Ảnh Hậu Của Tổng Giám Đốc Chương 255+256+257

Chương 255: Ngươi bây giờ nhận thua vẫn còn kịp

Dương Hồng Quảng không có trả lời, mà là trầm mặc nhìn về hướng đài quyền anh, trong đầu của hắn đang suy nghĩ chỉ có một việc, với sức lực của Lăng Diệp, có thể chịu được mấy quyền của Dương Hữu Quốc , lần cuối cùng Dương Hữu Quốc  động quyền đã là bảy năm trước, lần đó hắn đem đối phương đánh vào bệnh viện ở ba tháng.

Hiện tại hắn hẳn là sẽ thu liễm khí lực, sẽ không ra tay quá mạnh với Lăng Diệp, có thể bị Lăng gia phản đòn.

"Dương tổng tại sao còn chưa có đi ra a!"

"Trước đây lần Trương Lăng chụp ảnh, thân hình của hắn không tệ."

"Trước kia truyền thông tạp chí liền chụp ảnh hắn lướt sóng ở bở biển…"

Lăng Triển không có bỏ những ý kiến bàn luận của các phóng viên, tâm tình của hắn không tệ, từ khi Dương Hữu Quốc  đảm nhiệm chức vụ Tổng giam đốc Đại Thiên, Long Đằng vẫn bị Đại Thiên đè ép... Nếu là đêm nay, Lăng Diệp thắng Dương Hữu Quốc , cũng coi như là tăng thêm thể diện cho Lăng gia.

"Điều này cũng tốt? Cuối cùng thì các người có đi đến phòng tập hay không? Đây là tiêu chuẩn cơ bản nhất, chỉ xem lực vai thôi thì chưa đủ."

"Chẳng lẽ ngươi nhìn qua quần áo cũng có thể nhìn ra dáng người của Dương tổng so với hắn tốt hơn?"

"Dù sao cũng không tệ hơn thế này."

Dương Hồng Quảng ho khan một tiếng, ra hiệu bọn hắn nói nhỏ thôi, loại nghị luận này rất ồn ào.

Các phóng viên lập tức ngậm miệng lại, từng người đều đợi Dương Hữu Quốc  xuất hiện.

Rất nhanh, Dương Hữu Quốc  và Thoại Mỹ  cùng nhau đi ra.

Bọn hắn từ chỗ tối đi một chút xíu đến đài quyền anh, theo ánh đèn từng điểm một sáng lên, ở trên khán đài đám người đang chờ đều không kịp đứng lên, bởi vì thật sự là quá kích động...

Không ai nghĩ đến dáng người Dương Hữu Quốc  lại tốt đến mức này, bọn họ khẩn trương mở to hai mắt, không muốn bỏ qua bất kì tấc cơ bắp nào.

Cơ bụng như vậy người bình thường có thể luyện ra sao? Còn có cánh tay cùng bả vai... Đơn giản là quá hoàn mỹ, phối hợp với nước da màu đồng cổ, giống như là pho tượng cường tráng có thể được xưng là một tác phẩm nghệ thuật.

Các phóng viên đều ngây ngẩn cả người, một hồi lâu, mới nhớ tới việc phải chụp ảnh, tất cả đều cầm lấy máy ảnh cùng điện thoại hướng Dương Hữu Quốc   chụp không ngừng.

"Oa! Ta mấy đời mới có thể luyện được cơ bắp như thế a." Một nam phóng viên hâm mộ nói: "Đây quả thực là dáng người mà tôi tha thiết muốn a."

"Nhanh nhanh nhanh, chụp thật nhiều ảnh!"

"Ta cảm thấy Lăng Diệp không tiếp nổi một quyền!"

"Đây mới gọi là đàn ông chân chính, về phần Lăng Diệp dáng người, haizz... Không có gì đáng xem."

Tiếng nghị luận truyền đến tai Lăng Diệp, hắn giống như là bị người khác làm nhục, phẫn hận trừng mắt nhìn Dương Hữu Quốc  từng bước một đến đài quyền anh.

