CHƯƠNG 17+18 (hơi H)
EDIT: Khủng long ăn cỏ/Beta: Mon
Chương 17:
Nơi ấy của Mạn Vân như đê vỡ bờ, vượt xa tưởng tượng của bản thân. Dường như là nó đã được ủ trong cánh hoa từ sáng chỉ đển đợi Tần Dịch gọi vào, nên bây giờ chỉ cần nhẹ nhàng gảy ra liền vô thức ngăn chặn. Mặt bàn ngay lập tức ướt một mảng. Anh nhíu mày im lặng nhìn. Mạn Vân chịu đựng xấu hổ, cắn môi vài lần, khoái cảm ùn ùn kéo đến này rất nhanh qua đi tịch tụ lại trong lòng cô, dục vọng lôi kéo lí trí, từ miệng cô phát ra những tiếng rên rỉ: "Ưm, a, a.."
Mạn Vận hạ mắt nhìn ra phía trước đứng đó không xa, Tần Dịch vắt hai chân thẳng lại với nhau, càng nhìn càng thêm hưng phấn. Tần suất sờ cũng bắt đầu tăng nhanh, quấy nhiễu trong huyệt, mong đợi loại đồ vật này đi vào, ngón tay vừa mới đi vào huyệt mềm liền bị Tần Dịch gọi lại: " Tôi cho phép cô cắm vào sao?"
Mạn Vân dừng động tác lại nhìn về phía, trên gương mặt lạnh mang theo sự tức giận.
Tần Dịch vứt bỏ đầu thuốc lá, nhìn huyệt nhỏ ướt át, tiến lại gần, giọng trầm trầm, thong thả nhả từng chữ, như thể lo cô không nghe rõ: "Vốn dĩ hôm nay cô rất nghe lời," lại nhìn cái quần của cô bị vứt trên đất một lần rồi nói tiếp: "cho nên phải có thưởng, nhưng hiện tại...." Lời nói của anh còn chưa dứt, khóe miệng khẽ nhếch, kéo ngăn kéo ra lấy ra một chiếc bút bi mới. Phía đuôi bút có khắc tên tiếng Anh của anh, là bút chuyên dụng đặt làm riêng. Thân bút toàn là màu đen, chỉ có đuôi bút chỗ có vòng hơi hơi tròn là hiện lên vòng sắt màu bạc.
Mạn Vân còn đang suy nghĩ ý nghĩa lời nói của anh, Tần Dịch đã dùng ngón tay thon dài của anh mở nắp bút, ngòi bút sắc nhọn màu bạc ở trước mắt cô ánh lên nét lạnh. Anh cầm cái bút là muốn làm gì? Mạn Vân vẫn còn đang suy đoán, thì đỉnh ngòi bút lạnh sắc nhọn đã hướng tới phần đùi trong của cô, trên phần đùi trắng mềm vẽ ra một đoạn.
"A." Mạn Vân kêu nhẹ, mặc dù đầu bút nhìn có vẻ rất sắc, nhưng vẽ trên đùi cô thì không đau chút nào, cảm giác giống như móng tay sượt qua trên da , ngược lại chỗ da ở nơi đó rất mãn cảm mà run lên.
"A. Ân. A". Ngòi bút càng dùng sức xẹt trên da cô, lần này mang theo chút dau, nhưng kích thích khơi dậy khoái cảm của cô càng nhiều hơn.
Tần Dịch nhìn biểu cảm khó nhịn lại có chút hưởng thụ của cô nội tâm bình phục không ít, ý cười trên môi cũng càng rõ ràng.
Cầm lấy chiếc bút từ trên đùi vẫn luôn vẽ xuống gót chân, rồi lại ở gót chân nhẹ nhàng động vài cái.
"Ưm, đừng, đừng như vậy. A...". lòng bàn chân ngứa dẫn đến khoái cảm, lòng Mạn Vân ngứa đến khó nhịn, gập ngón chân run lên vài cái.
