Chương 13 [hoàn]
Sáng hôm sau, khi Jungkook tỉnh dậy, đầu tiên là bị cơn đau từ hậu huyệt truyền đến, nhức nhói đến nhăn mặt. Cơ thể nhức mỏi, anh cảm giác, như là cơ thể đi mượn vậy.
Mấy người làm cho anh đau nhức thì đã đi quay phim, anh vừa đau vừa tức, mấy cái người này, đẹp trai như thế mà bây giờ đã biến chất hết rồi, có khác gì cầm thú đâu.
"Anh dậy rồi à?" Somi bước vào, thấy anh trai đang nằm giường, mắt nhìn lên trần nhà, vẻ mặt ngơ ngác.
"Anh trai?" Thấy anh mình vẫn còn thẫn thờ, cô gọi lại. Xem ra đêm qua có một đêm mất hồn rồi đây. Cô đã cố nghe ngóng và bị chảy máu mũi, mặt đỏ lựng, tim đập mạnh, cuối cùng không chịu được mà phải về phòng, nếu không tính mạng sợ là không bảo đảm được.
"Ơi" Jungkook lúc này mới đáp lời, anh nhận ra rằng, giọng nói hơi khàn, có lẽ đêm qua anh rên hơi nhiều, nên mới lạc giọng.
"Anh ăn gì không? Em mua cho nha, cơ thể bây giờ hẳn là mệt mỏi, với cả em sợ anh không xuống được giường" Somi quan tâm, hỏi từng tí một.
"Em gái, sao em lại..." Trả lại em gái ngây ngô đây cho anh, sao em gái bây giờ lại biến thái như vậy cơ chứ. Jungkook trong lòng buồn bã vì em gái.
"Anh trai, em ủng hộ anh mà, không cần để ý. Anh và bọn họ rất đẹp mà" Cô đi khoe với đám hủ, bọn họ tiếc hận với ghen tị lắm, cô cực kì hả hê mà tiết lộ ảnh hình dáng anh trai từ phía sau, bọn họ liền càng không tiếc lời khen ngợi.
Cái gì mà nhìn từ phía sau đã biết là đẹp trai, cái gì mà chân dài rồi mông cong, hâm mộ đến chết. Cô nghe mà như khen chính mình.
"Được rồi, anh đau đầu quá. Em đi theo bọn họ xem có cần giúp gì không, anh chỉ cần nghỉ ngơi, trưa mua gì cho anh ăn là được" Jungkook mắt lại muốn khép lại, buồn ngủ nói.
"Vâng" Ai nha, còn quan tâm người ta như thế. Cô nhẹ nhàng ra ngoài.
Lần nữa tỉnh dậy, đã là 1 giờ kém, anh thấy cơ thể đã tốt hơn lúc sáng, bụng cũng bắt đầu sôi ùng ục.
"Anh dậy rồi? Vậy ăn trưa thôi" Namjoon ngồi bên cạnh, khẽ nói.
"Ừm" Nhìn thấy bọn họ ngồi đó, mặt anh cũng bất giác mà đỏ lên, hôm qua với bọn họ như vậy, anh còn chưa chuẩn bị tâm lí mà đối mặt.
"Anh lảng tránh bọn tôi? Ghét bọn tôi đến vậy à?" Taehyung khẽ nói.
"Không phải...chỉ là tôi hơi ngại" Jungkook vẻ mặt đỏ bừng, mấy nam nhân kia nhìn chỉ muốn cắn.
"Vậy thì từ từ sẽ quen, chờ anh khoẻ hơn, bọn tôi sẽ thay nhau đưa anh đi choi xung quanh nha" Jimin như dỗ trẻ con mà nói.
"Được" Muốn đến đấy để đi chơi, ai ngờ bây giờ xuống giường còn khó. Nhưng anh lại chợt nhận ra, anh vậy mà không ghét bọn họ, cũng không thấy ghê tởm gì cả.
Trước đây chỉ cảm thấy không kì thị đồng tính, khi bọn họ hỏi anh có thích bọn họ không, anh cũng là mới nhận ra bản thân vậy mà phân vân, chính anh cũng không xác định được tình cảm của mình.
Hay là anh cũng vô thức thích bọn họ rồi? Mà thôi kệ, cứ đến đâu hay đến đó. Thích bọn họ thì cứ xác định quan hệ mà thôi, dù sao bọn họ cũng đã làm với anh.
"Anh thất thần chuyện gì vậy?" Seokjin khẽ hỏi.
"Chỉ là nghĩ tôi hình như thích các cậu...a..." Jungkook đang bận suy nghĩ, thấy có người hỏi thì trả lời, nhưng mới nhận ra người hỏi là ai.
"Vậy thì tốt rồi!" Bọn họ xun xoe bên cạnh, cười đến là xấu xa.
"Nhưng tôi nói trước, không được như đêm qua, như vậy...đau lắm"
"Được, tại bọn tôi hơi mất kiểm soát, sẽ không có lần sau" Min Yoongi cười khoe răng, ôn nhu nói.
