Chương 1


   Em-Isagi Yoichi còn anh-Ness Alexis là thanh mai trúc mã của nhau.ai nấy cũng tài giỏi xuất sắc,nét đẹp khó ai sánh bằng.Nhưng ông trời đâu cho ai tất cả,nhưng cớ sao lại là em,người anh thương?Năm năm trước em thấy cơ thể không khỏe nên đi khám,ai nghe kết quả cũng như sét đánh ngang tai...em bị bệnh nan y,khó lòng mà chữa.Năm nay em 24 tuổi rồi một độ tuổi còn sớm mà?Thế mà giờ đây em lại nằm trên giường bệnh trắng xóa kia mà dùng máy thở để hô hấp.Hôm nay  có lẽ là ngày cuối rồi,anh đang trên đường tới bệnh viện thăm em lần nữa,trên tay còn là một bó hoa hồng xinh đẹp,nhưng cớ sao...khi anh đến...em lại không lời từ biệt mà ra đi?

    Anh đau lắm,nhưng làm gì được đây?Người anh thương đã rời anh đi rồi.Trong đám tang của em ngày hôm ấy,em chứng kiến tất cả...nhưng cớ sao em không chạm được vào họ?Người em thương cũng chẳng thẻ thấy em.Em chỉ biết cách là đứng nhìn ba mẹ,ngời em yêu khóc đến ngất đi vì thương cho số phận của em.Em khẽ cúi xuống mà cố gạt nước mắt đang lăn dài trên má anh.nhưng bất lực,em bây giờ chỉ là một hồn m.a mà thôi ai thấy em đây?

    Anh cảm nhận được em,cảm nhận được hình bóng của người anh yêu,nhưng tại sao anh lại không thấy em?Em nhẹ nhàng đặt lên trán anh một nụ hôn coi như lời tạm biệt,anh chỉ biết nhìn cơ thể em lạnh lẽo trong cỗ quan tài trắng xóa phủ đày hoa kia mà khụy xuống gào khóc tuyệt vọng

- Hức....Yoichi...hức...xin em...xin em mở mắt ra lần nữa có được không...hức-Em không thể làm gì mà chỉ biết ôm anh an ủi

- Alexis à em xin lỗi thời gian của em hết rồi,tới lúc em nên đi rồi,nếu có kiếp sau hai ta lại bên nhau nhé?Bên nhau cho tới già luôn,em yêu anh,anh yêu ạ-Nói xong câu thì cơ thể em cũng dần tan biến

   Anh như cảm nhận được hơi ấm của em biến mất mà gào khóc thảm thiết hơn,biết sao đây?Người anh yêu...đi rồi

    Bỗng em giật mình tỉnh dậy trong một không gian trắng xóa,bỗng có bóng hình đi tới nói

- Chào con,Isagi Yoichi-Em nghe người đó gọi tên mình thì thận trọng lùi lại vài bước

- Ngươi là ai?-Em lớn giọng hỏi

- Không phải sợ,ta là thần sinh mệnh,vì thấy số con tội quá nên ta sẽ cho một cơ hội tái sinh,được chứ?-Người đó nói,em nghe vậy thì tròn mắt kinh ngạc

- Nhưng con sẽ xuyên  sách,liệu con có muốn?-Người đó nhìn em hỏi

- Dạ được ạ-Em nói

- Con biết cuốn tiểu thuyết "Bông hồng rực rỡ của chúng tôi"mà phải không?-Vị thần kia hỏi

- Vâng ạ-Em đáp

   Cuốn tiểu thuyết đó làm em ấn tượng lắm,bởi vì lúc còn sống là em cùng anh đọc chung mà

- Được rồi,con sẽ vào vai phản diện được chứ?-Ngài hỏi

- Cũng được ạ,con không ý kiến-Ngài ấy nghe vậy thì mỉm cười rồi búng tay một cái

    Em dần dần lấy lại ý thức của mình mà nhổm dậy,trước mắt em bây giờ là một căn phòng xa lạ.Dù không có anh ở đây nhưng đành cố vậy,em muốn hoàn thành nốt ước mơ của mình...cho dù không có anh

