Morphine

Author: LHSchuanchuan

Pairing: Roronoa Zoro x Monkey D. Luffy

Convert + edit: iamaanh

「2023」

.

"Zoro, em muốn làm."

Zoro ngẩng đầu, băng vải trong tay run lên.

Trong túp lều tối chỉ có ánh đèn dầu lập lòe, nhưng cũng chỉ rọi được một nửa không gian, gã thấy đôi tay Luffy run rẩy, trên mặt em có một thứ cảm xúc khó mà miêu tả được thành lời.

"Em sao vậy, Luffy."

"Em không biết, Zoro.... em chỉ là muốn làm."

Luffy rất ít, không, có lẽ là chưa từng có cảm xúc như vậy, lần duy nhất Zoro thấy được, đó là ở hai năm trước, đêm hôm đó cũng là Luffy chủ động, quấn lấy eo Zoro không kiềm được ham muốn, nhưng vẫn khác với bây giờ.

Hiện tại là một loại nhút nhát, là một loại mềm yếu, là thứ xúc cảm mà trong ấn tượng của Zoro, nó tuyệt đối sẽ không xuất hiện ở Luffy.

Bên ngoài tấm màn màu xanh lục loáng thoáng vài bóng người đi qua, mặt đất dường như vẫn chưa ngừng kêu gào vì bị chiến tranh oanh tạc, chấn động do máy móc hạng nặng nghiền nát mặt đất tạo ra, khiến cho cả tòa nhà nhỏ cũng rung chuyển theo, cái đèn sắt treo ở trên kẽo kẹt lắc lư, nguồn sáng mỏng manh cũng theo đó mà xoay tròn, nhắc nhở cả hai rằng mình đã vừa phải trải qua chuyện gì.

Luffy ôm chặt lấy cổ Zoro, cứ như là dùng hết sức lực của mình, cánh tay được băng bó của em duỗi thành hình vòng cung, thấm hai giọt máu chảy lên người Zoro, dung hòa vào cánh tay cũng được băng bó như vậy.

Hai người đều bị thương không nhẹ.

"Này, bình tĩnh, nhìn tôi đi, Luffy, nhìn tôi đi nào."

Đây là lần đầu tiên Zoro thấy một Luffy mất khống chế như thế, phảng phất như thể cậu thiếu niên tươi rói như ánh mặt trời kia đã chết nơi chiến trường, không trở về được.

Gã phải dùng hết sức mới cạy được con mèo hoang ra khỏi vai mình, bóng đèn có vẻ đã ngừng đong đưa, ánh sáng ấm áp mỏng manh phác họa ra sườn mặt Luffy, gương mặt trắng nõn giờ dính đầy bụi đất và vết máu khô ở miệng vết thương đã kết vảy, đôi mắt màu đen thẳm kia cứ như biển sâu gợn sóng, gợn đánh từng cơn trắng xoá vào bờ.

"Zoro..."

Thứ giọng kia không còn giống với trong trí nhớ của gã, giờ khắc này Luffy thật yếu ớt, em gọi tên gã, như là triệu hoán một dòng suối sắp khô cạn, như đất đai khô cằn chờ đợi một cơn mưa ngang qua, từng tiếng khàn khàn của thiếu niên gợi lên bụi đất từ tận đáy lòng Zoro, và gã không thể không nhớ đến 30 phút trước, khoảnh khắc mà viên đạn kia sượt qua gã, Luffy đã hét lên đầy tuyệt vọng, đến nỗi giọng em còn át đi cả tiếng nổ lớn.

"Luffy, chúng ta làm nhé."

Thừa dịp ánh mắt của ai kia vẫn còn sững sờ, Zoro cúi đầu, hôn lên cánh môi tái nhợt ấy, môi mỏng điểm bằng mấy hạt cát dung vào nước bọt, đi vào hô hấp, Luffy cũng đã lấy lại tinh thần, giơ tay muốn ôm lấy gã, Zoro vì ngăn vết thương trên người em lại rách ra đã lấy xích chuyên dụng cho chiến đấu, trói đôi tay của em lại ở trên giường.

