(rhycap) Em là đóa hoa Hướng Dương của anh

Trong một buổi sáng mùa thu, khi ánh nắng ấm áp chiếu rọi qua khung cửa sổ, Quang Anh ngồi bên bàn làm việc, mắt đắm chìm vào những con số trên màn hình máy tính. Dù công việc đang bận rộn, nhưng trong tâm trí anh chỉ có một người – Đức Duy, người vợ đáng yêu và xinh đẹp của anh.

Ngày hôm nay, anh lại nhớ về khoảnh khắc mà anh nói câu đó với Duy lần đầu tiên. Họ đã trải qua một khoảng thời gian dài bên nhau, từ những ngày đầu đầy lo âu, những giây phút ngọt ngào và cả những thử thách khó khăn. Nhưng bất kể điều gì xảy ra, Đức Duy luôn là người mang lại cho Quang Anh niềm vui, ánh sáng và sức mạnh để vượt qua tất cả.

Câu nói “Em như một bông hoa hướng dương, luôn là nguồn ánh sáng trong cuộc sống của anh, khiến mọi thứ xung quanh trở nên tươi sáng hơn" đã trở thành lời yêu thương ngọt ngào mà Quang Anh dành cho Duy.

---

Họ gặp nhau lần đầu trong một buổi tiệc nhỏ do bạn bè tổ chức. Duy, với nụ cười rạng rỡ và ánh mắt ấm áp, đã thu hút Quang Anh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Anh không thể ngờ rằng một người con trai dịu dàng và tinh tế như Duy lại có thể làm trái tim anh rung động đến vậy.

Càng tiếp xúc, Quang Anh càng nhận ra Duy không chỉ là một người vô cùng  tuyệt vời, mà còn là nguồn năng lượng tích cực, là người luôn biết cách khiến anh cảm thấy mọi thứ xung quanh trở nên tốt đẹp hơn. Duy có thể biến một buổi sáng u ám trở nên tươi sáng chỉ bằng một câu nói đơn giản. Em luôn mỉm cười dù có những khó khăn trong cuộc sống, và chính nụ cười ấy là điều làm Quang Anh cảm thấy như mình là người may mắn nhất thế gian.

Một ngày nọ, khi họ cùng nhau ngồi dưới ánh nắng chiều, Quang Anh nhìn vào đôi mắt sáng của Duy, rồi nhẹ nhàng nói: "Em như một bông hoa hướng dương, luôn là nguồn ánh sáng trong cuộc sống của anh, khiến mọi thứ xung quanh trở nên tươi sáng hơn."

Duy bật cười, nhưng ánh mắt em ánh lên sự cảm động, không nói gì mà chỉ nắm chặt tay Quang Anh. Chỉ một câu nói ngắn gọn, nhưng lại chứa đựng biết bao tình cảm và sự trân trọng.

---

Thời gian trôi qua, cuộc sống của họ vẫn luôn ngập tràn những khoảnh khắc ngọt ngào. Mỗi buổi sáng khi thức dậy, Duy đều chuẩn bị cho anh một bữa sáng đầy yêu thương. Mỗi tối, Quang Anh lại trở về nhà, được chào đón bằng nụ cười dịu dàng của Duy, khiến anh quên đi mọi căng thẳng, mệt mỏi trong công việc.

Có những ngày, khi Quang Anh cảm thấy chán nản, Duy sẽ nhẹ nhàng ôm anh từ phía sau, thì thầm vào tai: “Anh là ánh sáng trong cuộc đời em. Đừng quên rằng dù thế nào em cũng sẽ luôn ở đây, bên cạnh anh.”

Mỗi khi nghe những lời ấy, Quang Anh lại cảm thấy lòng mình ấm áp, như thể Duy chính là bông hoa hướng dương trong cuộc đời anh, luôn vươn về phía ánh sáng và lan tỏa sự ấm áp, giúp anh vượt qua mọi khó khăn.

---

Cuộc sống của Quang Anh và Đức Duy không phải lúc nào cũng bằng phẳng, nhưng chính tình yêu thương chân thành và sự đồng hành của họ đã giúp cả hai vượt qua mọi thử thách. Họ không cần những lời nói hoa mỹ hay những món quà đắt giá, vì tình yêu của họ đã là một món quà tuyệt vời nhất mà cả hai có thể dành tặng cho nhau.

Và mỗi khi nhìn vào Duy, Quang Anh lại nhớ câu nói mình đã dành cho em: “Em như một bông hoa hướng dương, luôn là nguồn ánh sáng trong cuộc sống của anh, khiến mọi thứ xung quanh trở nên tươi sáng hơn.” Tình yêu của họ chính là ánh sáng ấy, tỏa sáng và làm đẹp thêm cho cuộc sống của cả hai.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top