Bonten: そんな日 một ngày như thế
Cảm thấy timeline Phạm Thiên rất hợp với phong cách văn học hậu hiện đại (post modern).
Tỉ như Takemichi đi du lịch nửa tháng, đột nhiên gặp lại Mikey với đôi mắt thâm quầng, hai người đều rất bình tĩnh ngồi xuống cùng nhau trong quán ăn ven đường, Mikey nói về cuộc sống gần đây của mình:
Chuyện thứ nhất, Koko trước đây thật ra là một kẻ trộm sách, gã còn rất tự hào nói say sưa về chuyện này, nói trộm một quyển sách ra dễ dàng đến mức nào, gã ở thư viện trộm rất nhiều sách, trộm đến giá gỗ trống trơn. Mikey nghe xong trong lòng tương đối khinh thường, cũng không hiểu tại sao Koko lại đem chuyện này ra kể trong cơn say xỉn, Mikey cho rằng, trên đời này không có gì đáng giá để trộm.
Chuyện thứ hai, Mikey nửa đêm đi ra ngoài đi dạo, định mua chút nước tại máy bán hàng tự động, nhưng phát hiện ra mình không mang theo ví tiền. Haruchiyo, người vẫn luôn theo sau Mikey, thì chỉ luôn dùng thẻ, kết quả Haruchiyo móc hết tất cả túi áo của mình ra, tìm ra được mấy đồng xu lẻ, tổng cộng 503 yên. Haruchiyo đều đưa hết cho Mikey, bao gồm cả ba đồng 1 yên nho nhỏ kia. Mikey cảm thấy cảnh tượng này tựa như rất quen thuộc, mỗi khi nhớ tới liền muốn cười.
Chuyện thứ ba, Harychiyo dạy cho Mikey cách chơi loại thuốc mới. Sau khi chơi xong, bọn họ toàn thân trần trụi, cùng nhau đứng trước gương nhìn ngắm thân thể. Sau đó còn gọi thêm mấy vị cốt cán đến cùng nhau chơi, rồi cùng một chỗ ngủ với Mikey. Chỉ là Mikey không nhớ rõ cụ thể là người nào. Buổi sáng tỉnh lại, chỉ thấy Kakucho đứng ở mép giường, duỗi tay vuốt ve hình xăm mặt trăng trên cổ mình.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top