Chương 1: Tử Thần Và Kỵ Sĩ

"Này, Yoichi."

Trong căn phòng tối tăm le lói thứ ánh sáng tù mù và mờ ảo, chung quanh hết thảy đều yên tĩnh lại phá lệ khiến cho bầu không khí càng thêm quỷ dị, bất chợt vang lên thanh âm khàn khàn trầm thấp của người đàn ông, chất giọng đặc trưng mang theo từ tính tựa tiếng đàn cello đánh thẳng vào linh hồn người đối diện, phảng phất như ngay cả đầu dây thần kinh cũng sẽ bị làm cho say ngất.

"Là thư từ JFA."

Trong bóng tối, một đôi mắt màu vàng nhạt trong suốt tựa ngọc lưu ly cực kỳ đẹp đẽ hướng ra ngoài cửa sổ, ẩn sau vẻ thờ ơ lạnh lùng nơi đáy mắt là thần sắc cuồng nhiệt phóng khoáng như hồ băng thiêu đốt.

Bên ngoài kia là bầu trời đêm đen kịt với hằng ha sa số vì tinh tú lấp lánh, ánh trăng sáng nhẹ nhàng hắt xuống cả một phần sân thượng, tạo nên một dải lụa bàng bạc lung linh huyền ảo.

Phía xa xa là thân ảnh của một thiếu niên ngồi vắt vẻo trên lan can sân thượng, mái tóc dài uốn lượn gợn sóng chạm tới thắt lưng được một cách buộc lỏng lẻo tùy ý, thế nhưng lại mang một loại màu đen nhìn qua quá mức thâm trầm, ngay cả ánh trăng cũng không thể mạ lên cho nó một tia sắc màu ấm áp.

Thiếu niên nghe được giọng nói của người đàn ông lúc này mới nghiêng đầu, lộ ra một gương mặt lập thể thâm thúy chìm trong hai mảng sáng tối, lấy lằn ranh phân chia giữa sóng mũi cao thẳng tắp, gió thổi lùa qua vài sợi tóc mảnh mai lác đác rũ xuống bờ vai, thật khẽ khàng như lưu luyến hàng mi lông vũ xinh đẹp tựa cánh bướm.

Con ngươi lam sắc kia thuần khiết mà diễm lệ như chứa đựng cả đại dương mênh mông vô tận, lại sâu sắc mà lạnh lẽo tựa vực sâu thăm thẳm trong hồ băng lạnh giá không thấy điểm dừng.

Đó là một đôi mắt trống rỗng nhưng hút hồn đến kỳ lạ, ánh mắt ấy tựa như nhìn thấu vạn vật, cũng tựa như không thấy được bất cứ điều gì, chung quy sẽ khiến cho bất kì sinh mệnh nào một khi đối diện với nó đều phải thuần phục say mê.

Kinh diễm thế tục nhưng xuất trần trong trẻo, hai thái cực đối lập nhau hình thành nên một vẻ đẹp không gì sánh được lướt qua sự phồn thịnh của thế gian.

Thiếu niên rũ mắt, vẫn là biểu tình lạnh nhạt hờ hững.

"Món quà từ người bạn cũ ư?"

Thanh âm lãnh đạm như ngọc trong nước cùng ngữ khí nhẹ nhàng tựa sương sớm càng khiến cho người ta phải kinh ngạc cảm thán hơn.

"Ừ, có lẽ..." Người đàn ông thoáng trầm ngâm, dùng giọng nói đến ngay cả Thượng Đế cũng phải đố kỵ để trần thuật một sự thật: "Tên Ego Jinpachi đó đã nhìn trúng em rồi."

"Ha."

Thiếu niên bình thản nhếch khóe môi, không khỏi cười khẽ một tiếng, lời lẽ lại ngập tràn chế giễu tàn khốc: "Một cái tôi thảm hại cùng một niềm tin mù quáng chỉ đổi lại một trái tim vụn vỡ. Dù cho có giãy giụa hay xác nhận bao nhiêu lần, quanh đi quẩn lại đều là một kết cục như nhau. Thảm hại đến buồn cười"

Trong bóng tối, người đàn ông chợt thở dài, dường như có chút bất đắc dĩ: "Hừm...chịu thôi. Tên khốn điên rồ đó đến giờ vẫn sống như một bóng ma và ám ảnh với việc 'tạo ra số một thế giới'."

"Sao cũng được."

Thần sắc của thiếu niên vẫn không chút dao động, cậu chậm rãi cất giọng, phảng phất như đang nói một việc không hề liên can đến mình: "Lý tưởng, ước mơ, khát vọng, dự án Blue Lock đó bất luận là xuất phát từ điều gì đi chăng nữa, em vẫn sẽ đạp đổ nó, chấm dứt giấc mộng viễn vông của tên ngốc kia."

Sắc vàng nhạt nhòa dưới ánh sáng ảm đạm tức khắc lóe lên ý cười không thể che giấu, âm thanh trầm trầm ấy bất giác nhuộm lên chút vui vẻ: "Chà, liệu điều này có được xem là đáp lễ đặc biệt đến từ "Tử Thần" không nhỉ?"

