Ảnh Hậu Của Tổng Giám Đốc Chương 288+289+290
Chương 288: Cô ấy có thể nhận bất cứ vai diễn nào
Nghe thấy Thoại Mỹ nói như vậy, Dương Hữu Quốc chỉ đành trả lời tổ kịch nói được.
Sau đó sau khi xuống máy bay, đưa Thoại Mỹ đi ăn bữa cơm, liền trực tiếp đi đến tổ phim của bộ phim này.
Sau khi gặp bọn họ, shellyneo vô cùng vui mừng, lập tức đưa Thoại Mỹ đi gặp những phó đạo diễn khác trong tổ phim, sau đó đưa cô đi thử phục trang.
Khi Thoại Mỹ mặc bộ váy dài phục cổ thế kỉ đi ra khỏi phòng thay đồ, trong mắt Dương Hữu Quốc chỉ có hai chữ kinh diễm, cho dù anh đã có được Thoại Mỹ rất nhiều lần, cũng nhìn thấy vẻ đẹp rực rỡ của cô trên sân khấu, nhưng lần này, Thoại Mỹ lại mang đến cho anh cảm giác không giống nữa.
Lúc cô mặc toàn thân váy dài màu xám đen, cô một lúc liền nhập vào trạng thái yêu cầu của nhân vật trong kịch bản, dường như thật sự là người phụ nữ từ trong tranh cổ bước ra vậy.
Lúc Thoại Mỹ đang ở trước ống kính quay người một cái, shellyneo không nhịn được vỗ tay tán thưởng, Tống Như chính là có năng lực phân tích nhân vật sắc bén, cô chính là một diễn viên trời sinh!
Dương Hữu Quốc lúc này mới thật sự nhận thức được sức quyến rũ đặc biệt của Thoại Mỹ , cô không phải đang thử vai, mà là đang đem bản thân biến thành nhân vật trong kịch bản.
“Quá đẹp rồi”!
Thoại Mỹ nghiêng người nhìn Dương Hữu Quốc , tình cảm trong mắt cô đầy mong đợi, Dương Hữu Quốc cười gật đầu: “Rất đẹp….”
Vẻ đẹp này không những là Thoại Mỹ đẹp, cũng là nhân vật đẹp.
“Dương tổng, anh không cần tiếp tục do dự nữa, nhân vật chính của bộ phim này chính là thuộc về cô”!
Nghe shellyneo nói như vậy, Thoại Mỹ hiểu ý của cô, nhưng trong lòng có chút do dự, cô không biết bản thân có thể diễn đạt nhân vật mà Dương Hữu Quốc muốn không.
Dương Hữu Quốc không mở lời, anh không muốn cho Thoại Mỹ quá nhiều áp lực, tuy nhiên anh so với bất kì người nào khác luôn tin tưởng thực lực của cô.
Chú ý đến sự trầm mặc của Dương Thoại Mỹ Thoại Mỹ trừng mắt: “Anh cảm thấy em thích hợp sao”?
“Cũng có thể….. bởi vì em so với bất kì ai hiểu thứ anh muốn biểu đạt ra, kịch bản này em đã xem qua mất trăm này rồi”. Dương Hữu Quốc đối với bộ phim này kì vọng vượt qua bất kì bộ phim nào lúc trước, lúc anh nhìn Thoại Mỹ , trong mắt có tia lửa kích động và hưng phấn mãnh liệt, nhưng anh so với bất cứ ai hiểu rõ, là người quản lí của Thoại Mỹ anh cần suy xét nhiều yếu tố hơn nữa.
Lúc Thoại Mỹ cùng Dương Hữu Quốc giao lưu ánh mắt, đột nhiên nhận ra anh vẫn chưa nói hết lời.
Thoại Mỹ nói với shellyneo: “Tôi đi thay quần áo trước, sau đó chúng ta thảo luận việc kịch bản một chút”.
