Thần gió băng lãnh

Hiện tại cậu và anh đang trên đường đi ngao du bốn phương, muốn biết vì sao không, cùng quay ngược thời gian nào

•°•° Flashback •°•°
- Hể.........thần rừng Kim SeokJin!!!!!!

Tiếng hét của y vang lên khiến mặt đất như muốn nứt ra làm đôi, anh đang uống ngụm nước thì bị sặc, hắn đang bận nghiền thuốc thì lỡ tay đập mạnh quá thành ra nát hết thuốc

- Ừm, nhưng mà....cậu phản ứng kinh quá, làm mình hết hồn- Cậu vuốt ngực, đôi vai dần thả lỏng xuống sau khi nói ra mọi chuyện cho y

- Biết là vậy nhưng mà, thu phục được cả vị thần quyền năng như vậy hẳn là cậu rất giỏi đấy- Y gật gù vuốt cằm

- Vậy Kookie, em có muốn đi khắp mọi nơi không?- Anh hớn hởi nói

- Đi mọi nơi sao, em đi em đi- Cậu phấn khích reo lên, cười không thấy lối về khiến anh cao xuyến không thôi

- Vậy thì........Kookie phải giao lại cho ngài rồi, Thần rừng

•°•° End •°•°

Hai người hiện tại đang ở một thung lũng, ở nơi này đồng cỏ xanh mướt, hoa lưu ly mọc thành cụm rất nhiều. Cậu vui vẻ chạy nhảy khắp nơi, đôi lúc nụ cười thiên thần ấy lại lộ ra khiến cho SeokJin anh phải ngơ ngẩn ra. Anh mặc dù không muốn công nhận nhưng mà thật sự nụ cười của cậu rất rất đẹp

Đang chơi thì cậu gặp một con hươu với bộ lông trắng muốt, đôi gạc của nó vàng óng ánh. Con hươu đó khá cao, có khi còn hơn cậu vài phân chứ chẳng đùa. Nó đang bình tĩnh ăn trái cây mà không thèm để ý đến cậu. Cậu mải nhìn nó mà không để ý đến anh đã đến ngay bên cạnh cậu

- Đó Lilac của thằng nhỏ mà.....

- Anh làm gì thế, làm em hết hồn à- Cậu khẽ đánh nhẹ vào lưng anh một cái, môi nhỏ chu chu lên khiến anh muốn cắn a~~~><

- Lilac!!!!!!!!

Tiếng gọi trầm trầm vang lên, mang theo khí lạnh khiến cậu bất giác rung hai vai lên vì lạnh. Thấy cậu đang cố tìm chút ấm áp, anh nhanh nhẹn ôm cậu vào lòng, vì cậu khá nhỏ con nên lọt thỏm vào trong lòng anh. Tìm được ấm áp, cậu cứ dịu cái đầu nhỏ vào sâu khiến anh muốn cười cũng không xong

- Lilac, mày đi chơi quên lối về luôn sao hả?- Vị thần kia giở giọng doạ nạt chú hươu khiên nó khá sợ hãi. Cùng lúc đó, SeokJin bị trượt chân và thế là cả hai đều ngã, thành công thu hút sự chú ý của vị thần gió

- Mi đứng ở yên đây, ta xem bên kia thế nào chút

Vị thần gió nhanh chóng đi đến chỗ mà hai người đang trốn. Ánh mắt như nhìn thấy sinh vật lạ của hắn cứ gán lên anh và cậu

- Hehe, lâu không gặp, thần gió Min Yoongi- Jin cười tươi rói, giơ tay lên chào Yoongi

- Ô, là anh sao, thần rừng Kim SeokJin- Anh lười biếng nhìn hắn, ánh mắt tò mò vẫn cứ gán chặt lên cậu- Ai kia??

- Chủ nhân anh đấy- Jin vỗ ngực tự hào

- Chủ nhân sao....