"Đương nhiên rồi."

Thiếu niên nhàn nhạt đáp lại, lúc này mới xoay qua đối diện với người đàn ông trong bóng tối. Cậu chăm chú nhìn vào đôi mắt kia hồi lâu, cái nhìn xoáy sâu ấy chuẩn xác khóa chặt vị trí của đối phương, như thợ săn quỷ quyệt nhìn con mồi ngây thơ tự chui đầu vào lưới, sau đó lần nữa lộ ra nụ cười trên môi.

"Chú à, đến đây đi."

Không phải rét lạnh vô biên vô hạn lan tràn nơi đáy mắt, mà là nụ cười ngọt ngào diễm lệ được vẽ ra từ độ cong dịu dàng tinh tế nhất có thể mê hoặc bất kì ai, thiếu niên cất tiếng nói cực nhẹ như lời thì thầm dụ dỗ của ma quỷ, mang theo sự câu dẫn cực hạn đủ để không một ai dám xua tay khước từ.

Tựa hồ vừa được kích hoạt công tắc nào đó, tiếng cười trầm thấp lượn lờ vang vọng trong bóng tối, mang theo sự khàn tắt ái muội khiến người phải rung động từ tận tâm can.

"Được."

Người đàn ông thong thả bước ra từ trong bóng tối, hắn tiến tới chỗ thiếu niên, ngón tay thon dài vén mái tóc quấn quanh khuôn mặt mỹ lệ vô song, sau đó đặt một nụ hôn yêu chiều thành kính lên trán cậu.

"Hé mon amour, tu veux vraiment ma vie."/ (Này tình yêu, em thật sự muốn mạng của tôi đấy.)

Người đàn ông gục đầu xuống, ôm lấy eo thiếu niên, hắn chôn mặt ở hõm vai cậu, cọ cọ làm nũng như một con mèo con mèo biếng nhác, ở góc khuất không ai thấy được lại âm thầm đắc ý lộ ra nụ cười thỏa mãn.

"Comment peux-tu savoir? Parce que mon coeur t'appartient."/ (Biết sao được nhỉ? Vì trái tim của chú đã thuộc về em rồi.)

Đáp lại hắn là xúc cảm lạnh lẽo khẽ lướt qua gò má, cùng dư vị ngọt ngào mềm mại còn đọng lại trên môi.

Bọn họ nhìn nhau, dịu dàng thỏ thẻ những lời đường mật mà các cặp tình nhân luôn trao tặng cho nhau.

"Me resterez-vous fidèle, chevalier ?"/ (Chú sẽ mãi trung thành với em chứ, kỵ sĩ?)

"Mort, c'est mon honneur de mourir dans tes bras."/ (Tử Thần à, vinh hạnh của tôi là được chết trong vòng tay em.)

Như một lời tuyên thệ vĩnh viễn, lại phảng phất như là câu thần chú hắc ám, bóng tối bắt đầu sục sôi, không ngừng hân hoan nhảy múa reo hò.

Người đàn ông mỉm cười, điều chỉnh tư thế bế thiếu niên lên, cẩn trọng nâng niu từng chút một như trân bảo quý giá.

Thiếu niên cũng chủ động vươn tay câu lấy cổ người đàn ông, thuận thế dựa vào lòng hắn.

Cả hai cùng khuất dạng trong đêm tối.

_________________

* Lời tác giả:

1. Với phương châm "Lấy chồng theo chồng lấy chó theo chó", yêu nhau thì tán tỉnh nhau bằng tiếng mẹ đẻ của chồng (tiếng Pháp). Thú vui của tụi có bồ mọi người không hiểu được đâu🙂

2. Kaiser giờ ra chuồng gà rồi, chính cung Noa mãi đỉnh!!!

3. Xin nhắc lại hố mìn đầu truyện:

"Lấy chồng theo chồng lấy chó theo chó, nên chú nuôi em thì là daddy của em ", với phương châm đó, Isagi sống theo chủ nghĩa "mày chọc chồng tao, tao khoét mằt mày". Là fanboy đu idol thành công nhất, Isagi được nhận nuôi và sống với Noa từ nhỏ. Do bản tính máu chiến không ngán bố con thằng nào nên Isagi luôn sẵn sàng đào hố và tiễn bất cứ đứa ất ơ nào hòm nếu dám tỏ thái độ với Noa.

• Isagi đích xác là chiến thần mỏ hỗn, người chơi hệ vật lý trên sân bóng, chúa tể IQ kiêm ông hoàng thao túng tâm lý luôn thách thức mọi cuộc đua (tuyên bố rằng lũ danh thủ thế giới là đám đbrr🙂).

• Isagi trong fic này là "thiên tài", không phải "người thường". Nếu nói đúng thì đẳng cấp của Isagi hiện tại đã đạt đến trình Master, chứ không thể so sánh với các thiên tài trong World 11 thế hệ mới nữa. Đừng đặt câu hỏi tại sao buff bẩn, buff lố, vì tôi thích thế!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top