Trên mạng những số liệu bỏ phiếu kia hắn đều xem qua, mục liên quan tới dáng người, hắn vượt qua Dương Hữu Quốc  rất nhiều, bởi vì hắn đối với dáng người của mình vẫn luôn phi thường tự tin, nhưng là hôm nay sau khi nhìn thấy Dương Hữu Quốc , hắn mới biết được mình đã thái quá nhiều như thế nào.

Lăng Diệp bỗng nhiên có suy nghĩ muốn chạy trốn, từ khoảng cách và góc nhìn của hắn, Dương Hữu Quốc  không chỉ có cơ bụng tuyệt vời, cánh tay cùng nắm đấm cũng rất mạnh mẽ, so với điều này, tỉ lệ thắng của hắn quả thực rất thấp.

Thoại Mỹ  cầm áo khoác của Dương Hữu Quốc  trên tay, đi theo hắn đến vị trí phía sau, cô đi vào liền thấy nét mặt khán giá cực kỳ hưng phấn liền biết cuộc đối đầu này đã có kết quả.

Sau này để xem Lăng Diệp có lựa nòi mà nói hay không.

Với thân nhìn phẳng phiu thế này, làm bao cát cho Dương Hữu Quốc  cũng không đủ tư cách.

Biểu lộ trên mặt của Dương Hồng Quảng rất tự nhiên, bởi vì hắn đã sớm biết kết quả sẽ như vậy, hắn cũng không nghĩ tới, đã qua nhiều năm, dáng người Dương Hữu Quốc  còn tốt hơn trước.

Nhưng người bên cạnh Dương Hồng Quảng, Lăng Triển đã không ngồi yên... Hai cha con bọn họ đều đánh giá thấp Dương Hữu Quốc , dẫn đến hiện tại rơi vào tình trạng cực kỳ lúng túng, thậm chí hắn còn xúc động muốn lập tức ngừng thi đấu, Dương Hữu Quốc  nếu đánh một quyền xuống, con của hắn liệu có trực tiếp nhập viện không?

"Ta lúc ấy nói cái số liệu bỏ phiếu kia rất có vấn đề, ta thế nhưng là bỏ phiếu cho Dương tổng!"

"Vóc người này, tuyệt, nếu người đàn ông như vậy thích đàn ông, có phỉa mặt trời sẽ mọc từ phía nam lên!"

"Ta muốn cầm quần áo giúp Dương tổng, không, ta muốn làm quần áo của Dương tổng..."

"Bất quá, bọn họ đổi thân phận sao? Hiện tại giống như là Thoại Mỹ  làm người đại diện cho Dương tổng a."

Trên khán đài bầu không khí càng ngày càng tăng vọt, lúc Dương Hữu Quốc  đi đến đài quyền anh, hắn đã đạt đến đỉnh cao.

Lăng Diệp phòng bị lui về sau hai bước, cẩn thận nhìn Dương Hữu Quốc , nhưng hắn còn chưa mở miệng nhận thua.

Dương Hữu Quốc  chậm rãi cột băng vải, mở miệng nói: "Hiện tại nhận thua, còn kịp, lần cuối cùng ta đánh người là bảy năm trước, người kia phải nằm viện ba tháng."

Nếu như là mười lăm phút trước đó, Lăng Diệp nhất định sẽ không để ý tới lời nói cao ngạo này của hắn.

Nhưng bây giờ... Hắn đã tận mắt thấy cơ bắp trên người Dương Hữu Quốc  sắp bộc phát sức mạnh, hắn không dám khinh thị với đối thủ có thực lực như thế.

Lăng Diệp nghe những ký giả kia tiếng nghị luận, cúi đầu: "Ta bỏ cuộc."

Coi như lần này không tính, hắn còn có cơ hội lật bàn, hắn cũng không tin, Dương Hữu Quốc  sẽ lần nào cũng thắng hắn.

Hắn nổi danh là phú nhị đại, luận chơi, không ai hơn được hắn.