Cô chỉ quan tâm bộ phim này sắp khai máy, mà không phải đạo diễn Berbie của bộ phim (Hồi ức vỡ vụn).
“Dương tổng, anh là một người có mắt quan sát của một thương nhân, anh biết Thoại Mỹ là một nữ diễn viên vô cùng hiếm thấy, cô ấy nhất định có thể khiến bộ phim của anh tỏa sáng rực rỡ”.
Điểm này Dương Hữu Quốc biết rõ.
Anh cười nói: “Lịch trình công việc của Thoại Mỹ gần đây đã sắp xếp rất chật rồi, tạm thời cứ sắp xếp như vậy đã”.
Shellyneo nhún nhún vai, cô cảm thấy Dương Hữu Quốc có thể sẽ bỏ qua một cơ hội cực kì tốt.
Bởi vì tốc độ Thoại Mỹ nhập vai nhân vật rất nhanh, buổi trưa hôm đó đã quay xong hai đoạn rồi, Thoại Mỹ biểu hiện rất tốt, nhận được sự công nhận của các phó đạo diễn tổ phim.
“Cô ấy quả thật là một diễn viên hiếm thấy”. Shellyneo một lần nữa ca thán nói.
“Điều cô ấy cần bây giờ là có thể khiến cô ấy đi vào mảng thương nghiệp của quốc tế Ảnh Đàm, mà không phải mảng tình tiết phim, cô ấy có con đường mơ ước cần đi, nếu muốn cô ấy vì đi đóng phim (Hồi ức vỡ vụn) có thể sẽ ảnh hưởng đến đẳng cấp một năm tiếp theo cô ấy nhận kịch bản”.
“Tôi sẽ không dùng tiền đồ của cô ấy để đánh cược”.
“Cô thật sự suy nghĩ cho cô ấy”.
Dương Hữu Quốc nhìn ống kính liên tục chiếu hình, Thoại Mỹ diễn rất cảm động, lúc cô đang đóng phim luôn cực kì tự tin, toàn thân sẽ phát ra ánh hào quang.
“Ông trời đã đem cho tôi cơ hội tốt nhất trên thế giới rồi, tôi đương nhiên phải càng thêm quý trọng”.
Shellyneo nghe được câu này, càng thêm cảm thán: “Tôi đã xem qua rất nhiều lần tin tức về vợ chồng hai người, cùng so sánh với những vợ chồng khác trong giới showbiz, hai người thật sự quá hạnh phúc khiến người khác đố kị, chúc phúc hai người….”
“Cảm ơn…..”
Sau khi quay xong công việc hôm đó, bọn họ hẹn nhau cùng đi nhà hành gần đó dùng bữa, đạo diễn Berbie cũng nhanh đến đó, đúng lúc có việc cần thảo luận với Dương Hữu Quốc về việc sắp xếp khai máy (Hồi ức vụn vỡ).
Bọn họ ngồi quây quanh trên chiếc bàn tròn của nhà hàng, nói chuyện trên trời dưới đất, không khí vô cùng sôi nổi.
Chỉ là Berbie cũng đang trong suy nghĩ có ý muốn Thoại Mỹ nhận vai nữ chính của (Hồi ức vỡ vụn).
Dương Hữu Quốc chỉ là cười sâu xa, nhưng không nói ra đáp án.
Đợi lúc về khách sạn, Thoại Mỹ mới hỏi việc này: “Hai người nói việc gì mà thần bí vậy, không để em biết sao”?
“Làm gì có chuyện thần bí gì”? Dương Hữu Quốc kéo cô vào trong lòng, thấp giọng hỏi thăm.
Thoại Mỹ nghiêng đầu suy nghĩ: “Em luôn cảm thấy có, với lại ánh mắt hai người em với bình thường rất khác….”
Bởi vì bọn họ đều cảm thấy em rất thích hợp vai nữ chính của (Hồi ức vỡ vụn)”. Dương Hữu Quốc cười dắt Thoại Mỹ ngồi lên trên giường.
