Chương 6: Phán Quan đại nhân âu khí túc túc

Tại đây mỗi người đều có SSR, Tình Minh tỏ vẻ hắn có thể sống lâu như vậy thật sự là không dễ dàng. Mỗi lần đi xoát thức tỉnh đều có thể đụng tới SSR, mỗi lần đi xoát ngự hồn còn có thể đụng tới SSR, mỗi lần pvp. . . Thật sự là đủ rồi! ! Làm một âm dương sư Phi Châu không có SSR lại cũng bị ngạnh buộc xem những SSR khác , Tình Minh hắn không muốn mỉm cười ! ! Hắn nghĩ muốn đánh người! ! !

Tình Minh nhìn năm lá bùa trước mặt, vô cảm vẽ xuống một ngôi sao năm cánh, ánh sáng chợt lóe.

' liếm liếm liếm ' Đèn Lồng Qủy vô tư phiêu đãng trên không.

Tình Minh: . . .

Lại tiếp tục vẽ một vòng tròn, xuất hiện sau ánh sáng là một dáng vẻ thiết diện vô tư, cao lớn cường tráng. . . Binh Dũng.

Tình Minh: . . .

Nhìn ba lá bùa còn lại, Tình Minh đưa cho Tọa Phu đồng tử đang tò mò đứng bên cạnh mình, nghe nói Tọa Phu đồng tử có thể mang đến vận may, đứa nhỏ mặc ki-mô-nô màu đỏ cầm mấy lá bùa, mờ mịt nhìn khuôn mặt hiếm khi tỏ vẻ khó chịu của Tình Minh.

Tình Minh: Tọa Phu! Nhờ ngươi !

Tọa Phu đồng tử: Tình Minh đại nhân thật đáng sợ! ! !

Tọa Phu tay run lên, một mảnh ma trơi xông ra, theo sau tiếng bước chân ' đạp, đạp ' tao nhã, đi tới một nữ nhân đeo mặt nạ chim hạc cầm một cây dù . . ..

Cô Hoạch Điểu nhìn Tình Minh một cái, lịch sử cúi đầu. Sau đó. . . Nhìn về phía hình thể giống hài đồng của Tọa Phu đồng tử cùng Huỳnh Thảo. . . Bất động .

Tình Minh: . . Quên đi, tốt xấu cũng là SR.

Giơ lá bùa thứ tư lên, Tình Minh nghĩ nghĩ, cao giọng gọi: "Cấp cấp như ngự lệnh!" rồi chờ mong nhìn về phía ánh sáng.

. . . . . . . . . . Thanh Oa Từ Khí (Con ếch R có cái bình ấy) là cái cái quỷ gì a! ! ! Nụ cười Tình Minh vỡ nát.

Phán Quan bên cạnh thật là không thể nhịn được nữa, nhìn thấy Tình Minh vẻ mặt tuyệt vọng, hủ bại, tuyệt vọng. . Các loại biểu tình thay nhau oanh tạc, một phen đoạt lá bùa cuối cùng vẽ ra bức tranh rồi ném vào giữa không trung. Xoay người nhìn âm dương sư đang trợn mắt há hốc mồm , nói một câu

"Chỉ là một lá bùa thôi, đáng giá cho ngươi tiếc nuối như vậy hả." Phán Quan nghiêm túc nhìn Tình Minh, hắn không nghĩ sẽ có lúc trên mặt Tình Minh cũng sẽ có loại biểu tình mất mát này.

"Ai nha ~ đây không phải là Phán Quan sao? Đã lâu không thấy ngươi ~"

Tình Minh ngẩng phắc đầu lên liền nhìn thấy một nữ nhân cả người mang khí thế uy nghiêm ngồi trên một mảnh vân, tuy là tọa tư tùy ý cũng khiến cho người khác không dám nhìn thẳng. Đỉnh đầu của nàng là dòng SSR thật to, ánh mắt lưu ly xinh đẹp như mang ý cười.

"Còn có đây là âm dương sư chủ nhân đáng yêu của ta, hửm ~" Diêm Ma chống cằm trêu đùa

"Đã lâu không gặp, Diêm Ma đại nhân." Phán Quan nhìn qua cũng không có nhiều khiếp sợ, bình tĩnh giống như vạn năm sông băng.

Nhưng là câu tiếp theo khiến cho trước khuôn mặt tao nhã của nàng phút chốc dại ra.

"Nếu ngài đã tới, liền đem đống văn kiện này phê đi." Nói xong, không quản biến thành tảng đá Diêm Ma đại nhân, kéo Tình Minh vẫn còn đang kinh ngạc quay về phòng .

Đối cấp trên của mình, Phán Quan tỏ vẻ, nếu bị triệu hồi ra đây còn không phải chủ ý đem đống văn kiện này xử lý sao! Thuộc hạ đã giúp ngài làm công việc này gần 200 năm rồi, Diêm Ma đại nhân. Nếu rảnh rỗi như thế, vậy nên làm chính sự đi .



Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Phán Quan: Tình Minh, ngươi thật sự là phi về đến nhà ( mặt không chút thay đổi mặt )

Tình Minh: . . . Ta không cần ngươi ! Ta muốn đem ngươi uy ! !

Phán Quan: nga? Là thôi. ( một phen túm trụ muốn chạy âm dương sư )

Tình Minh: . . . ( cầu buông tha T_T)


Mèo: Có cảm giác Phán Quan đại nhân ăn giấm :v

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top