Dương Hữu Quốc  nghe được ba chữ này, nhẹ gật đầu: "Cũng được, ngươi ngay cả Thoại Mỹ  đều chưa chắc đánh thắng được, ta đánh với ngươi, đúng là khi dễ ngươi."

"Trận tiếp theo, ta sẽ cố gắng hết sức."

Lăng Diệp khí cắn răng: "Đừng tùy tiện như thế!"

Dương Hữu Quốc  mặc kệ hắn, đi xuống đài quyền anh.

Lăng Diệp cúi đầu về phía Lăng Triển, hắn cũng biết chưa đánh mà nhận thua thì rất mất mặt, nhưng dù sao so với bị đánh vẫn là tốt hơn.

"Chẳng ai ngờ rằng cái tên họ Dương kia, thế mà có cánh tay như vậy, trận đấu tiếp theo hãy chọn cái mà ngươi am hiểu nhất, đem nhuệ khí của hắn dập tắt, loại thương nhân đứng đắn, sợ nhất là khác người." Lăng Triển gợi ý cho con trai hắn.

Lăng Triển cũng biết rõ con của hắn là một hoa hoa công tử, hai người so ra, Dương Hữu Quốc  đương nhiên coi là một thương nhân đứng đắn.

Lăng Diệp hiểu chuyện, trải qua một thời gian tiêu tiền như nước, trên người hắn căn bản không ra dáng một thương nhân khí chất âm trâm, bởi vì hắn sẽ chỉ sống phóng túng...

Dương Hồng Quảng cảm thấy ngay từ đầu Dương Hữu Quốc  chính là đang chờ Lăng Diệp hướng hắn khiêu chiến, đứa cháu của hắn tựa hồ càng ngày càng xấu xa, nhưng loại phương thức này có thể sẽ triệt để để Lăng Diệp rơi xuống đáy vực, bởi vì đại khái xưa nay hắn chưa từng biết cảm giác bị người khác áp chế là như thế nào.

Hắn cao ngạo là xuất phát từ thói quen của Lăng gia, hôm nay liền bị Dương Hữu Quốc  dạy cho một bài học.

Các phóng viên lập tức đem ảnh vừa mới chụp phát lên trên mạng, lập tức khiến dân cứ mang sôi sục, đương nhiên điều mà họ chú ý nhất chính là dáng người vô cùng tuyệt vời của Dương Hữu Quốc .

Với dáng người của Dương Hữu Quốc  này, căn bản khinh thường cùng với dáng người bằng phẳng của Lăng Diệp so đo.

"Cần ảnh độ phân giải HD! Ta phải dùng ảnh này làm hình nền!"

"Ta hi vọng ta chồng tương lai cũng có thể có dáng người thế này, không, có một phần trăm của Dương tổng ta liền thỏa mãn."


Chương 256: Nếu em mệt mỏi, chúng ta về nhà

"Trời ơi, sao lại có người hoàn hảo như vậy a!"

"Dựa vào kinh nghiệm làm hủ nữ của ta nhiều năm, hắn tuyệt đối không thể nào yêu đàn ông được, bởi vì những bắp thịt kia quá tuyệt, chắc chắn là một người đàn ông."

Số lượt bình luận của dân cư mạng đã quá mười nghìn, tất cả đều khen dáng người vô cùng tuyệt vời của Dương Hữu Quốc , Lăng Diệp hoàn toàn trở thành vật làm nền.

Chị Hy và Trần Viễn cũng là lần đầu tiên đọc thông tin được đưa lên mạng.

Chị Hy đây cũng là lần đầu thấy dáng người của Dương Hữu Quốc , mặc dù cô mấy tháng gần đây tiếp xúc với Dương Hữu Quốc  tương đối nhiều trong các lần công tác, nhưng tận mắt thấy, giác quan vẫn là nhận lấy kích thích rất lớn.

"Oa, Thoại Mỹ  mỗi ngày chính là nhìn thân thể này để chìm vào giấc ngủ sao?"

Cũng quá hạnh phúc đi!

Chị Hy một bên cảm thán, một bên dùng ánh mắt liếc nhìn bên người Trần Viễn , mơ mộng thân hình của hắn...

