4. Hoonjake - Một đêm cùng lớp trưởng (extra)
4. Một đêm cùng lớp trưởng (extra).
Hai thân người của nam học sinh giờ đây đã nằm vật ra sàn, xung quanh nhuốm đầy những vết tinh dịch trắng đục không thể phân biệt được của ai với ai.
Sunghoon cúi đầu, nhìn xuống gương mặt mệt mỏi của Jaeyun.
Em nhỏ lúc này đã thật sự kiệt sức mà đổ gục, áp sát má mềm của mình vào ngực nó. Cả một tấm thân thanh mảnh co quắp lại, ôm chặt lấy cơ thể cao lớn của Sunghoon mà thiếp đi.
Từng hơi thở đều đều chậm rãi phả ra, dòng mồ hôi lấm tấm trên trán Jaeyun có vẻ như đã dần dần ngưng chảy. Cậu lớp phó do quá kiệt sức nên giờ đây đã ngất lịm mất rồi.
Nằm yên ở đấy nghỉ ngơi một lúc, lát sau nó mới nhẹ nhàng bế Jaeyun lên. Em nhỏ lúc này do cảm giác đau nhói từ phần thân dưới truyền đến mà bất giác nấc nghẹn một tiếng, hít hít đầu mũi, khe khẽ cất lên chiếc giọng yếu ớt nghèn nghẹt rồi dụi đầu vào người nó.
Mọi hành động như mèo con ấy lại quá thể đáng yêu, khiến cho Sunghoon lúc này phải bất giác cười mỉm, không thể không thu gọn mấy chi tiết nhỏ bé của người này vào tầm mắt mình được.
"H..hức... đau..."
"Chịu khó một chút thôi. Tao đưa mày đi xử lý. Để như này sẽ bị đau bụng đó." Sunghoon cất tiếng, nói với giọng lo lắng rồi vô thức thơm nhẹ vào đỉnh đầu của em ấy.
Chết rồi...
Nó đang làm cái gì vậy?
Đây không phải việc mà một tên sở khanh sẽ làm sau khi cưỡng bức người khác đâu.
Mang theo mớ suy nghĩ hỗn độn trong đầu, Sunghoon bế Jaeyun vào phòng vệ sinh, cẩn thận rửa người cho em rồi từ tốn lấy hết tinh dịch bên trong ra ngoài. Sau khi chắc chắn rằng Jaeyun đã hoàn toàn sạch sẽ, nó mới bế em vào lớp mặc đồ.
Áo của Jaeyun khi nãy đã “vô tình” bị Sunghoon xé rách mất rồi. Thế nên bây giờ nó đành phải cho em khoác tạm áo của mình, còn bản thân thì vừa cởi trần vừa nhanh chóng lau dọn bãi chiến trường do chính nó bày ra sau cả một đêm dài dữ dội. Xong xuôi mọi thứ, Sunghoon sắp xếp bàn ghế lại, kê ngay ngắn nguyên vẹn như ban đầu, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Bế Jaeyun ra xe, nó nhìn vào màn hình điện thoại thì nhận thấy lúc này đã gần 10 giờ tối. Chính Sunghoon cũng không ngờ là bản thân mình lại trâu bò đến vậy. Bây giờ cũng không biết nên vui hay nên buồn đây nữa.
Chợt nhớ lại hình ảnh Jaeyun khóc lóc nức nở dưới thân mình khi nãy, Sunghoon lúc này mới thật sự cảm thấy xót người ta. Nó quay sang nhìn ngắm gương mặt bạn nhỏ đang ngủ với đôi mắt đã sưng đỏ lên nhiều, sống mũi cũng thoáng ửng hồng như tô phấn. Sunghoon thầm nghĩ rằng, ngày mai nhất định mình phải xin lỗi người đẹp cho đàng hoàng tử tế, bù đắp tất cả mọi yêu cầu cho nhóc lớp phó “đáng ghét” này mới được.
Nếu không thì đảm bảo nó sẽ bị Jaeyun giận.
Bị khinh bỉ.
Bị xa lánh.
Bị ghét bỏ.
Bị đá ra chuồng gà.
Aisss, thật là đáng sợ. Mặc dù chuyện vừa rồi xảy ra là không ai có lỗi, là anh tình tôi nguyện, không ai cưỡng ép ai. Thế nhưng Sunghoon vẫn đủ sức nhận thức được rằng, kiểu gì vào sáng ngày mai giữa hai bọn họ cũng sẽ mọc lên một bức tường cực dày mang tên khó xử.
Cũng may là Sunghoon đã tìm hiểu kỹ khoảng thời gian này ba mẹ của em đang đi du lịch không có nhà, dạo gần đây nhóc ở có một mình thôi nên nó mới chọn thời điểm này để ra tay hành động.
Mà ngẫm lại thì công nhận là cũng trùng hợp thật, có thể nói là thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Xem ra ngay cả ông trời cũng đang giúp đỡ với nó luôn ấy chứ.
-)(-
Trưa hôm sau, khi mặt trời vừa qua khỏi đỉnh đầu.
"Ưmm..."
Jaeyun tỉnh dậy, đưa tay dụi dụi mi mắt.
