Chương 3: Bạn học
1 năm trước.
Tháng 3, dưới cái nóng oi bức gần 29°C, nhưng tôi vẫn phải ra sân banh đưa nước cho thằng anh trai trời đánh của mình.
Xa xa, tôi thấy hắn đang nằm ườn lên sân cỏ như con cá khô thiếu nước. Tôi ì ạch chạy tới rồi than thở.
"Này, anh có thể bớt phiền lại được không?".
"Tao nhờ mày có xíu gì căng, tí tao dẫn đi ăn lẩu".
"Ok chốt nha anh trai iu quý".
"Sang quán nước hay ngồi đâu đỡ đi, tao đá xong tao chở về".
Tôi tính cất bước sang quán Green Tea đối diện thì vô tình bắt gặp Danh ở sân bên cạnh.
Cậu đang vén áo lau mồ hôi trên mặt, nước da trắng cộng với cơ bụng săn chắc làm cậu nổi bật hơn bao giờ hết.
Đẹp thật.
Lúc đó, tôi thấy vài bạn nữ ngại ngùng chạy ra đưa nước và khăn cho cậu, cậu chỉ cảm ơn nhưng không nhận.
Tôi rời mắt khỏi cậu rồi bước tiếp, nhìn là biết đây là người chỉ nên thích chứ không nên lún sâu.
-------------
"Cho em một ly cacao nóng ạ".
"Cho em một ly cacao nóng ạ".
Tôi quay sang nhìn người vừa đồng thanh với mình thì bắt gặp ánh mắt cậu cũng đang nhìn tôi.
Chắc cậu vừa chạy nhanh tới đây nên nhịp thở vẫn chưa đều.
"Mới đá banh xong uống cacao có sao không?".
Vừa nói xong tôi mới biết tôi đang lo chuyện bao đồng với người mà tôi mới gặp lần đầu tiên.
Cậu nhìn tôi trầm ngâm một lát rồi đáp:
"Không sao, chơi thể thao xong uống cacao bổ sung năng lượng mà".
"...ò".
Sợ người ta sẽ lại đánh giá nữa nên nhận nước xong tôi tính chuồn lẹ ra chỗ anh tôi.
"Cậu học trường nào thế?" Cậu nói đúng lúc tôi vừa nhấc chân lên.
Tôi lại nhích chút một tới gần cậu rồi trả lời:
"Tớ học trường X á".
"Năm nay tớ cũng chuyển vào đó".
"Thế á, cậu biết cậu lớp nào chưa".
"Nào vô cô hiệu trưởng mới xếp, cậu lớp nào thế?".
"Tớ học 8D".
Tôi đang tính kể cho cậu nghe vài câu chuyện anh em xã hội của lớp tôi thì anh tôi gọi tới. Tôi tiếc nuối nhìn cậu.
"Anh tớ điện rồi, thôi tớ về trước nhé. Có duyên thì chung lớp nha".
"Tạm biệt".
"Tớ quên mất, cậu tên gì thế?".
"Nguyễn Công Danh".
Tôi cười vẫy tay rồi chạy đi.
Mùng 5/9 lại một mùa khai giảng mới, lại năm học mới, lại già đi một tuổi, ôi cái thân tôi.
Vừa ngồi xuống được lúc sau nửa tiếng phơi nắng với nghi thức chào cờ, thì cuối cùng tôi cũng được nghỉ ngơi với các tiết mục văn nghệ.
"Năm nay lớp mình có học sinh mới chuyển vô hả?". Thư ngoái đầu xuống hỏi
"Chắc thế, dù gì cũng 2-3 đứa chuyển sang lớp A rồi thây".
"Bạn này trông cũng được phết".
Tôi cũng quay xuống nhìn thử, không khác gì lời Thư kể, nhưng bạn này đẹp chứ không dừng ở chữ ''được". Cái vibe đậm chất nam chính thanh xuân vườn trường. Nhưng càng nhìn tôi lại càng thấy quen.
Tôi nắm vạt áo Thư lại rồi nói nhỏ:
"Mày ơi hình như là bạn ở sân banh bữa tao kể đó mày, Danh ý".
"Mày nói tao khi nào cơ, sao tao không nhớ?".
"Cái ngày thằng Nhật chở Thiên Trang".