Thoại Mỹ đột nhiên ngây người một chút, không có nói chuyện….
“Anh không có đồng ý, cho nên em yên tâm đi”. Dương Hữu Quốc lập tức giải thích.
Trong lòng cô cũng rất muốn cùng anh hoàn thành mơ ước của anh, chỉ là lịch quay của bộ phim này với công việc của cô phía sau quả thật sắp xếp có dồn dập, với lại cô là diễn viên bắt buộc phải tôn trọng ánh mặt chọn người của đạo diễn và nhà sản xuất, có lúc có thể diễn một bộ phim không là còn phải xem duyên phận.
Cô bay giờ sự nghiệp mới bước vào ổn định, nếu tham của mất lớn, ngược lại sẽ tạo thành lo phiền cho Dương Hữu Quốc .
Lại thêm nữa, quan hệ của hia người mới công khai, cô liền tiếp nhận nữ chính bộ phim mà Đại Thiên làm chủ đầu tư, vậy truyền thông kí giả sẽ viết như nào đây?
“Đừng nghĩ nữa, anh sẽ xử lí tốt mà”. Dương Hữu Quốc nhịn không nổi thấy cô thời gian nghỉ ngơi mà còn suy nghĩ về công việc, trực tiếp đẩy cô ngã xuống giường: “Nghỉ ngơi đi….”
“Anh như vậy, em làm sao nghỉ ngơi”? Thoại Mỹ nhìn tay không an phận của anh, mạnh mẽ ôm chặt gáy của anh, hai người cùng nhau ngủ trên giường đôi.
Cô thỉnh thoảng rất dã tính, đột nhiên tiến công, mà Dương Hữu Quốc rất thích cô như vậy, dù sao tình cảm là cần hỗ trợ mà, đặc biệt là lúc này.
Anh rất mê luyến nhìn cô, điên cuồng…..chiếm hữu.
Hai người bây giờ đã đến một con đường không nỡ rời xa đối phương, mỗi một giây đều tận tình ôm lấy nhau, dù đối với cách nghĩ của đối phương rất quen thuộc rồi, nhưng vẫn rất kịch liệt.
Dương Hữu Quốc ôm Thoại Mỹ , để cho cô ở trong lòng mình ngủ, đôi môi dương lên một nụ cười vô cùng tự nhiên, lúc mà thật sự yêu một người, thì sẽ muốn dùng mọi phương thức để đi biểu đạt tình cảm của bạn, vĩnh viễn sẽ không cảm thấy mệt.
Chương 289: Một lần không muốn nghe điện thoại
Trong nước đã truyền ra danh sách diễn viên Đại Thiên đầu tư vào bộ phim (Hồi ức vỡ vụn).
Một đêm này, chỉ định nữ chính là Trần Tẩm đang ở trong quán cà phê cao cấp cùng một người phụ nữ dùng bữa.
Năm năm gần đây, Trần Tẩm diễn chính trong phim chính kịch không ít, cũng nhận được thành tích không tệ, lại thêm nữa cô cũng xuất thân là một diễn viên chuyên ngành kịch nói, lời thoại bản lĩnh vững vàng, rất nhiều đạo diễn lớn đều muốn hợp tác với cô ấy, cô ấy mới qua ba mươi, nhưng có thể trong quốc tế Ảnh Đàm lấy được số vé rất tốt, điểm này có thể thêm điểm cho cô rất nhiều.
Theo xu thế phát triển như vậy, không mấy năm nữa, cô sẽ trở thành một trong những diễn viên hoa ngữ có giá trị cao nhất.
Để cho cô giành được vai diễn (Hồi ức vỡ vụ), Đại Thiên cũng tốn nhiều sức lực.
Chỉ là trước lúc kí hợp đồng, người phụ nữ này lại đột nhiên tìm cô, trên danh thiếp chỉ có hai chữ Tề Tương.
Theo Trần Tẩm biết bố của Tề Tương này cũng là tổng tài của Đại Thiên, cô ấy lúc này tìm đến mình, vì cái gì đây?
