21

"Oh—" Jimin gần như không thở nổi khi nghe Jeongguk trả lời. "Tớ x-xin lỗi....xin lỗi vì đã hỏi như thế— oh không..."

Thì ra, đó là lý do vì sao cậu ấy chưa bao giờ đề cập đến gia đình mình. Và đó là nguyên nhân cậu sống cùng với ông bà. Có lẽ đây cũng là lý do Jeongguk không ăn suốt thời gian qua sao? Mặc dù vậy, cậu đã không ăn bao lâu rồi? Tất cả những suy nghĩ ấy bao trùm lấy tâm trí của Jimin, và anh đang sợ hãi, vì điều gì sẽ xảy ra nếu anh bước qua ranh giới của Jeongguk? Anh thật sự không muốn một mối quan hệ xấu với cậu.

"X-xin lỗi Ggukie....ôi trời, tớ thật lòng xin l—"

"Không không không bé con đừng nói xin lỗi mà—"

"Gì cơ, cậu vừa gọi tớ là bé con đấy à?"

———————

Jeongguk khịt mũi. Đôi mắt hướng về phía Jimin, người vừa quên đi tất cả sự hoảng loạn của mình ngay khi nghe cậu gọi anh là 'bé con'. Với một Jeongguk độc nhất vô nhị, cậu quyết định đã lỡ phóng lao thì theo lao luôn. Tuy nhiên cũng không phải là cậu là cậu không thích như thế.

"Đúng, bé con. Tớ gọi cậu vậy đó. Sao? Có vấn đề gì không?" Jeongguk khoanh tay rồi nhìn Jimin ở phía trước đứng hình, má đỏ ửng.

"Quao, ừ—không?" Jimin bẽn lẽn mỉm cười với cậu, và Jeongguk cảm giác mình sắp bay lên. "Khoan, tớ nói gì vậy nè?"

"Lại đây nào." Jeongguk cười rồi ngay lập tức vòng tay lại, vòng qua eo Jimin, đồng thời kéo anh xuống giường. "Tụi mình thử ôm nhau tối nay đi."

"Ôi trời." Jimin nói, cười khúc khích trong khi bị kéo về phía giường. "Tối nay có người không biết xấu hổ kìa."

"Không phải tớ luôn không biết xấu hổ sao, bé cưng?"

"D-dừng lại đi mà." Jimin cắn môi trước cảm giác lạ khi Jeongguk gọi anh là 'bé cưng'. Anh không biết cảm giác này là gì, anh chỉ cảm thấy thật khó hiểu. Anh cảm thấy nó dễ thương, đáng yêu, nhưng đồng thời còn có....nóng bỏng nữa.

"Cưng cứ đỏ mặt hoài luôn nè."

"K-không có." Bây giờ cả hai đang nằm trên giường. Đầu của Jimin gối lên cánh tay Jeongguk, và Jimin không thể ngừng cười khúc khích. "Ôi vãi tại sao tớ không ngừng cười được chứ?" Anh nói, và Jeongguk cười.

"Cậu cuối cùng cũng chửi thề rồi."

"Không, là tại cậu!" Jimin không nhân nhượng đáp và cảm thấy mới lạ khi cơ thể hai người gần nhau như thế này. "Tớ không bao giờ chửi thề. Tại cậu mà tớ mới vậy đó!"

"Cứ nói cậu thích tớ rồi biến đi."

"Ờ sao cũng được. Làm như cậu không thích tớ vậy á."

"Oh wow. Tớ thích Park Jimin không biết xấu hổ." Jeongguk xoay người và đối mặt với anh (trước đó mặt cậu nhìn lên trần nhà), và cùng lúc đó, Jimin cũng quay người về phía cậu. Kết quả là cả hai đã đập đầu vào nhau.

"JEONGGUK!" Jimin hét lên cùng với một tràng cười sảng khoái. Jeongguk cũng cười phá lên. "TẠI SAO CẬU KHÔNG BÁO TRƯỚC CHỨ TRỜI Ạ NÓ ĐAU QUÁ."

"CỨU, SAO NÓ ĐAU MÀ TỚ MẮC CƯỜI QUÁ, JIMIN CÁI QUÁI GÌ VẬY HAHAHAH."

"IM COI. CẬU NÊN NÓI CHO TỚ BIẾT CHỨ." Jimin xoa trán mình và xoá trán Jeongguk. "Có đau lắm không?? Xin lỗi mà." Jimin tiếp tục xoa xoa, điều này khiến tâm trí Jeongguk chú ý đến điều khác. Một trong những điều đó là đôi môi người đối diện, thứ hiện ra ngay trước mắt cậu. "NÈ TỚ ĐANG NÓI CHUYỆN VỚI CẬU ĐẤY."

"H-hả?? Oh cậu nói gì cơ?"

"Tớ hỏi, điều cậu muốn cho tớ xem đâu?"

"C-cho cậu xem?"

"Đúng vậy! Cậu bảo tớ đến đây vì cậu có cái giường ấm áp và muốn cho tớ xem cái gì đó. Nó đâu vậy?"

