chap 8

"chết tiệt! bà mẹ nó aeri à" - yu jimin hùng hục xông vào tiệm cà phê của aeri, làm cho khách khứa xung quanh giật bắn mình, chị như con bò tót bị trêu tức, dậm chân uỳnh uỳnh làm cái quán như có động đất

"này yu jimin! mày điên à, để người ta còn buôn bán làm ăn chứ" - aeri thấy có biến thì chạy từ trong quầy ra rồi đập một cú thật mạnh vào đầu chị, có lẽ cú đánh này đau quá nên chị ta im lặng hẳn đi, chỉ có cái mặt tức tối là vẫn giữ nguyên, jimin phùng má trợn mắt lên rồi ngồi phịch một cái xuống ghế

"cho một americano" - jimin liếc xung quanh thấy mọi người đang nhìn chằm chằm mình thì mới khẽ hừ một tiếng, aeri rối rít xin lỗi vì đã để ả bạn khốn nạn này làm ảnh hưởng đến các vị khách ở đây, thấy tình hình có vẻ đã ổn hơn, cô mới nhẹ nhàng kéo cái ghế bên cạnh rồi từ từ ngồi xuống, tiếp đó là nháy nháy với cô bé nhân viên ở trong quầy ý chỉ làm nước vội cho cái con người đang nóng tính này

"gì vậy? nàng với mày lại làm sao?" 

"nào có làm để mà sao" - lật mặt nhanh hơn cả phim của lý hải, jimin vừa giây nào đang tức đỏ cả mặt mà bây giờ thành cái bộ dạng chán nản, chống tay lên cằm rồi nhìn ra ngoài cửa sổ

crescent moon - khai trương 3 tháng trước, một trong chuỗi cửa hàng và quán nước nhỏ lẻ của bà chủ aeri uchinaga, nhìn tưởng tầm thường ấy vậy mà tiền mặt bằng của nó thật không hề tầm thường, từ trong quán nhìn xuyên qua lớp kính có thể thấy đường phố tấp nập của seoul, kẻ đi bộ, người chạy xe, cô này mua sắm, anh kia lại bán buôn, muôn hình vạn trạng, cứ như vậy chỉ cần chớp mắt một lúc là cả tốp người đã lướt qua tầm mắt của người ta, ấy thế mà khi nhìn ra ngoài, không ai biết một cách thần kì nào đó nhưng yu jimin lại chỉ thấy hình bóng của kim minjeong, lạ kì!

"hay bỏ đi bạn" - aeri thì thầm, suốt 2 năm nay, thân là bạn của jimin cô cũng vô cùng thương chị, nhưng cũng chỉ có thể đứng ngoài lắng nghe và giúp đỡ khi cần, việc người ngoài thấy đây là một mối quan hệ không có tương lai thì hẳn cũng là điều bình thường

"haiz, không biết nữa, lần này tôi tổn thương vãi ra rồi, thật sự giờ mà cứ tiếp tục là lòng tự trọng này coi như bỏ, thà rằng cứ biến mất đi còn hơn" - jimin vẫn nhìn ra ngoài cửa kính rồi thở dài, giọng chị chán tới độ nghe như chảy dài xuống tận gót chân rồi

vừa dứt lời thì nhân viên của quán bê nước ra, sự hiện diện này làm chị có chút giật mình quay đầu lại, là một cô bé rất xinh đẹp, nước da trắng hồng cùng với cặp mắt to tròn đáng yêu, khẽ đặt cốc xuống chỗ chị, jimin đang trong mớ hôn độn thì đơ ra một lúc xong cũng vẫn lấy lại phong độ, rất nhanh đã show ra nụ cười của mình

một làn ửng hồng khẽ hiện lên trên mặt của cô gái, nhớ ra mình còn có việc khác, cô bé này mới vội vàng thò tay vào cái túi trước bụng trong bộ tạp dề đen đang mặc mà rút ra một tập tài liệu gì đó được niêm phong cẩn thận bằng con dấu màu đỏ chót, cô đưa cho aeri bằng hai tay rồi khẽ cúi đầu đi vào trong, trước đó không quên đánh nhẹ ánh mắt sang phía jimin rồi mới quay đầu đi hẳn

"ê, ai vậy?" - chị quay sang hỏi aeri

"nhân viên quán tao mày, mới vào làm 2 tuần, sinh viên thôi chưa có kinh nghiệm mấy, tao thấy cũng hiền lành đáng yêu nên nhận vào, có việc gì không?" 

