Chương 14
Woo Jin cùng Ha On bước vào quán ăn mà anh nói. Đi vào phía trong, chợt họ phát hiện sự xuất hiện của Dae Hwi và Dong Hyun cũng đang ăn trong đấy. Woo Jin chợt giật mình, kéo Ha On ra ngoài, nghĩ gì đó một lúc, lại kéo cô vào quán, chọn một chỗ ngồi khá khuất tầm nhìn.
Cả cuộc nói chuyện cũng phải giảm volume để không bị phát hiện, nghĩ lại thì hai người họ cũng đâu làm gì mờ ám?
Lúc ra về, chợt điện thoại Woo Jin reo lên, là Lee Dae Hwi:
" Hyung, em đói."
" Mới ăn xong mà đói?"
Rồi xong, vạ miệng. Woo Jin chột dạ, cay cút tự vả mình mấy cái.
" Ghê quá! Theo gái bỏ anh em, ghê quá!"
" Lần sau lần sau."
" Tổn thương sâu sắc, hực hực."
" Thôi được rồi."
Đầu dây bên kia chỉ còn tiếng cười ha hả của cả Dae Hwi và Dong Hyun. Ha On cảm thấy ái ngại thay cho Woo Jin, cô thì thầm bâng quơ:
" Theo gái, bỏ bạn... uhm không tốt."
" Cái gì cơ?"
" Dạ không. Em về ngủ đây."
Nói rồi Ha On lặng lẽ bước đi luôn, Woo Jin bảo cô đợi anh nhưng cô giả bộ không nghe, bước thật nhanh về khu phố nhà cô.
Woo Jin về công ty, Dae Hwi đã chờ anh ở ngay sảnh. Cậu em nhảy lên lưng quặp lấy cổ ông anh theo gái của mình mà cằn nhằn không quên chọc ghẹo bước tiến xuất sắc của Woo Jin...
Sáng sớm hôm sau, MXM cùng ăn sáng với nhau và trò chuyện về album sắp tới của họ.
Young Min chợt nhớ ra:
" À Woo Jin, có người gửi đến lời khen về lyrics bài hát của chúng ta đấy."
" Ai vậy hyung?" – Woo Jin vẫn cặm cụi với bữa sáng, không ngẩng mặt hỏi lại Young Min.
" Đố em biết đấy, ngoài 4 chúng ta, Giám đốc và tổ sản xuất ra thì còn ai?"
" Ù ôi Ha On kìaaaaaaa." – Giọng Dae Hwi kéo dài, vừa nói cậu ta vừa biểu cảm xuất thần chăm chú nhìn Woo Jin.
Quả không ngoài dự đoán của Dae Hwi, Park Woo Jin bỗng ho sù sụ, rồi khóe miệng chợt mím lại nụ cười ngại ngùng. Một suy nghĩ trong đầu anh lóe sáng: " USB lần trước... con bé này, nghe rồi còn ngại."
Sau bữa sáng, Woo Jin quay lại phòng tập, đi giữa đường thì gặp Ha On, anh ho khan:
" Cảm ơn về lời khen của em! Haha đều thân quen cả, có gì ngại đâu mà anh hỏi lại chối."
" Dạ?" – Cô ngơ ngác không hiểu chuyện gì.
" Ừ thôi không sao. Con gái hay ngại, cũng đáng yêu mà."
Woo Jin vẫn say sưa cười 'thẹn' rồi lướt qua Ha On, bỏ lại bộ mặt cô vẫn sững sỡ chẳng rõ sáng sớm đã xảy ra chuyện gì với anh.
Thôi thì, nếu cách hiểu, cách nghĩ ấy làm anh vui, cho phép anh tiếp tục...
***
Đúng vào 6 giờ chiều hôm nay, MV comeback của MXM được tung lên. Ha On ngồi ở canteen vừa ăn vặt vừa chăm chú xem.
Woo Jin từ xa đã nhìn thấy cô, anh bước nhanh chân tới:
" Nhìn anh ngầu chứ?"