Má nó chứ.

"Nó đây."

Jeongguk rướn người, đặt môi mình lên đôi môi căng mọng và mềm mại của Jimin.

———————

Đông cứng và bất ngờ. Đó là hai từ có thể miêu tả Jimin lúc này. Anh không thể tin được. JEONGGUK ĐANG HÔN MÌNH. Anh hét lên trong đầu, mắt chăm chú nhìn Jeongguk. Đáng tiếc, anh không biết nên làm gì. Không biết phải cử động như thế nào. Vì đm, anh là một người nhàm chán, và đây là nụ hôn đầu tiên của anh.

Jeongguk ngừng lại, sợ rằng đã khiến Jimin sợ hãi. Cậu đột nhiên đưa tay lên tát vào mặt mình, và chửi thề, "ĐM, tớ xin lỗi. T--tớ rất xin lỗi, Jimin."

"K-Không đừng xin lỗi" Jimin khẽ nói. Đảm bảo rằng nó không sao hết. Anh chỉ không biết nên làm gì thôi. "Không sao đâu, thật đấy. T-tớ thích nó. Tớ cũng m-muốn" Jimin cắn môi dưới và nhìn vào mắt Jeongguk. "Là l-lần đầu của tớ. Tớ không biết— trời ạ, tớ thật nhàm chán. Tớ xin lỗi."

Jeongguk chỉ bật cười trước sự dễ thương của Jimin. Cậu đưa tay lên mặt anh, khẽ vuốt ve. "Không bé con, không sao đâu. Đừng nói xin lỗi." Jeongguk an ủi anh, xoa nhẹ bên đầu, gần vành tai. "Tớ xin lỗi nếu tớ vượt qua ranh giới? Tớ xin lỗi. Chúng ta có thể chỉ ô-"

Nhưng Jeongguk ngay lập tức bị ngắt lời bởi đôi môi đặt lên môi cậu. Cậu mở to mắt khi nhận ra lần này Jimin là người bắt đầu trước. "Woah" cậu khẽ nói, giữa nụ hôn của họ, nhưng sau đó không nói thêm gì nữa. Cậu đáp lại nụ hôn, để Jimin làm bất cứ điều gì mà anh muốn để anh có thể thể thoải mái.

Đầu óc Jimin đang gào thét. Tim đập thình thịch theo nhiều hướng khác nhau. Nhưng một điều chắc chắn, và anh chắc cmn chắn đây là thật. Anh đang hôn Jeon Jeongguk.

Nó bắt đầu bằng một nụ hôn nhẹ nhàng và trong sáng. Môi hai người khẽ cọ xát một cách chậm rãi và Jimin yêu nó. Yêu mỗi giây phút như này, vì anh vẫn luôn tưởng tượng về nụ hôn đầu của mình. Anh muốn nó sẽ kì diệu như trong các câu chuyện và bộ phim vẫn luôn miêu ta.

Hai người vẫn nhẹ ngàng hôn, nhưng thời gian trôi, nó trở nên đầy đói khát. Đói khát và táo bạo, Jimin xoay người lên trên Jeongguk, khiến người kia mở to mắt, nhưng rồi vẫn đỡ anh lên. Với cơ thể phía bên trên người kia, Jimin đưa tay lên tóc Jungkook, khẽ nắm lấy nó và ấn môi mình lên môi người kia. Anh bắt đầu cảm thấy khó thở.

Ngược lại, Jeongguk không hề nghĩ đây là lần đầu của Jimin. Chưa từng vụt qua đầu cậu rằng hai người sẽ hôn nhau như thế này. Khi Jimin hôn thế này. Jimin hôn như một người chuyên nghiệp vậy, cho dù cậu ấy có bảo rằng mình không biết, Jeongguk sẽ đánh nhau với Jimin để chứng minh rằng cậu ấy hôn vô cùng tốt.

"Vãi." Jimin khẽ chửi thề. Phía dưới khẽ co thắt, bắt đầu cảm thấy kích thích từ sự động chạm, từ những nụ hôn của Jeongguk. Anh khẽ than và rên rỉ theo cái cách mà không thể tránh được, không hề nhận ra mình đang cọ xát lên đùi Jeongguk (thật là một món quà khi cậu ấy khẽ nâng đùi lên)

"Trời ạ Jimin" Jeongguk đưa tay lên để nắm lấy mông anh, và Jimin bật cười khúc khích "Cậu hôn như vậy và đột nhiên bật cười sau? Park Jimin cậu đùa tớ à?"

Tất cả sự táo bạo dường như dừng lại ngay sau đó, vì cả hai người đều ngã về sau và bật cười trước câu nói của Jeongguk "A-À thì uhm-"

"Chúng ta thực sự nên làm lại lần nữa Jimin, thề với Chúa."

"Vậy thì làm luôn bây giờ đi" Jimin cười và Jeongguk bật thề.

"Cậu thực sự là giới hạn của tớ."

Make out: Hôn và động chạm theo hướng tình dục (nhưng không thực sự quan hệ)

@pancakebakery

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top