CHAP 17
Em chẳng hiểu tại sao mình lại tiếp tục lưu lại bữa tiệc này, những ly rượu trước mặt cứ cạn dần, đầu óc càng lúc càng trở nên trống trơn chẳng nghĩ được gì, vậy cũng tốt, say rồi, sẽ không phải nghĩ nữa, sẽ không phải chịu đựng đau đớn này nữa.
Gã không yêu em. Gã chỉ yêu omega của mình thôi.
Gã không hề muốn kết hôn với em. Gã chỉ muốn kết đôi với omega của mình thôi.
Gã làm tất cả với em chỉ bởi vì em là omega mà thôi.
Đầu nặng trĩu, cơ thể cũng nặng trĩu, mấy lời đó cứ lặp đi lặp lại mãi, rõ ràng là như vậy mà, rõ ràng là thế, tại sao trái tim cứ thắt lại. Em cựa mình và nhận ra bản thân đang nằm lên thứ gì đó có phần gồ ghề, cơ thể bị gói lại chẳng thể tự do dịch chuyển, có chút bình yên từ mùi đàn hương quen thuộc, em tỉnh dậy và nhận ra mình đang nằm trên người gã, ngay ghế lái ở trong xe gã, nhà đã ở ngay trước mặt chỉ cách 1 đoạn ngắn, dù trong xe có máy sưởi nhưng gã vẫn choàng lên người em chiếc áo măng tô lót lông của gã, chiếc áo màu vàng be lần đầu em nhìn thấy, khi gã xuất hiện ở tiệc cưới, em đã chẳng còn nhận ra tên đầu đất xấu xí cứ chạy mãi phía sau mình, gã đã trở thành 1 quý ông lịch lãm rồi. 2 bàn tay gã ôm lấy em và đan chặt vào nhau giữ lấy chiếc măng tô không bị trượt khỏi cơ thể người nằm trên mình. Em loay hoay tìm cách thoát khỏi tình trạng này, bàn tay với đến tay nắm cửa ngay cạnh nhưng không thể mở được, em chưa từng tập lái ô tô nên mấy thứ này chẳng hiểu phải làm như thế nào.
- 1 lúc nữa tớ sẽ đưa cậu về.
Em giật mình nhìn vào gã, mắt vẫn đang nhắm nghiền, cơ thể chẳng dịch chuyển dù chỉ 1cm, là nói mơ sao.
- Lạnh quá, Kacchan, cậu nằm xuống 1 chút nữa thôi được không.
Em không muốn nghe theo, hiện giờ nếu có thể cho gã 1 cú nổ ngay giữa mặt rồi biến khỏi đây em cũng làm, nhưng gã từ từ mở mắt và nhìn vào em tựa như cún con bị bỏ mặc giữa trời tuyết, cầu xin 1 cái nhìn của người qua đường, cầu xin chút hơi ấm, dù miệng liên tục cằn nhằn nhưng em vẫn nằm xuống lồng ngực gã, cảm nhận được hơi ấm và nghe rõ từng nhịp tim người kề cạnh, gã đưa tay kéo chiếc áo lên che kín cơ thể em rồi cứ để tay ở yên trên vai em mà nằm im như vậy cả 1 lúc.
- Tớ . . . xin lỗi.
Phải khó khăn lắm gã mới có thể mở lời rồi rốt cuộc lại là 1 lời xin lỗi, gã chẳng biết phải nói gì trong hoàn cảnh này, bao nhiêu từ ngữ trong đầu cứ tuôn ra, gã xin lỗi em vì đã không thể kiềm chế nổi bản thân, xin lỗi vì đã tấn công em, xin lỗi vì gây ra những thương tổn trên cơ thể này, gã chẳng biết nên làm gì để chữa lành những vết thương ở sâu trong đáy lòng em, dù em có làm bất kể điều gì để trút giận lên người gã đều bằng lòng hết, gã chỉ muốn có thể được tiếp tục ở bên . . .