Anh cúi xuống nhìn cậu, bất động vài giây. Anh có phải là đang thấy một thiên thần không đây, da trắng, môi đỏ, mắt to tròn, đặc biệt là có răng thỏ kìa, cưng chết mất ><

- Chào em, anh tên Min Yoongi, là thần gió- Anh nở một nụ cười ôn nhu mà trước giờ chưa có một ai thấy được

- Em là Jungkook, Jeon Jungkook- Cậu nở nụ cười thiên sứ khiến Yoongi đỏ mặt hết lên, hồn anh chắc sắp gặp được thần tối cao rồi ấy chứ

" Xía..... Thấy sắc quên anh em " Jin thần khinh bỉ thằng em kém mình một tuổi

( Hiru: Anh nhìn lại anh trước cái đã rồi hẵng nói anh nhá )

Sau vài ( chục ) phút chào hỏi, cậu cùng Jin định tạm biệt Yoongi thì tiếng rống của Lilac vang lên rất to khiến cả ba hốt hoảng

- Lilac!!!- Yoongi bay nhanh sang phía của Lilac

- Jin hyung, ta cũng giúp anh ấy đi- Cậu lo lắng, kéo Jin chạy theo Yoongi

Chính là lúc Yoongi đang nói chuyện với cậu và Jin thì có một đám cướp đã lén lút đi đến và bắt lấy Lilac. May mà con hươu nó còn biết kêu chứ không giờ này nó thành hươu quay rồi ấy chứ :v

- Lũ người các ngươi, mau thả Lilac ra!!

Yoongi tức giận, gió đang thổi nhẹ nhàng bỗng chuyển thành những lưỡi dao sắc bén tấn công lũ cướp. SeokJin dùng dây leo giữ chân bọn cướp lại, tránh cho chúng không chạy đi cùng Lilac

- Lilac, mình đến cứu cậu nè

Jungkook nhanh chóng chạy đến bên cạnh chú hươu, nhẹ nhàng xoa đầu. Dắt chú hươu đi nhưng không may cậu bị một tên trong đám cướp đó nắm lấy tay kéo vào trong khu vực dao gió của Yoongi

- Jungkook!!!!!!

SeokJin phản ứng kịp thời khi thấy cậu bị gã đàn ông kia kéo tay vào. Nhanh chóng tạo một tường rào bằng rễ cây che chở cậu nhưng dao gió của Yoongi phi thường mạnh, nó từng chút một cắt phần rễ mỏng manh kia

- Yoongi, mau giảm sức tấn công của dao gió đi, Jungkook sẽ gặp nguy hiểm mất

Yoongi nghe được lời của Jin, cố gắng giảm thiểu sức sát thương của nó đi, anh đây chính là lo cho cậu bị thương a~

Thấy dao gió đã yếu dần đi, Jin nhanh chóng chạy đến đưa cậu chạy ra. Trông thấy cậu đã an toàn, Yoongi chính thức nổi điên lên, dám lén lút lấy Lilac còn dám cố tình muốn làm thương cậu, anh không thể nào tha thứ cho chúng đâu

- Các ngươi tàn đời rồi

Khuôn mặt sát khí của Yoongi lập tức hiện hồn, khí lạnh quanh người bỗng xuất càng lúc càng nhiều và

*****Cảnh bạo lực, cấm trẻ chưa 18*****

Lũ cướp nằn là liệt dưới đất, Yoongi phủi tay như kiểu mình vừa mới động vào cái gì ghê tởm lắm. Nhìn sang phía chỗ hai người, anh nhanh chóng bay đến bên

- Jungkook, em có sao không?- Anh lo sốt vó lên rồi, lúc thấy thân ảnh trắng nõn nhỏ bé của cậu bị lũ cướp kéo vào anh cực kì giận dữ, may mà có Jin nhắc kịp chứ không là anh đã tăng tốc độ và sức mạnh của dao gió lên rồi

- Em không.....á!!