     Em bước giường mà đi vệ sinh cá nhân,nhìn bản thân trong gương mà buồn nôn,trên mặt em bây giờ lớp phấn dày đặc lại còn lòe loẹt khiến em khó chịu không thôi,máI tóc dài thì xuề xòa che cả mắt làm em khó chịu không thôi.Em cực nhọc tẩy đi lớp phấn đó,rồi thô thiển dùng chiếc kéo bên cạnh mà cắt phăng đi mái tóc đó.[....]Sau khi sửa soạn lại  xong,em đi xuống bếp với bộ đòng phục trên người mà chuẩn bị bữa sáng và bento cho mình,cũng may là nhà có đủ nguyên liệu đấy,chứ em cũng kông biết phải làm sao nữa.Làm thêm chút bánh ngọt mà mang đi,em nhẹ nhàng khóa cửa rồi bước tới trường với bộ dạng mới làm ai cũng trố mắt nhìn trước vẻ đẹp của em."Một vẻ đẹp của thiên sứ".

      Em dự theo ký ức còn xót lại của nguyên chủ mà mò tới phòng hiệu trưởng,như thói quen lịch sự em gõ nhẹ cửa vài cái.Người bên trong cũng nghe thấy mà nói vọng ra

- Mời vào!-Nghe vậy em liền đẩy cửa bước vào

- Học sinh lớp nào?Tên gì?Đến đây làm hì?-Người đàn ông có thân hình gầy gò với cặp mắt thâm đen kèm theo đó là quả đầu úp bát ngước nhìn em hỏi

- Isagi Yoichi,D5,đến đây xin chuyển lớp ạ-Em không nhanh không chậm đáp lại gã

- Được rồi-Nói rồi gã quăng 10 tờ đề ra trước mặt em bảo

- Hoàn thành trong 2 tiếng cho tôi-Có vẽ gã đang làm khó em thì phải

- Vâng ạ-Em trả lời xong thì cũng ngồi xuống bắt tay vào làm

   Tay em nhanh thoăn thoắt mà viết đáp án lên trên tờ giấy đó,mắt thì không rời một giây nào."2 tiếng sao?Dư thừa"-em nghĩ,ai nghĩ gì thì nghĩ chứ mấy cái đề này em nhai rộp rộp.Sau hơn 1 tiếng thì em cũng làm xong,đén lão Ego còn phải bất ngờ nữa là,nhưng em không được về lớp ngay mà ngồi chờ kết quả ở đấy luôn.Sau một lúc thì cũng có kết quả 100/100 Ego tròn mắt thích thú,đúng là em có khác,một khi nghiêm túc là quyết thắng không nhường ai,với cái tính này em đã bị Ness chiều hư từ lâu rồi."Một kẻ vị kỷ hiếu thắng" đó chính là em

- Hay lắm trò Isagi 10 đề 100/100-Ego cười cười thích thú nói còn Anri ở cạnh thì tròn mắt kinh ngạc

- 100/100 10 đề á!?-Anri hỏi

- Ừm đúng vậy-Ego đáp

- Ôi trời,đến Sae mới có xác xuất là 89/100 thôi mà nhóc này đã 100/100 rồi,thật không thể tin nổi mà!?-Cô nhìn em cảm thán

- Sae?Cậu nhóc này hơn Sae nhiều,cái tính hiếu thắng đó chính là thứ tôi đang tìm kiếm- Nói rồi gã cười quỷ dị,còn em thì không phản ứng gì,vì em biết trước kết quả rồi

- Vậy nhóc sẽ học luôn lớp 12A1 được chứ?- Gã nhìn em hỏi

    Em chỉ rũ mí một cái rồi nói

- Không ạ,cho em vào lới 11B1 đi ạ- Ego nghe vậy thì cũng đồng ý

- Được thôi-Mi tâm em hơi nhíu lại,à em đoán được ý định của gã rồi

   Không để gã kịp nói gì thì em đã nói luôn

- Thầy Ego đây còn phải có điều kiện phải không?-Em nhìn gã hỏi,gã nghe vậy thì bật cười,công nhận em nhậy bén thật chứ đùa,nhìn ra được ý định của gã luôn

- Có vẻ cậu thông minh đấy-Em nghe vật thì có khó chịu ra mặt

- Dạo này tôi có nhiều tài liệu lắm nên cậu phụ tôi làm được chứ,sẽ có công thôi-Gã nói,còn em thì chỉ thở dài một cái rồi đáp