"Không cần suy nghĩ, anh mặc dù so ra kém tổng giám đốc, nhưng so Lăng Diệp vẫn hơn nhiều."

Chị Hy cười hắc hắc: "Đó là dĩ nhiên, anh là người em chọn cơ mà!"

Cô tiếp tục kéo xuống xem, thấy được bức ảnh Thoại Mỹ  ở dưới đài giúp Dương Hữu Quốc  cầm quần áo, Chị Hy nhịn không được cười cong mặt mày: "Nhìn thấy Thoại Mỹ  có thể có hôm nay, em thật vì cô ấy cảm thấy vui vẻ, vợ chồng bọn họ một lòng, bất kỳ người nào cũng không thể khi dễ bọn họ!"

Bởi vì khi dễ một trong hai người, một người khác tất nhiên sẽ toàn lực phản kích.

"Vậy anh cùng em thì sao?" Trần Viễn  đặt tờ báo xuống và hỏi.

Chị Hy nghĩ nghĩ nói: "Sẽ không có người khi dễ chúng ta..."

Một giây sau, Tần Vũ liền đem cô kéo vào trong ngực: "Ừm, chỉ có em mới có thể khi dễ anh..."

Chị Hy thẹn thùng cười một tiếng, ngã vào trong lòng Trần Viễn .

Cảm xúc và tình cảm của mỗi người đều là khác nhau, may mắn thay bọn họ có thể trong biển người tìm được một nửa thích hợp của mình.

...

Kỳ thật vừa rồi ở trên khán đài các phóng viên đều có chút tiếc nuối bởi vì không có cơ hội nhìn thấy Dương tổng đánh quyền anh, thiết nghĩ nếu như là thấy thì đúng là hình ảnh cực kỳ khó gặp.

Thoại Mỹ  cùng Dương Hữu Quốc  trở lại phòng thay quần áo, đem áo khoác ném cho hắn: "Em hối hận! Hiện tại tất cả mọi người nhìn thấy vóc dáng người của anh tốt như thế nào, về sau sẽ có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm vào anh."

"Nhưng là bọn họ chỉ là nhìn, có thể đụng vào chỉ có một mình em." Dương Hữu Quốc  cầm tay Thoại Mỹ , nhìn đồng hồ: "Mệt mỏi sao? anh có thể trực tiếp KO hắn, sau đó chúng ta về nhà."

Thoại Mỹ  nhoẻn miệng cười, lắc đầu nói: "Không mệt, hiện tại em cảm thấy rất thú vị."

Đêm nay cô chỉ muốn làm nền cho Dương Hữu Quốc , để cho anh trở trên chói chang nhất.

Các phóng viên chụp ảnh tới tấp, phần lớn ảnh Thoại Mỹ  đều là bóng lựng, hoặc là cầm quần áo cho Dương Hữu Quốc , hoặc là yên lặng đi theo hắn, dùng những điều bình thường nhất để chăm sóc, quan tâm Dương Hữu Quốc .

Nhưng cho dù là như thế, để phóng viên nhìn thấy bọn họ sánh vai đi cùng nhau thì cũng đã ăn đủ cẩu lương rồi.

Sau khi thay quần áo xong, bọn họ một lần nữa trở lại đại sảnh, lúc này các phóng viên đã bị chặn tạm thời ở ngoài cửa, đây cũng là do Lăng gia sắp xếp, bọn họ cần thời gian để giải tỏa căng thẳng.

Các phóng viên không còn ở bên chụp ảnh, tinh thần Thoại Mỹ  được buông lỏng rất nhiều, bây giờ cô có thể thưởng thức, sùng bái Dương Hữu Quốc , không cần lo lắng sẽ có người phát hiện trong mắt cô tràn đầy yêu thương dành cho anh.

Càng đến gần Dương Hữu Quốc , càng là hiểu rõ hắn, cô càng khó khống chế trái tim mình thêm yêu thương hắn, loại tình cảm không thể nào kiềm chế, cũng không có cách nào khống chế… Trên thực tế, Thoại Mỹ  cũng không muốn khống chế.