"Mày bé cái mồm thôi, người ta ở lớp cạnh".
Thư chưa kịp nói xong thì Kiệt, người bạn cả năm không thèm liên lạc với chúng tôi xen vào ghế trống trước chỗ Nhật, vỗ vai nó.
"Chúng này nói xấu tao đấy à?".
"Ừ, mày không xuất hiện làm tao tưởng mày chết ở cái xó nào rồi". Thư khó chịu gạt cái tay đầy mồ hôi của Kiệt ra
"Hì hì, này không trách tao được, tao còn bận đi đám cưới với bồ ở Thái Bình".
"???" Mặt tôi và Thư ba phần khó hiểu, bảy phần hoang mang.
"Mày có bồ lúc nào thế?". Thư thắc mắc
"Ừ thì lúc đi đám cưới thì vô tình gặp ẻm, xong ẻm và tao cũng có ý với nhau các thứ. Rồi tụi tao có tìm hiểu, đi chơi với nhau".
"Đù, cái này là đám cưới liền tay, có bồ như ý hả??". Tôi cảm thán
"Bọn tao còn ngủ chung...".
"???".
"Lạy mẹ! Bé nó mới mười mấy tuổi đầu, báo cảnh sát liền cho tao, phải giam con sói này lại". Tôi bùng nổ khi nghe Kiệt nói
"Bình tĩnh, tao không có làm gì hết". Kiệt giam tôi về chỗ cũ
Mặt Thư chán nản không biểu cảm lên tiếng:
"Mày không sợ nó là họ hàng mày à?".
"Không đâu, tao có lân la hỏi mẹ tao rồi".
--------------
Sau khi khai giảng xong, như thường lệ học sinh sẽ lên nhận lớp, gặp gỡ thầy cô chủ nhiệm.
Tôi và "Thư người vừa mới dựa vai Nhật ngủ ngon lành rồi bị tôi đánh thức trong trạng thái mơ hồ khi thấy Trang đứng cạnh Nhật" đang đi lên lớp.
Thầy chủ nhiệm năm nay của tôi vẫn là Thầy Minh, chủ nhiệm cũ năm vừa rồi, nên Thầy biết rất rõ mọi trường hợp học sinh.
Chỗ ngồi của tôi ở dãy bàn giáo viên, bàn thứ ba từ dưới đếm lên, Thư thì ngồi sau tôi.
Nhưng năm nay đã có người chiếm chỗ ngồi bất hủ của nó, chính là bạn nam ngồi cuối hàng khai giảng lớp tôi hồi nãy.
Thư khó chịu vì mất đi chỗ ngồi yêu thích, nó đành kì kèo với Thầy nhưng Thầy lại ra đòn phủ đầu trước.
Vì sợ ba mẹ biết nó vi phạm nhiều trên lớp nên nhỏ đành ngậm ngùi ngồi bên cạnh cậu.
Mấy đứa con gái lớp tôi lén lút nhìn cậu, mắt sáng rỡ. Tôi cười không khép được miệng, đành quay xuống la hét với Thư.
"Người ta đánh giá bây giờ".
"Đây là bạn Nguyễn Công Danh, mới chuyển từ trường Y về, các em giúp đỡ bạn nhé". Thầy chủ nhiệm nhìn xung quanh rồi vỗ vai cậu.
Thầy vừa chỉ chỗ ngồi cũng là lúc cậu sải bước về phía tôi, mắt tôi vẫn dán lên người cậu. Cậu phì cười, lúc đi qua còn cố ý chạm nhẹ vào má tôi.
Ra chơi, vì thấy Nhỏ Thư đang gục đầu ngủ, nên tôi đành phải nhìn sang người bên cạnh.
Lấy hết can đảm, tôi mở miệng:
"Xin chào".
"Ừm chào cậu".
"Cậu còn nhớ tớ không? Bữa mình mới gặp nhau ở quán Green Tea ấy".
Cậu chống cằm chăm chú nhìn tôi.
"Nhớ chứ".
"Coi như là hai đứa mình có duyên ùi, sau này có gì không hiểu cứ việc hỏi tớ nhá".
"Được".
"Tớ tên là Thảo Uyên". Giọng tôi hơi run
"Vậy phiền Uyên rồi".
"Không...không phiền".
Cái gương mặt này quả là chết người thật.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top