- Được thôi,em sẽ giúp thầy-Gã nghe vậy thì gật đầu hài lòng

- Anri,từ giờ nhóc này học lớp cô nhé!-Ego nói

- Được thôi-Anri cười tươi đáp

- Rồi hai người đi đi,chốc nữa có việc tôi gọi-Ego

- Vậy nhé,đi thôi Isagi-kun-Cô gọi

    Em chỉ gật đầu một cái rồi theo cô bước ra ngoài để về lớp,còn lão Ego vẫn cứ ngồi lẩm bẩm trong phòng như tên tự kỉ

- Một viên sapphire tuyệt đẹp,quý hiếm,một thiên thần hạ phàm,không bị bám bụi hồng trần,thuần khiết,chính là một thiên tài địa bảo."Vị vua hiếu thắng lẫn vị kỉ,Isagi Yoichi" cậu chính là người mà tôi luôn tìm kiếm bấy lâu nay!

   Em đang đi ở ngoài thì có chút rùng mình không hiểu vì sao,đi một lúc thì cũng tới lớp,cô-Anri mở cửa bước vào võo tay gây sự chú ý rồi nói

- Các em,cô xin ít phút nào!-Cả lớp nghe vậy thì cũng ngồi nghiêm chỉnh nhìn cô

- Hừm,hôm nay chúng ta có học sinh chuyển lớp nhé-Nói rồi cô quay ra phía cửa cười nói

- Vào đi em

   Em nghe vậy thì cũng bước vào,trên người còn tỏa ra khí chất lạnh lùng mạnh mẽ mà huyền bí nữa,cả lớp thì vẫn xôn xao xem xem liệu em là ai.Không để mọi người đợi lâu,em cất tông giọng trầm ấm mà ngọt ngào của mình lên giới thiệu

- Isagi Yoichi,không càn giúp đỡ,phàm nhân

   Bỗng không biết áp lực từ đâu tỏa ra làm ai cũng sợ,không dám ngước mặt lên bàn tán,giống như em là vua ở đây vậy.Bỗng giọng điệu cợt nhả từ đâu vang lên

- Ểh~Isagi à?Đẹp đấy nhưng đ**m thì vẫn là đ**m thôi-Em nghe vậy thì nhíu mày lại khó chịu nói

- Đ**m đ**m daubuoi nhà mày,tao quen mày à?-Thú thật là em không tiếc dùng chiếc miệng xinh của mình mà văng tục đâu,còn người kia nghe vậy thì đứng dậy nói

- Đừng đùa chứ,không câu dẫn được sự chú ý của tao đâu-Quả đầu mái ngố đó khá nổi bật,đuôi tóc còn highlight cơ,em nghe vậy thì nhíu mày chửi 

- Tổ tông nhà mày,mày nghĩ mày là cái thá gì mà tao cần sự chú ý,và trả lời tao!Mày là ai?-Vừa nói ánh mắt màu sapphire xinh đẹp đó để lộ ra sát khí làm ai cũng rùng mình

- Nhớ cho kĩ,tao là Bachira Meguru,người mày thích

    Em nghe vậy thì quay qua Anri nói gì đó,nhận dược cái gật đầu từ cô thì em đi xuống chỗ cậu ta.Trong khi mọi người chưa hiểu gì thì em đấm một cú mạnh vào bụng cậu ta rồi túm đậu cậu ta lên nói

- Vành cái tai mày ra mà nghe!Tao Isagi Yoichi này chỉ yêu duy nhất một người là thanh mai trúc mã của tao thôi,còn mày!Chỉ đơn giản là thú vui nhất thời!

   Không để mọi người kịp định hình thêm thì em đã tặng cho Bachira một cú đấm ngay mặt.Rồi em trở về chỗ cô chỉ mà bắt đầu học,không thèm quan tâm ai nghĩ gì mà em vẫn bình thản thôi

                                                                                                                              Kết thúc chương 1

                                                                                                                                       Còn tiếp

_______________________________________________________

Đệt 1963 từ

À nhon,mấy ní ơi bội allisagi làm lại từ đầu á chắc tầm đêm tôi mới ra chương mới được à,ng cảm nhe

Và ủng hộ tôi với

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top