"Vậy có thể hay không cho bọn tôi hôn anh một cái. Anh nói thích bọn tôi, làm bọn tôi phấn khích quá"
"Chỉ được hôn môi thôi" Jungkook cảm thấy mình quá dung túng bọn họ rồi.
"Nha...chỉ hôn môi thôi mà..." Anh giữ lấy bàn tay ai đó đang xoa nắn đầu ti mình. Có bàn tay còn đang bóp mông anh.
"Tại anh hết đó" Bọn họ xấu xa nói.
Ở chỗ quay phim.
"Somi em đi xem bọn họ sao lâu vậy rồi mà còn chưa đến quay phim" Một chị staff nói nhỏ.
"Vâng, để em đi gọi"
Somi biết thừa bọn họ hẳn là đi gặp anh trai rồi. Cô nhẹ nhàng và đứng ngoài nghe ngóng. Ôi mẹ ơi, hôm nay lại lăn giường nữa à, khổ thân anh trai quá đi à.
Somi quay lại, nói với chị staff ban nãy.
"Chị Mai, bọn họ nói hơi mệt, nên phải nghỉ ngơi. Khoảng hai tiếng nữa mới có thể quay phim được, nhờ chị nói lại với đạo diễn ạ"
"Ừ được rồi" Chị Mai gật đầu.
Somi quay về phòng, lên hội hủ nữ báo cáo tình hình. Trong hội lại dậy sóng. Còn lập hội cơ mà. Chỉ mong một ngày nào đó bọn họ công khai mà thôi.
Nhiều năm sau đó. Nhóm nhạc thần tượng đình đám ngày trước, nay là là những nam nhân chững chạc. Mỗi người một đam mê riêng. Nhưng vẫn ở chung nhà, vẫn cùng yêu chung một nam nhân tên Jungkook.
Jungkook vẫn làm giáo viên, được học sinh yêu mến, cơ thể ngày một mềm dẻo hơn, đều nhờ công các lão công nhà anh cả.
Có một thời, fan của nhóm nhạc BTS chia làm hai loại. Một là theo bọn họ ủng hộ tình yêu của thần tượng mình với nam nhân tên Jungkook. Số còn lại không ngừng chỉ trích, bày tỏ thái độ ghét bỏ.
Nhưng những nhân vật chính mặc kệ, bọn họ vẫn không buông tay nam nhân mình yêu. Từ bỏ nghề nghiệp, mỗi người chọn con đường riêng.
Sau đó không còn ai nhắc đến chuyện này nữa. Chỉ có một đám hủ nữ hâm mộ, luôn theo dõi bọn họ, âm thầm ủng hộ tình yêu cao đẹp đó.
Somi đã tốt nghiệp, lấy được một nam nhân làm nhân viên văn phòng, sinh được hai đứa con, một trai một gái. Có điều, hai đứa nhóc con kia còn yêu quý bác chúng hơn cả bố mẹ.
Bởi vì bác Jeon của chúng ôn nhu lại đẹp trai, bên cạnh có sáu nam nhân giàu có luôn kè kè bên cạnh, nhưnh vì Jungkook chiều hai nhóc, nên sáu nam nhân kia cũng hết mực thương yêu chúng, thường mua quà cho chúng.
Chỉ có điều, tuyệt đối không được thân mật với bác Jeon quá lâu, nếu không sẽ bị sáu người kia lườm đến sợ mà chạy mát.
Hai nhóc con cũng thương bác lắm, còn thì thầm với nhau là, hình như bác bị bọn họ bắt nạt, vì trên cổ hay có dấu đỏ như bị cắn, thỉnh thoảng còn đi tập tễnh, thật đáng thương.
Cuộc sống nói chung cực kì hạnh phúc trải qua như vậy. Không biết sau này ra sao, nhưng hiện tại bọn họ, 7 người sống chung, rất hạnh phúc và mãn nguyện, vậy là được rồi.
Jungkook bây giờ không còn viết truyện nữa, bởi vì anh không có thời gian, bị bọn họ vây quanh mỗi ngày cũng đủ mệt. Sống với bọn họ cũng thực hạnh phúc.
"Kookie, bọn tôi yêu anh"
"Tôi cũng yêu các cậu, yêu đến chết thì thôi" Jungkook khẽ đáp lại, môi nở nụ cười hạnh phúc.
Cơ thể anh bị bọn họ không ngừng xâm nhập, nhưng anh cũng đã quen, cũng rất hạnh phúc. Anh bây giờ phải cảm ơn ông trời đã cho anh xuyên không, gặp được bọn họ và yêu bọn họ.
"Jungkook, chúng ta đi du lịch đi, đến nhớc nào đó, cùng vui chơi, ăn uống rồi nghỉ ngơi"
"Được"
Đi đâu cũng được, miễn ở cạnh nhau, là được rồi.
- Hoàn-
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top