Bữa ăn
Khi đặt chân vào nhà cũng đã chập choạng tối. Tháo giày ra để gọn sang kệ giày, em khẽ nới dây cà vạt trên cổ xuống. Mặc vest quả là khó chịu mà. Có lẽ em không hợp với vest cho lắm.
Một vài người mặc đồ hầu liền đi ra sau khi nghe tiếng cửa mở. Em đưa cái áo khoác của mình cho một cô cầm, chân đi dọc theo hành lang.
" Tối nay ngài muốn ăn gì ạ?"
Bác quản gia lớn tuổi hỏi em.
" Hửm? Sao cũng được! Lũ kia chắc sẽ về sau! Cứ nấu để sẵn ra thôi! Giờ tôi đi tắm trước!"
Em nói một tràng trước khi phẩy tay bảo họ đừng đi theo nữa.
Nhà lớn thì phiền, thế nên Kisaki đã tuyển dụng một vài người, trông có vẻ hiền đấy, nhưng đảm bảo người nào cũng có năng lực thôi.
Chứ không thì làm gì có cửa vào làm ở đây.
Bước vào căn phòng tắm lớn, em nhanh tay cởi bỏ bộ đồ trên người, để lộ ra cơ thể trắng ngần, nóng ấm mềm dẻo.
Dẫu cho em là Mikey vô địch người người khiếp sợ thì khi ở một mình, em chẳng khác người ta là bao.
Uể oải vươn tay và cầm theo một chiếc khăn trắng, em bước vào ' bồn tắm ' cỡ bự ở giữa phòng.
Chân chạm dòng nước ấm làm em có chút thoải mái, đầu óc nhẹ tênh lơ lửng như trên chín tầng mây.
Quả nhiên ngâm nước ấm rất chi là tốt. Ngày nào cũng thế này thì thật tuyệt.
Bỗng ngoài kia có tiếng ồn ào.
Em nhíu mày, chuyện gì xảy ra thế nhỉ?
" Không được đâu! Thưa cậu Sanzu! Ngài đang-"
" Kệ tao! Tránh đường đi lão già ngu ngốc!"
Tiếng lời qua đáp lại vang lên ngoài cửa, những bước chân ngày càng gần hơn.
- Cạch-
Cánh cửa căn phòng tắm lớn nhất khu biệt thự này bị mở toang.
Em giương mắt nhìn thử xem tên nào đã xông vào dù em đã dặn éo được để ai làm phiền khi đang tắm.
Mà, khỏi nhìn cũng biết.
" Haru!"- em nhàn nhạt gọi tên hắn.
Hắn ngay lập tức trở lại với thái độ ôn hòa, cơ mặt cũng giãn ra.
Em phẩy tay bảo bác quản gia rời đi. Sau đó lại nhìn hắn và nói:
" Ồ? Mày về rồi? Công việc suôn sẻ chứ? Haru?"
Sanzu ngoan ngoãn đến kế bên em, nửa quỳ xuống trân trọng đáp
" Vâng! Tôi đã về rồi đây ạ!"
Quả là một con chó trung thành đến phát sợ. Hắn cầm lấy tay em, ôn nhu hôn lên mu bàn tay.
Bỗng gương mặt hắn cau có hẳn lên, cùng với đó là hành động siết chặt tay em hơn.
" Sao đấy? Haru?"
" Ngài đã gặp ai vậy?"
Em nghiêng đầu nhìn hắn. Cái dẹo dì thía? Gặp ai là sao? Trên đường có biết bao là thằng ai biết gặp thằng nào?
" Sao mày lại hỏi thế?"
"... Trên tay ngài.... có mùi của rất lạ! Không phải của lũ Kisaki!"
Em cau mày nhìn hắn. Sao hắn phân biệt được mùi hay thế? Em thấy mùi nào cũng như nhau mà? Hay hắn có giác quan thứ sáu của mấy chụy em phụ nữ?
Ô tuyệt đấy!
Hắn nhìn chằm chằm em, mong nhận câu trả lời thỏa đáng.