"Vậy bây giờ thi cái gì?" Dương Hồng Quảng hỏi cha con Lăng gia.

Lăng Diệp ho khan một tiếng, vỗ tay để khách sạn phục vụ viên cầm lên một bộ bài: "Hiện tại phóng viên cũng không có ở đây, chúng ta chơi bài đi, chỉ chơi tùy tiện một chút, tiền cược có thể lớn một chút?"

Dương Hữu Quốc  mặt không thay đổi, ngước mắt hỏi: "Lớn một chút?"

Lăng Diệp trực tiếp đưa tay chỉ vào Thoại Mỹ  nói: "Cô ấy! Nếu như ta thắng, nghệ sĩ của ngươi liền đi theo ta đi."

Đây không phải cố ý kiếm chuyện sao?

Lăng Diệp vô lại cười một tiếng: "Đương nhiên, ngươi cũng có thể tăng giá cả."

Dương Hữu Quốc  ánh mắt trở nên sắc bén: "Cô ấy không phải là món đồ để đem ra đánh cược."

"Một người nghệ sĩ mà thôi... Ta hiện tại có thể gọi điện thoại để đưa các nữ nghệ sĩ Long Đằng tới, ngươi thích người nào thì tùy ý ngươi chọn a."

Dương Hữu Quốc  sắc mặt đã phi thường âm trầm, Lăng Triển lập tức kéo con trai: "Được rồi, giữ chừng mực một chút."

"Không dám? Sợ thua a!" Lăng Diệp nghĩ là Dương Hữu Quốc  sợ, trong nháy mắt đắc ý.

Dương Hữu Quốc  rất muốn ngay lập tức giáo huấn cái miệng cặn bã không biết che đậy này một chút, nhưng ở bên cạnh hắn, Thoại Mỹ  trực tiếp nói: "Được, cược đi, ta và ngươi cược, nếu như ngươi thua, liền công khai trả lời phóng viên nói, ngươi bởi vì phương diện kia không được, cho nên mới chửi bới Hữu Quốc  ."

Lăng Triển sắc mặt hơi thay đổi một chút, tựa như có cảm giác không tốt lắm, nhưng Lăng Diệp đã cướp lời đáp ứng: "Được! Quyết định như vậy đi, nhưng chỉ có tôi và cô, người khác sẽ cảm thấy tôi bắt nạt phụ nữ, các người cùng nhau di, tính một nhà."

Dương Hữu Quốc  nhìn sang Thoại Mỹ , không có phản đối, nếu Lăng Diệp đã muốn chết, cũng đừng trách hắn.

Coi như hắn chơi bài cùng bà xã.

Dương Hồng Quảng bắt đầu cảm thấy tối nay hắn tới quá lãng phí thời gian, những kết cục rõ ràng như vậy, ông không thèm để tâm.

Nếu như là người khác của Dương gia đến ứng chiến đại khái còn có chút so đo, nhưng bọn họ hết lần này đến lần khác đối Dương Hữu Quốc ... Hắn có thể đi ra ngoài trước hít thở không khí được không, nếu không sợ sẽ cười thành tiếng, lại là quá không nể mặt Lăng gia.

Lúc cha con Lăng gia đi toilet, Dương Hữu Quốc  nghiêng người sang, cưng chiều lôi kéo Thoại Mỹ : "Tin tưởng anh như vậy?"

"Em có thể." Thoại Mỹ  trả lời nói: "Lần này em thay anh thắng, anh cổ vũ cho em."

"Hắn ta có thể giở thủ thuật, em có nắm chắc không?"

Thoại Mỹ  cúi đầu, nghĩ nghĩ nói:"Sau này em sẽ nói cho anh biết vì sao em lại cược đánh bài này, nhưng là đêm nay em muốn thay anh chiến đấu một lần."

Thỉnh cầu của cô, anh chưa từng cự tuyệt.

Dương Hữu Quốc  cúi đầu nhìn bàn tay đang nắm lấy ống tay áo của mình, nụ cười nở trên môi: "Được, theo ý của em."