"Ưm.. Zoro.. Để em ôm..."

Em cứ như một con búp bê vải rách nát bị người vứt bỏ và không có cảm giác an toàn, đôi chân thon gầy của em kẹp chặt lấy eo Zoro.

"Anh ở đây mà, Luffy."

Cổ tay em trông gầy hơn khi tròng lên chiếc vòng bạc, những ngón tay chật vật đan vào nhau thật chặt, rồi bọn họ hôn nhau.

Chiếc giường khung sắt yếu ớt giản dị phát ra âm thanh cọt kẹt đến ghê răng, tiếng thở dốc làm người mặt đỏ tai hồng dung vào không khí lạnh tanh, giống như ném lửa vào một bụi cỏ khô, toàn bộ không gian nhỏ hẹp nháy mắt bị châm ngòi.

"Zo... Zoro... A"

Đôi mắt em ngấn nước, nhíu chặt mi, tiếng xích sắt va chạm vang bên tai Luffy cành cạch, thanh âm cứ hỗn loạn, lại như đầy sương mù, làm em không thể gọi hồn lại thị lực của đôi mắt em, em giống như con cá thiếu dưỡng khí, cứ hít lấy hít để không khí nồng nặc mùi thuốc súng gay mũi, nhảy lạch bạch trong không gian nhỏ hẹp, và Zoro chính là cái hồ nước ngọt ngào của em.

Zoro liếm vệt máu cuối cùng trên đôi môi nhợt nhạt của em, ôm hôn nhau không tự chủ, hai người đều mất khống chế cắn mút lẫn nhau, ngay khi Luffy ngửa đầu, răng Zoro đã đâm vào da thịt em, mùi máu tươi nhạt mùi lan tràn nơi đầu lưỡi.

"Kiên nhẫn chút."

Giọng nói trầm thấp đã đẩy Luffy xuống đáy biển ngay lập tức, sau khi lấy lại được dưỡng khí, đôi mắt em đã lấy lại được tiêu cự, Zoro nhấc chân em lên, đôi tay to chai sạn do lăn lê bò lết trên thao trường tách bờ mông mềm mại ra, đầu ngón tay thô ráp chạm vào từng tấc nếp gấp, trực tiếp xuyên vào không để cho em có cơ hội thở dốc.

Zoro vốn cũng không muốn khuếch trương, với năng lực của Luffy thì tuyệt đối không có vấn đề, nhưng vì ra chiến trường nên hai người đã gần một tháng chưa làm tình, khoảnh khắc em lao vào lòng gã ngay sau khi gã né được viên đạn chí mạng đó, trong lòng Zoro chỉ có sống sót sau tai nạn, chỉ ước có thể ngay lập tức nắm lấy Luffy giao hợp.

Giờ vì an toàn, mặc kệ việc Luffy dùng hết tất cả thủ đoạn  trêu chọc Zoro đang tỏ ra cứng rắn, Zoro cũng chỉ có thể kìm nén dục vọng, chậm rãi khuếch trương cho em.

"Ưm... A Zoro..."

"Tôi ở đây."

Những cơ bắp cuồn cuộn căng cứng đến mức như muốn xé toạc lớp băng quấn trên người. Khác với vẻ gầy gò của Luffy, Zoro có vẻ đầy đặn hơn. Khoảnh khắc vai họ chạm vào nhau, Luffy đã hoàn toàn bị chặn lại, chỉ còn lại những ngón chân run rẩy.

Gã cúi đầu vùi vào cổ cậu, dùng lưỡi liếm vành tai nóng đỏ của Luffy một lúc, rồi cắn mút. Mùi máu trộn lẫn với mùi sữa không bao giờ biến mất trên người Luffy, như một liều tình dược làm dục vọng từ sâu thẳm trong lòng nảy sinh điên cuồng.