"Đừng như vậy? Rên thoải mái vậy, không phải rất thoải mái sao?" Bút máy một lần nữa đi vào phần bên trong đùi nửa nặng nửa nhẹ vẽ trên da cô.
Tần Dịch một lần lại một lần dùng bút máy miêu tả đùi cô, hai tay Mạn Vân chống ở phái sau trên mặt bàn, ngẩng đầu run run, bụng nhỏ thắt lại muốn đạt được càng nhiều khoái cảm hơn, huyệt nhỏ cũng đi theo dùng sức mấp máy. Cô muốn ngăn động tác của anh lại, nhưng cô không dám.
Nước ướt trên bàn không ngừng tịch tụ bắt đầu từng giọt từng giọt hướng bàn rơi xuống, Tần Dịch dùng ngòi bút nhọn đã ngấm đầy dịch của cô từ trên thân thể Mạn Vân từ từ chuyển động.
Tần Dịch ngồi dậy, ngòi bút đến má ngửa người ra say bắt đầu vẽ xuống, vẽ đến trên cổ, trên động mạch cổ dùng lực nhẹ, lưu lại một đường ấn ký màu đr, đi đến trước ngực, tim Mạn Vân càng đạp nhanh, cho rằng anh muốn đẩy nội y ra, nhưng anh cũng không có làm như vậy, mà là ở nơi lộ ra nhũ thịt đánh vài vòng. Ngòi bút từng nét từng nét vẽ ra từng đường vệt đỏ. Sau đó lại một đường đi xuống dưới, đi đến bụng nhỏ, miêu tả vẽ vòng quay cái rốn tinh tế. Giống như là đang viết chữ gì vậy, Mạn Vân cảm giác không ra, chỉ cảm giác máu ở toàn thân đều sôi trào.
Sau khi dùng bút toàn thân cô dường như có cảm giác bị cắt, Tần Dịch đóng nắp bút, xoay xoay ngược lại, dùng bút máy bóng loáng mượt mà, mang theo đầu đỉnh vòng sắt nắp bút hướng tới bên trong môi dưới.
"Ưm ưm a a a a." Mạn Vân nhịn không được kêu lên, lần đầu tiên cô bị vật thể ngoại trừ ngón tay đụng vào nơi đó thâm nhập, cảm giác vô cùng mãnh liệt, hơn nữa lại vô cùng thoải mái.
" Tách ra". Tần Dịch ra lệnh
Mạn Vân do dự một giữa hai chân run rẩy lát mới đứng dậy, anh chẳng lẽ muốn dùng bút máy chọc vào nơi đó của cô sao? Mặc dù có chút sợ hãi nhưng vẫn làm theo ý anh tách môi âm hộ.
Cánh thịt hồng mềm và chủ nhân của nó đang giống nhau đều phát run, chẳng qua là nó vì hưng phấn mà run, đợi dị vật đụng vào.
Tần Dịch dùng đuôi bút ma sát vách tường âm hộ phía dưới của cô, tiếng kêu của Mạn Vân cũng theo lực độ không ngừng tăng mạnh. Hoàn toàn không có hết sức áp chế từng tiếng dâm đãng êm tai. Ngón tay tách cánh hoa to bên ngoài rồi nhẹ nhàng chạm vào cánh nhỏ non mềm phía trong, cô đang hết sức kiên nhẫn.
Bởi vì không phải chính mình đang sờ, hoàn toàn không biết được sẽ đựng đến chỗ nào của cô tiếp theo,cảm giác này so với tự bản thân mình làm càng kích thích hơn, càng kịch liệt hơn.
Đuôi bút ở trên dưới môi âm hộ cạ làm, cuối cùng ở cửa miệng đảo quanh không ngừng, chính là khi Mạn Vân cho rằng Tần Dịch sẽ dùng bút máy chọc vào tiểu huyệt thì đầu đuôi bút lại đi tới đầu môi âm hộ cô, đánh trên thịt nhỏ có chút cứng bắt đầu ma sát.
