Chương 59: Sợ và cảng số 7

Hai ngày tiếp theo trôi qua trong bình yên, Takemichi hầu như không rời phòng của mình. Izana và Kakuchou thing thoảng ghé qua chơi cùng Takemichi. Họ thường mang theo đĩa CD phim hoặc game và cả đồ ăn vặt nữa. Cả ba thường đóng hết rèm lại, chỉ chừa lại ánh sáng phát ra từ màn hình tivi và cùng nằm dài trên giường để xem phim.

" Tao nói, sao tụi bây cứ thích mấy phim kinh dị không vậy." Takemichi muốn khóc khi nhìn đĩa phim Kakuchou đang cầm trên tay. Bộ phim có tên "Thứ 6 ngày 13" của Mỹ, kể về tên sát nhân Jason Voorhees chuyên đi đồ sát người khác. Một bộ phim cũ nhưng độ kinh dị và máu me của nó kèm thêm sự đáng sợ của tên sát nhân vẫn có thể khiến Takemichi thét lên đầy kinh hoàng.

" Bởi vậy mới nói, Takemichi nhát quá mà." Kakuchou cười nhạo cậu trai tóc vàng.

" Làm như mày không rén ấy." Takemichi thẳng chân đạp Kakuchou một cái, tên này cũng ôm cứng cậu khi xem phim mà. Làm như mình gan to lắm vậy. Kakuchou nhẹ nhàng mà đỡ được cú đá từ Takemichi, anh lặng lẽ vân vê bàn chân trần nhỏ bé của cậu trong vòng tay mình.

Izana chỉ cười cười bấm nút bắt đầu phim trước khi nhảy trở lại giường. Lý do họ hay chọn mấy phim kinh dị để mang đến đơn giản là vì....

" Ugh-----" Takemichi ngay lập tức tắt đài, cậu co người lại trong tấm chăn dày ngay khi bộ phim bắt đầu. Hai tay cậu bám chặt vào áo của Izana và Kakuchou như thể đang bám lấy hai cọng rơm cứu mạng. Takemichi rất sợ những bộ phim như thế này, nhưng chính những lúc ấy, đối với Izana là đáng yêu nhất khi mà Takemichi hoàn toàn nhỏ bé khép mình trong vòng tay anh. Còn với Kakuchou, anh thích cái cách Takemichi ỷ lại mình những khi cậu sợ hãi, một điều cực kỳ hiếm thấy ở cậu và anh trân trọng nó trong từng khoảnh khắc.

" Ahh---!!!!!" Takemichi dễ dàng bị nội dung của bộ phim cuốn lấy. Dù chúng có phi logic nếu chúng ta ngồi bình tĩnh và suy ngẫm lại về chúng, nhưng thứ cuốn lấy cậu lại chính là cảm xúc mà bộ phim mang lại, cũng như sự sợ hãi mà các diễn viên đang trải qua. Takemichi thực sự là một người thiên về cảm xúc nhiều hơn là lý trí. Izana nhanh chóng vòng tay qua eo, ôm cứng lấy Takemichi để trấn an cậu. Chàng trai tóc vàng nắm chặt lấy lưng áo của anh, tay còn lại của cậu được Kakuchou siết chặt trong lòng bàn tay anh. Một cảnh tượng thân mật quá mức đối với một tình bạn bình thường, nhưng ai có thể ngăn được hai người kia chứ? Còn Takemichi, cậu ấy đang quá chú tâm vào bộ phim thay vì tư thế hiện tại của mình.

Cuối cùng bộ phim cũng kết thúc, Takemichi thở phào nhẹ nhõm. Có vẻ như đêm qua cậu lại mất ngủ, cộng thêm 1 tiếng coi phim đầy căng thẳng, bây giờ cơn buồn ngủ bắt đầu ập tới rồi.

Kakuchou vuốt ve quầng thâm dưới mắt cậu, cười nhẹ nói.

" Mày ngủ đi Takemichi. Tao thấy mày bị mất ngủ hai ngày nay rồi, có phải không?"

"... Ngày mai đưa lại điện thoại cho tao nhé." Takemichi giọng của cậu mang theo chút buồn ngủ và mệt mỏi, cậu nói khi vùi mình trong chăn, đôi mắt khép hờ.