Động tác của gã càng thêm thô bạo, thậm chí gần như không màng chỗ kia còn chưa bôi trơn, hai ngón tay thô ráp đã tiến vào toàn bộ. Đầu ngón tay chậm rãi xoay thọc moi vách huyệt thịt, cái lỗ chật hẹp bất lực bị kéo căng ra hết cỡ, dưới sự xâm phạm thô bạo là thế, nơi đó lại bắt đầu tiết dịch ra.

Con quỷ dục vọng càng lúc càng bành trướng, dần dần lấp đầy bức màn mỏng manh, tiếng thở dốc bị đè lại càng trở nên rõ ràng hơn, Luffy có thể cảm nhận rõ ràng rằng có thứ gì đó đang rách nát, nhưng em không quan tâm được nhiều như vật, hơi chút bất mãn giãy giụa, yêu cầu Zoro buông em ra. 

"Zoro... để em ôm anh...."

Zoro không có đáp lại Luffy,  thay vào đó lại cướp đi hơi thở của em, khi những ngón tay của gã rút ra khỏi cái lỗ tưởng như đã bị kéo giãn đến cực hạn, rút ra một vài sợi chỉ bạc lấp lánh dưới ánh đèn và bôi chúng lên cánh môi đỏ của Luffy. Khi em mấp máy môi, chất dịch cơ thể tanh nồng kia tỏa ra thứ ánh sáng dơ bẩn.

"Luffy... Tôi vẫn ở đây mà."

Chỉ một tiếng cạch, xiềng xích giam cầm Luffy được giải phóng, vòng eo mềm mại của em bật lên, như thể không cảm nhận được sự đau đớn trên cơ thể, lao thẳng vào vòng tay của Zoro.

Người yêu của em chỉ ôm em nằm trên chiếc giường mỏng manh đó, Zoro dùng hết sức ngăn cản Luffy đang muốn chủ động, gã véo phần đùi trong mềm mại nhào nặn nhẹ nhàng, làm con mèo lập tức ngoan ngoãn, bật ra những tiếng nức nở cầu xin.

"Đừng nóng vội."

Thật ra Zoro đã gấp đến độ trên trán lấm tấm mồ hôi, Luffy rất không thành thật, ép gã phải dùng một tay ấn xuống vòng eo không chịu phối hợp, tay còn lại để ổn định dục vòng sắp muốn dâng trào vào cái miệng không ngừng mấp máy kia, hai ngọn lựa nóng rực cuối cùng cũng chạm vào nhau, dương vật đâm sâu vào cái nơi ẩm ướt, co chặt làm Zoro đỏ hốc mắt. Gã nói không nên lời.

"Hức..."

Một tiếng nức nở kéo Zoro ra khỏi cơn đau do bị ép chặt, gã cảm nhận được cảm giác ướt át lạ thương ở hõm cổ mình, gã thậm chí không thể tin nổi, Luffy khóc, em ấy đang khóc sao??

Từ lúc bắt đầu đã không thích hợp rồi, Zoro thật sự có chút hoảng loạn, thậm chí chân tay bắt đầu luống cuống, gã hiểu từ sâu trong đáy lòng, rằng viên đạn suýt chút nữa cướp đi tánh mạng của gã đã thật sự kích thích Luffy rồi, em đã không thể nào chấp nhận người thân bên mình lại chết trước mặt em lần nữa.

"Luffy... thả lỏng."

Con thú nhỏ cắn vào vai gã, răng em sắc nhọn, may mắn là cái miệng bên dưới kịp thời giãn ra, dương vật nghiền lên thành ruột yếu ớt bóng, theo gia tốc ra vào mà ép lên các nếp uốn mạnh hơn, các ngón chân của Luffy cuộn chặt lại, miếng băng vải trắng như tuyết trên ngực lại nhuốm máu.

