu, có người chỉ vừa nói vài câu đã bị tổ đạo diễn loại.
Đây chính là sự cạnh tranh của vòng giải trí.
Chỉ vài phút đã có thể quyết định số phận một con người.
Không biết là ai đột nhiên nói lên một câu: “Tôi nhìn thấy Hề Mạn ở đằng trước rồi! Woa, quả là khí chất!”
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top