“Đại Thiên rất biết chọn người, Trần Tẩm tiểu thư rất có sức hấp dẫn”. Tề Tương cười thán thưởng nói.
“Có việc gì xin nói thẳng đi”. Trần Tẩm đương nhiên không ngốc, cô thích đem sự việc bày ra rõ ràng, lăn lộn trong giới showbiz lâu như vậy, ánh mắt nhìn việc này của cô vẫn có, chỉ là không biết trong tay Tề Tương có bao nhiêu át chủ bài, dám cùng Dương Hữu Quốc gọi nhịp.
“Được, vậy tôi đi thẳng vào vấn đề tôi muốn cô trở thành nữ diễn viên chính của (Hồi ức vỡ vụ)”.
Từ trong nụ cười của Tề Tương, Trần Tẩm rất rõ ràng quan sát thấy cô không phải muốn mình cố gắng làm diễn viên, mà là còn có kế hoạch khác.
“Sau đó thì sao”?
“Không cần cô ngừng diễn, chỉ cần sau khi cô hoàn thành 70% vai diễn, xảy ra sự cố nhỏ, chỉ có vậy thôi”. Tề Tương nhấp rượu vang trong cốc, cười ấm áp: “Tôi cực kỳ vọng giai đoạn cuối phim lúc đầu tư quá nhiều vốn, xảy ra loại việc như này, Dương Hữu Quốc sẽ thu dọn như nào”.
“Đến lúc đó, các đổng sự của Đại Thiên đối với anh ta rất có ý kiến đi”.
Trần Tẩm không tránh được nụ cười: “Bọn họ sẽ ngu như vậy sao đem sự việc trách lên đầu Dương tổng”?
“Tôi sẽ khiến bọn họ làm vậy”. Ngữ khí của Tề Tương đột nhiên nặng lên mấy phần, sau đó cầm ra một bức ảnh, đẩy đến trước mặt Trần Tẩm: “Đây là bức ảnh tháng trước cô đi vào nhà nổi tiếng của Hoa phủ, theo tôi biết cô làm tình nhân của Phương tổng đã có khoảng thời gian rồi….”
“Cô muốn ép tôi”! Trần Tẩm mở to mắt, nếu tình cảm ngầm của cô mà phát ra, sự nghiệp của cô sẽ đều mất sạch!
“Đây chính là quy tắc trò chơi của giới showbiz, cô nghĩ cho kĩ cùng tôi hợp tác hay là đợi thân bại danh liệt đây”?
Trần tẩm nắm chặt lòng bàn tay, trầm mặc rất lâu, mới nhìn Tề Tương nói: “Cho dù sau khi tôi nhận vai nếu có chút phiền phức, cũng sẽ không ảnh hưởng đến địa vị của Dương Hữu Quốc ở Đại Thiên, cô là đấu không nổi anh ta, anh ta trên chiến trường là một ma quỷ, chiến thắng mọi thứ”.
“Bất kì ai đấu với anh ta, cuối cùng đều không có kết cục tốt”.
“Cô hiểu anh ta như vậy”?
“So với tưởng tượng của cô còn hiểu nhiều hơn nữa, tôi đã từng là học trò của Dương Hữu Quốc ”. Trần Tẩm nói, đứng dậy: “Việc này tôi sẽ suy nghĩ”.
Tề Tương nhìn cô rời đi, cái gì cũng không nói.
Cuộc đời trong sự nghiệp luôn vì danh lợi mà vật lộn, Đại Thiên đã được Dương Hữu Quốc nắm chắc rất nhiều năm rồi, đây là lúc thay đổi chủ nhân rồi.
Tề Tương lắc lắc ly rượu vang mê người, cô đã đi đến bước này rồi không còn đường lui nữa.
Cho dù Dương Hữu Quốc có mạnh hơn nữa cô cũng phải thử xem.