Nhưng mà, không quan trọng. Hết thảy đều không quan trọng.

Chiếc đèn treo dường rơi xuống đất vỡ tan như là không chịu được sự rung lắc dữ dội, dọa Luffy sợ hãi và vô thức thít chặt lại, làm Zoro xém trực tiếp phóng thích ở bên trong. 

Trong không khí ngưng tụ mùi hương ái muội cùng với hơi nóng lên, chiếc giường yếu ớt rung động kẽo kẹt, tiếng nước nhớp nháp khiến tiếng da thịt va vào nhau càng thêm rõ ràng, không có ánh đèn làm không gian hoàn toàn lâm vào bóng tối, chỉ còn sót lại ánh trăng rơi rụng rải rác, ánh lên nửa bên thân thể.

Đầu lưỡi của Zoro liếm nước mắt nơi khóe mắt Luffy, liếm qua vết máu khô, liếm lên vết thương đóng vảy, cử động dưới thân vẫn thô bạo, dương vật tím tái không ngừng chèn ép tra tấn thịt ruột non mềm, kích thích Luffy khóc rên theo nhịp luận động, vòng eo thon gọn bị Zoro khóa chặt bằng bàn tay rộng để thâm nhập sâu hơn, hầu như lần đẩy vào nào gã cũng có thể hung hăng nghiền kên những nếp uốn ở cuối là cho thân thể em co giật.

"Ha a... Zoro... Hức... Zoro...."

Bàn chân cuộn tròn đặt trên khuỷu tay Zoro, lót dưới mông em là cơ bắp săn chắc, vòng eo và bụng nhẵn mịn nâng lên khi Zoro di chuyển ra vào, có thể nhìn thấy bụng dưới của Luffy phồng lên bằng mắt thường, ngay cả những tiếng rên rỉ cũng trở nên khàn khàn vô lực.

Tiếng nước cùng tiếng va chạm của mông và trứng dái bạch bạch vang lên không dứt bên tai, ý thức của Luffy dần trở nên mơ hồ, làm cho em hoàn toàn xụi lơ ở trên giường, tùy ý để dương vật của Zoro thô bạo ra vào thêm vài lần nữa, rồi thừa nhận tinh dịch nóng cháy tràn đầy vào tràng đạo, hạ thân chịu kích thích ngây ngô run rẩy bắn ra theo.

"Hộc... Luffy..."

Hai người tựa như vừa được vớt lên từ đáy nước, xuyên qua ánh trăng dịu nhẹ có thể thấy hai thân thể quấn chặt lấy nhau đang phủ một tầng mồ hôi, lớp vải băng bó trên người không biết từ lúc nào đã lỏng ra, ở một khác cuối cùng, Zoro cắn mạnh vào chiếc cổ mảnh khảnh của Luffy, làn da chảy máu được chiếc lưỡi mềm mại của gã liếm sạch. 

"Zoro..."

Luffy trong cơn mê mang lại một lần nữa gọi tên Zoro, người đàn ông tóc xanh nắm chặt lấy tay em, lúc đó xung quanh chỉ còn lại tiếng thở và tiếng tim đập, hai trái tim như cùng đập với nhau, lại một lần đánh vào cùng nhau.

"Thật may... thật may..."

Mỗi một dây thần kinh của Luffy đều buộc bản thân phải nắm chặt lấy đầu ngón tay của Zoro, bọn họ cứ kết hợp với nhau như thế, đôi vai rộng của người đàn ông hoàn toàn bao bọc lấy thiếu niên, Zoro nhìn thấy khóe miệng Luffy nhếch lên và lông mày cong lên, em nhoẻn miệng cười.

"Thật may là, em không có mất đi anh."

Chiếc xương sườn thứ ba nơi ngực trái Zoro nhói đau lên vì tim đập mạnh.

Luffy tựa như morphine vậy, để gã vì em mà nghiện, để gã chịu đựng hết thảy chỉ vì em.

.

|fin|


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top