"ân a a a, ân a a a a a." Mạn Vân từ trước đến nay chưa từng sờ qua chỗ đó,cô biết chỗ đó là âm vật, nhạy cảm vô cùng. Chỗ đó đừng nói đến là ma sát, ngay cả không cẩn thận đụng lên đều có cảm giác tê ngứa khác thường. Trước nay chưa từng nghĩ qua sẽ bị dùng lực như vậy đụng vào lại có khoái cảm mãnh liệt như vậy.
Khi Mạn Vân cảm thấy không thể chịu đựng nổi khoải cảm như vậy nữa, lực dùng của Tần Dịch có chút chậm lại, đêm đuôi bút cách ra khỏi nơi đó. Mạn Vân nhẹ nhàng thở ra, nơi vừa làm đó thật sự là quá ngứa, quá kích thích.
Chương 18:
Đuôi bút hơi kéo ra, Mạn Vân tạm thời được phép thở dốc, nhưng cảm giác mãnh liệt được động vào kích thích lên thần kinh. Mị nhãn như tơ nhìn về phía Tần Dịch, thấy ngón tay thon dài đẹp mắt của anh chậm rãi đem bút máy ngang hoành trước mắt cô, sau đó lại một lần nữa ưu nhã nhổ nắp bút. Ngòi bút bạc vẫn còn lưu lại mật dịch của cô, thoạt nhìn đỉnh đầu ngòi hơi hơi lóng lánh ánh kim.
Mạn Vân hạ mắt nhìn, ánh mắt có chút thất thần, Tần Dịch nhếch mép nhìn thoáng qua biểu cảm của cô sau đó cúi đầu nhìn xuống, cánh thịt hồng nhạt đã là một mảng dính nhớp, thậm chí ở nơi đó ánh đèn chiếu xuống phiếm lên ánh sáng nhu hòa.
Ngòi bút nhẹ nhàng chạm vào âm đế, Mạn Vân sảng khoái đến mức phát run. Ngòi bút ở trên âm đế khảy khảy hai cái, đẩy ra thịt non âm đế, viên trân châu hồng nhạt được phô diễn toàn bộ dưới mắt anh. Mạn Vân thét chói tai, muốn đem chân khép lại, một cánh tay Tần Dịch cũng có thể giữ vững đầu gối của cô, cả người vùi ở giữa hai chân cô.
Ngòi bút cứ nhẹ nhàng như vậy, sắc tình như vậy, trêu đùa âm đế. Mạn Vân căn bản không có cách nào chịu đựng kích thích như biển ồ ạt xô thuyền, nên chẳng nghĩ nhiều liền duỗi tay muốn ngăn động tác của Tần Dịch. Lại bị anh dùng một tay miết hai bắp tay, trực tiếp kéo sang một bên.
Chân bị mạnh mẽ tách ra, tay cũng bị giữ, cô không có bất kỳ biện pháp nào ngăn cản anh, chỉ có thể vặn vẹo nhích mông, lấy đó tránh khỏi bị đụng vào, nhưng bất luận cử động thế nào, ngòi bút vẫn như cũ theo sát phía sau.
Tần Dịch nghiêng mắt nhìn cô một cái, đôi mắt sắc bén như chim ưng, nhàn nhạt mở miệng nói: "Nơi này vẫn luôn bị cô lạnh nhạt, nó cần phải được vỗ về chơi đùa. Cô xem, nó vui vẻ nhường này cơ mà" Âm thanh của Tần Dịch ít đi vài phần lạnh nhạt, nhưng vẫn khàn khàn trầm thấp như cũ. Nói xong xoay ngược bút máy lại, đuôi bút vàng dùng lực hơn nữa ở nơi ma mị kia, cảm giác vừa thẹn lại vừa sướng.