……
Hơn một tuần tiếp theo, Thoại Mỹ đều ở đoàn phim liên tục quay phim, Dương Hữu Quốc thời gian lớn đều ở trong đoàn cùng cô, cũng coi là nghỉ ngơi thư giãn rồi.
Nếu không phải sợ Thoại Mỹ quay phim quá vất vả, Dương Hữu Quốc sẽ không cho dễ dàng đi ra khỏi phòng khách sạn.
Anh mỗi ngày đều phải khắc chế đi cuồng nhiệt…..
Mặt khác Thoại Mỹ quay phim rất thuận lợi, so với dự định kết thúc sớm một tuần, shellyneo mời vợ chồng cô ở lại thêm mấy ngày, đợi đến tổ hậu kì cắt ghép xong, cùng nhau mở tiệc đóng máy nhưng bởi vì Đại Thiên còn có việc cần Dương Hữu Quốc xử lí, hai người quyết định ngày hôm sau về nước.
Trước đêm về nước, Thoại Mỹ nhận được cuộc điện thoại không muốn nghe.
“Tôi là Chu Nhu cô khi nào về nước, tôi có việc tìm cô”?
Chu gia?
Tiếng nói lạ này đem tâm tư Thoại Mỹ kéo về rất lâu về trước, trong lòng cô có cảm giác dường như đã mấy đời rồi, thì ra đã qua nhiều năm như vậy rồi.
Cô sớm đã quen trạng thái không người thân không kẻ địch rồi, đột nhiên nhận được cuộc điện thoại này, đề phòng trong lòng cô rất đậm.
Chu Nhu nghe thấy bên kia điện thoại rất lâu không có phản ứng, liền hỏi một câu: “Cô không muốn gặp tôi”?
“Đúng, không muốn”. Thoại Mỹ trực tiếp nói, bắt đầu từ hôm cô đến Chu gia, cô luôn đang tự trách mình, cảm thấy mình cướp đi đồ của người khác nhưng cô bây giờ càng ngày càng rõ, nếu không có cô, tình cảm giữa mấy anh em Chu gia cũng sẽ không nặng nề đến mức này.
Trong xương cốt của bọn họ, đố kị và tranh đoạt đã sớm mọc mầm rễ rồi.
“Sau khi về nước nói cho tôi, tôi sẽ phái người đi đón cô”. Chu Nhu có chút khó chịu, hoàn toàn bỏ qua lời Thoại Mỹ .
“Không cần, tôi tự mình đi”. Thoại Mỹ lười nói tiếp với cô, tắt máy.
Dương Hữu Quốc từ sô pha đứng lên đi qua: “Sao vậy”?
“Là người Chu gia, muốn hẹn gặp em”. Thoại Mỹ giải thích: “Nhưng em không muốn có quan hệ với Chu gia”.
Dương Hữu Quốc nhẹ nhàng vòng tay qua vai cô: “Bảo vệ tốt bản thân, anh luôn ủng hộ quyết định của em”.
“Em cùng cô ấy gặp mặt liền trở về, sẽ không tốn nhiều thời gian, cùng với bọn họ không có gì để nói”. Thoại Mỹ thẳng thắn nói, dựa đầu vào ngực Dương Hữu Quốc .
“Lái xe ở nhà đi là tốt nhất”.
Thoại Mỹ hiểu ý của anh, không muốn để cô bị Chu gia coi thường, chỉ là Thoại Mỹ cảm thấy cho dù cô làm như thế nào, người Chu gia cũng không coi trọng cô, trong mắt bọn họ, luôn đều xem nhẹ Thoại Mỹ .
Đêm khuya, sau khi Dương Hữu Quốc đóng lại văn kiện, nhìn thấy Thoại Mỹ đang ngủ say, ánh mắt lạnh híp vào một nửa.
Không ai có thể bắt nạt Thoại Mỹ , người Chu gia cũng không được.
…..