"Vậy nếu em..."

"Không có khả năng này." Dương Hữu Quốc  nói khẳng định, mặc kệ Thoại Mỹ  trình độ chơi bài như thế nào, có anh ở đây,  chữ thua , không bao giờ tồn tại.

Mà anh cũng toàn tâm tin tưởng Thoại Mỹ,  cô không phải loại phụ nữ ỷ lại vào đàn ông mà trở nên thành công, giữa bọn họ có rất nhiều chuyện từ từ mới hiểu được hết, hiện tại hắn chỉ biết số đo cùng cỡ giày của Thoại Mỹ , đối với khẩu vị của cô hiểu rất rõ, những cái khác anh sẽ từ từ tìm hiểu.

"Lần này tất cả dựa vào em, anh đánh không có được tốt." Dương Hữu Quốc  nói.

"Thật sao?" Cô không tin, nghiêng đầu nhìn hắn.

Dương Hữu Quốc  mỉm cười sâu sắc, nắm chặt tay của cô.

Chiếu bạc rất nhanh đã chuẩn bị xong, Lăng Diệp căn bản không cần chuẩn bị bất cứ cái gì, hắn cơ bản mỗi ngày đều chơi bài, thích nhất chính là cá cược, vừa ngồi xuống hắn lập tức liền hưng phấn.

Đây chính là sở trường của hắn, chẳng lẽ sẽ thua Dương Hữu Quốc  hay sao?

Sau đó, Dương Hữu Quốc  trong lúc Thoại Mỹ  định ngồi xuống, kéo ra một cái ghế, mình ngồi xuống trước, thuận thế kéo Thoại Mỹ  ngồi trên đùi.

Chương 257: Chúng ta thắng

Cái này tư thế...

Bọn họ ở nhà vẫn hay ngồi như vậy, nhưng trong tình huống này, Thoại Mỹ  có chút mất tự nhiên.

Dương Hữu Quốc  đưa tay vòng quanh cô: "Có thể bắt đầu."

"A, hiện tại có thể ôm nhiều một chút, chờ khi ta thắng, sau này không có cơ hội đó nữa, một trận quyết định thắng thua." Lăng Diệp hướng nhà cái liếc mắt, để chia bài.

Trò chơi là Texas Hold’em Poker, tính hoa thuận lớn nhất, tiếp theo là thông thiên bốn ngày, cứ thế mà suy ra.

Lăng Diệp không phải chưa tùng cùng phụ nữ cá cược, nhưng là chưa từng thua trong tay phụ nữ, một nữ diễn viên nhỏ bé không biết trời cao đất dày là gì, hắn không coi ra gì.

Sau khi chia bài, hai người đều lấy được cho mình hai thẻ bài.

Thoại Mỹ  lấy được A cơ cùng Q bích, Lăng Diệp trong tay là một đôi 10.

Át chủ bài đều có các ưu thế.

Lăng Diệp tiếp tục để nhà cái chia bài, bởi vì tiền đánh cược đã thống nhất xong.

Tiếp theo là chia bài, K rô, khối lập phương 5, còn có một con 10 tép.

Thoại Mỹ  có thể tới thẳng được sao? Vẫn là nói, Lăng Diệp có khả năng có ba tấm 10, khi chơi cá cược, may mắn rất quan trọng, nhưng chiến thuật tâm lý cũng quan trọng không kém.

Dương Hữu Quốc  chỉ ôm Thoại Mỹ , sau khi xem bài cũng không thể hiện thái độ gì, anh quan sát mặt cô, xác thực cô với loại bài này rất quen thuộc, như vậy có thể là cùng Bùi  Lạc Phong chơi cùng nhau?

Nghĩ như vậy, anh có chút ghen tuông.

Nhưng mà  Thoại Mỹ  cũng đã nói, tối nay là chiến đấu cho anh, nên anh cũng bỏ đi phần ghen tuông này.

Tiếp theo, thẻ cộng đồng thứ tư, A bích.