"A a a a, a a a a." Mạn Vân điên cuồng phóng túng kêu lên, quá kích thích, thực sự quá kích thích, đã vượt qua phạm vi cô có thể tiếp nhận được.
Nơi đó thực sự rất mẫn cảm, chẳng qua là chỉ làm vài cái, đầu cô đã bắt đầu tê dại, hai chân cũng tê dại theo. Trong cơ thể khoái cảm không ngừng lan truyền, mỗi mạch máu, từng lỗ chân lông đều đang phát run. Cảm giác sung sướng chảy khắp toàn thân, cuối cùng tụ lại ở trên bụng. Song dù mạnh mẽ đến vậy nhưng cô vẫn thấy chưa đủ.
"Tần tổng, Tần tổng." Mắt Mạn Vân mê man, khát vọng nhìn anh, giọng nói mềm như bông, ngọt nị khẩn cầu.
Nhin cô vừa xấu hổ lại quyến rũ, cất chất giọng êm ái cầu mình, Tần Dịch vẫn lạnh giọng đáp: "Muốn phải không?" Nhếch nhẹ khóe môi mang một nụ cười, cười đến tà ác: "Nhưng không được đâu, Mạn Vân." Tần suất nghiền làm không ngừng gia tăng.
" A a a , a a." Toàn thân Mạn Vân bắt đầu run rẩy. không giống với cao trào cắm vào chồng lên nhau ngày hôm qua, hiện tại tất cả khoái cảm tích tụ lại ở bụng chờ đợi kích phát. Cô cảm thấy đầu hỗn độn, ý thức bắt đầu có dấu hiệu tan ra, khoải cảm tích trữ ở bụng lập tức vọt tới ngực, lại thêm một chút là có thể vọt tới sau đầu phóng thích toàn thân. Nơi bắt đầu khoái cảm ở hạ thể đẩy đi, hi vọng đồ vật đang chọc ở âm đế càng sâu thêm một chút, càng nhiều thêm một ít.
Ngay tại thời khắc mấu chốt, Tần Dịch thu lại tay và bút máy, cứ ngồi ở chỗ phản ứng của cô im lặng như vậy. Mạn Vân từ chỗ cao trào ngã xuống dưới, trong thân thể và tim đều khó chịu vô cùng, đưa tay sờ qua chỗ âm đế nhưng lại bị Tần Dịch kéo tay giữ lại.
Toàn bộ nước mắt Mạn Vân đều chảy xuống, âm thanh mềm mại, mang theo cầu xin: "Tần tổng, Tần tổng"
"Đây là trừng phạt, hiểu không?" Tốc độ ngữ điệu của Tần Dịch rất chậm, âm thanh trầm khàn nghiêm khắc nói.
"Tôi sai rồi, Tần tổng thật sự xin lỗi, thực xin lỗi." Hiện tại Mạn Vân cái gì cũng không nghĩ, trong đầu toàn bộ làm thế nào để phóng thích, cô muốn cao trào, bắt buộc phải cao trào. " Cho tôi, cho tôi, cầu xin ngài"
Con ngươi Tần Dịch đen như mực, hiện lên một tia sắc dục, nhưng rất nhanh lại chòm vào trong con ngươi trầm sâu, khàn khàn nhạt nhạt nói: " Còn đi hẹn hò không?"
Giọng Mạn Vân có chút cao, khóc nói: "Không đi nữa, không đi nữa."
Tần Dịch hừ lạnh một tiếng, tiếp tục hỏi: " Còn muốn cùng đàn ông khác lên giường không ?"
" Không, không lên nữa". Mạn Vân lắc đầu, vặn vẹo mông, khác so với vừa nãy, cô lúc trước là muốn tránh khỏi đụng chạm, nhưng hiện tại là gấp gáp muốn được xoa nắn âm đế.
"Không lên cái gì? Nói rõ ràng." Âm thanh của Tần Dịch không lớn nhưng ngữ điệu rất trầm.