Hai người sau khi về nước, Chu Nhu lại gọi điện thoại đến, Thoại Mỹ cùng cô hẹn thời gian, liền đi đến tầng hầm để xe nhà mình, nhìn thấy trong đó đỗ xe sang và xe đua, lắc lắc đầu, chọn một chiếc xe bình thường không bắt mắt.
Sở thích của cô luôn chú trọng tính thực dụng.
Chu Nhu hẹn cô ở một nhà hàng nghi thức gặp mặt cực kì cao cấp.
Ba giờ chiều, Thoại Mỹ như hẹn đi vào nhà hàng, trên chỗ ngồi đặt trước ngồi trước, nhưng nửa ngày cũng không gặp Chu Nhu đến, cách nhiều năm như vậy rồi, tính cách của đại tiểu thư Chu Nhu không có thay đổi, vẫn là thích luôn áp chế người khác, thích người khác chờ đợi cô, mượn lúc này khoe ra địa vị của cô.
Chỉ là, Thoại Mỹ không đem chuyện này để vào trong mắt.
Cô nghe nhạc cổ điển, lật xem tạp chí, không có bởi vì đợi người đến lâu mà bộ dạng buồn bực.
Chương 290: Xin cô đừng đến làm phiền tôi nữa
Dường như mỗi quyển tạp chí đều là sản phẩm Thoại Mỹ làm đại ngôn, hoặc là có bài phỏng vấn cô, đây lại là việc cô không nghĩ đến.
Qua nửa tiếng, Chu Nhu mới xuất hiện với chiếc ví cao cấp, so với khí thế cao ngạo vô cùng thì khí chất của Thoại Mỹ lạnh lùng có chút yếu đuối.
Thoại Mỹ mặc váy liền màu đen xanh, thân trên mặc áo khoác lông chồn màu trắng, mái tóc xoăn màu nâu xõa trên vai, trang điểm môi đỏ diễm lệ trên mặt lại đừog tục không rõ, cả người cô đều tỏa ra vẻ đẹp có tính xâm chiếm.
Sau khi nhìn thấy Thoại Mỹ , cô thẳng thắn đi qua đó, sau đó bỏ kính đen ngồi đối diện với Thoại Mỹ , từ trong túi lấy ra hợp đồng chuyển nhượng: “Đây là một công ty nhà đất dưới tên tôi, tôi sẽ đem cổ phiếu vô điều kiện chuyển nhượng cho cô, công ty kinh doanh rất tốt, cô không cần phí sức cũng có thể kiếm lời”.
Trên trời cũng có món rớt món bánh ngon như này sao?
Thoại Mỹ lạnh lùng nhếch miệng và không có nhìn hợp đồng kia, mà là châm biếm nhìn Chu Nhu.
“Tôi biết cô bây giờ qua lại rất gần với một ông chủ lớn trong giới showbiz, nhưng người đàn ông đó đối với cô thật lòng sao? Xe mà cô lái đến tôi đã thấy rồi, anh ta cũng không giống như trên tin tức nói, thích cô như vậy? Với lại hai người cũng không có quan hệ chính thức, không có danh có lợi mà tiếp tục như vậy, cô cái gì cũng không có được, không bằng bây giwof kí một chữ cũng có thể giữ cho mình một vật bảo hộ”.
Thoại Mỹ bê cốc cà phê, ngữ khí vô cùng bình đạm: “Cô hẹn gặp tôi, chỉ muốn nói cái này”?
“Cô cho rằng tôi muốn đến? Mấy hôm trước, ông ở nhà nhắc đến cô”.
“Cô lo tôi sẽ trở về Chu gia”? Thoại Mỹ quan sát ý của Chu Nhu, ngữ khí trở nên nghiêm nghị: “Nếu không phải cô chủ động gọi điện thoại cho tôi, tôi có thể quên luôn sự tồn tại của Chu gia, cầm đi bố thí của cô, tôi không cần chỉ cần các người đừng xuất hiện trước mặt tôi, làm phiền cuộc sống của tôi, tôi sẽ không về Chu gia”.