" Thường thôi." – Ha On nở lỗ mũi trêu chọc.
" Em nghe cả album chưa?"
" Rồi chứ. Bài chủ đề không bàn cãi rồi, còn bài của anh với anh Young Min ấy, em thích bài đấy nhất."
Tim Woo Jin bỗng nhức nhối, anh cắn môi chặn lấy nụ cười ngại ngùng của mình, thật may Ha On không để ý hình ảnh lúc này của anh.
" Mai nhớ tới comeback stage của bọn anh đấy."
Vừa ngớt lời, Woo Jin bỗng chạy thục mạng đi mất.
Ha On tiếp tục ngơ ngác chẳng hiểu lão tiền bối này bị gì? Dậy thì gì ở tuổi 21 nữa nhỉ?
Woo Jin mở tung cửa phòng tập ra, không có ai... Bỗng anh lộn nhào mấy vòng, đồng thời hét:
" Aiyahhhh."
Chắc hẳn ai cũng đã được ít nhất một vài lần chiêm ngưỡng tiếng hét cá heo này của Woo Jin. À vâng đây là lần đầu của Ha On, lần đầu của rất nhiều thực tập sinh, staff vô tội đang ở trong công ty. Nghe một lần, cứ ngỡ như tòa nhà Brand New đang rung chuyển.
Anh không quan tâm bên ngoài mọi người đang sững sờ thế nào, dù sao cũng chẳng ai biết là anh và có lẽ Giám đốc cũng không ở đây đâu. Tự dưng anh vui vẻ mở hết cửa phòng ra, bật hết đèn điện lên và nổi hứng múa đương đại. Vừa hoạt động tay chân anh vừa thì thầm với mình: " Sao lại có người thẳng thắn như vậy chứ?" Anh lấy tay che miệng để tránh tiếng cười to, có cười to cũng không ai thấy nhưng khổ nỗi anh sẽ thẹn với bản thân.
Ngồi canteen cũng không yên, Ha On liên tục bị nhiễu bởi những anh chàng chưa đến lúc bận rộn MXM.
Woo Jin vừa đi một lúc thì lại đến Young Min.
Young Min cầm bịch snack lên vừa ăn vừa nói:
" Ăn mấy thứ này rõ là không tốt tẹo nào."
" Em có nhờ anh ăn dùm đâu chứ."
Ha On giật lại bịch snack không quên lườm anh Lim bò mộng một cái xắt xéo.
" Ngày mai tới comeback stage nhé!"
Cô chưa kịp nói gì thì bỗng điện thoại reo lên, là Lee Dae Hwi:
" Giờ cậu rảnh chứ? Vào phòng thu tớ nhờ một chút với!"
Ha On liền đứng dậy, không quên trả lời Young Min cùng với sự cúi chào lễ phép:
" Em sẽ thu xếp để tới, em đi trước đã nhé!"
***
Dae Hwi tai đeo headphone, tập trung trên bàn làm việc.
Ha On bước vào ngồi ngay kế bên cậu, cậu giật mình quay sang, tháo tai nghe rồi nói:
" Cậu biết tiếng Trung chứ?"
" Ừm một chút..."
" Giúp tớ chuyển lời bài hát chủ đề sang tiếng Trung được chứ?"
" Chuyện này..."
" Cậu làm được, đây là cơ hội cho cả MXM và cậu, cùng giúp nhau nhé!"
Sau một hồi trầm tư, Ha On gật đầu:
" 1 tuần được không?"
" Có thể nhanh hơn không? Khoảng 10 ngày bọn tớ có một show thực tế và tớ muốn thể hiện nhiều loại ngôn ngữ của bài hát này."
" Nếu vậy thì còn phải thuộc lời nữa... Thôi được rồi, tớ sẽ cố."
Dae Hwi thở phào nhẹ nhõm: " Thank you Ha On! Nhờ cả vào cậu đấy."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top