" Hửm? Tao va trúng tên nào đó thôi, không nhớ rõ mặt cho lắm!"
Nghe vậy hắn liền đen mặt.
".... Vậy ngài có nhớ mặt hắn không?"
Em hững hờ nhìn hắn, hỏi để đi xiên thằng đó chứ giề? Éo nhá! Choji còn hữu dụng lắm.
" Cất ngay cái suy nghĩ óc chó của mày! Tao ếu nhớ và cũng ếu biết thằng đó là ai!"
Sanzu chột dạ giật thót cả người. Hắn lặng thin không đáp.
".... vâng ạ..."
Em khẽ thở hắt ra một hơi, tay vuốt mái tóc sang một bên để lộ ra cái cổ trắng ngần.
Đột nhiên Sanzu lại quay phắc mặt sang chỗ khác.
"?! Sao thế? Haru?"
Mặt hắn dần đỏ lên. Mọe nó giận quá mất khôn. Mới làm nhiệm vụ về vì quá nhớ em mà pay luôn vài đây quên mất em đang tắm. Giờ sao ta? Nhảy vào tắm chung được hông? Sanzu muốn 'lên' conmiano rồi.
Không được không được. ' Vua ' mà nhìn thấy sẽ khinh bỉ mà xa lánh hắn mất. Hắn ếu muốn chuyện đó nhá.
Thế là hắn liền vọt mất chỉ bỏ lại một câu
" Làm phiền ngài rồi!"
Em khó hiều nhìn hắn, chắc hắn bị tào tháo rượt rồi.
Mà thôi em chả quan tâm đâu.
...
Ấy mà hình như em quên gì thì phải! Em quên hỏi hắn vụ Kisaki rồi.
Thôi lát hỏi sau vậy.
----------------
Khoác lên người một chiếc áo choàng tắm trắng tinh, em bước chân ra khỏi phòng tắm lớn.
Tóc em ướt đẫm nước, trên cổ là một chiếc khăn.
Chân em vô thức đi dọc theo hành lang.
Tiếng ồn ào vang lên khi em vừa bước xuống cầu thang.
Chắc lũ chúng nó về hết rồi đây.
Không nhanh không chậm em tiến đến cánh cửa phòng ăn. Tay đẩy cửa em vừa bước chân vào. Mọi âm thanh đều đột nhiên tắt lịm.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía em.
Chầm chậm liếm môi, em nhìn bao quát cả phòng.
" Ồ? Đông đủ hết rồi nhỉ?"
Em cất giọng nói, tay khẽ đóng cửa phòng lại.
Kisaki nhanh chóng tiến về phía em, tay chỉnh lại hai mép áo xộc xệch.
Sau đó em liền tiến về ghế mình mà ngồi xuống.
" Sẽ bị cảm nếu để tóc ướt đấy, Mikey!"
Inui vòng ra phía sau em tự lúc nào, tay cầm lấy chiếc khăn ngay cổ nhẹ nhàng lau tóc cho em.
Đúng lúc này cửa phòng lại mở ra.
Người đàn ông cao lớn với vết sẹo một bên mắt bước vào, tay cầm một điếu thuốc.
" Ô? Takeomi? Đi đâu nãy giờ đấy?"- Wakasa hỏi.
" Hửm? Tao chỉ đi về phòng lấy chút đồ thôi. Chưa ăn à?"
Nói rồi anh nhìn sang em, à hiểu rồi. Bọn này chờ em chứ gì?
Anh ngồi xuống chỗ mình, tay vuốt mái tóc ra sau, nhìn chằm chằm em.
Lúc này, em mới bắt đầu cầm nĩa lên
" Ăn thôi nào."
----------------
Tiếng dao nĩa vang lên lách cách trong căn phòng.
Em nhanh chóng cắt nhỏ miếng bít tết và bỏ ngay vào miệng. Miếng thịt nhỏ mềm tan đều khi em mới chạm lưỡi đến nó.
Ngon tuyệt. Quả là một bữa ăn an nhàn.