“Cô hiểu nhầm rồi, ý của tôi là hy vọng cô rời khỏi giới showbiz”. Chu Nhu ngẩng mắt nhìn Thoại Mỹ , ngữ khí không tốt: “Cô bây giờ kí hợp đồng với công ty mới, danh tiếng ngày một lớn, sẽ luôn có người mang liên hệ của cô và Chu gia đặt cùng nhau, tôi không hy vọng tên Chu gia xuất hiện trên báo chí truyền thông.
“Cô có thể không quan tâm những lời đó, nhưng tiếng tăm của Chu gia không thể để bất kì ai làm nhục”.
Thoại Mỹ nhàn nhạt lộ ra nụ cười: “Tôi đi đến ngày hôm nay không có dựa vào Chu gia, cô dựa vào cái gì mà đối với việc của tôi mà khua chân múa tay? Tôi cảnh cáo cô, cách xa tôi một chút, tôi có trở về Chu gia hay không là việc của tôi, tôi không nợ chị cái gì”.
“Đừng lôi cái dáng vẻ xử lí thỏa đáng ra để ra lệnh cho tôi”.
“Tôi không phải người hầu nhà Chu gia”.
Chu Nhu bị mấy câu này chất vấn lại, khiến cô không nghĩ đến là mấy năm ngắn ngủi, Thoại Mỹ vậy mà lại có tính cách này….Vậy mà dám cãi lại cô!
“Lời của tôi mong cô nghe rõ, cũng hy vọng cô cũng đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, nghe nói quan hệ của cô với Bà già gần đây cũng không quá hòa hợp, trước khi quản chuyện người khác đầu tiên nên quản tốt chuyện mình đã”.
Thoại Mỹ nói xong, trực tiếp đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Lúc này thân người cao to của Dương Hữu Quốc đi đến trước mặt cô, hỏi Thoại Mỹ : “Kết thúc rồi sao”?
“Vâng…Chu Nhu khá hào phóng, chuẩn bị tặng em một công ty, em từ chối rồi”. Thoại Mỹ gật đầu nói.
Dương Hữu Quốc kéo Thoại Mỹ , quét qua hợp đồng chuyển nhượng trên bàn một cái, cười nhẹ nói: “Chu tiểu thư có phải quá tự tin không? Cô là người Chu gia, Thoại Mỹ là người Dương gia, thế lực của hai nhà mà nói, Thoại Mỹ không cần đem lời cảnh cáo của cô đặt trong mắt….”
“Đừng có lại làm phiền Thoại Mỹ nữa, không thì sau khi tôi ra tay, sự việc không có dễ giải quyết như vậy đâu”!
Chu Nhu chấn động nhìn hai người cùng nhau rời khỏi, tức đến nỗi răng nghiến vào nhau.
Được anh ôm vào trong lòng, trong lòng Thoại Mỹ thấy ấm áp vô cùng, đây chính là người đàn ông cô chọn, trong mắt lóe lên ý cười giảo hoạt, bĩu môi cáo trạng với Dương Hữu Quốc : “Vừa nãy cô ấy còn châm biếm em đi xe không tốt”.
“Là em không thích nói toạc ra”.
Thoại Mỹ cười cầm lấy tay anh, cùng lúc ngồi vào chiếc xe Maybach bản giới hạn mà Dương Hữu Quốc lái đến.
Trên lầu Chu Nhu ngồi ở gần cửa sổ đem một màn này thu hết vào đáy mắt, trực tiếp đập cái cốc trong tay: “Được lắm Thoại Mỹ , cô cho rằng cô đắc ý được bao lâu? Sớm muốn gì Dương Hữu Quốc sẽ cưới vợ sinh con, Dương gia làm sao có thể cho phép con dâu có loại xuất thân diễn viên vào cửa chứ”!
Trên đường về nhà, tâm trạng không vui của Thoại Mỹ đã một hơi tan biến.
“Việc công ty xử lí xong chưa”?