Vừa khẽ khởi động tầm nhìn thì đã thấy mình đang nằm trong một căn phòng xa lạ.
Đây, rõ ràng không phải là nhà em.
Mang theo cái đầu ong lên vì đau nhức, không thể nhớ rõ được chuyện gì đã xảy ra vào tối hôm qua. Jaeyun có hơi hoảng nhẹ, vừa định trở mình bước xuống giường thì đột nhiên lại bị cơn đau điếng từ phần thân dưới kéo lên đánh úp.
Cả cơ thể em như rã rời, xương khớp thì lỏng lẽo như mới vừa được tháo ra lắp lại, còn mông xinh giờ đây vừa đau vừa rát, cảm giác này còn thốn hơn gấp mấy lần so với khi em bị mẹ đánh đòn.
Jaeyun từ từ vặn thắt trí óc nhớ lại chuyện đêm qua, lúc này em mới ngờ ngợ ra và đoán được đây là nhà của tên lớp trưởng đáng ghét, cái thằng sở khanh biến thái chết tiệt đã cả gan hành hạ em ra nông nổi này.
À... thật sự thì cũng không đáng ghét lắm.
Nói ra thì hơi xấu hổ, nhưng mà hôm qua nó đã làm em khá hài lòng.
"Dậy rồi hả? Ăn cháo nè." Vừa lúc này, Sunghoon mới từ ngoài cửa bước vào, trên tay cầm theo bát cháo nóng tiến đến chỗ Jaeyun.
Anh nhẹ nhàng đỡ em nhỏ ngồi dậy, lấy thêm mấy cái gối lót cho Jaeyun ngồi rồi mới e dè, ngỏ ý sẽ đút cháo cho em ăn.
Jaeyun từ nãy giờ nhìn thấy một loạt hành động của tên này thì cũng đoán ra được là nó đang muốn chuộc lỗi. Mặc dù em không giận dỗi gì Sunghoon nhưng thôi, giả vờ tí để trêu cái tên này mới được.
"Không cần. không đói." Jaeyun nói với giọng lạnh nhạt, trong khi cặp mắt từ nãy đến giờ thì vẫn không thèm nhìn Sunghoon lấy một cái.
Nó đưa tay tự bấu chặt lấy đùi mình vì áy náy, lúng túng nói với em:
"Thôi mà... mày ăn một tí đi. Tao... xin lỗi..."
"Còn biết xin lỗi? Mày mà biết lỗi thì hôm qua đâu có hành tao ra nông nổi này?"
"T..taoo.."
"Còn nữa, bộ lúc đó có ai cho mày ăn gan trời hả? Còn dám đánh tao muốn chết đi sống lại như thế? Mày có biết thương hoa tiếc ngọc không? Đừng tưởng được người ta cho phép rồi muốn làm gì thì làm. Lần sau mà còn vậy nữa thì chết mẹ mày với ông..."
"..."
Jaeyun xả một tràng uất ức vào mặt Sunghoon. Tên này giờ đây bắt buộc phải câm lặng, cúi gầm mặt không nói được gì. Có vẻ như nó tưởng là em ấy đang mắng mình thật nên buồn thúi cả ruột gan mất rồi.
"Ê, Sunghoon? Mày đang khóc hả?"
"H..hức.. tao xin lỗi mà... M..mày... đừng mắng tao nặng vậy chứ... H..hức..."
"Tao mắng như vậy mà nặng hả? Mày thử bị đâm hai tiếng liên tục đi rồi biết cái nào mới là nặng." Jaeyun khoanh tay nhìn thằng lớp trưởng với vẻ mặt khinh bỉ.
"H..hức..c... lại còn ghẹo tao nữa..."
"Thế là bây giờ tao phải dỗ ngược lại mày hả? Nín chưa? Không nín lần sau nhịn."
"..."
"Dứt liền."
"Ý là... còn lần sau nữa hả? Tao tưởng mà ghét tao rồi?" Sunghoon ngẩng lên hỏi em, cố gắng nín khóc.
Jaeyun nhướng mày. "À, vậy nghĩa là không muốn có thêm lần sau nữa phải không?"
"Muốn." Sunghoon đáp ngay. "Nhưng mà... mày làm người yêu tao đi."
"Bộ làm người yêu mới chịch nhau được hả?"
"Lớp phó gì mà nói chuyện thô thế..." Sunghoon nhăn mặt.
"Mày đè tao ra làm giữa lớp thì chắc không thô?"
"Thì... ừm. Làm người yêu tao đi..."
"Ở đâu có sẵn vậy?" Jaeyun nheo mắt nhìn người con trai trước mặt. "Ít nhất phải có cái gì đó để trao đổi chứ? Tự nhiên có ghệ đẹp dễ vậy à? Tao còn chưa hết ghét mày đâu."
"Thế mày muốn tao làm gì, tao đều sẽ làm hết cho mày luôn."
"Ừm... để xem." Jaeyun xoa xoa cằm, đoạn, em ngước lên, áp sát lại mặt nó, đáp:
"Làm tình thì sao?"
End extra one shot 4.
[22:09]
02_09_2024,
@pppnhan.
A/N: Xàm ha? Ừm, t cũng thấy xàm 😞🔫
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top