Hán Việt: Phân thủ hậu tra công phong liễuTác giả: Giang Hoa Tự HỏaTình trạng: Hoàn thành Tình trạng edit: To be continue😁Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại , HE, Tình cảm , Song khiết 🕊️ , Hào môn thế gia, Ngược luyến , Giới giải trí, Nhiều CP , 1v1---------------------------1, Trước ngược thụ sau ngược công, HE, song khiết (chỉ phương diện thân thể)2, Truyện nhiều CP phụ, ai không thích vui lòng CLICK BACK. Cảm ơn!…
Cậu ấy, đối với tôi, như một đoá hoa bồ công anh nở muộn!...Độ tuổi thích hợp: 16-22.Truyện viết riêng cho lứa tuổi thanh thiếu niên, truyện về tình yêu, đam mê và những hoài bão tuổi trẻ. Tác giả: Lan RùaP/S: Lan Rua's story ~ Porcupine & Duck Family…
Tên gốc: Làm sao còn không hống ta [giới giải trí]Tác giả: Mặc Tây KhaThể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Giới giải trí, Gương vỡ lại lành, Tình hữu độc chung, Ngọt văn, Điềm văn, 1×1, HEĐộ dài: 91 chương(https://tieuyeutinhnghich.wordpress.com/ml-sao-anh-chua-den-do-em-di/)Trong truyện có vài tình tiết có thể gây khó chịu cho người đọc, vì dụ có nhắc đến tình tiết phá thai (của nv phụ) hay chia tay quay lại lặp đi lặp lại nhiều lần (của nv chính). Các bạn cân nhắc trước khi đọc nhé. Tác giả cũng nói kiểu yêu đương thế này chỉ có hai đứa nó mới yêu được, đọc xong đừng áp dụng =))))Tác giả đổi văn án tổng cộng bốn lần, vì vậy bạn nào muốn đọc các văn án cũ thì vào wordpress đọc nha. Ở mục lục cho mình để văn án mới nhất thôi nhé, cảm ơn các readers yêu dấu nhiều .Bản edit chưa được sự cho phép của tác giả. Vì các editor không ai biết tiếng nên không đảm bảo đúng hết 100%. Nếu có gì sai sót hoan nghênh mọi góp ý trực tiếp của các bạn qua comment hoặc inbox về fanpage ❤…
Tổng hợp các câu chuyện về GoM và các nhân vật thuộc anime/manga Kuroko no Basket. Truyện thuộc bản quyền của ShinoharaHanami trên Wattpad. Tuyệt đối không được bưng (reup) đi đâu khi chưa có sự cho phép của tác giả.…
Nguyên tác: Nguỵ Cung Kinh MộngThể loại: Cung đấu, Nữ giả nam, Cực sủng, Hài, HESố chương: 133Nguồn: Cung Quảng HằngVăn án: "Giường của đế vương, sao có thể để mặc ai muốn ngủ thì ngủ?Huống chi kẻ đó còn là một tên đại gian thần, luôn muốn giết vua đoạt vị.Khó xử hơn là, mình lại là một hoàng tử giả, công chúa thật.Chỉ luôn mong Thái phó đại nhân đừng mở miệng vàng, tránh việc cứ dăm ba bữa lại nhắc: "Hôm nay là ngày lành tháng tốt, Hoàng đế ngài nên băng hà đi!"Hoàng đế giả như nàng thà vứt bỏ ngôi vị Hoàng đế phiêu bạt chân trời.Cái gì? Long sàng hắn muốn nằm, mà người ngủ trên long sàng hắn cũng muốn....?!p/s: Nam chủ tuy nham hiểm, nhưng rất cuồng và yêu vợ :))…
Au: JanJamTakemichi thay vì trở về 12 năm trong quá khứ thì cậu trở về hẳn 20 năm trước, từ một thanh niên 26 tuổi trở thành một thằng nhóc 6 tuổi. Cậu cố gắng hết sức để cứu lấy tất cả mọi người. Hinata, Baji, Enma, Mikey... thậm chí cả Tetta- chết tiệt-Kisaki. Người hùng mít ướt của chúng ta đang cố gắng hết sức và vì Chúa!!!! Tại sao mọi người cứ cư xử kỳ lạ thế này????P/s: không reup dưới mọi hình thức.P/s: có cp 3p HanKisaTake vui lòng cân nhắc khi đọc.…
Tác giả: Kỵ Trứ Tảo Trửu Khứ Hỏa TinhNguồn: https://gocluoi.com/category/nghe-noi-cau-chi-xem-toi-la-ban/Quý Vãn vô cùng xinh đẹp, vô số Alpha đều dụ dỗ lấy lòng cậu, nhưng chẳng một ai thật lòng dạ, nguyên nhân chỉ vì cậu là một Beta.Những Alpha kia nói: "Dù sao cậu cũng không bị đánh dấu, mọi người cùng chơi đùa không thật lòng chẳng phải tốt lắm à?"AO trời sinh một đôi, Beta không ngửi được mùi pheromone, cũng không có pheromone còn chẳng đủ tư cách bước vào thế giới của họ. Chỉ đành làm một con rối dừng chân nghỉ tạm trong tòa cao ốc xa hoa, bị chơi chán rồi thì vứt.Quý Vãn không muốn chơi.Mọi người cười cậu không biết điều.Đến một ngày nọ, ở một góc trong sân trường, có người nhìn thấy Phong Tiến - người thân phận cao quý, xưa nay chưa bao giờ chấp nhận những hành vi lấy lòng của người khác, bị Quý Vãn không hề có pheromone kích thích đến mức không kiểm soát được pheromone trong người.Phong Tiến nhìn Quý Vãn, sự độc chiếm và cố chấp tràn ngập trong mắt, khàn giọng: "Không cần pheromone, tôi chỉ cần mỗi mình cậu."TRUYỆN ĐĂNG CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ NÊN ĐỪNG MANG ĐI ĐÂU NHÁ !…