Cánh tay bị giữ của Mạn Vân có chút đau, nhưng hiện tại tình huống này, bị dục vọng chiế giữ toàn thân, đã không có cách nào đi quản chút đau đớn cỏn con này nữa.
"Không lên giường với đàn ông khác nữa, không lên giường với đàn ông khác nữa !" Trong mắt Mạn Vân chứa nước mắt, nói đến mấy chữ cuối cùng thậm chí đã có chút biến điệu, cô rất khó chịu, vô cùng khó chịu. Bây giờ chỉ cần cho cô thứ cô muốn, có lẽ cái gì cô cũng đều đồng ý.
Tần Dịch nhếch mép, nhướng mày, trong ánh mắt tối như mực mang theo ý hài lòng. " Rất tốt, nhớ lấy lời cô nói đó."
Tần Dịch buông cánh tay bị kiềm chế của cô, Mạn Vân như nhận được đại xá, ngón tay ngay lập tức ở trên âm đế bắt đầu sờ loạn. Nhưng nơi đó quá nhạy cảm, chịu đựng không nổi kích thích như vậy, tay cô tự động tư nơi đó rời đi. Cặp mông co chặt, cô đợi không được, duỗi tay hướng huyệt cắm vào, đầu ngón tay vừa mới động vào cửa miệng lại bị Tần Dịch giữ chặt.
Tần Dịch nhìn cô một cái, ngay lúc ngày mặt Mạn Vân đỏ lên, vẻ mặt cấp bacsg không chịu được. Đuôi bút lại lần nữa động vào âm đế, vừa nhanh vừa sâu bắt đầu vân vê.
"A a ân ân, a a a. Ân a." Mạn Vân cất giọng như hát, không màng liêm sỉ phóng đáng hét lên. Khoái cảm vọt lên sau đầu, cô ngay cả không gian suy nghĩ dư thừa cũng không có, mặc kệ thân thể làm ra phản ứng nguyên thủy nhất. Thật là quá sung sướng, ý thức trực tiếp biến thành hư không. Tiểu huyệt cũng không ngừng co rút run rẩy, một đợt lại mợt đợt chất lỏng từ trong huyệt chảy ra. Khóe miệng vương sợi tơ bạc.
Đuôi bút cũng vẫn cò không ngừng nghiền làm thịt viên kiều diễm non mềm. Thẳng đến khi Mạn Vân không dâm đãng kêu nữa, tần suất tiểu huyệt co thắt thả chậm mới rời khỏi thân thể cô.
Cao trào qua đi, Mạn Vân nửa chống ở trên bàn không ngừng thở dốc. Tiểu huyệt vẫn như cũ không co rút, mỗi một lần co rút, thân thể cũng theo đó mà run rẩy. Mệt mỏi quá, cô cảm thấy rất mệt, ý thức hỗn lộn, cô thực sự muốn ngủ một lúc. Trước khi ngã, Tần Dịch đã đỡ được cô, lại lần nữa ôm cô đến phòng nghỉ bên trong.
Nhìn mặt Mạn Vân mang thỏa mãn mà ngủ, Tần Dịch kéo khóa quần xuống, móc ra côn thịt đã sớm sưng to bắt đầu loát động. Nhắm mắt hồi tưởng ánh mắt kiều mị vừa nãy của Mạn Vân, tiếng rên êm tai phóng túng và dâm đãng cuối cùng là cầu xin, thể xác và tinh thần đều cảm thấy hưng phấn. Tốc độ càng lúc càng nhanh, mở mắt ra nhìn thân thể nữ ngọc ngà trên giường, thoái mái kêu một tiếng, bắn toàn bộ lên khắn trải giường bên cạnh Mạn Vân, thậm chí có vài giọt rơi xuống cánh tay trắng nõn của cô. Khác với thuần túy lần trước vì phát tiết tính dục mà lần dường như nội tâm cũng được khuây khỏa phần nào.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top