Bức thư gửi anh người con trai em yêu
Ngày X, tháng X, năm XXXX,
Gửi anh người con trai em yêu hơn tất cả!
Em viết bức thư này chỉ muốn nói với anh, em quyết định sẽ rời xa anh và hội, cả người chị Lucy thân yêu của em để đến một nơi nào đó thật xa, để tập cách trở về với con người thật của em trước khi em gặp anh.
Anh biết đó, trước khi gặp lại chị Lucy, người đó, hội và gặp được anh thì em đã từng là một con người lạnh lùng tàn nhẫn, không quan tâm đễn bất cứ thứ gì ngoại trừ mục đích và lợi ích của bản thân em. Em muốn mạnh lên vì muốn tìm lại người chị thất lạc và bảo vệ cho chị ấy.
Hẳn anh biết rằng quyết định rời xa anh khó khăn đến thế nào. Đôi mắt ngấn nước, bờ vai run run và những tiếng nấc nghẹn ngào, em quay mặt đi...
Nếu anh yêu em…
Hẳn anh biết rằng ngày ấy có một cô gái đã yêu anh không đắn đo, yêu anh bằng tất cả chân thành và ngốc nghếch. Cô bé ấy chưa bao giờ hối hận vì một lần được yêu dù cho anh đã không ít lần làm cô bé buồn, làm cô bé khóc.
Nếu anh yêu em…
Hẳn anh biết rằng quyết định rời xa anh khó khăn đến thế nào. Đôi mắt ngấn nước, bờ vai run run và những tiếng nấc nghẹn ngào, em quay mặt đi. Chắc anh cũng biết những vết xước trên da có thể lành lặn nhưng vết xước trong tim cứ ngày một nứt ra, đau nhói.
Nếu anh yêu em…
Hẳn anh biết em chẳng phải một cô bé mạnh mẽ lắm đâu, nhưng cũng chẳng yếu đuối đến mức chìm trong ủ rũ, đau buồn. Anh thấy rồi đó, em đã gạt nước mắt, đứng dậy và bước những bước vững vàng khi không có anh.
Nếu anh yêu em…
Hẳn anh sẽ tự hào vì em đã trưởng thành hơn trước. Em không còn là cô gái lạnh lùng, tàn nhẫn, vô tâm như ngày xưa, không còn để cảm xúc trong tim chi phối. Em đã biết mỉm cười mỗi khi vấp ngã và biết xoa dịu trái tim bé nhỏ mỗi khi nó tổn thương.
Nếu anh yêu em…
Hãy để trái tim say ngủ, hãy để những lỗi lầm ngày xưa ngủ trong lãng quên, anh nhé! Vì quá khứ mong manh lắm! Vì mình chẳng thể cứ mãi đào bới những lỗi lầm để trách móc nhau. Hãy để thời gian vỗ về những vết thương và hãy để trái tim được trút bỏ hết phiền muộn, bắt đầu những yêu thương mới.
Nếu anh yêu em…
Thì hãy quên em đi anh nhé! Đừng cố gắng tìm em làm gì, vì lúc đó anh tìm thấy em có thể đó sẽ là lúc em trở về với con người của em trước kia, rồi em sẽ chỉ khiến anh đau khổ mà thôi. Đừng bao giờ khóc và đau vì em nữa anh nhé! Đừng cố gắng hỏi chị Lucy em đã đi đâu và em đang ở đâu nhé! Nó cũng không có ích đâu anh, em không nói cho chị ấy và chỉ nói cho người đó thôi! Nhớ kĩ, đừng bao giờ chạm vào ấn kí ở sau cổ của chị Lucy, nếu không em không chắc rằng người đó sẽ tha cho anh đâu!
Em mong rằng anh sẽ tìm một người khác có thể thay thế vị trí của em trong anh.
Khi mà em học được cách nuốt nước mắt !
Khi mà em học được cách nuốt nước mắt ... Là lúc anh sẽ chẳng là gì quan trọng nữa . Bất chợt trở thành 1 người mà em đã từng quen . Vậy thôi !
Khi mà em học được cách nuốt nước mắt ... Là lúc em sẽ mĩm cười khi có ai đó nói yêu em ! Và rồi em sẽ vô tư cười khi ở cạnh người đó ... không nghĩ đến anh !
Khi mà em học được cách nuốt nước mắt ... Trái tim em sẽ định nghĩa về anh theo 1 cái nghĩa khác . Không còn là người em yêu nhất .. Là chiếc chìa khóa trái tim em đánh mất . Có lẽ đến lúc em nên tìm thợ khóa chứ không phải là tìm lại chiếc chìa khóa ....
Khi mà em học được cách nuốt nước mắt . Là lúc em thường cười bật ra 1 tiếng thở dài ... khi nghĩ tất cả những tổn thương và đổ vỡ là lỗi ở mình ! Em sẽ co chân lên ghế nghe 1 bài hát buồn .. " Sau bao nhiêu đau thương vẫn đắng trên đầu môi " và tự cười nhạt ! Thế thôi ...
Khi mà em học được cách nuốt nước mắt .. Là khi đôi mắt em lặng buồn nhìn, làn gió thổi em không cảm nhận được sự mơn man của nó và đôi môi em vẫn mĩm cười ...
Khi mà em cảm thấy sự có mặt của anh trong 1 ngày không còn cần thiết nữa .. Khi mà giọng nói của anh trở nên méo mó trong kí ức .. Đôi mắt anh nhòa đi trong tưởng tượng ... Những nụ cười anh cho em trở thành giọt nước mắt trong lòng .. và cuối cùng là tình yêu của anh - giờ chỉ là nụ cười gắng gượng của em ! Đó là khi .. Em đã học được cách nuốt nước mắt ...