Lăng Diệp vẫn đang có ưu thế,  trong tay Thoại Mỹ đã có một đôi A, nhưng nếu là cuối cùng này không phải J thì cô liền thua.

Lăng Diệp cười khúc khích, đắc ý nói: "Cho ngươi một cơ hội nhận thua, còn có một trương bài."

Dương Hữu Quốc  để tay trên bài: "Một trương bài cuối cùng, để anh xem đi."

"Kia nếu thắng, tính cho em, hay là tính cho anh?"

"Anh."

Thoại Mỹ  gật đầu, không nhìn thẳng Lăng Diệp, để nhà cái tiếp tục chia bài.

Lá bài cuối cùng là con 3 rô, đối với hai người bọn họ đều không có lợi thế gì tăng thêm.

Thoại Mỹ  trong lòng bàn tay có một chút mồ hôi, cô đang khẩn trương, nếu không có lộ ra át chủ bài, nàng xác thực có phần thắng, nhưng...

Lăng Diệp cười đem bài lật lên, không chút hồi hộp nào, ba đầu 10.

Thoại Mỹ  nắm thẻ bài thật chặt, đang muốn quay đầu nhìn Dương Hữu Quốc , Anh một cái tay đè xuống cánh tay của cô: "Tin tưởng anh, mở bài đi."

Thoại Mỹ  biết rõ trong tay mình chỉ có một đôi A, đúng là thua, nhưng cô không vội vàng nói bất cứ điều gì.

"Đàn ông mà, có chơi có chịu, Dương tổng, chắc sẽ không phải là không chơi nổi a?" Lăng Diệp dựa vào nét mặt của bọn họ, đoán chắc mình thắng, vỗ tay nói: "Xem ra, đêm nay ta muốn ở một gian phòng tổng thống."

"Chớ nằm mơ..."

Dương Hữu Quốc  ra hiệu Thoại Mỹ  mở bài, cô tay phải lật ra bài, nguyên bản con bài biến thành J cùng Q.

Vì cái gì quân A của cô lại biến thành J!

Ngoại trừ Dương Hữu Quốc , còn sẽ có người thứ hai sao?

"Một lốc, thắng."

Lăng Diệp không thể tin nhìn bọn họ, khiếp sợ đến cực điểm, sắc mặt phi thường khó coi, hắn phẫn nộ đập tay lên bàn, không thể tin được sự thật trước mắt.

"Phiền Lăng tổng nhớ kỹ thực hiện lời hứa của mình, hướng phóng viên công khai thừa nhận là bởi vì phương diện kia của mình không được, nên mới đi hãm hại người khác."

Lăng Diệp tức giận đá văng cái ghế, cùng cha hắn rời đi.

Nhà cái đang đổ bài bên cạnh bàn nói: "Lăng thiếu mỗi lần chơi bài, đều sẽ gian lận."

"Nhìn ra được, là một tay lão luyện." Dương Hữu Quốc  trả lời rất bình tĩnh.

"Vậy còn anh?" Thoại Mỹ  trở lại nhìn anh.

"Dương tổng chỉ là muốn dạy dỗ hắn, nếu như Dương tổng muốn thắng, bài gì đều có thể cầm đến được." Nhà cái nói tiếp.

"Các người có quen biết?" Thoại Mỹ  kinh ngạc hỏi.

Dương Hữu Quốc  gật đầu, mang Thoại Mỹ  đứng dậy: "Có đôi khi trên thương trường sẽ có những hoạt động xã giao, mỗi thứ đều phải học một chút, là để phòng thân mà thôi."

Sau khi nghe giải thích của hắn, Thoại Mỹ  mới cảm thấy những thứ cô cần biết về Dương Hữu Quốc  còn qua nhiều, mà anh sẽ đợi cô từ từ khám phá.

"Nhưng mà , bài của em xác thực so với hắn tốt hơn, là em thắng."

Thoại Mỹ  ngoẹo đầu, đột nhiên cảm giác được mình nhìn thấy Dương Hữu Quốc  chỉ là một góc của tảng băng lơn, hắn so với những gì mà cô nhìn thấy còn phải mạnh mẽ hơn nhiều.