Trừ phi những tiếng om sòm không vang lên mà thôi.
Sanzu bốc hỏa khi bị Rindou trêu ghẹo. Ran thì lấy iphone ra chụp lách tách.
Mochi và Shion cười như mấy thằng điên. Còn Izana mặt nổi gân xanh bẻ khớp tay nhìn tụi Wakasa.
Em khinh bỉ nhìn chúng hắn. Chẳng khác nào cái rạp xiếc trung ương.
" Mikey này!" - Kisaki cất giọng nói.
Em khẽ dừng động tay, chờ xem gã nói gì tiếp theo.
" Hồi chiều... Mày và Choji đã nói gì với nhau thế?"
Tiếng dao nĩa dừng lại hẳn, ánh mắt chúng hắn hướng về phía em lắng nghe em nói.
" Hửm? Tao và nó chỉ uống tách trà và nói chuyện về Toman thôi!"
Kisaki khẽ nhíu mày.
" Dù tao đã báo cáo đầy đủ cho mày?"
Em khẽ đặt nĩa xuống, tay cầm lấy ly rượu đỏ sẫm bên cạnh, nhấm nháp một chút.
" Tao không nói mày làm không tốt. Chỉ là, đôi lúc tao lại muốn biết rõ từng phân đội làm việc thế nào mà thôi."
Gã im lặng nhìn em, có vẻ không có điều gì phải lo quá. Choji cũng không rãnh đến độ mà đem thông tin sai lệch cho em.
" Thôi được, tao tin mày!"
Cơ mặt em giãn ra đôi chút, tay lại tiếp tục cắt miếng thịt.
" Nhưng sao mày lại để nó hôn tay mày? Và còn liếm nữa?"
Izana hộc hằn nói.
Leng keng. Sanzu đứng hình. Hắn sốc đến độ không nói nên lời, người như hóa đá. Bằng chứng là cái muỗng trên tay hắn đã đáp đất.
" M- mày... nói gì c-cơ????"
Hanma nhìn hắn
" Thì mày nghe rồi đấy? Cái thằng Choji đã hôn tay Mikey, còn liếm nữa."
Câu nói của Hanma thành công chọc giận hắn.
Sanzu đứng phắc dậy, tay vớ lấy thanh kiếm dựng kế bên, lê từng bước chân tính tìm tên khốn kia tính sổ.
" Dừng lại ngay cho tao!"
Em ra lệnh nói.
" Mày mà động đến nó... đồng nghĩa với việc mày phản tao!"
" N- nhưng mà Mikey..."
"Im!"
Hắn cúi mặt xuống đất, cam chịu nghe em.
Em lau miệng mình và đứng lên.
" Tao xong rồi. Cứ tiếp tục đi!"
Rồi em xoay người rời đi bỏ lại chúng hắn trầm ngâm suy nghĩ.
----------------
" Vua... liệu tôi có làm phiền ngài không?"
Em nhíu mày. Hiện tại em đang ngồi ngoài phòng khách. Xin phép làm gì thế không biết?
" Vào đi! Haru!"
Được sự cho phép, hắn tiến vào phòng, vẻ mặt có chút buồn buồn.
Hắn tới bên cạnh em, tay hắn cầm theo một túi bánh Taiyaki.
" Mời ngài!"
Em nhận lấy bịch bánh, tay khẽ lấy ra một cái và hưởng thức.
" À này, Kisaki có yêu ai không?"
" Ể? Sao ngài lại hỏi như thế?"
" Đừng gọi 'ngài' nữa. Phiền quá! Tao chỉ muốn biết thôi! Dạo nàu thấy nó cứ hay bực dọc sao ấy!"
À, thì ra em nghĩ tụi nó bị gì.
" Hưm.... Tôi nhớ là có... hình như tên Hina gì đó!"
Em nhíu mày, thì ra là thật. Lời Choji nói quả thật không sai. Có lẽ Kisaki đang có mưu kế gì đấy.
Đúng lúc này những tên kia tiến vào phòng.
" Hửm? Đang làm gì đấy? Sanzu?"