Em lấy tay che đi miệng gã rồi ngổi hẳn dậy, không muốn tiếp tục nghe gã lải nhải, em cũng chẳng rõ hiện giờ mình muốn làm gì với gã, đánh gã, cho gã nổ banh xác, nghiền nát tất cả . . . đầu óc cứ rối như tơ vò, phải làm gì bây giờ, em là 1 người quyết đoán, việc gì cũng suy tính kĩ lưỡng và 1 khi đã quyết thì sẽ theo đuổi cho đến khi hoàn thành, nhưng việc này, hoàn toàn chẳng có chút ý niệm nào hết.
- Mở cửa ra.
Gã chần chừ đôi chút nhưng rồi ngoan ngoãn làm theo, gã biết những việc như này không thể vội vàng, cần rất nhiều thời gian để em có thể chấp nhận được gã, chỉ là nếu không nói ra, không làm em hiểu được những suy nghĩ của gã rồi khiến em hiểu lầm thì gã sẽ bứt rứt lắm. Ngay khi em vừa ra khỏi xe định chạy nhanh về nhà, gã đã kịp ôm lấy em vào lòng, hơi ấm của gã chạm vào nơi gáy có vết đánh dấu này, gã đặt từng từ thật trầm ấm vào tai em rồi mới buông tay.
- Tớ thực sự rất yêu cậu.
_____________________
Xe đã đỗ ở trong hầm chung cư được 1 lúc lâu nhưng người phía trong dường như chẳng muốn rời khỏi, dù mới chỉ bước tháng 2 trời vẫn còn lạnh nhưng kẻ ở trong xe ấy cứ thở dốc khó nhọc, bàn tay nắm lấy khúc gậy to lớn bên dưới mà tuốt, vuốt liên tục, miệng không ngừng gọi tên omega của gã, kacchan, kacchan, dù em đã ra khỏi xe nhưng mùi pheromone của em lưu lại trên người gã vẫn quá rõ ràng, tựa như em thực sự đang ở ngay đây, ngồi trên gã, dang rộng 2 chân và cắm vào lỗ nhỏ phía sau này côn thịt của gã, gã vẫn nhớ rõ bàn tay nhỏ bé của em đặt lên vai gã để làm điểm tựa, rồi tầm nhìn phía trước là hình ảnh khi ở tiệc cưới, em khoác trên mình chiếc áo sơ mi trắng muốt với hàng cúc đã được em tự giác cởi bỏ làm lộ ra 2 điểm hoa đỏ đặt ngay trước mặt, từng tiếng rên em cố kìm nén cứ khẽ được bật ra càng khiến gã trở nên hưng phấn hơn, nếu em đang ở ngay trước mặt, gã sẽ chẳng chờ đợi mà bóp chặt lấy cặp mông căng tròn bên dưới rồi kiểm soát từng lần nhấp nhún của em, nâng dần cơ thể ấy lên để bên dưới từ từ rút khỏi cục thịt của gã rồi sẽ đột ngột ép cả thân thể ấy nhận lấy toàn bộ của gã, hình ảnh em nức nở dưới thân xác gã lại được tái hiện ngay trước mặt khiến gã không cách nào kiềm chế được nữa, gã đẩy em ép chặt vào vô lăng rồi cứ thể thúc liên tục thứ to lớn kia vào hết lần này đến lần khác cho đến khi phía trong em đầy ắp dịch thể của gã đến mức tràn ra bên ngoài mỗi lần thứ đó đâm sâu chiếm trọn toàn bộ không gian bên trong.
.
Nước tràn ra lênh láng trên sàn khi Katsuki bước vào bồn tắm, cả 1 ngày dài ở tiệc cưới, gặp hết người này đến người kia, làm đủ thứ trò với đám bạn bên phía chú rể, rồi uống cả đống rượu đến giờ đầu vẫn còn lâng lâng, và . . . bị gã chạm vào bầu ngực này mà hành hạ.