"không, hỏi vậy thôi"  - jimin thấy cái vẻ ngượng ngùng của cô bé nhân viên mới vào làm mà phì cười một cái, thật đáng yêu!

thoát khỏi dòng suy nghĩ đó, chị cầm lấy cốc americano rồi rít một hơi, chẹp chẹp đúng là quên hết sự đời, một chút caffeine như khiến chị reset lại đầu óc, lúc này mới chú ý đến tài liệu mà aeri đang cầm

"gì vậy?" - jimin mím môi một cái

"bên đó gửi cho mày nè, năm thứ ba rồi đó bà cô ơi" - aeri chua ngoa nói rồi lia nhẹ cái tập qua bên chị

"quần què gì dzậy, tao lười bóc niêm phong quá mày, bên người gửi ghi nội dung là gì vậy?" - chị lấy ngón trỏ khều khều cái thứ đó rồi lười biếng hỏi

"còn gì nữa, thư tiến cử với lịch phỏng vấn đấy, tao nghĩ cũng thấy lạ, sao cái nơi này nó lì quá vậy?" - aeri khó hiểu than vãn với chị

"aiz, ai biết, kệ nó đi, tao cũng chả có hứng thú mấy" - jimin nhận ra là thứ gì thì chuyển thái độ ngay tức khắc, chị lại quay lại nhâm nhi cốc americano

"thế là không đi chứ gì, để tao kêu nhân viên nó vứt dùm, để rác nhà, cũng đúng thôi, mày mà đồng ý thì cũng có mà mất tăm mất tích luôn, chậc chậc" - aeri lắc đầu rồi cầm đống văn bản chuyển phát nhanh này, định đem đi vứt

"ơ từ từ... cũng được mà..."

"đợi chút!" - bỗng nhiên jimin đứng phắt dậy, giật lại cái tập trên tay aeri, rồi nhìn thật kỹ lại, chị cau mày một chút nhanh chóng cất vào trong túi

"jztr? con này nó bị ảo đá à? vừa bảo không đi mà con" - aeri khẽ nhếch mép khinh bỉ, quá đủ rồi, quá mệt rồi

"để tham khảo thôi, cũng là cơ hội tốt mà" - đón nhận ánh mắt hình viên đạn từ cô bạn thân, chị cũng chỉ chu mỏ cãi lại

đến hết thuốc chữa với con này, cỡ này chắc phải nhét mấy viên an thần thôi chứ nó cứ thất thường như này không ai đụ nổi - aeri thầm nghĩ, ngao ngán mà lắc đầu

"chị aeri ơi..." - cô gái phục vụ ban nãy từ đằng sau với chất giọng ngọt ngào, nhẹ nhàng gọi aeri

"òm, sao vậy?" 

"nãy bên nhà phân phối kêu mình qua lấy đồ á ạ, bình thường toàn hyunjin dùng xe chở bọn em đi lấy nhưng mà hôm nay cậu ta nghỉ ở nhà rồi, phải làm sao đây ạ?"

"hmm... chị sắp đi có việc bây giờ, khó nhỉ?" - aeri đắn đo một hồi lâu, rồi nhìn sang jimin

"chỗ nhà phân phối cách đây có xa không?" - jimin hỏi

"khoảng 5km" 

"không xa lắm, nếu không có vấn đề gì thì để tôi cho em đi nhờ xe, hôm nay tôi cũng rảnh" - jimin nhìn cô gái trước mặt rồi cười mỉm, đâu đó trong quán nghe thấy tiếng rít lên của mấy em gái khi thấy soái tỉ yu ngọt ngào ấm áp, thầm ghen tỵ với cô gái trước mặt, biết sao giờ, xinh trai quá mà...