" Được rồi. Mày ngủ đi." Izana cười đáp. Dù sao tối nay cũng là trận chiến quyết định giữa Touman và Thiên Trúc rồi.
-----------------------------------------------
Hai người họ ở lại trong phòng đến tận lúc trời tối, họ nằm cạnh cậu ấy nhắm mắt dưỡng thần và lắng nghe tiếng thở đều phát ra từ Takemichi, Izana hoàn toàn thả lỏng còn Kakuchou lim dim mắt, thing thoảng lại liếc nhìn gương mặt say ngủ của cậu, nụ cười dễ chịu nở trên môi anh. Gần 9 giờ tối hai chàng trai mới bước ra khỏi phòng một tiếng lách cách vang lên, cửa phòng đã được khóa ngoài, chỉ còn lại Takemichi trong phòng cùng ánh đèn ngủ vàng nhạt ấm áp. Chàng trai vốn tưởng như đã ngủ say, từ từ mở mắt ra, đôi mắt xanh biếc mang vẻ tỉnh táo cùng sắc bén. Cậu nhìn thoáng qua cánh cửa phòng một chút, cậu gãi gãi sau đầu, có vẻ như đêm nay phải hành động rồi.

Takemichi nhảy khỏi giường, vớ lấy chiếc áo khoác len mặc vào người, lại lôi từ trong gầm giường ra cây baton chôm được ở chỗ Ran và chiếc điện thoại Kisaki đã lén lút đưa cho cậu vào ngày đầu tiên anh ta tới đây.

Mucho, Sanzu và Kisaki đều là gián điệp của Touman, kế hoạch này là do Kisaki bày ra. Vì Mucho vốn là thành viên của S62 dưới trướng Izana từ khi còn trong trại cải tạo nên sẽ dễ dàng hơn cho việc thâm nhập, Sanzu mang danh là "lính" trung thành nhất của anh ta ở Touman nên cũng đi theo. Mà Kisaki đã bàn bạc với Mikey cố tình thông báo "trục xuất" anh ta khỏi Touman để dễ bề hành động và dẫn theo 50 người từng là Mobius dưới trướng Kisaki đi theo Mucho gia nhập Thiên Trúc. Và chiếm lấy niềm tin của Izana đồng thời cung cấp thông tin nội bộ Thiên Trúc, nhưng quan trọng nhất vẫn là kiểm tra tình hình của Takemichi và trợ giúp cậu ấy thoát ra. Hôm nay Touman và Thiên Trúc sẽ quyết chiến, tại cầu cảng số 7 ở Yokohama. Để tránh bị nghi ngờ cả ba người đều không thể ở lại, Takemichi cứ thế vậy mà tự lực cánh sinh mà thôi. Takemichi chỉ có thể nói đúng là người chơi hệ có não, tại hạ bái phục.

Sau khi xác nhận Izana và Kakuchou cùng tứ thiên vương Thiên Trúc đều đã rời khỏi "căn cứ", đợi thêm 20 phút nữa để chắc chắn rằng họ đã đi xa và những người bên ngoài cổng cũng thả lỏng cảnh giác hơn, Takemichi bắt đầu hành động. Đầu tiên là mở cửa sổ ra, trèo từ từ xuống ban công tầng một, sau đó từ tầng một lại trèo xuống dưới đất. Takemichi cứ như vậy, chân không mà đi đến chỗ bức tường thường ngày ít thấy lính Thiên Trúc nhất, lôi ra chiếc điện thoại được đưa nhắn thông báo [ Tao sắp ra ngoài rồi] sau đó trèo tường qua bên kia.

" Chifuyu? Hanma?" Ở bên kia bức tường là hai người bạn của Takemichi, dưới chân họ là ba tên mặc bang phục đỏ của Thiên Trúc. Bị đánh đến thảm không nỡ nhìn.

Hai người nghe được tiếng của Takemichi lập tức quay phắt lại. Gương mặt Chifuyu trông tràn ngập đau lòng, còn Hanma ngay lập tức chạy lại gần bức tường, dang hai tay ra như thể đón cậu.

Takemichi:......?????????

" Xuống đây nào." Hanma cười với cậu.

"....." Takemichi, được rồi đi xuống trước đã. Cậu nhảy vào vòng tay Hanma, người lập tức bắt lấy cậu.

" Được rồi, cám ơn Hanma. Giờ thả tao xuống nào." Takemichi nói.