“Ừ…”Dương Hữu Quốc vừa lái xe, vừa nói với Thoại Mỹ : “Có anh đây, ai cũng không thể bắt nạt được em”.
“Yên tâm đi, em đã không phải Thoại Mỹ nhịn nhục mọi thứ như trước nữa rồi, cho dù hôm nay em cũng nhịn rồi, cũng là để về sau công kích bọn họ”. Cô kiên định nói, trong lòng bổ sung một câu, em cũng sẽ không để bất kì ai bắt nạt anh.
Tuần sau chính là lễ công bố khai máy (Hồi ức vỡ vụn), em có muốn đi cùng anh không”?
Thật ra lịch trình này không có quan hệ gì với Thoại Mỹ .
Nhưng mà…cô nhanh chóng gật đầu: “Được, đi cùng nhau đi”.
Trong ánh mắt Dương Hữu Quốc tràn đầy sủng nhược, cùng Thoại Mỹ đi về nhà.
Hôm đó bên Pari truyển đến tin tức chuẩn xác, Thoại Mỹ đã được khán giả toàn cầu bình chọn là hai mươi gương mặt đẹp nhất, ảnh của cô trên tạp chí quốc tế LUCIS được bán chạy nhất, với lại cũng có kí giả tạp chí đặc biệt đến phỏng vấn Thoại Mỹ .
Có được thành tích bình chọn lần này, Thoại Mỹ nhận được giải thưởng quốc tế trong tầm tay.
Dương Hữu Quốc lập tức đối với Thụy Khắc và phòng quan hệ xã hội hạ mệnh lệnh, cần tận lực dùng cơ hội này, nâng cao sức ảnh hưởng của Thoại Mỹ
Tiếp theo, Thoại Mỹ sắp chuẩn bị chụp ảnh quảng cáo phía sau cùng hành trình tuyên truyền bộ phim của shellyneo, nhưng cô muốn tập trung vào công việc sau khi (Hồi ức vỡ vụn) chính thức khai máy, đợi đến cuối tháng lại đi nước ngoài quay phim.
Như vậy cô có thể ở bên cạnh Dương Hữu Quốc nhiều hơn chút thời gian.
Ngoài nữ chính Trần Tẩm ra, những diễn viên khác đều đã lần lượt vào đoàn phim, bao gồm cả nam chính, nhưng người quản lí của Trần Tẩm biểu thị đối với đoàn kịch hy vọng tập trung vào nhân vật của Trần Tẩm, bởi vì thời gian của Trần Tẩm đã định sẵn rồi.
Có vài minh tinh quả thật sẽ yêu cầu như vậy, dù sao hiện tại là thời kì hoàng kim của diễn viên bọn họ, ai cũng không muốn lãng phí thười gian… lúc này ai cũng không có ngờ đến, phương diện của Trần Tẩm đưa ra yêu cầu này là một âm mưu đã được lên từ lâu.
Bởi vì yêu cầu này cũng trong lí lẽ, với lại trong giới showbiz thường có tiền lệ như này, Dương Hữu Quốc cũng đồng ý rồi.
Rất nhanh, sắp đến cuộc họp báo khai máy của (Hồi ức vỡ vụn), địa điểm ở phòng hội nghị phía đông của tòa nhà Đại Thiên, tuyên truyền trên áp phích treo gương mặt ảnh đế trẻ nhất Hàn Nhất và nữ minh tinh nổi tiếng hoa ngữ Trần Tẩm, còn có nhiều vị diễn viên âu mỹ đến, thêm nữa Đại Thiên đã sớm đối với đoàn đội chụp ảnh đặc biệt của đạo diễn Berbie công bố ra ngoài, có thể nói bộ phim này kết hợp tài nguyên tốt nhất cho trong giới showbiz.
Tuyên truyền đã công khai, các khán giả mê phim ảnh đã cực kì mong đợi, bọn họ muốn thấy phim chất lượng tốt, mà không phải là phim thương nghiệp sao chép nực cười.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top