Dans ce livre, vous trouverez des OS sur Larsounet & Co ! Des petites nouvelles sur les personnages secondaires. Souvent des histoires vaguement évoquées dans la saga, donc sans les détails croustillants et tout. Du coup, rendez-vous ici pour les découvrir et faire plus amples connaissances avec tous les autres persos d'ASG ! Mais aussi pour en découvrir un peu plus sur l'univers de la saga ^o^
CONTENU MATURE avec des scènes de sexe explicites, un langage parfois ordurier et des scènes violentes qui pourraient heurter la sensibilité de certains/nes.
Encore un grand merci à la fabuleuse @NinaFontane pour cette couv tellement magnifique T_T
Tên truyện: (võng vương) Độc Dược mê dụcTác giả: Mặc Hàn NghiễnThể loại: siêu sắc, NPSố chương: 61Tình trạng: HOÀNMột từ "SẮC" duy nhất để miêu tả truyện nàyLang thang trên các trang wep bên kia thì ta thấy bộ này đang đứng đầu bảng xếp hạng ở thể loại sắc nên edit luôn!Nhân danh là một sắc nữ chính hiệu, ta tuyên bố:truyện của ta đăng đều là sắc, siêu sắc, sắc đến sộc máu mà chết...…
TÁC PHẨM ĐƯỢC VIẾT VỚI MỤC ĐÍCH GIẢI TRÍ PHI LỢI NHUẬN. TÔI KHÔNG SỞ HỮU CÁC NHÂN VẬT XUẤT HIỆN TRONG TÁC PHẨM. TRUYỆN ĐƯỢC DỰA TRÊN TÁC PHẨM GỐC "FAIRY TAIL" CỦA TÁC GIẢ MASHIMA HIRO.…
Tác giả: Hồ Ngư Lạt Tiêu Tên cũ: Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh DịTên khác: Kinh PhongBiên tập: Nhà số 611Thể loại: Đam mỹ, vô hạn lưu, chủ thụ, phát sóng trực tiếp, linh dị thần quái, vả mặt, 1v1, HE‼️VÔ CÙNG QUAN TRỌNG: TRUYỆN KHÔNG THẾ THÂN, KHÔNG BẠCH NGUYỆT QUANG, KHÔNG NP, KHÔNG INCEST, KHÔNG TỰ CÔNG TỰ THỤ.Số chương: 589 + Tập ngoại truyệnTình trạng: Hoàn thànhGiới thiệu: Sau khi Bạch Liễu thất nghiệp bỗng bị cuốn vào một trò chơi kinh dị phát sóng trực tiếp không thấy điểm dừng, trong ấy có đủ mọi chủng loài quái vật và những người chơi mang nặng sát ý đang náu mình. Lúc đầu, ai nấy đều coi Bạch Liễu chỉ là một tên "ma mới" đột nhiên bị lôi vào bên trong. Về sau, bọn họ mới hiểu, trò chơi này đang dùng thắng lợi và vòng nguyệt quế chào mừng vị thần của nó. Nó nói với Bạch Liễu, mừng ngài về nhà.Khủng bố thần minh phi nhân loại mỹ nhân công x đặc biệt mê tiền hơi điên thụ Một câu giới thiệu tóm tắt: Người chơi max cấp trở về thôn Tân thủ. Dàn ý: Tuyển việc công nhân viên chức từng bị sa thải, nỗ lực dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng để trở thành tỷ phú. CẤM CHUYỂN VER, REPOSTPHẦN 2 (TỪ CHƯƠNG 200-399): https://www.wattpad.com/story/321538266?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=nhaso611&wp_originator=oloFPMN5FmNE28jut1%2BWNijUMpRuiNlkSbv%2FqJXJpp5Cm0BT%2BzDxG3320%2FQgkEnwfRfhHjaU8O%2BHDhrrCihQ1bVEeCQEXrEayrlCYy8nZ8j8lZqV6ZzpiZS3deslRDi5…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…
Người Pháp có một câu ngạn ngữ thế này: 'Suis l'amour, l'amour fuit. Fuit l'amour, l'amour suit.' (theo tình tình chạy, trốn tình tình theo). Thế nên khi Jimin chạy theo Jungkook, anh mãi mãi chỉ nhìn thấy bóng lưng cậu, nhưng khi anh quyết định buông tay, cậu lại vẫn cố chấp chẳng chịu rời bỏ. Vậy rốt cuộc phải làm sao mới tốt đây?…
Liễu Hạ Băng là con mọt tiểu thuyết điển hình.Một hôm cô đọc được một cuốn ngôn tình sắc chẳng may xuyên vào. Thiên a! Sao ông không cho con xuyên vào người qua đường mà lại xuyên vào nữ phụ có số phận bi thảm thế này Nữ phụ này được nuông chiều hơn nữ chính sở dĩ vì cô ấy là con chính thất còn nữ chính là con riêng do hậu quả của ba cô lúc còn trẻ phong lưu trêu hoa ghẹo nguyệt nhưng ko ngờ lại vì thế nên nữ chính Liễu Huệ Di ra đời.Mẹ cô sau khi biết chuyện ba cô có con riêng thì kích động đến nỗi đột quỵ.Ba cô dù không muốn vẫn phải cho cô ta theo họ Liễu. Nhưng trong Liễu gia ngoài mặt thì chấp nhận cô ta nhưng trong Liễu gia chỉ sủng ái mỗi cô. Cô sau cái chết của mẹ trở nên lạnh lùng ít tiếp xúc vs người ngoài.Nữ chính luôn ganh ghét cô vì cô đẹp hơn cô ta và đc mọi người sủng ái hơn cô ta nên đã lập ra nhiều kế hoạch câu dẫn các nam chủ và tìm mọi cách giết chết cô.Nhưng có điều cô không ngờ đc rằng khi cô xuyên vào số phận cô đã không còn nằm trong tay của tác giảCô cứ chạy còn bọn hắn cố đuổi theo.Liệu cuộc rượt đuổi này bao giờ mới kết thúc?Cuộc sống của cô rồi sẽ ra sao? Lần đầu mình viết truyện nếu có sai sót mong mọi người góp ý…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…