Ran lên tiếng hỏi. Nãy giờ ếu thấy mặt. Ra là lăm le bên em.
Rin ngứa chân đá vào mạn sườn hắn một cái
" Thứ bám đuôi đáng ghét!"
" Im đi hai thằng bà tám kia!"
Sanzu ngay lập tức táp lại mặt nổi gân xanh nói.
Thế rồi ba đứa nó choảng nhau.
Wakasa ngồi xuống kế bên em, tay mân mê từng lọn tóc.
" Bớt bớt lại đi Wakasa!"- Takeomi nói.
" Không đấy thì sao?"
" Thì đến công chiện với tao chứ sao?" - Izana mặt cười tươi tay bẻ khớp nói.
Koko lo gõ cọc cọc vào máy tính không chú tâm mấy tới mọi việc.
Em nhíu mày, ồn quá. Em muốn yên tĩnh cơ.
Thế là Mikey liền quát một tiếng làm chúng công sợ hãi mà éo dám la hét nữa.
Sanzu rưng rưng nước mắt như sắp khóc.
Tội hắn ghia nãy giờ bị la hoài.
Thế là Sanzu ngồi một góc ủ rũ.
" Hửm? Kisaki đâu?"- em hỏi.
" À, nó ở trong phòng làm việc rồi!"
Inui quen miệng đáp. Đây là cơ hội tốt để em nói chuyện với hắn nhỉ?
" Thế tao tìm nó xíu!"
Nói rồi Mikey đứng dậy, tay cầm theo bịch bánh cá.
Bỗng mắt em lia tới chỗ Sanzu.
" Ha.... Haru! Lại đây!"
Nghe gọi hắn lết xác về phía em. Mikey liền đưa tay kéo cà vạt hắn xuống khiến mặt hắn ngay chốc môi em.
Chụt. Em hôn ngay chóc má hắn và rồi rời đi trong tích tắc.
Cả đám đơ mất trong 3s trước khi nhận ra em đã hôn Sanzu.
Còn hắn? Vui như hoa nở không bằng.
Thế là cả đám pay vào hội đồng Sanzu :)))
----------------
" Này Kisaki!"
Trong lúc tụi kia đang bát nháo cả lên thì em đã yên vị trên ghế ở phòng Kisaki tự lúc nào rồi.
" Mày có yêu nhỏ nào tên Hina gì không?"
Gã dừng tay nhìn em.
" Sao mày biết điều đó?"
Em ngạc nhiên nhìn gã. Thì ra là sự thật.
" Tao nghe Haru nói! Tò mò chút thôi!"
" Vậy à? Còn gì nữa không?"
Em chợt cảm thấy hơi buồn một chút. Không hiểu vì sao nữa. Em lắc đầu, đứng dậy định rời đi, nhưng gã đã kéo tay em lại.
" Sao thế? Khó chịu à?"
Gã ân cần hỏi han em. Em im lặng không đáp.
".... Mày có tính làm tất cả vì cô ấy không?"
Gã hơi đứng lại một chút, sau đó lại nói
"... Tao sẽ làm tất cả vì người tao yêu!"
"....kể cả dùng tới Toman?"
Kisaki ngây ngốc nhìn em
" Không! Toman là của mày mà! Tao không đụng tới đâu!"
Nghe đến đây lòng em an tâm đôi chút. Thế là ổn nhỉ? Chỉ cần thuyết phục Kisaki đừng tạo phản là được rồi!
" Tối rồi! Hay mày ngủ lại với tao đi!"
Em khó hiểu nhìn gã. Hai thằng con trai mà lại ngủ chung?
Và trước khi em kịp trả lời thì gã đã đem em lên giường và ôm em ngủ mất.
----------------
Hết chap.
Mà tui thấy hình như mình lụt tay gòi hay seo ấy, viết thấy nó dở dở ươn ươn seo ấy.
Ui mà thui nói nhìu òi.
Mấy bác đọc chiện dui dẻ.
Pái pai.
4.11.2021
2230 chữ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top