Lúc này, Dương Hồng Quảng từ bên ngoài đi vào, ngáp một cái nói: "Nhanh như vậy đã kết thúc?"

Dương Hữu Quốc  nhìn Thoại Mỹ  một chút, lôi kéo tay của cô, cùng đi đến trước mặt Dương Hồng Quảng, rất tự nhiên đem Thoại Mỹ  giới thiệu cho hắn: "Đây là anh trai cả của cha anh, vừa rồi chưa kịp chính thức giới thiệu.”

Dương Hồng Quảng không cho Thoại Mỹ  cơ hội mở miệng, mà là đem Dương Hữu Quốc  lôi sang một bên: "Con có  biết mình  đang làm cái gì không ? Tìm một  nữ diễn viên? Cha mẹ con bên kia..."

"Bác cảm thấy không tốt?"

"Tốt, đương nhiên được! Ta cảm thấy không tệ, chính là cha mẹ con bên kia, con vẫn là nhanh chóng nói một tiếng."

"Hiện tại chưa phải thời điểm để nói, cho nên, phiền bác giữ bí mật giúp chúng cháu." Dương Hữu Quốc  tự nhiên có tính toán của hắn.

"Con thật sự là được di truyền từ Dương gia chúng ta, làm gì cũng thần bí." Dương Hồng Quảng khoát tay áo: "Bác tuổi đã cao, lười quản chuyện thanh niên các con, nhưng mà  hôm nay nói là tiệc hòa giải, con ra tay cũng quá hung ác, từ nay về sau, Lăng gia tại trước mặt chúng ta còn ngẩng đầu được sao?"

"Bác, vừa rồi rõ ràng bác rất hưởng thụ quá trình này..."

"Khụ, bác là không muốn làm phiền con." Dương Hồng Quảng cười tủm tỉm, chuyển chủ đề: "Vừa mới bị bọn họ huyên náo, cơm cũng không ăn được, đi thôi, chuyển sang nơi khác ăn cơm."

Lúc trước khi ra cửa, Dương Hồng Quảng chợt nhớ tới cái gì, "Chuyện của các con, bác là người đầu tiên biết sao?"

"Ông ngay từ đầu đã biết cháu kết hôn, chỉ là không biết đối tượng là ai."

"Kết... Kết hôn?" Dương Hồng Quảng kinh ngạc nhìn bọn họ, tiếp tục cảm khái nói: "cháu cái thằng  tiểu tử này, động tác quá nhanh đi !"

Hắn cho là bọn họ chỉ mới qua lại tìm hiểu nhau thôi.

"Ta quyết định, tối nay sẽ mời các cháu ăn tiệc!"

Dương Hữu Quốc  ôm vai Thoại Mỹ : "Đêm nay bác cả mời chúng ta ăn cơm, muốn ăn cái gì?"

"Ăn gì cũng được, quan trọng chính là được ăn chung với anh.”

Dương Hồng Quảng tất hài lòng với câu trả lời đầy nhu thuận và nhiệt tình của Thoại Mỹ , thúc giục Dương Hữu Quốc  sớm ngày đưa cô về Dương gia ra mắt.

Trên đường đi, Dương Hồng Quảng đem dáng Dương Hữu Quốc  yêu thương Thoại Mỹ  để trêu cô: "Cháu  thật là một trong những người đàn ông nổi trội nhất của Dương gia trong việc sủng vợ mình!"

"Là học tập bác." Dương Hữu Quốc  trả lời ngay.

"Vậy cháu  học cũng không tốt, bác lúc bằng tuổi cháu , đã có 3 đứa con rồi , con đây thì thế nào?"

"Trong kế hoạch." Dương Hữu Quốc  chỉ đáp lại ba chữ.

Thoại Mỹ  ở bên cạnh nhìn bọn họ nói chuyện qua lại, trong lòng có loại cảm giác rất đặc biệt, thì ra đấy chính là người của Dương gia, sau khi gặp dường như không giống như trong tưởng tượng làm cô quá lo lắng.






Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top