Khi mà em không khóc được nữa ... Đó là khi em ... Muốn anh mỉm cười dang tay đón hạnh phúc khác
Là khi ... Thợ khóa sửa trái tim em thành 1 trái tim không có khóa. Bao quanh bằng những bức tường cao, những hàng rào sắt để bảo vệ trái tim tổn thương bên trong.
Em mong mình có thể làm được như thế...
Mưa
Lại mưa nữa rồi, những hạt mưa nặng trĩu rớt ngoài hiên như xoáy vào lòng em một nỗi buồn day dẳng, lạnh buốt. Giá mà giờ này có anh bên em, ôm lấy em để em cảm nhận hơi ấm của anh truyền cho em thấm vào từng thớ thịt……Em nhớ anh lắm……Bây giờ thì chỉ còn một mình em ngồi đây nhớ về những chuyện đã qua, cố gợi lại kỉ niệm của một thời êm ấm. Có lúc bản thân lạc loài trong kí ức, em như muốn trốn chạy khỏi những nỗi đau mà thực tại đã và đang mang lại cho em.
Chúng ta không thể bên nhau thật rồi nhưng tại sao em vẫn ko chịu tin vào sự thật đó, em vẫn nghĩ rằng anh vẫn còn bên em, chỉ là anh đang đứng đâu đó hơi khuất tầm nhìn em, anh đứng ở một góc để quan sát em, để thử xem em có tỏ ra nhớ anh như em vẫn nói hay ko thôi……..Em cố chấp quá đúng ko anh. Tại em quá ngây thơ, em quá tin vào tình yêu chúng ta, em ko nghĩ là một ngày nào đó em sẽ mất anh, lúc nào em cũng cần anh bên em, cần anh che chở, nhưng mà hôm nay anh đã xa em rồi, em hụt hẫng, chơi vơi lắm
Em ước chi chúng ta mãi yêu nhau, ước gì anh đừng bỏ em mà đi. Em biết em ko thể níu kéo những thứ ko thuộc về mình, em ko nên giữ anh lại khi mà tình yêu anh ko con dành cho em nữa nhưng từng ngày qua đi nỗi nhớ trong em cứ cồn cào, nhức nhối lắm anh àh.
Anh ko thể biết em đã xót xa đến mức nào khi chọn phải rời xa anh, em buông tay anh ra và lẳng lặng đi về trên con đường vắng, đêm, sương xuống lạnh giá, một mình, thực sự em ko biết lúc đó mình nên đi về đâu nữa. Bước chân em mệt nhoài, nhìn khắp xung quanh đâu đâu cũng thấy hình bóng anh, phảng phất hơi ấm anh. Về đến nhà rồi bỗng dưng em lại dắt xe đi ra, và lần này em lao thật nhanh trên đường, em chạy một cách vô định hướng….. nước mắt bắt đầu rơi….. em ko chấp nhận ngay được sự thật đó, nó khiến em quá bàng hoàng và em suy sụp hoàn toàn anh à.
Tại sao lại như vậy?????…….. Từng lời anh nói như lưỡi dao cắt vào tim em vậy, em đau quá nhưng nói thế nào để anh hiểu được đây……Mưa ngoài kia sao ko thể cuốn trôi dùm em tất cả những kí ức về anh, để em bớt nhói lòng, bớt đau đớn mỗi khi nghĩ đến anh, để em quên mình từng hạnh phúc bên nhau như thế nào, để em nhớ anh và em bây giờ đã mỗi người mỗi ngã…….
Mưa...!!!
Tim em thấy nhói, cảm giác này giống như 1 năm về trước ngày chúng ta bị chia cắt đôi nơi, ngày ấy mình yêu nhau. Ngày này 1 năm sau em chọn cách rời xa anh, rời xa hạnh phúc, rời xa gia đình và người chị thân thương.
Mưa...!!!
Hồn em lạnh giá, em chọn ngày hôm nay để đóng băng nó 1 lần nữa, em thất vọng về anh quá nhìu rồi anh à, ko đủ bao dung, ko đủ cao thượng để thứ tha thêm lần nào nữa.
Mưa...!!!
Cả đêm qua em nằm lắng nghe mưa ngoài hiên rả rích, cơn mưa đêm kéo dài, thú vị lắm anh à. Mưa đêm làm cho nỗi nhớ về anh thêm cồn cào da diết, em nhớ về cái khoảnh khắc được đi cùng anh dưới mưa, tay nắm tay, cảm giác ấm áp vô cùng. Sáng dậy mỉm cười, hơi ấm anh dường như vẫn còn phảng phất đâu đây, em nhớ quá!
Mưa...!!!
Chúa ơi! Cho con một câu trả lời đi, đừng bắt con phải sống trong cuộc sống đau khổ này. Tại sao lại không cho con một con đừng khác, một lựa chọn khác.
Anh...đừng tìm em nhé! Em vẫn mong chúng ta không gặp nhau, không gần nhau để rồi chúng ta không yêu nhau. Em muốn chúng ta là hai đường thẳng song song không bao giờ gặp nhau.
Tất cả cuối cùng chỉ là muốn mà thôi! Không gì là thật cả!
Chúa ơi! Xin hãy cho con một lựa chọn làm lại tất cả, để cuối cùng con và anh ấy không phải đau khổ vì lựa chọn này!
Tâm em đã chết...,
Nước mắt đã cạn...,
Cảm xúc đã tan...,
Giữ sức khỏe anh nhé! Yêu anh
Lenna Heartfilia
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top