" Gì? Mày có mang giày đâu, Take-chan. Đi chân không đau lắm đấy." Hanma cười híp mắt khi đáp Takemichi. Nhưng cậu vẫn nhất quyết từ chối.

" Được rồi, mày đi giày của tao này." Chifuyu nói và đưa ra đôi giày của mình, bản thân anh mang vào đôi giày của một trong những tên Thiên Trúc đã bị đánh bại.

Một chút do dự cuối cùng Hanma thả Takemichi xuống. Chifuyu đưa đôi giày của mình cho cậu, Takemichi nhanh chóng mang vào. Cậu đứng thẳng dậy nhanh chóng nói.

" Vậy đến chỗ đánh nhau thôi, tao phải ngăn bọn họ lại."

" Mày thật tình ấy." Chifuyu vùi mặt vào tay. Hanma chỉ cười nhìn tất cả, ánh mắt của anh dừng lại trên tai cậu vài giây, đôi mắt vàng hơi trầm xuống trước khi trở lại bình thường.

" Ai đó!?"

" Bọn chúng đánh người của chúng ta!!!"

" Bắt chúng lại!!"

Ba chàng trai chạy nhanh rời đi khi bị phát hiện, một số tiếng động mạnh đằng sau họ vang lên, hóa ra trong bọn lính gác một số đã bị Kisaki mua chuộc, vài người còn lại vốn là lính của Kisaki trà trộn vào.

" Cứ để tụi này lo ở đây!!!" Một trong số họ nói.

Takemichi: !!!(=A=) May mà thằng Kisaki kiếp này thuộc phe mình....

Họ chạy nhanh đến chỗ dựng xe gần đó. Và phóng xe chạy như bay trên đường phố, hướng tới cảng số 7 Yokohama. Đồng hồ điểm 10h vào thời điểm đó.
--------------------------------------
Có thể nói, hiện tại trong Touman không có ai là không biết đến Thiên Trúc ở vùng Yokohama. Nhất là sau khi bắt cóc Đội trưởng tam phiên chúng đã sai người đánh úp đội trưởng nhị phiên và đội trưởng tứ phiên của Touman khiến họ bị thương hôn mê và không thể chiến đấu. Nhưng Touman vẫn sẽ tiếp tục chiến đấu, dưới sự dẫn dắt của Tổng trưởng Mikey và các đội trưởng còn lại.

10 giờ đã điểm, Touman với 350 người (và hơn 50 người làm gián điệp bên hàng ngũ Thiên Trúc) đã có mặt ở cảng số 7 Yokohama, sẵn sàng một kèo ăn thua với Thiên Trúc. Tổng trưởng Thiên Trúc và Tổng trưởng Touman bước lên phát biểu vài lời với nhau.

" Takemichi là tao tìm ra trước. Cậu ấy là người của tao." Mikey vô cùng khẳng định mà nói.

Lính Touman: ?????

" Gì chứ? Mày bị ảo à. Tao quen cậu ấy từ khi còn bé cơ, lúc ấy mày còn chẳng biết cậu ấy là ai đó." Izana phản bác.

Lính Thiên Trúc:!!!!???

Từ từ đã, có gì đó không đúng ở đây, tại sao đội trưởng tam phiên/ Hanagaki lại được nhắc ở đây? Không phải chúng ta ở đây để đánh nhau bảo vệ danh dự và Touman/ để leo lên vị trí băng đảng đứng đầu và gia nhập giới bất lương của người lớn sao? Trong khi lính hai bên đang còn hoài nghi nhân sinh, thì các đội trưởng và Tứ thiên vương lại rất ư là bình tĩnh.

Hỗn chiến (giành trai) chính thức bắt đầu.

Tổng trưởng Izana Kurokawa dẫn đầu thế hệ cực ác S62 đấu với Tổng trưởng Sano Manjiro có biệt danh là Mikey vô địch.

Những thành viên còn lại của S62, Kanji Mochizuki, Ran Haitani, Rindou Haitani và Shion Madarame lần lượt giao đấu với các đội trưởng và phó đội trưởng bên Touman, Baji Keisuke, Kazutora Hanemiya, Hakkai Shiba và Angry.

'Bóng ma của S62' Yashuhiro Muto làm y hệt như cái tên của mình, lủi đi trong đám lính quèn. Kisaki Tetta đứng một bên quan sát trận hỗn chiến này.
-----------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top