chị đợi một lúc thì cô bé bước ra với một bộ đồng phục của nhân viên tuy không quá cầu kì nhưng lại rất bắt mắt với họa tiết ngôi sao cùng chiếc mũ bucket không kém phần đáng yêu

"em tên là gì vậy?" - chị tò mò chu mỏ hỏi

"em là jiyeon, shin jiyeon, rất vui vì được làm quen với chị ạ!" - cô cúi đầu 90 độ làm quen với người trước mặt

"ok jiyeon, tôi là jimin, yu jimin, rất vui vì được làm quen với em" - chị cười thật tươi để lộ ra hai cái má lúm thật đáng yêu, sau đó thì galang mở cửa cho jiyeon đi, cô cũng chỉ cúi đầu cảm ơn

jimin đỗ xe cách quán khoảng 50m gì đó nên cô cùng jiyeon đi bộ qua, nhìn bề ngoài không ai nghĩ thì ra yu jimin là người thân thiện như vậy, chị chủ động bắt chuyện và làm thân với jiyeon, hai người cứ cười cười nói nói trên quãng đường ngắn ngủi ấy, có vẻ là khá hợp gu nói chuyện đây, nhưng đâu biết rằng bên đường bên kia, đang có một bóng hình nhỏ, nãy giờ cứ dõi theo hai người họ

"haha, em cũng thích Shin sao, tôi thấy nhóc con này rất đáng yêu nên cũng hay xem lắm"

"tất nhiên rồi ạ, nhà em có mấy đứa nhỏ em cũng hay xem, nói ra thì hơi ngại nhưng mà tối nào em cũng ngồi xem cùng" - jiyeon gãi gãi đầu

"thật á!? có gì đâu chứ, quả thật đáng yêu mà, em mau lên xe đi nào"

chị vẫn cười tươi nãy giờ nhưng không quên mở cửa xe ô tô cho jiyeon, đúng lúc jiyeon vừa cúi người xuống để ngồi vào ghế xe thì trước mắt jimin lại hiện ra cảnh tượng đáng ra chị không nên thấy

là kim minjeong, nhưng hài hước hơn khi bên cạnh em ấy lại là harry chứ không phải chị, ánh mắt của em - nó có một chút kỳ lạ, hàng lông mày khẽ nhăn lại như đang khó chịu điều gì, em cứ nhìn chằm chằm chị mà không hề để ý đến anh bạn trai kia, jimin thì cũng không kém gì, chị bày ra bộ mặt lạnh nhạt với em, tay trái nắm thành đấm rồi siết thật chặt, móng tay bị ép đến nỗi hằn rõ ở phần thịt mềm mại, giữa hàng trăm người qua lại, từng giây phút trôi qua, hai người họ nhìn nhau, yu jimin đang đi với một em gái, còn kim minjeong thì bên cạnh một anh trai, chớ trêu thay vì thứ sức mạnh nào đó mà cả hai thậm chí còn không thèm chào nhau một câu mà chỉ đứng đờ ra, ngộ nghĩnh loài người...

"có chuyện gì vậy chị?" - jimin mải nhìn minjeong mà quên mất đóng cửa xe cho con gái nhà người ta, lúc nhận ra thì chị lập tức chuyển ánh mắt sang cô rồi cười tươi

"à à không có gì, giờ mình đi nhé" - jimin khẽ nhướn mày lên rồi mau chóng chạy qua ghế lái, tất nhiên không quên khựng lại 2s để nhìn em một lần nữa rồi mới quyết định đi

bánh xe lăn chầm chậm rồi dần dần biến mất khỏi tầm mắt của em, để lại một kim minjeong đang thẫn thờ một chỗ, đây là ví dụ cho câu: dù đã có người yêu thì chưa chắc bạn đã hết cô đơn, tội cho cô gái đó...

------------

ề hế hế, long time no see, lâu rùi mới quay lại, nếu hay hãy cmt cho tui nhé, tui cảm ơn ạ


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top