Em nhìn xuống cặp đào đang ửng hồng, nó đã thay đổi so với trước, ở đây đáng lẽ phải là những cơ bắp săn chắc giống của gã, ấy vậy mà tại sao nó lại trở nên mềm đến mức này, độ đàn hồi mỗi khi nhấn vào càng khiến bầu ngực này trở nên quyến rũ hơn, 2 đầu nhũ cứ dựng đứng lên, hồng hào hơn trước rất nhiều và nhạy cảm đến mức chẳng khi nào mà em không phải dán miếng băng cá nhân đè đầu nhũ xuống để không bị cọ vào lớp áo. Em đưa tay lên xoa nắn bầu ngực, việc làm đáng xấu hổ này chưa từng nghĩ qua nhưng nhớ về cách mà gã chăm sóc nó lại khiến đầu nhũ cứ râm ran ngứa ngáy muốn được chạm vào, dù đã làm theo cách mà gã hành động lúc ở phòng nghỉ nhưng cứ cảm thấy thiếu thiếu gì đó, có nhẹ nhàng ra sao hay thô bạo ép chặt lấy phía đỉnh cũng không thể đạt được khoái cảm như gã đã làm.
Em rụt rè nhìn về phía cửa, giờ này ba mẹ đã đi ngủ từ lâu nên chắc sẽ không lên tầng hay là chỉ đi ngang qua phòng tắm. Khuôn mặt trở nên đỏ ứng dù trong phòng tắm chỉ có 1 mình, là do đang ngâm nước nóng thôi, em tự dối lừa bản thân, cảm thấy may mắn vì đã không bật điện trong nhà tắm, ánh sáng duy nhất chỉ từ khung cửa phía trên hắt vào ánh đèn đường phia sau nhà, lúc còn ngồi trong lòng gã, em nhận ra được thứ to lớn ấy cạ vào mông mình, gã chắc hẳn đã rất kìm nén để không đè em xuống mà làm việc ấy. Những kích thích nơi đầu ngực khiến bên dưới cũng có phản ứng theo, căn phòng tối càng khiến những giác quan còn lại trở nên nhạy cảm hơn. Em nằm ra bồn tắm, dựa lưng vào thành rồi từ từ mở rộng 2 chân và đặt 2 bàn chân lên 2 bên bồn, đầu gối được nâng cao đến mức có thể chạm được vào mặt, em sẽ không đưa tay vào trong đâu, em tự nhắc nhở bản thân, rồi cứ thế tự nghịch 2 núm hoa của mình, trước mặt bây giờ hiện lên thân ảnh alpha của em, de . . . de . . . d . . . ku . . . thân xác to lớn ấy đè lên người em, đặt thứ thô cứng ấy vào trong rồi gã bắt đầu động, buổi đêm tĩnh lặng càng khiến em nghe rõ những tiếng rên nhỏ mà mình đã cố nén lại cứ lọt ra, ưm . . . mm . . . ức . . . bên dưới thiếu đi sự can thiệp to lớn cứ co giật liên hồi đòi được ngậm chặt côn thịt của gã, em nằm trong bồn tắm cố gắng để không trôi mất lý trí nhưng vẫn cứ vô thức mà cong người lại tựa như đang thực sự làm tình với bóng hình trong tưởng tượng.
Dù không cùng không gian nhưng cả em và gã đều chẳng biết rằng ngay lúc này đây, đối phương cũng đang mường tượng về người còn lại với cùng 1 ý nghĩ, cũng 1 hành động, tựa hồ như dù có bị ngăn cách bởi không gian thì cả em và gã vẫn cứ bất chấp mà hòa quyện lại.
.
Izuku nhìn thứ dịch vừa bắn ra bên dưới, nhanh chóng tháo bao cao su bọc quanh côn thịt lớn rồi cột lại mà ném vào góc, với lấy khăn ướt ở trong ngăn rồi lau sạch mọi thứ. Gã thở hắt ra thật mạnh rồi đập mạnh tay vào vô lăng, khốn nạn, chỉ vừa tiếng trước thôi còn ôm lấy em trong vòng tay rồi thốt ra lời yêu, ấy vậy mà lại nghĩ về em rồi phát tiết ngay trong xe, như này mà gọi là yêu em sao, gã chẳng khác gì 1 tên alpha tầm thường động dục lên bất kể nơi nào chỉ vì nghĩ về omega của gã, gã coi em có khác gì thứ để thỏa mãn thân dưới của mình không chứ. Vậy mà dám nói yêu với em sao, vậy mà dám ao ước được ở bên em sao, gã còn chẳng có tư cách gì để được em tha thứ.
- Khốn nạn.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top