Âm Thầm

Khó khăn mẹ để trên vai
Nhọc nhằn cha hiện trên hai mái đầu,
Đêm thì mẹ chẳng ngủ lâu
Cha thì vẫn vậy thức thâu canh dài.

Cuộc đời vốn dĩ chông gai
Cha mẹ tần tảo nuôi hai đứa mình.
Tiếng gà thức gọi bình minh
Chẳng sớm bằng mẹ sớm tinh vắng nhà.

Còn nhỏ con chẳng hiểu là
Vì con mẹ đã xa nhà bao hôm,
Cha nằm đêm lạnh cha ôm
Cha bảo sáng sớm sang hôm mẹ về.

Giọng cha đầy những não nề
Nhưng con chẳng hiểu bộn bề trong cha.
Mười bốn năm mẹ cách xa
Cuối năm mười tám mẹ đà về bên.

Gia đình ta lại ấm êm
Đêm đông chẳng lạnh đêm thu chẳng buồn
Có vượt bao dãy trường sơn
Chúng con sẽ chẳng quên ơn đức này.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top