Cậu kêu lên một tiếng khiến hai vị thần rối hết cả lên. Jin nhẹ nhàng vén một bên chân quần lên, thì ra là chân cậu bị thương, có lẽ là lúc đó dao gió đã lỡ tạo ra vết thương này rồi

- Chảy nhiều máu quá, em ngồi đó, để anh trị thương cho- Jin luống cuống tạo các thảo dược trị thương ra, rồi lại luống cuống rửa vết thương cho cậu. Có thần Light chứng dám, anh đây lúc đó rất sợ là sẽ đụng vào vết thương của cậu rồi khiến nó chảy máu thêm thôi

- Anh xin lỗi em, tại anh mà em bị thương- Yoongi cúi gằm mặt xuống. Lẽ ra lúc đó anh nên bình tĩnh một chút thì cậu đã không bị thương rồi

- Dạ không sao đâu, cũng tại em bất cẩn

Cậu nhẹ nhàng lắc đầu, khẽ nở một nụ cười khiến lòng hai anh chàng xao xuyến. Jin thì không nói nhưng lòng của Yoongi hiện tại đang là rung động. Nụ cười của cậu giống với thiên sứ vậy, với cả kết hợp với ánh nắng càng khiến nó đẹp hơn vạn lần. Có lẽ anh cũng sẽ chấp nhận làm kẻ bị sai bảo vậy, ít ra đó còn là cậu thì anh cũng chấp nhận

- Có lẽ anh phải làm tùy tùng của em rồi

Anh khẽ thở dài, đi đến bên cạnh cậu, nhẹ nhàng nâng bàn tay nhỏ bé của cậu lên. Anh làm rất nhẹ nhàng nha, giống như là sợ bị tổn thương ấy. Nhẹ đặt đôi môi mình lên cổ tay cậu, ở đó cũng xuất hiện một chiếc vòng tay màu trắng với hình bông tuyết

- Đây là khế ước của anh, sau này em là chủ nhân của anh đấy

Anh yêu chiều kí nhẹ vào đầu cậu, ôm cậu vào lòng cất giọng nói

- I never make you hurt anymore, because you are our angle
( Dịch: Anh sẽ không bao giờ làm em đau nữa bởi vì em là thiên thần của tụi anh )

( Hiru: Min tổng lạnh lùng swag đâu mất rồi, đây là ai vậy??
Yoongi: Mày tin anh đây đánh mày không trượt phát nào không
Jungkook: Anh Yoongi ơi!!!
Yoongi: * Mất hút *
Hiru: Đồ dại vợ (-_-) Á!!! * Bị Yoongi dùng thuật đánh ngã sml *)

Người bị bơ triệt để nãy giờ không ai khác chính là SeokJin, anh lặng lẽ nhìn thằng em nhỏ hơn một tuổi ôm ấp người mình thương thì cũng đành rủ lòng từ bi cho nó ôm một chút, chỉ một chút thôi. Nhưng mà từ nãy đến giờ thằng nhỏ nó ôm cậu mười mấy phút rồi mà vẫn chưa bỏ ra, anh khẽ liếc mặt cậu thì đã đỏ hơn quả cà chua mất rồi. Máu đã dồn lên não, anh đi đến tách hai con người đang tình tứ kia ra, mặt đen đi vài phần

- Jungkook, ta chuẩn bị đi thôi, Yoongi, mày kí xong rồi thì cũng chuẩn bị mà đi theo tụi anh đi

Yoongi biết thừa là anh mình đang ghen bởi vì cái mặt của Jin đã nói lên tất cả rồi. Yoongi còn giả vờ bịt mũi, phẩy phẩy tay nói đùa

- Mùi dấm chua nồng quá đi à

Và bùm, mặt cậu chính thức đỏ au, khói trên đầu bốc lên nghi ngút. Còn anh Jin thì mặt đen thui, dây leo rễ cây mọc lên tua tủa, tất cả chuẩn bị quật Yoongi thì anh đã chốn đi sửa soạn mất rồi

Tạm biệt Lilac, Yoongi nhanh chóng bay đến chỗ cậu và Jin. Đôi mắt xám tro yêu chiều nhìn cậu, vậy là từ thời khắc này, Min Yoongi sẽ là của Jeon Jungkook, muôn đời muôn kiếp không rời xa nhau
___________________
Vậy là hai anh già nhà chống đạn đã vô tình sa vào lưới tình của bé út :))) Không biết sau này sẽ là chàng trai nào đây ta~~

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top